古诗词

清江留别任子严

王庭圭

正月下南昌,扁舟过玉梁。zhèng yuè xià nán chāng,biǎn zhōu guò yù liáng。
逢人问任子,迷路失仙乡。féng rén wèn rèn zi,mí lù shī xiān xiāng。
吾道今如此,斯文恐未亡。wú dào jīn rú cǐ,sī wén kǒng wèi wáng。
乌台千载话,他日自辉光。wū tái qiān zài huà,tā rì zì huī guāng。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

天申节致语

王庭圭

乐事初从天上传,慈宁宫在曰华边。lè shì chū cóng tiān shàng chuán,cí níng gōng zài yuē huá biān。
庆逢诞节张钧乐,奏举遐方锡御筵。qìng féng dàn jié zhāng jūn lè,zòu jǔ xiá fāng xī yù yán。
满殿薰风旗彩动,一墀鸣玉佩声喧。mǎn diàn xūn fēng qí cǎi dòng,yī chí míng yù pèi shēng xuān。
遥闻仪凤随韶奏,报道君王寿万年。yáo wén yí fèng suí sháo zòu,bào dào jūn wáng shòu wàn nián。

阅军致语口号

王庭圭

秀岭东边今日晴,千兵绕出阵云平。xiù lǐng dōng biān jīn rì qíng,qiān bīng rào chū zhèn yún píng。
长枪大剑遮行路,后虎前貔拥使旌。zhǎng qiāng dà jiàn zhē xíng lù,hòu hǔ qián pí yōng shǐ jīng。
看拓弓弦声霹雳,愿回甲马扫欃枪。kàn tuò gōng xián shēng pī lì,yuàn huí jiǎ mǎ sǎo chán qiāng。
山农野叟何曾识,来听秋风鼓角声。shān nóng yě sǒu hé céng shí,lái tīng qiū fēng gǔ jiǎo shēng。

哀挽诗

王庭圭

我家群从有封胡,潇洒如君更隐居。wǒ jiā qún cóng yǒu fēng hú,xiāo sǎ rú jūn gèng yǐn jū。
岂但开轩隐松竹,能令满屋贮图书。qǐ dàn kāi xuān yǐn sōng zhú,néng lìng mǎn wū zhù tú shū。
朱栏手植花犹在,黄叶风飘日已疏。zhū lán shǒu zhí huā yóu zài,huáng yè fēng piāo rì yǐ shū。
触目自然堪痛哭,不胜清泪湿衣裾。chù mù zì rán kān tòng kū,bù shèng qīng lèi shī yī jū。

又一首

王庭圭

曾看词锋战举场,弟兄旗鼓略相当。céng kàn cí fēng zhàn jǔ chǎng,dì xiōng qí gǔ lüè xiāng dāng。
两贤方折月中桂,此老翻为地下郎。liǎng xián fāng zhé yuè zhōng guì,cǐ lǎo fān wèi dì xià láng。
弟妹力携家数口,文章空费纸千张。dì mèi lì xié jiā shù kǒu,wén zhāng kōng fèi zhǐ qiān zhāng。
广寒宫里丛生桂,何日飘来垄上芳。guǎng hán gōng lǐ cóng shēng guì,hé rì piāo lái lǒng shàng fāng。

妇人挽词

王庭圭

奔月姮娥魂已清,锦囊空贮诰封荣。bēn yuè héng é hún yǐ qīng,jǐn náng kōng zhù gào fēng róng。
穆家酥酪盈门贵,谢氏芝兰满砌生。mù jiā sū lào yíng mén guì,xiè shì zhī lán mǎn qì shēng。
风散采云吹碧落,霜飘寒菊堕红英。fēng sàn cǎi yún chuī bì luò,shuāng piāo hán jú duò hóng yīng。
佳城万古凄凉地,陇水东流猿夜声。jiā chéng wàn gǔ qī liáng dì,lǒng shuǐ dōng liú yuán yè shēng。

跋楚老帖

王庭圭

佛固不可求,会处岂容说。fú gù bù kě qiú,huì chù qǐ róng shuō。
苦作如是言,为谁略饶舌。kǔ zuò rú shì yán,wèi shuí lüè ráo shé。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

平昔无才可致君,此生何处欲超群。píng xī wú cái kě zhì jūn,cǐ shēng hé chù yù chāo qún。
今逢四海干戈动,犹得山间卧白云。jīn féng sì hǎi gàn gē dòng,yóu dé shān jiān wò bái yún。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

偶携琴剑入山来,惊觉高僧定里回。ǒu xié qín jiàn rù shān lái,jīng jué gāo sēng dìng lǐ huí。
扶下绳床始开眼,嗔人马迹涴苍苔。fú xià shéng chuáng shǐ kāi yǎn,chēn rén mǎ jì wò cāng tái。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

幡竿插入千岩底,鸟语飞来绝壁间。fān gān chā rù qiān yán dǐ,niǎo yǔ fēi lái jué bì jiān。
洞口行人迷处所,不知钟梵锁孱颜。dòng kǒu xíng rén mí chù suǒ,bù zhī zhōng fàn suǒ càn yán。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

山腰危殿倚青葱,知是云峰第几重。shān yāo wēi diàn yǐ qīng cōng,zhī shì yún fēng dì jǐ zhòng。
恐有书生来问道,为凭轻打饭前钟。kǒng yǒu shū shēng lái wèn dào,wèi píng qīng dǎ fàn qián zhōng。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

奇峰削出青莲萼,远溜萦回碧玉环。qí fēng xuē chū qīng lián è,yuǎn liū yíng huí bì yù huán。
气接混茫藏句法,不知谁与破天悭。qì jiē hùn máng cáng jù fǎ,bù zhī shuí yǔ pò tiān qiān。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

洞里花开透碧霄,溪横三绕赤栏桥。dòng lǐ huā kāi tòu bì xiāo,xī héng sān rào chì lán qiáo。
他年桥断人迷路,咫尺山源万里遥。tā nián qiáo duàn rén mí lù,zhǐ chǐ shān yuán wàn lǐ yáo。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

昔人骑鹤岭头归,应有仙居在翠微。xī rén qí hè lǐng tóu guī,yīng yǒu xiān jū zài cuì wēi。
绝壁苍藤无处问,时闻清唳揭云飞。jué bì cāng téng wú chù wèn,shí wén qīng lì jiē yún fēi。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

破腊山桃已盛开,飞花无数点青苔。pò là shān táo yǐ shèng kāi,fēi huā wú shù diǎn qīng tái。
莫教流出前溪去,引得鱼舟入洞来。mò jiào liú chū qián xī qù,yǐn dé yú zhōu rù dòng lái。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

岩下逢人说乱离,十年眼底厌旌旗。yán xià féng rén shuō luàn lí,shí nián yǎn dǐ yàn jīng qí。
边尘复暗江南路,堪羡山僧总不知。biān chén fù àn jiāng nán lù,kān xiàn shān sēng zǒng bù zhī。