古诗词

再次前韵

王庭圭

湘水清如碧玉环,湘妃泪染竹痕斑。xiāng shuǐ qīng rú bì yù huán,xiāng fēi lèi rǎn zhú hén bān。
此时游宦非高志,何日抱琴归故山。cǐ shí yóu huàn fēi gāo zhì,hé rì bào qín guī gù shān。
雁塔共题双阙际,马蹄同下五云间。yàn tǎ gòng tí shuāng quē jì,mǎ tí tóng xià wǔ yún jiān。
今朝憔悴荆湖外,却望烟霄叹未还。jīn cháo qiáo cuì jīng hú wài,què wàng yān xiāo tàn wèi hái。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

再次韵送别

王庭圭

天马从来不受缰,腾云注目电争光。tiān mǎ cóng lái bù shòu jiāng,téng yún zhù mù diàn zhēng guāng。
心如银汉纤尘静,气逼金盘晓露凉。xīn rú yín hàn xiān chén jìng,qì bī jīn pán xiǎo lù liáng。
妙语织成文绣段,扁舟刺入水云乡。miào yǔ zhī chéng wén xiù duàn,biǎn zhōu cì rù shuǐ yún xiāng。
朝天便若登仙去,驺驭何人得侍傍。cháo tiān biàn ruò dēng xiān qù,zōu yù hé rén dé shì bàng。

次韵刘子方喜雪

王庭圭

万木寒痴冻不苏,六花争巧出枯株。wàn mù hán chī dòng bù sū,liù huā zhēng qiǎo chū kū zhū。
天将平地开银阙,人似清冰在玉壶。tiān jiāng píng dì kāi yín quē,rén shì qīng bīng zài yù hú。
未见啮毡持汉节,徒闻穿履待公车。wèi jiàn niè zhān chí hàn jié,tú wén chuān lǚ dài gōng chē。
月边恐有瑶台路,拟欲凌空谒帝居。yuè biān kǒng yǒu yáo tái lù,nǐ yù líng kōng yè dì jū。

怀故人留题

王庭圭

桃李无言对斜日,可堪回首一凄然。táo lǐ wú yán duì xié rì,kě kān huí shǒu yī qī rán。
子云投阁知何在,太白骑鲸已上天。zi yún tóu gé zhī hé zài,tài bái qí jīng yǐ shàng tiān。
春蚓秋蛇留败壁,金钩玉带锁寒烟。chūn yǐn qiū shé liú bài bì,jīn gōu yù dài suǒ hán yān。
人行古木横塘路,门掩长江上水船。rén xíng gǔ mù héng táng lù,mén yǎn zhǎng jiāng shàng shuǐ chuán。

次韵王秀才

王庭圭

怒发冲冠忘指瑕,要能全璧始还家。nù fā chōng guān wàng zhǐ xiá,yào néng quán bì shǐ hái jiā。
闭门且任蓬蒿长,落笔当令绮绣华。bì mén qiě rèn péng hāo zhǎng,luò bǐ dāng lìng qǐ xiù huá。
丽句美如青玉案,明珠深贮绛囊纱。lì jù měi rú qīng yù àn,míng zhū shēn zhù jiàng náng shā。
爱君年少已如许,他日相逢未可涯。ài jūn nián shǎo yǐ rú xǔ,tā rì xiāng féng wèi kě yá。

波光亭

王庭圭

绕亭春水縠纹生,拍岸风微镜面平。rào tíng chūn shuǐ hú wén shēng,pāi àn fēng wēi jìng miàn píng。
日破浪花摇柱础,影浮山翠落檐楹。rì pò làng huā yáo zhù chǔ,yǐng fú shān cuì luò yán yíng。
鱼跳莲叶东西动,月涌金盆表里明。yú tiào lián yè dōng xī dòng,yuè yǒng jīn pén biǎo lǐ míng。
夜久光凝收绿净,冷涵星汉逼人清。yè jiǔ guāng níng shōu lǜ jìng,lěng hán xīng hàn bī rén qīng。

酴醾

王庭圭

百花狼藉点青苔,始见酴醾烂漫开。bǎi huā láng jí diǎn qīng tái,shǐ jiàn tú mí làn màn kāi。
虢国朝天嫌粉污,唐昌夜月恐仙来。guó guó cháo tiān xián fěn wū,táng chāng yè yuè kǒng xiān lái。
寒梅胜韵聊堪友,秾李凡姿讵敢陪。hán méi shèng yùn liáo kān yǒu,nóng lǐ fán zī jù gǎn péi。
便欲乘风凌倒影,醉寻香径上瑶台。biàn yù chéng fēng líng dào yǐng,zuì xún xiāng jìng shàng yáo tái。

和黄元授送赵敦本赴万安宰

王庭圭

欲救斯民病久尪,想君家谱有奇方。yù jiù sī mín bìng jiǔ wāng,xiǎng jūn jiā pǔ yǒu qí fāng。
但须去恶犹去草,要使牧人如牧羊。dàn xū qù è yóu qù cǎo,yào shǐ mù rén rú mù yáng。
正值雕残经寇乱,还思激烈咏时康。zhèng zhí diāo cán jīng kòu luàn,hái sī jī liè yǒng shí kāng。
当年手种闲桃李,今日成阴总类棠。dāng nián shǒu zhǒng xián táo lǐ,jīn rì chéng yīn zǒng lèi táng。

和元授闵旱

王庭圭

旱魃凌空气愈炎,断无微雨应时沾。hàn bá líng kōng qì yù yán,duàn wú wēi yǔ yīng shí zhān。
正忧龙卧深蟠水,安得江声碎泻檐。zhèng yōu lóng wò shēn pán shuǐ,ān dé jiāng shēng suì xiè yán。
禾黍似堪供野火,妇姑犹拟共腰镰。hé shǔ shì kān gōng yě huǒ,fù gū yóu nǐ gòng yāo lián。
此时政要调元手,谁作商霖慰具瞻。cǐ shí zhèng yào diào yuán shǒu,shuí zuò shāng lín wèi jù zhān。

挽刘美中尚书

王庭圭

公方持橐我休官,握手平生出肺肝。gōng fāng chí tuó wǒ xiū guān,wò shǒu píng shēng chū fèi gān。
岂是尚书先著履,须知处士不弹冠。qǐ shì shàng shū xiān zhù lǚ,xū zhī chù shì bù dàn guān。
文章进直金銮殿,槽枥空馀宝马鞍。wén zhāng jìn zhí jīn luán diàn,cáo lì kōng yú bǎo mǎ ān。
忍看铭旌下螺浦,再携斗酒饯江干。rěn kàn míng jīng xià luó pǔ,zài xié dòu jiǔ jiàn jiāng gàn。

挽彭子从郎中

王庭圭

岭北岭南持使节,湖西兼总大农钱。lǐng běi lǐng nán chí shǐ jié,hú xī jiān zǒng dà nóng qián。
庙堂正赖持国计,蓬岛只为蜕骨仙。miào táng zhèng lài chí guó jì,péng dǎo zhǐ wèi tuì gǔ xiān。
郎省尚虚丹禁地,铭旌忽上洞庭船。láng shěng shàng xū dān jìn dì,míng jīng hū shàng dòng tíng chuán。
衣冠不许挂神武,端谓犹堪济巨川。yī guān bù xǔ guà shén wǔ,duān wèi yóu kān jì jù chuān。

挽王自然二首

王庭圭

耆旧风流绝后尘,尚容晚岁接冠巾。qí jiù fēng liú jué hòu chén,shàng róng wǎn suì jiē guān jīn。
英豪取友半天下,论议常倾一座人。yīng háo qǔ yǒu bàn tiān xià,lùn yì cháng qīng yī zuò rén。
横槊阵前工草檄,结庐江上老垂纶。héng shuò zhèn qián gōng cǎo xí,jié lú jiāng shàng lǎo chuí lún。
只今遗像髯如棘,犹足堂堂耸缙绅。zhǐ jīn yí xiàng rán rú jí,yóu zú táng táng sǒng jìn shēn。

挽王自然二首

王庭圭

衣冠南渡塞螺川,始识蓬莱王自然。yī guān nán dù sāi luó chuān,shǐ shí péng lái wáng zì rán。
舌卷风雷翻海岳,学穷精祲出人天。shé juǎn fēng léi fān hǎi yuè,xué qióng jīng jìn chū rén tiān。
归来元亮荒三径,老去扬雄有一廛。guī lái yuán liàng huāng sān jìng,lǎo qù yáng xióng yǒu yī chán。
斗酒只鸡思欲致,无因下马拜新阡。dòu jiǔ zhǐ jī sī yù zhì,wú yīn xià mǎ bài xīn qiān。

挽王夫人

王庭圭

忆昔诸郎从板舆,当时人物渡江初。yì xī zhū láng cóng bǎn yú,dāng shí rén wù dù jiāng chū。
蓬莱阙外双飞鹤,葬会漳南数郡车。péng lái quē wài shuāng fēi hè,zàng huì zhāng nán shù jùn chē。
魄已成仙归阆苑,儿方着足上云衢。pò yǐ chéng xiān guī láng yuàn,ér fāng zhe zú shàng yún qú。
紫微即日趋严召,八座无因问起居。zǐ wēi jí rì qū yán zhào,bā zuò wú yīn wèn qǐ jū。

挽卢宜人二首其二

王庭圭

高风林下闺门里,几岁长斋绣佛前。gāo fēng lín xià guī mén lǐ,jǐ suì zhǎng zhāi xiù fú qián。
夫子雄才尹天邑,清魂独乐上蓬仙。fū zi xióng cái yǐn tiān yì,qīng hún dú lè shàng péng xiān。
化为双鹤何方客,来置束刍南郡贤。huà wèi shuāng hè hé fāng kè,lái zhì shù chú nán jùn xián。
会致送车填广陌,他时彤史亦须编。huì zhì sòng chē tián guǎng mò,tā shí tóng shǐ yì xū biān。

挽黄忠臣二首

王庭圭

忆昔相逢子少年,诗书从我日磨研。yì xī xiāng féng zi shǎo nián,shī shū cóng wǒ rì mó yán。
平生极力欲推挽,世事惊人忽变迁。píng shēng jí lì yù tuī wǎn,shì shì jīng rén hū biàn qiān。
未辩嘘枯送天上,忍收遗骨葬江边。wèi biàn xū kū sòng tiān shàng,rěn shōu yí gǔ zàng jiāng biān。
双亲白发终身恨,不见青衫落眼前。shuāng qīn bái fā zhōng shēn hèn,bù jiàn qīng shān luò yǎn qián。