古诗词

安成再逢黄平国

王庭圭

忆昨相逢气益明,投书力诋汉公卿。yì zuó xiāng féng qì yì míng,tóu shū lì dǐ hàn gōng qīng。
一时末俗无高论,千古佳名属后生。yī shí mò sú wú gāo lùn,qiān gǔ jiā míng shǔ hòu shēng。
魏郡初徵狄仁杰,汝阳几缚李元平。wèi jùn chū zhēng dí rén jié,rǔ yáng jǐ fù lǐ yuán píng。
行当献纳麒麟殿,看挽天河洗甲兵。xíng dāng xiàn nà qí lín diàn,kàn wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

送刘子柬赴省

王庭圭

快锁荆州从事厅,荐书飞入九重城。kuài suǒ jīng zhōu cóng shì tīng,jiàn shū fēi rù jiǔ zhòng chéng。
试观文阵英雄气,定胜弓弦霹雳声。shì guān wén zhèn yīng xióng qì,dìng shèng gōng xián pī lì shēng。
霜踏板桥天欲晓,酒醒渔浦雁初鸣。shuāng tà bǎn qiáo tiān yù xiǎo,jiǔ xǐng yú pǔ yàn chū míng。
春风汉殿胪传近,换取青袍出帝京。chūn fēng hàn diàn lú chuán jìn,huàn qǔ qīng páo chū dì jīng。

赵逢源家有妹

王庭圭

高门日日掩朱扉,未许倾城卷翠帷。gāo mén rì rì yǎn zhū fēi,wèi xǔ qīng chéng juǎn cuì wéi。
客子眼寒空过市,雪儿歌妙欠新词。kè zi yǎn hán kōng guò shì,xuě ér gē miào qiàn xīn cí。
华裾将曳铜驼陌,破帽敢随金马羁。huá jū jiāng yè tóng tuó mò,pò mào gǎn suí jīn mǎ jī。
怅望碧天鸿雁影,黄花应不负归期。chàng wàng bì tiān hóng yàn yǐng,huáng huā yīng bù fù guī qī。

次韵赵文卿因以送行

王庭圭

堤柳迎人自作阴,江流仍涨绿醅深。dī liǔ yíng rén zì zuò yīn,jiāng liú réng zhǎng lǜ pēi shēn。
行人独唱阳春曲,此日重闻正始音。xíng rén dú chàng yáng chūn qū,cǐ rì zhòng wén zhèng shǐ yīn。
驺驭已如仙袅袅,骑驴徒欲度骎骎。zōu yù yǐ rú xiān niǎo niǎo,qí lǘ tú yù dù qīn qīn。
看君阔步青云上,莫学书生拥鼻吟。kàn jūn kuò bù qīng yún shàng,mò xué shū shēng yōng bí yín。

和施通判以诗惠茶

王庭圭

彩笔题夸北苑春,南来草木始称珍。cǎi bǐ tí kuā běi yuàn chūn,nán lái cǎo mù shǐ chēng zhēn。
江湖风味极不浅,翰墨篇章老更新。jiāng hú fēng wèi jí bù qiǎn,hàn mò piān zhāng lǎo gèng xīn。
落日清吟招恶客,此时佳境属闲人。luò rì qīng yín zhāo è kè,cǐ shí jiā jìng shǔ xián rén。
惭无好语酬高咏,东望云山意莫陈。cán wú hǎo yǔ chóu gāo yǒng,dōng wàng yún shān yì mò chén。

再和

王庭圭

呼童急碾建溪春,丽句兼收掌握珍。hū tóng jí niǎn jiàn xī chūn,lì jù jiān shōu zhǎng wò zhēn。
陆纳家风元冷澹,庾郎诗句自清新。lù nà jiā fēng yuán lěng dàn,yǔ láng shī jù zì qīng xīn。
推之不去真何物,试与偕来端可人。tuī zhī bù qù zhēn hé wù,shì yǔ xié lái duān kě rén。
当面输心多背笑,爱君高义似雷陈。dāng miàn shū xīn duō bèi xiào,ài jūn gāo yì shì léi chén。

再和

王庭圭

密云初识雨前春,未羡官厨送八珍。mì yún chū shí yǔ qián chūn,wèi xiàn guān chú sòng bā zhēn。
正苦睡魔须料理,愧无妙语敌甘新。zhèng kǔ shuì mó xū liào lǐ,kuì wú miào yǔ dí gān xīn。
兵分刺史千馀骑,系出洪崖几世人。bīng fēn cì shǐ qiān yú qí,xì chū hóng yá jǐ shì rén。
丽句新词邻大雅,岂将文体效梁陈。lì jù xīn cí lín dà yǎ,qǐ jiāng wén tǐ xiào liáng chén。

重阳日刘元弼筠

王庭圭

不见龙山老孟嘉,风流谁更落乌纱。bù jiàn lóng shān lǎo mèng jiā,fēng liú shuí gèng luò wū shā。
松槽旋压初浮酒,篱菊争开无数花。sōng cáo xuán yā chū fú jiǔ,lí jú zhēng kāi wú shù huā。
清论挥犀倾玉雪,高文射策走龙蛇。qīng lùn huī xī qīng yù xuě,gāo wén shè cè zǒu lóng shé。
小儿拍手拦归路,笑插茱萸待辟邪。xiǎo ér pāi shǒu lán guī lù,xiào chā zhū yú dài pì xié。

周德祖自衡阳相别三十馀年会余窜夜郎德祖知南江寨相遇甚款道旧兴怀辄成长句

王庭圭

回雁峰前水拍天,峰头一笑尚依然。huí yàn fēng qián shuǐ pāi tiān,fēng tóu yī xiào shàng yī rán。
休论华屋生前美,同在邯郸枕上眠。xiū lùn huá wū shēng qián měi,tóng zài hán dān zhěn shàng mián。
骑马忽来临紫寨,传家故自有青毡。qí mǎ hū lái lín zǐ zhài,chuán jiā gù zì yǒu qīng zhān。
时平栅垒无烽火,洒墨成诗有几篇。shí píng zhà lěi wú fēng huǒ,sǎ mò chéng shī yǒu jǐ piān。

九日以菊花酒寄施醇翁通判

王庭圭

每逢佳节忆渊明,自采篱边细菊英。měi féng jiā jié yì yuān míng,zì cǎi lí biān xì jú yīng。
坐见南山横紫翠,遥闻北地落欃枪。zuò jiàn nán shān héng zǐ cuì,yáo wén běi dì luò chán qiāng。
浇胸止赖杯中物,快意岂图身后名。jiāo xiōng zhǐ lài bēi zhōng wù,kuài yì qǐ tú shēn hòu míng。
幸有酒兵堪一举,请公谈笑下愁城。xìng yǒu jiǔ bīng kān yī jǔ,qǐng gōng tán xiào xià chóu chéng。

盛暑中黄子馀主簿携双井茶见访

王庭圭

痛饮元非避暑方,又无金碗汲寒浆。tòng yǐn yuán fēi bì shǔ fāng,yòu wú jīn wǎn jí hán jiāng。
忽逢佳士携新茗,来坐竹阴移晚凉。hū féng jiā shì xié xīn míng,lái zuò zhú yīn yí wǎn liáng。
幽处小窗花木好,吟馀清论齿牙香。yōu chù xiǎo chuāng huā mù hǎo,yín yú qīng lùn chǐ yá xiāng。
君家句法谁能似,煎出车声绕九肠。jūn jiā jù fǎ shuí néng shì,jiān chū chē shēng rào jiǔ cháng。

次韵钟令

王庭圭

闲举酒兵挑一战,愁城欲下战方酣。xián jǔ jiǔ bīng tiāo yī zhàn,chóu chéng yù xià zhàn fāng hān。
且烹北苑龙香茗,暂脱东禅鹘臭衫。qiě pēng běi yuàn lóng xiāng míng,zàn tuō dōng chán gǔ chòu shān。
有志干时君自许,无钱使鬼我何堪。yǒu zhì gàn shí jūn zì xǔ,wú qián shǐ guǐ wǒ hé kān。
江湖寂寞生涯尽,对客不应容易谈。jiāng hú jì mò shēng yá jǐn,duì kè bù yīng róng yì tán。

感雨

王庭圭

拜起炉烟绕碧虚,卧龙随雨跃天衢。bài qǐ lú yān rào bì xū,wò lóng suí yǔ yuè tiān qú。
道边草木已焦卷,岩下风雷若指呼。dào biān cǎo mù yǐ jiāo juǎn,yán xià fēng léi ruò zhǐ hū。
河陇岂无冤系狱,海污防有浴川夫。hé lǒng qǐ wú yuān xì yù,hǎi wū fáng yǒu yù chuān fū。
君王屡诏宽徭役,亦念凋氓苦未苏。jūn wáng lǚ zhào kuān yáo yì,yì niàn diāo máng kǔ wèi sū。

和李彦文春雪

王庭圭

闻道江城雪似沙,东风吹动晓寒加。wén dào jiāng chéng xuě shì shā,dōng fēng chuī dòng xiǎo hán jiā。
轻飘瓦屋鳞鳞密,乱飐樯竿栉栉斜。qīng piāo wǎ wū lín lín mì,luàn zhǎn qiáng gān zhì zhì xié。
著地正怜新种竹,漫天故压未开花。zhù dì zhèng lián xīn zhǒng zhú,màn tiān gù yā wèi kāi huā。
君应对此方乘兴,饮似长虹汲海涯。jūn yīng duì cǐ fāng chéng xīng,yǐn shì zhǎng hóng jí hǎi yá。

再和前韵

王庭圭

江夏无双望久倾,高文犹带玉堂清。jiāng xià wú shuāng wàng jiǔ qīng,gāo wén yóu dài yù táng qīng。
子云识字终投阁,侯喜能诗新有声。zi yún shí zì zhōng tóu gé,hóu xǐ néng shī xīn yǒu shēng。
偶会风云苏大旱,戏将笔札庆垂成。ǒu huì fēng yún sū dà hàn,xì jiāng bǐ zhá qìng chuí chéng。
年丰但使无公事,勿虑潢池贼未平。nián fēng dàn shǐ wú gōng shì,wù lǜ huáng chí zéi wèi píng。

喜刘世臣仲美及第

王庭圭

同上青云踏玉梯,仍穿月胁取蟾枝。tóng shàng qīng yún tà yù tī,réng chuān yuè xié qǔ chán zhī。
江南魁荐星文动,兰省名高天下知。jiāng nán kuí jiàn xīng wén dòng,lán shěng míng gāo tiān xià zhī。
共喜秀光前日会,争传真逸老人诗。gòng xǐ xiù guāng qián rì huì,zhēng chuán zhēn yì lǎo rén shī。
万牛回首扶梁栋,可笑蚍蜉欲撼时。wàn niú huí shǒu fú liáng dòng,kě xiào pí fú yù hàn shí。