古诗词

送别葛德济

王庭圭

朔风飞雨未成晴,脱叶打窗鸡欲鸣。shuò fēng fēi yǔ wèi chéng qíng,tuō yè dǎ chuāng jī yù míng。
此处沾襟话离别,向来倾盖识平生。cǐ chù zhān jīn huà lí bié,xiàng lái qīng gài shí píng shēng。
尚期挥麈坚谈垒,不必攻愁用酒兵。shàng qī huī zhǔ jiān tán lěi,bù bì gōng chóu yòng jiǔ bīng。
北阙上书无计策,谁能穿履雪中行。běi quē shàng shū wú jì cè,shuí néng chuān lǚ xuě zhōng xíng。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

避乱东村逢南岳简上人

王庭圭

一别湘山今几载,盗贼纵横尔犹在。yī bié xiāng shān jīn jǐ zài,dào zéi zòng héng ěr yóu zài。
北来铁马猎夷门,金错旗竿绕湖海。běi lái tiě mǎ liè yí mén,jīn cuò qí gān rào hú hǎi。
怜我避乱荒村中,杖锡穿云穷崔嵬。lián wǒ bì luàn huāng cūn zhōng,zhàng xī chuān yún qióng cuī wéi。
茅檐瀹茗清风生,月隐霄间星磊磊。máo yán yuè míng qīng fēng shēng,yuè yǐn xiāo jiān xīng lěi lěi。
高谈微及古兴亡,为言致祸由时宰。gāo tán wēi jí gǔ xīng wáng,wèi yán zhì huò yóu shí zǎi。
著屐包腰却下山,恐触危机吁莫采。zhù jī bāo yāo què xià shān,kǒng chù wēi jī xū mò cǎi。

送刘宏夫昆仲赴省试

王庭圭

我闻君家书满房,骑马夜过丛桂坊。wǒ wén jūn jiā shū mǎn fáng,qí mǎ yè guò cóng guì fāng。
乃翁危坐具灯烛,诸子读书喧两廊。nǎi wēng wēi zuò jù dēng zhú,zhū zi dú shū xuān liǎng láng。
问君读书一何苦,要取高官起门户。wèn jūn dú shū yī hé kǔ,yào qǔ gāo guān qǐ mén hù。
仰天大笑几时归,明年双鹄刺云飞。yǎng tiān dà xiào jǐ shí guī,míng nián shuāng gǔ cì yún fēi。

次韵韩朝美惠砚

王庭圭

诗如春风入花骨,暖日晴云入竹石。shī rú chūn fēng rù huā gǔ,nuǎn rì qíng yún rù zhú shí。
退之笔力千古豪,世有文章擅东壁。tuì zhī bǐ lì qiān gǔ háo,shì yǒu wén zhāng shàn dōng bì。
松窗结邻翁乃惜,坐中颇复有此客。sōng chuāng jié lín wēng nǎi xī,zuò zhōng pǒ fù yǒu cǐ kè。
人怪穷儿得宝归,布袖淋漓手黧黑。rén guài qióng ér dé bǎo guī,bù xiù lín lí shǒu lí hēi。

次前韵酬罗思义

王庭圭

君章梦吞五色翼,未羡充宗得文石。jūn zhāng mèng tūn wǔ sè yì,wèi xiàn chōng zōng dé wén shí。
远孙词采亦班班,复见光芒动奎壁。yuǎn sūn cí cǎi yì bān bān,fù jiàn guāng máng dòng kuí bì。
我住江南君住北,北人今作江南客。wǒ zhù jiāng nán jūn zhù běi,běi rén jīn zuò jiāng nán kè。
论诗争胜类摴蒱,一喝成卢子俱黑。lùn shī zhēng shèng lèi chū pú,yī hē chéng lú zi jù hēi。

次前韵酬周公予年家

王庭圭

君家大阮声辉赫,当年并试龙墀石。jūn jiā dà ruǎn shēng huī hè,dāng nián bìng shì lóng chí shí。
小阮风流不减人,一家顿有双联璧。xiǎo ruǎn fēng liú bù jiǎn rén,yī jiā dùn yǒu shuāng lián bì。
共题雁塔多名卿,溪头独作渔竿客。gòng tí yàn tǎ duō míng qīng,xī tóu dú zuò yú gān kè。
身经离乱偶相逢,怪我婆娑鬓犹黑。shēn jīng lí luàn ǒu xiāng féng,guài wǒ pó suō bìn yóu hēi。

次前韵酬刘大虚惠端砚

王庭圭

端溪之水深莫测,千夫挽绠下取石。duān xī zhī shuǐ shēn mò cè,qiān fū wǎn gěng xià qǔ shí。
溪翁采得归不眠,夜斸鹄卵出苍璧。xī wēng cǎi dé guī bù mián,yè zhǔ gǔ luǎn chū cāng bì。
君从何处得此宝,赠我惭非玉堂客。jūn cóng hé chù dé cǐ bǎo,zèng wǒ cán fēi yù táng kè。
况无健笔写银钩,墨汁徒翻老鸦黑。kuàng wú jiàn bǐ xiě yín gōu,mò zhī tú fān lǎo yā hēi。

王舍人生辰作

王庭圭

己巳四月二十四,甲子夜半天门开。jǐ sì sì yuè èr shí sì,jiǎ zi yè bàn tiān mén kāi。
是时群星环北斗,一星谪堕人间来。shì shí qún xīng huán běi dòu,yī xīng zhé duò rén jiān lái。
星精为人不易得,千年孕秀方呈才。xīng jīng wèi rén bù yì dé,qiān nián yùn xiù fāng chéng cái。
笔扛龙门百斛鼎,家传凤阁通银台。bǐ káng lóng mén bǎi hú dǐng,jiā chuán fèng gé tōng yín tái。
螭头献纳近日月,论事力取天颜回。chī tóu xiàn nà jìn rì yuè,lùn shì lì qǔ tiān yán huí。
中兴文武收髦俊,愿公急起乘风雷。zhōng xīng wén wǔ shōu máo jùn,yuàn gōng jí qǐ chéng fēng léi。
野人指山祝公寿,事业亦与山崔嵬。yě rén zhǐ shān zhù gōng shòu,shì yè yì yǔ shān cuī wéi。
金房难老自有诀,银编紫笔磨松煤。jīn fáng nán lǎo zì yǒu jué,yín biān zǐ bǐ mó sōng méi。

赠彭时卿秀才

王庭圭

昔年待诏随公车,袖中独有平戎书。xī nián dài zhào suí gōng chē,xiù zhōng dú yǒu píng róng shū。
当年肉食无上策,奇才剑客何时无。dāng nián ròu shí wú shàng cè,qí cái jiàn kè hé shí wú。
从来谋国忌迂儒,遂令此贼稽天诛。cóng lái móu guó jì yū rú,suì lìng cǐ zéi jī tiān zhū。
君能再陈治安策,亲丧未举宜何如。jūn néng zài chén zhì ān cè,qīn sàng wèi jǔ yí hé rú。
休论忠孝不两立,一抔之土非难图。xiū lùn zhōng xiào bù liǎng lì,yī póu zhī tǔ fēi nán tú。
莫但扣门来夜话,长缨终请羁单于。mò dàn kòu mén lái yè huà,zhǎng yīng zhōng qǐng jī dān yú。

六月上浣陪王元勃舍人携客游青原山周秀实通判作韵语纪一时胜集奉次元韵

王庭圭

使君从千骑,伐鼓惊群偷。shǐ jūn cóng qiān qí,fá gǔ jīng qún tōu。
前驱严虎节,夹道森蛇矛。qián qū yán hǔ jié,jiā dào sēn shé máo。
别驾工五言,句刮造化美。bié jià gōng wǔ yán,jù guā zào huà měi。
笔法蟠高轩,银钩照窗几。bǐ fǎ pán gāo xuān,yín gōu zhào chuāng jǐ。
冠盖一时盛,秋旻罗众星。guān gài yī shí shèng,qiū mín luó zhòng xīng。
寻思问祖意,米价作么生。xún sī wèn zǔ yì,mǐ jià zuò me shēng。
欲扣山中人,何由知彼岸。yù kòu shān zhōng rén,hé yóu zhī bǐ àn。
残阳下峰顶,暮色蔼馀茜。cán yáng xià fēng dǐng,mù sè ǎi yú qiàn。
鸣珂出修竹,驱车转平原。míng kē chū xiū zhú,qū chē zhuǎn píng yuán。
登临悲往昔,岂不多名贤。dēng lín bēi wǎng xī,qǐ bù duō míng xián。
独馀姜与颜,人品亦自胜。dú yú jiāng yǔ yán,rén pǐn yì zì shèng。
溪流水溅溅,中堪理渔艇。xī liú shuǐ jiàn jiàn,zhōng kān lǐ yú tǐng。
宾客随太守,风流几百年。bīn kè suí tài shǒu,fēng liú jǐ bǎi nián。
山间留绝唱,巨石枕横川。shān jiān liú jué chàng,jù shí zhěn héng chuān。

送刘义夫宰祁阳

王庭圭

浯溪寒翠拖碧玉,石崖硉矹凌苍霞。wú xī hán cuì tuō bì yù,shí yá lù wù líng cāng xiá。
次山奇文走霹雳,颜老健笔蟠蛟蛇。cì shān qí wén zǒu pī lì,yán lǎo jiàn bǐ pán jiāo shé。
凛如诮杞叱希烈,至今杰立天之涯。lǐn rú qiào qǐ chì xī liè,zhì jīn jié lì tiān zhī yá。
公于其间宰民社,切勿但取文辞夸。gōng yú qí jiān zǎi mín shè,qiè wù dàn qǔ wén cí kuā。
当用忠壮出奇节,县妖破胆莫敢哗。dāng yòng zhōng zhuàng chū qí jié,xiàn yāo pò dǎn mò gǎn huā。
官舟连樯泊溪口,符移星火如撒沙。guān zhōu lián qiáng pō xī kǒu,fú yí xīng huǒ rú sā shā。
旧闻俗苦吏嚣恶,端能病政使不嘉。jiù wén sú kǔ lì xiāo è,duān néng bìng zhèng shǐ bù jiā。
先声入境若元气,顾见槎蘖皆萌芽。xiān shēng rù jìng ruò yuán qì,gù jiàn chá niè jiē méng yá。
溪中古月溪上石,照公清德无纤瑕。xī zhōng gǔ yuè xī shàng shí,zhào gōng qīng dé wú xiān xiá。
溪流不尽石不老,佳名万古磨不窊。xī liú bù jǐn shí bù lǎo,jiā míng wàn gǔ mó bù wā。

次韵罗伯固听琴

王庭圭

焦桐初不受文理,弦以朱丝奇乃尔。jiāo tóng chū bù shòu wén lǐ,xián yǐ zhū sī qí nǎi ěr。
坐中忽闻太古音,宠辱顿忘那有耻。zuò zhōng hū wén tài gǔ yīn,chǒng rǔ dùn wàng nà yǒu chǐ。
官厅曾有一日闲,奏刀未觉肯綮难。guān tīng céng yǒu yī rì xián,zòu dāo wèi jué kěn qǐ nán。
抱牍两衙凫雁退,目送飞鸿聊一弹。bào dú liǎng yá fú yàn tuì,mù sòng fēi hóng liáo yī dàn。
爽气朝来如有约,幽林鸟语山间乐。shuǎng qì cháo lái rú yǒu yuē,yōu lín niǎo yǔ shān jiān lè。
琴罢挥毫各赋诗,满袖珠玑何璀错。qín bà huī háo gè fù shī,mǎn xiù zhū jī hé cuǐ cuò。
晚风归袂失炎蒸,却忆冰壶此段清。wǎn fēng guī mèi shī yán zhēng,què yì bīng hú cǐ duàn qīng。
酒醒月白重开匣,更作松风夜雨声。jiǔ xǐng yuè bái zhòng kāi xiá,gèng zuò sōng fēng yè yǔ shēng。

彭青老往禾山读书所寓之室曰蛰庵为赋蛰庵诗一篇送之兼简白云元老

王庭圭

彭子担簦行有日,拄杖穿云风雨疾。péng zi dān dēng xíng yǒu rì,zhǔ zhàng chuān yún fēng yǔ jí。
主人好事家有书,卷埒石渠吞藏室。zhǔ rén hǎo shì jiā yǒu shū,juǎn liè shí qú tūn cáng shì。
兹游远去栖碧山,头角未欲崭崭出。zī yóu yuǎn qù qī bì shān,tóu jiǎo wèi yù zhǎn zhǎn chū。
泥蟠谷底茅屋深,丹崖青壁几千寻。ní pán gǔ dǐ máo wū shēn,dān yá qīng bì jǐ qiān xún。
白云老元坐禅窟,笑汝犹作书生吟。bái yún lǎo yuán zuò chán kū,xiào rǔ yóu zuò shū shēng yín。
峰头别打禾山鼓,唤起蛟龙趁云雨。fēng tóu bié dǎ hé shān gǔ,huàn qǐ jiāo lóng chèn yún yǔ。

题向巨源南昌楼诗后

王庭圭

南昌高楼在何许,亦面西山望南浦。nán chāng gāo lóu zài hé xǔ,yì miàn xī shān wàng nán pǔ。
壁间有客旧题诗,倾倒湖山入毫楮。bì jiān yǒu kè jiù tí shī,qīng dào hú shān rù háo chǔ。
此公平生妙言语,突过前人落霞句。cǐ gōng píng shēng miào yán yǔ,tū guò qián rén luò xiá jù。
帘开月出大江横,定胜滕阁卷山雨。lián kāi yuè chū dà jiāng héng,dìng shèng téng gé juǎn shān yǔ。

赠蜀僧妙高

王庭圭

峨眉山头古时月,浮云卷尽尘埃灭。é méi shān tóu gǔ shí yuè,fú yún juǎn jǐn chén āi miè。
曾随僧宴入中京,光照九天开玉阙。céng suí sēng yàn rù zhōng jīng,guāng zhào jiǔ tiān kāi yù quē。
山月如今亦送君,影落洞庭波底彻。shān yuè rú jīn yì sòng jūn,yǐng luò dòng tíng bō dǐ chè。
此时看月忆峨眉,山色湖光两奇绝。cǐ shí kàn yuè yì é méi,shān sè hú guāng liǎng qí jué。
明月随君却复东,千里相思共吴越。míng yuè suí jūn què fù dōng,qiān lǐ xiāng sī gòng wú yuè。
问言古月与今月,水鸟风林尽能说。wèn yán gǔ yuè yǔ jīn yuè,shuǐ niǎo fēng lín jǐn néng shuō。
溪边惜别重吟哦,顾我无才奈若何。xī biān xī bié zhòng yín ó,gù wǒ wú cái nài ruò hé。
他日长安逢李白,再乞峨眉山月歌。tā rì zhǎng ān féng lǐ bái,zài qǐ é méi shān yuè gē。

戴国和得潘衡墨法于意言之外今携之湖湘必有识之者作诗以送之

王庭圭

老潘胶法秘不传,君独得之乃其天。lǎo pān jiāo fǎ mì bù chuán,jūn dú dé zhī nǎi qí tiān。
此法仿佛如参禅,忽然有省夜不眠。cǐ fǎ fǎng fú rú cān chán,hū rán yǒu shěng yè bù mián。
又如神仙换骨法,应手不自知其然。yòu rú shén xiān huàn gǔ fǎ,yīng shǒu bù zì zhī qí rán。
湖东大帅天下贤,词源如海笔如椽。hú dōng dà shuài tiān xià xián,cí yuán rú hǎi bǐ rú chuán。
本是玉堂挥翰手,正要此物供磨研。běn shì yù táng huī hàn shǒu,zhèng yào cǐ wù gōng mó yán。
醉题李白三百首,扫尽将军九万笺。zuì tí lǐ bái sān bǎi shǒu,sǎo jǐn jiāng jūn jiǔ wàn jiān。
老潘殁来知几年,声名始落潇湘川。lǎo pān mò lái zhī jǐ nián,shēng míng shǐ luò xiāo xiāng chuān。
君不见吕洞宾,竹丝篮子乌纱巾。jūn bù jiàn lǚ dòng bīn,zhú sī lán zi wū shā jīn。
长安市上无人识,唤作湖西卖墨人。zhǎng ān shì shàng wú rén shí,huàn zuò hú xī mài mò rén。