古诗词

重阳日送李彦文之衡湘兼简向丰之

王庭圭

九日君当簇马鞍,重岩细菊为谁斑。jiǔ rì jūn dāng cù mǎ ān,zhòng yán xì jú wèi shuí bān。
吟登回雁峰头月,看尽清湘雨后山。yín dēng huí yàn fēng tóu yuè,kàn jǐn qīng xiāng yǔ hòu shān。
莫遣音书和梦断,会传名姓落人间。mò qiǎn yīn shū hé mèng duàn,huì chuán míng xìng luò rén jiān。
向郎理棹归何晚,湖水今应不满湾。xiàng láng lǐ zhào guī hé wǎn,hú shuǐ jīn yīng bù mǎn wān。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

题刘端礼达轩

王庭圭

昔贤曾此卧烟云,鹤怨猿惊几度春。xī xián céng cǐ wò yān yún,hè yuàn yuán jīng jǐ dù chūn。
绿蕙再游今日路,青山如对往年人。lǜ huì zài yóu jīn rì lù,qīng shān rú duì wǎng nián rén。
儿童共是窗间客,梦寐犹怀席上尘。ér tóng gòng shì chuāng jiān kè,mèng mèi yóu huái xí shàng chén。
待得绕轩多种竹,等闲来看莫嫌频。dài dé rào xuān duō zhǒng zhú,děng xián lái kàn mò xián pín。

用前韵酬丰之

王庭圭

每烦书札问平安,落纸遥知笔管斑。měi fán shū zhá wèn píng ān,luò zhǐ yáo zhī bǐ guǎn bān。
塞北未闻轻解甲,江南应得饱看山。sāi běi wèi wén qīng jiě jiǎ,jiāng nán yīng dé bǎo kàn shān。
荒村但有两三户,广厦何由千万间。huāng cūn dàn yǒu liǎng sān hù,guǎng shà hé yóu qiān wàn jiān。
他日溪边寻我去,钓船刺入蓼花湾。tā rì xī biān xún wǒ qù,diào chuán cì rù liǎo huā wān。

再用前韵酬胡观光

王庭圭

牧龙天上几时还,因失仙龙五色斑。mù lóng tiān shàng jǐ shí hái,yīn shī xiān lóng wǔ sè bān。
暂谪南昌为隐吏,会归东观校蓬山。zàn zhé nán chāng wèi yǐn lì,huì guī dōng guān xiào péng shān。
高名久已闻江表,异气今犹出斗间。gāo míng jiǔ yǐ wén jiāng biǎo,yì qì jīn yóu chū dòu jiān。
下笔不休才思阔,清如星汉泻银湾。xià bǐ bù xiū cái sī kuò,qīng rú xīng hàn xiè yín wān。

从叔君冕见访山间自云平生躬耕钓无求于人中有至乐令某作诗写其萧散之状为赋此篇

王庭圭

青鞋布袜绿蓑衣,满目秋江白鸟飞。qīng xié bù wà lǜ suō yī,mǎn mù qiū jiāng bái niǎo fēi。
小楫扁舟乘兴出,斜风细雨钓鱼归。xiǎo jí biǎn zhōu chéng xīng chū,xié fēng xì yǔ diào yú guī。
有间茅屋临苍巘,寻个樵夫上翠微。yǒu jiān máo wū lín cāng yǎn,xún gè qiáo fū shàng cuì wēi。
闲趁牧童吹短笛,倒骑牛背入柴扉。xián chèn mù tóng chuī duǎn dí,dào qí niú bèi rù chái fēi。

和刘元弼见寄

王庭圭

终日思诗句未成,梦回春草绕池生。zhōng rì sī shī jù wèi chéng,mèng huí chūn cǎo rào chí shēng。
拂云松竹兼天尽,如画江山照眼明。fú yún sōng zhú jiān tiān jǐn,rú huà jiāng shān zhào yǎn míng。
幽处园林皆可隐,乱来轩冕亦何荣。yōu chù yuán lín jiē kě yǐn,luàn lái xuān miǎn yì hé róng。
即时使有一杯酒,便胜区区万古名。jí shí shǐ yǒu yī bēi jiǔ,biàn shèng qū qū wàn gǔ míng。

次韵李世京惠诗

王庭圭

童稚情亲不记春,白头相见眼犹新。tóng zhì qíng qīn bù jì chūn,bái tóu xiāng jiàn yǎn yóu xīn。
为文未办送穷鬼,买宅何妨近里仁。wèi wén wèi bàn sòng qióng guǐ,mǎi zhái hé fáng jìn lǐ rén。
鲁国儒衣原自少,棘门儿戏定非真。lǔ guó rú yī yuán zì shǎo,jí mén ér xì dìng fēi zhēn。
斗间纵有冲天气,楼上应无识剑人。dòu jiān zòng yǒu chōng tiān qì,lóu shàng yīng wú shí jiàn rén。

和刘端礼避地初归见访

王庭圭

庭前喜鹊乱栖鸦,知有邻翁酒易赊。tíng qián xǐ què luàn qī yā,zhī yǒu lín wēng jiǔ yì shē。
老瓦盆随田舍饮,半溪云属野人家。lǎo wǎ pén suí tián shě yǐn,bàn xī yún shǔ yě rén jiā。
莫将钓手遮西日,来倚危栏咏落霞。mò jiāng diào shǒu zhē xī rì,lái yǐ wēi lán yǒng luò xiá。
无奈醉归灯火乱,仆夫争路颇喧哗。wú nài zuì guī dēng huǒ luàn,pū fū zhēng lù pǒ xuān huā。

和刘允升梦草庵前月夜看酴醾

王庭圭

谁与东皇殿后尘,更无凡木敢争春。shuí yǔ dōng huáng diàn hòu chén,gèng wú fán mù gǎn zhēng chūn。
来观梦草庵前月,疑是广寒宫里人。lái guān mèng cǎo ān qián yuè,yí shì guǎng hán gōng lǐ rén。
雨罢香风吹满院,夜深笑语动诸邻。yǔ bà xiāng fēng chuī mǎn yuàn,yè shēn xiào yǔ dòng zhū lín。
诗词要并花奇绝,对此吟哦句自新。shī cí yào bìng huā qí jué,duì cǐ yín ó jù zì xīn。

和端礼惜花苦风雨之句

王庭圭

花逢暮境已侵寻,庭值狂风不可禁。huā féng mù jìng yǐ qīn xún,tíng zhí kuáng fēng bù kě jìn。
已卷残红随日脚,更吹嫩柳到眉心。yǐ juǎn cán hóng suí rì jiǎo,gèng chuī nèn liǔ dào méi xīn。
明朝藉地犹堪醉,小雨笼晴未作阴。míng cháo jí dì yóu kān zuì,xiǎo yǔ lóng qíng wèi zuò yīn。
骑马访君春好在,不劳钟鼓报新音。qí mǎ fǎng jūn chūn hǎo zài,bù láo zhōng gǔ bào xīn yīn。

题曹子方诗集后

王庭圭

横槊当年知阿瞒,后来谁复识波澜。héng shuò dāng nián zhī ā mán,hòu lái shuí fù shí bō lán。
两苏门地陪高咏,千古文章得细论。liǎng sū mén dì péi gāo yǒng,qiān gǔ wén zhāng dé xì lùn。
耆旧只今无此语,风流端要善清言。qí jiù zhǐ jīn wú cǐ yǔ,fēng liú duān yào shàn qīng yán。
想当巧匠傍观处,洗尽人间斧凿痕。xiǎng dāng qiǎo jiàng bàng guān chù,xǐ jǐn rén jiān fǔ záo hén。

次韵刘升卿惠焦坑寺茶用东坡韵

王庭圭

日出城门啼早鸦,杖藜投足野僧家。rì chū chéng mén tí zǎo yā,zhàng lí tóu zú yě sēng jiā。
非关西寺钟前饭,要看南枝雪里花。fēi guān xī sì zhōng qián fàn,yào kàn nán zhī xuě lǐ huā。
玉局偶然留妙语,焦坑从此贵新茶。yù jú ǒu rán liú miào yǔ,jiāo kēng cóng cǐ guì xīn chá。
刘郎寄我兼长句,落笔更如锥画沙。liú láng jì wǒ jiān zhǎng jù,luò bǐ gèng rú zhuī huà shā。

严子陵钓台

王庭圭

巨石崔嵬枕碧流,何人曾此坐垂钩。jù shí cuī wéi zhěn bì liú,hé rén céng cǐ zuò chuí gōu。
足加帝腹动星象,手把渔竿还故邱。zú jiā dì fù dòng xīng xiàng,shǒu bǎ yú gān hái gù qiū。
固异山灵回俗驾,不因鲈鲙忆吴洲。gù yì shān líng huí sú jià,bù yīn lú kuài yì wú zhōu。
当时冠剑今何在,独有高台万古留。dāng shí guān jiàn jīn hé zài,dú yǒu gāo tái wàn gǔ liú。

送刘美中舍人赴漳州二首

王庭圭

一麾初出银台路,手把漳南玉兽符。yī huī chū chū yín tái lù,shǒu bǎ zhāng nán yù shòu fú。
闾里高门容驷马,旗旄夹道拥前驱。lǘ lǐ gāo mén róng sì mǎ,qí máo jiā dào yōng qián qū。
两科名姓惊天地,西掖文章似典谟。liǎng kē míng xìng jīng tiān dì,xī yē wén zhāng shì diǎn mó。
诗卷从教传海贾,钓竿未肯拂珊瑚。shī juǎn cóng jiào chuán hǎi jiǎ,diào gān wèi kěn fú shān hú。

送刘美中舍人赴漳州二首

王庭圭

漳浦城高南斗边,朱旗遥拂紫薇躔。zhāng pǔ chéng gāo nán dòu biān,zhū qí yáo fú zǐ wēi chán。
远民初识玉皇吏,属邑行瞻刺史天。yuǎn mín chū shí yù huáng lì,shǔ yì xíng zhān cì shǐ tiān。
此日分携云际寺,老僧留酌石间泉。cǐ rì fēn xié yún jì sì,lǎo sēng liú zhuó shí jiān quán。
祝公名宦何时了,了却归来作地仙。zhù gōng míng huàn hé shí le,le què guī lái zuò dì xiān。

次韵罗世英

王庭圭

蒙山三十年前话,耸壑昂霄见此郎。méng shān sān shí nián qián huà,sǒng hè áng xiāo jiàn cǐ láng。
云子新粳抄饭白,石泉击火试茶香。yún zi xīn jīng chāo fàn bái,shí quán jī huǒ shì chá xiāng。
英豪满坐惊头角,锦绣诗成出肺肠。yīng háo mǎn zuò jīng tóu jiǎo,jǐn xiù shī chéng chū fèi cháng。
此日此公逢此客,更传秋榜助飞觞。cǐ rì cǐ gōng féng cǐ kè,gèng chuán qiū bǎng zhù fēi shāng。