古诗词

和欧阳广明竹间桃花

王庭圭

雨罢新花明晓日,竹阴琐碎错黄金。yǔ bà xīn huā míng xiǎo rì,zhú yīn suǒ suì cuò huáng jīn。
墙头过尽双飞蝶,叶底巧啼何处禽。qiáng tóu guò jǐn shuāng fēi dié,yè dǐ qiǎo tí hé chù qín。
玉女洗妆匀浅淡,老龙脱箨著青深。yù nǚ xǐ zhuāng yún qiǎn dàn,lǎo lóng tuō tuò zhù qīng shēn。
柔姿敢并高标立,直节时容粉面侵。róu zī gǎn bìng gāo biāo lì,zhí jié shí róng fěn miàn qīn。
爱客分明莫来折,坐舆径造不妨寻。ài kè fēn míng mò lái zhé,zuò yú jìng zào bù fáng xún。
桃花落后春事已,唯有清风满竹林。táo huā luò hòu chūn shì yǐ,wéi yǒu qīng fēng mǎn zhú lín。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

次韵答刘元弼

王庭圭

鼓箧同登乐泮年,论文谁复似徐坚。gǔ qiè tóng dēng lè pàn nián,lùn wén shuí fù shì xú jiān。
向来聚散如春梦,此去逢迎应宿缘。xiàng lái jù sàn rú chūn mèng,cǐ qù féng yíng yīng sù yuán。
陋巷苦无高马过,新诗时有贾人传。lòu xiàng kǔ wú gāo mǎ guò,xīn shī shí yǒu jiǎ rén chuán。
芒鞋竹杖俱无恙,归日犹堪作地仙。máng xié zhú zhàng jù wú yàng,guī rì yóu kān zuò dì xiān。

次韵何倅雪诗

王庭圭

半夜阴风卷地来,平明犬吠恐为灾。bàn yè yīn fēng juǎn dì lái,píng míng quǎn fèi kǒng wèi zāi。
高吟梁苑词方就,醉卧袁门打不开。gāo yín liáng yuàn cí fāng jiù,zuì wò yuán mén dǎ bù kāi。
贫甚此时穿履出,兴阑何处棹舟回。pín shén cǐ shí chuān lǚ chū,xīng lán hé chù zhào zhōu huí。
琼楼玉宇非人世,疑共卢敖上九垓。qióng lóu yù yǔ fēi rén shì,yí gòng lú áo shàng jiǔ gāi。

贺郡守生辰二首

王庭圭

月丽重离日正明,星精磅礴应时生。yuè lì zhòng lí rì zhèng míng,xīng jīng bàng bó yīng shí shēng。
诗成五字今无敌,赋压三都世有声。shī chéng wǔ zì jīn wú dí,fù yā sān dōu shì yǒu shēng。
殿阁微凉风乍起,门庭当昼雀争鸣。diàn gé wēi liáng fēng zhà qǐ,mén tíng dāng zhòu què zhēng míng。
拟将间气为公寿,编入中兴颂太平。nǐ jiāng jiān qì wèi gōng shòu,biān rù zhōng xīng sòng tài píng。

贺郡守生辰二首

王庭圭

鹊印铜钩几世传,门中人物自超然。què yìn tóng gōu jǐ shì chuán,mén zhōng rén wù zì chāo rán。
高文大笔无双誉,紫府丹台第一仙。gāo wén dà bǐ wú shuāng yù,zǐ fǔ dān tái dì yī xiān。
会见黄眉三洗骨,谩劳青史再编年。huì jiàn huáng méi sān xǐ gǔ,mán láo qīng shǐ zài biān nián。
西林恐未容归隐,将有追锋下九天。xī lín kǒng wèi róng guī yǐn,jiāng yǒu zhuī fēng xià jiǔ tiān。

蜡梅寄陈相之侍郎

王庭圭

野寺西边雪压梅,曾陪杖履探春回。yě sì xī biān xuě yā méi,céng péi zhàng lǚ tàn chūn huí。
重寻密竹檀栾外,又见疏枝摘素开。zhòng xún mì zhú tán luán wài,yòu jiàn shū zhī zhāi sù kāi。
步屧寻花嗟我老,巡檐索笑共谁来。bù xiè xún huā jiē wǒ lǎo,xún yán suǒ xiào gòng shuí lái。
细看风味依然在,不是刘郎去后栽。xì kàn fēng wèi yī rán zài,bù shì liú láng qù hòu zāi。

和向宰喜雨

王庭圭

夜听雷车碾太清,风翻急雨落平明。yè tīng léi chē niǎn tài qīng,fēng fān jí yǔ luò píng míng。
不忧稻穟已燋卷,似见天河欲倒倾。bù yōu dào suì yǐ jiāo juǎn,shì jiàn tiān hé yù dào qīng。
犴狱系囚应尽洗,丰年诗句喜先成。àn yù xì qiú yīng jǐn xǐ,fēng nián shī jù xǐ xiān chéng。
东郊南亩村村乐,草木欣欣亦有情。dōng jiāo nán mǔ cūn cūn lè,cǎo mù xīn xīn yì yǒu qíng。

刘美中自翰苑归追怀平昔之游再过唐兴寺陈迹依然辄成长句奉呈

王庭圭

重寻古壁旧题诗,林竹萧森上翠微。zhòng xún gǔ bì jiù tí shī,lín zhú xiāo sēn shàng cuì wēi。
但见晓猿惊蕙帐,应无山鸟怪儒衣。dàn jiàn xiǎo yuán jīng huì zhàng,yīng wú shān niǎo guài rú yī。
野僧忽自云中出,阁老新从天下归。yě sēng hū zì yún zhōng chū,gé lǎo xīn cóng tiān xià guī。
拍手相欢同一笑,可能长伴钓鱼矶。pāi shǒu xiāng huān tóng yī xiào,kě néng zhǎng bàn diào yú jī。

唐兴寺再呈美中

王庭圭

七年三过唐兴寺,梦里闻君得好官。qī nián sān guò táng xīng sì,mèng lǐ wén jūn dé hǎo guān。
遍历兰台兼柱史,近辞香案出金銮。biàn lì lán tái jiān zhù shǐ,jìn cí xiāng àn chū jīn luán。
从来呼客沽村酿,不敢移厨洗玉盘。cóng lái hū kè gū cūn niàng,bù gǎn yí chú xǐ yù pán。
政恐人情贱杨柳,送迎唯作故时看。zhèng kǒng rén qíng jiàn yáng liǔ,sòng yíng wéi zuò gù shí kàn。

送胡邦衡之新州贬所二首

王庭圭

【其一】
囊封初上九重关,是日清都虎豹闲。náng fēng chū shàng jiǔ zhòng guān,shì rì qīng dōu hǔ bào xián。
百辟动容观奏牍,几人回首愧朝班。bǎi pì dòng róng guān zòu dú,jǐ rén huí shǒu kuì cháo bān。
名高北斗星辰上,身堕南州瘴海间。míng gāo běi dòu xīng chén shàng,shēn duò nán zhōu zhàng hǎi jiān。
不待他年公议出,汉廷行召贾生还。bù dài tā nián gōng yì chū,hàn tíng xíng zhào jiǎ shēng hái。
【其二】
大厦元非一木支,欲将独力拄倾危。dà shà yuán fēi yī mù zhī,yù jiāng dú lì zhǔ qīng wēi。
痴儿不了公家事,男子要为天下奇。chī ér bù le gōng jiā shì,nán zi yào wèi tiān xià qí。
当日奸谀皆胆落,平生忠义只心知。dāng rì jiān yú jiē dǎn luò,píng shēng zhōng yì zhǐ xīn zhī。
端能饱吃新州饭,在处江山足护持。duān néng bǎo chī xīn zhōu fàn,zài chù jiāng shān zú hù chí。

送胡邦衡之新州贬所二首(其二)

王庭圭

大厦元非一木支,欲将独力拄倾危。dà shà yuán fēi yī mù zhī,yù jiāng dú lì zhǔ qīng wēi。
痴儿不了公家事,男子要为天下奇。chī ér bù le gōng jiā shì,nán zi yào wèi tiān xià qí。
当日奸谀皆胆落,平生忠义只心知。dāng rì jiān yú jiē dǎn luò,píng shēng zhōng yì zhǐ xīn zhī。
端能饱吃新州饭,在处江山足护持。duān néng bǎo chī xīn zhōu fàn,zài chù jiāng shān zú hù chí。

次韵周公子秋日书怀

王庭圭

酒酣下笔不能休,写尽江南万斛愁。jiǔ hān xià bǐ bù néng xiū,xiě jǐn jiāng nán wàn hú chóu。
长史果为何物汉,中军不是置书邮。zhǎng shǐ guǒ wèi hé wù hàn,zhōng jūn bù shì zhì shū yóu。
又闻战马将休息,且任浮鸥自去留。yòu wén zhàn mǎ jiāng xiū xī,qiě rèn fú ōu zì qù liú。
触目西风易增感,山川信美莫登楼。chù mù xī fēng yì zēng gǎn,shān chuān xìn měi mò dēng lóu。

和曹温如都监惠诗

王庭圭

两脚误随车马尘,江湖岁晚始谋身。liǎng jiǎo wù suí chē mǎ chén,jiāng hú suì wǎn shǐ móu shēn。
篱边日醉陶元亮,窗外夜呼祁孔宾。lí biān rì zuì táo yuán liàng,chuāng wài yè hū qí kǒng bīn。
倒著敝衣迎好客,急搜奇句发阳春。dào zhù bì yī yíng hǎo kè,jí sōu qí jù fā yáng chūn。
阿瞒岂但能横槊,文彩风流世有人。ā mán qǐ dàn néng héng shuò,wén cǎi fēng liú shì yǒu rén。

次韵呈刘立道宣谕二首

王庭圭

万里穷民欲叫天,天边御史雨随轩。wàn lǐ qióng mín yù jiào tiān,tiān biān yù shǐ yǔ suí xuān。
颍川大姓行当案,河陇幽囚自不冤。yǐng chuān dà xìng xíng dāng àn,hé lǒng yōu qiú zì bù yuān。
权幸畏威先缩颈,奸回未死已羞魂。quán xìng wèi wēi xiān suō jǐng,jiān huí wèi sǐ yǐ xiū hún。
江南弊冗如蜂蚁,入奏犹须一夜论。jiāng nán bì rǒng rú fēng yǐ,rù zòu yóu xū yī yè lùn。

次韵呈刘立道宣谕二首

王庭圭

使星光出太微庭,马上风云日下生。shǐ xīng guāng chū tài wēi tíng,mǎ shàng fēng yún rì xià shēng。
斧钺疑从霄汉落,丝纶如被衮衣荣。fǔ yuè yí cóng xiāo hàn luò,sī lún rú bèi gǔn yī róng。
欢迎道路初颁诏,威詟奸雄不动声。huān yíng dào lù chū bān zhào,wēi zhé jiān xióng bù dòng shēng。
谁识张纲最年少,耆儒空愧旧知名。shuí shí zhāng gāng zuì nián shǎo,qí rú kōng kuì jiù zhī míng。

向文刚读书斋试双井茶有怀黄超然

王庭圭

黄蜡青沙未破封,已知双井社前烘。huáng là qīng shā wèi pò fēng,yǐ zhī shuāng jǐng shè qián hōng。
一丘风味极不浅,万顷烟波兴不穷。yī qiū fēng wèi jí bù qiǎn,wàn qǐng yān bō xīng bù qióng。
东晋书斋颓压后,西湖山色有无中。dōng jìn shū zhāi tuí yā hòu,xī hú shān sè yǒu wú zhōng。
危栏杰阁明人眼,独觉登临欠此公。wēi lán jié gé míng rén yǎn,dú jué dēng lín qiàn cǐ gōng。