古诗词

送向宣卿赴朱相公参议

王庭圭

旄头彗天天狗堕,一日中原作奇祸。máo tóu huì tiān tiān gǒu duò,yī rì zhōng yuán zuò qí huò。
金竿突绕都城光,铁马横嘶御街过。jīn gān tū rào dōu chéng guāng,tiě mǎ héng sī yù jiē guò。
迩来十年不解兵,盗贼军书急星火。ěr lái shí nián bù jiě bīng,dào zéi jūn shū jí xīng huǒ。
将军藩身养胁疽,帝命相公期必破。jiāng jūn fān shēn yǎng xié jū,dì mìng xiāng gōng qī bì pò。
指挥貔虎下天来,奋臂一呼皆袒左。zhǐ huī pí hǔ xià tiān lái,fèn bì yī hū jiē tǎn zuǒ。
相公元是帝股肱,提师辟士收豪英。xiāng gōng yuán shì dì gǔ gōng,tí shī pì shì shōu háo yīng。
君才累试当剧郡,群凶落胆知威名。jūn cái lèi shì dāng jù jùn,qún xiōng luò dǎn zhī wēi míng。
麾下传闻有飞将,一箭曾射欃枪星。huī xià chuán wén yǒu fēi jiāng,yī jiàn céng shè chán qiāng xīng。
公谋岂止当十万,要挽天河洗甲兵。gōng móu qǐ zhǐ dāng shí wàn,yào wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。
君不见河阳军乌重胤,参谋初拔温处士。jūn bù jiàn hé yáng jūn wū zhòng yìn,cān móu chū bá wēn chù shì。
遂令冀北马群空,石洪亦自河南至。suì lìng jì běi mǎ qún kōng,shí hóng yì zì hé nán zhì。
又不见裴晋公取淮西,幕下正用韩退之。yòu bù jiàn péi jìn gōng qǔ huái xī,mù xià zhèng yòng hán tuì zhī。
乃能夜缚吴元济,至今留得平淮碑。nǎi néng yè fù wú yuán jì,zhì jīn liú dé píng huái bēi。
如今相公开幕府,岂减乌公与裴度。rú jīn xiāng gōng kāi mù fǔ,qǐ jiǎn wū gōng yǔ péi dù。
席卷江湖波浪清,貂鼎勋庸归自取。xí juǎn jiāng hú bō làng qīng,diāo dǐng xūn yōng guī zì qǔ。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

岩下逢人说乱离,十年眼底厌旌旗。yán xià féng rén shuō luàn lí,shí nián yǎn dǐ yàn jīng qí。
边尘复暗江南路,堪羡山僧总不知。biān chén fù àn jiāng nán lù,kān xiàn shān sēng zǒng bù zhī。

建炎己酉十二月五日避乱鸽湖山十绝句

王庭圭

伟岸棱棱似立朝,巍峨冠剑想风标。wěi àn léng léng shì lì cháo,wēi é guān jiàn xiǎng fēng biāo。
可怜有貌无肝胆,何用昂然近紫霄。kě lián yǒu mào wú gān dǎn,hé yòng áng rán jìn zǐ xiāo。

次韵赠周师禹二首

王庭圭

山中自有陶宏景,窗外谁呼祁孔宾。shān zhōng zì yǒu táo hóng jǐng,chuāng wài shuí hū qí kǒng bīn。
不敢移文约周子,升沉共作太平人。bù gǎn yí wén yuē zhōu zi,shēng chén gòng zuò tài píng rén。

次韵赠周师禹二首

王庭圭

昼卧柴门打不开,相逢未识济川才。zhòu wò chái mén dǎ bù kāi,xiāng féng wèi shí jì chuān cái。
那知此夜闻猿处,忽有新诗随雁来。nà zhī cǐ yè wén yuán chù,hū yǒu xīn shī suí yàn lái。

赠李子安

王庭圭

穷居未有四立壁,负郭兼无二顷田。qióng jū wèi yǒu sì lì bì,fù guō jiān wú èr qǐng tián。
拟斸云根结茅屋,不知谁赠买山钱。nǐ zhǔ yún gēn jié máo wū,bù zhī shuí zèng mǎi shān qián。

次韵高秀才

王庭圭

腊尽梅花落不停,笛声孤起不堪听。là jǐn méi huā luò bù tíng,dí shēng gū qǐ bù kān tīng。
且留溪影弄清浅,更看残英动晓星。qiě liú xī yǐng nòng qīng qiǎn,gèng kàn cán yīng dòng xiǎo xīng。

赠松庵僧

王庭圭

庵在深村翠岭坳,狂风卷尽屋头茅。ān zài shēn cūn cuì lǐng ào,kuáng fēng juǎn jǐn wū tóu máo。
断椽破壁何时理,卧看松阴月转梢。duàn chuán pò bì hé shí lǐ,wò kàn sōng yīn yuè zhuǎn shāo。

和郑元清同游殷仲堪读书台二首

王庭圭

晋国衣冠扫地空,渔歌长在水云中。jìn guó yī guān sǎo dì kōng,yú gē zhǎng zài shuǐ yún zhōng。
倚栏欲问兴亡事,木末琉璃坠晓风。yǐ lán yù wèn xīng wáng shì,mù mò liú lí zhuì xiǎo fēng。

和郑元清同游殷仲堪读书台二首

王庭圭

池上高台倚碧空,郡楼相对出烟中。chí shàng gāo tái yǐ bì kōng,jùn lóu xiāng duì chū yān zhōng。
读书太守今何在,寂寞无人继此风。dú shū tài shǒu jīn hé zài,jì mò wú rén jì cǐ fēng。

梁道人借示丹经数册阅未遍辄告行归其书赠之以诗二首

王庭圭

丹经汗损几车牛,奥意难从纸上搜。dān jīng hàn sǔn jǐ chē niú,ào yì nán cóng zhǐ shàng sōu。
相见缠腰无十万,待看骑鹤上扬州。xiāng jiàn chán yāo wú shí wàn,dài kàn qí hè shàng yáng zhōu。

梁道人借示丹经数册阅未遍辄告行归其书赠之以诗二首

王庭圭

夜半沧溟看日头,忽闻风雨下层楼。yè bàn cāng míng kàn rì tóu,hū wén fēng yǔ xià céng lóu。
却寻双径朝金阙,又跨苍龙海上游。què xún shuāng jìng cháo jīn quē,yòu kuà cāng lóng hǎi shàng yóu。

谢彭仲宽惠小茶磨并仙茅二首

王庭圭

踏梯割得紫云归,琢就双轮半尺围。tà tī gē dé zǐ yún guī,zuó jiù shuāng lún bàn chǐ wéi。
晴日午窗新睡起,掌中轻转雪花飞。qíng rì wǔ chuāng xīn shuì qǐ,zhǎng zhōng qīng zhuǎn xuě huā fēi。

谢彭仲宽惠小茶磨并仙茅二首

王庭圭

梦具白鸡犹不死,胸吞赤凤得长生。mèng jù bái jī yóu bù sǐ,xiōng tūn chì fèng dé zhǎng shēng。
向来未识仙茅草,误向松根采茯苓。xiàng lái wèi shí xiān máo cǎo,wù xiàng sōng gēn cǎi fú líng。

次韵魏伯元

王庭圭

公荣自可不与饮,子美何时得细论。gōng róng zì kě bù yǔ yǐn,zi měi hé shí dé xì lùn。
正遇题舆陈仲举,岂容无礼灌将军。zhèng yù tí yú chén zhòng jǔ,qǐ róng wú lǐ guàn jiāng jūn。

侯大渊惠花

王庭圭

扬州庙下子规啼,曾看花开万玉妃。yáng zhōu miào xià zi guī tí,céng kàn huā kāi wàn yù fēi。
二十四桥明月夜,春风十里卷帘时。èr shí sì qiáo míng yuè yè,chūn fēng shí lǐ juǎn lián shí。