古诗词

次韵张子春赋瑶林春色

王庭圭

花间酌酒邀明月,月照金樽佳兴发。huā jiān zhuó jiǔ yāo míng yuè,yuè zhào jīn zūn jiā xīng fā。
鲸吞雾卷百川空,醉挽酴醾落香雪。jīng tūn wù juǎn bǎi chuān kōng,zuì wǎn tú mí luò xiāng xuě。
便将垒曲筑糟邱,酴醾压膏麦为糵。biàn jiāng lěi qū zhù zāo qiū,tú mí yā gāo mài wèi niè。
酿成忽见张公子,公子家居近丹阙。niàng chéng hū jiàn zhāng gōng zi,gōng zi jiā jū jìn dān quē。
为余乘兴夸洛阳,笑指沙头卧双榼。wèi yú chéng xīng kuā luò yáng,xiào zhǐ shā tóu wò shuāng kē。
洛阳视此真草野,敢辱新诗借牙颊。luò yáng shì cǐ zhēn cǎo yě,gǎn rǔ xīn shī jiè yá jiá。
瑶林名字出风尘,未遇知音那敢说。yáo lín míng zì chū fēng chén,wèi yù zhī yīn nà gǎn shuō。
况能大读离骚句,痛饮虽多不为餮。kuàng néng dà dú lí sāo jù,tòng yǐn suī duō bù wèi tiè。
未识王家碧玉香,仿佛东坡真一诀。wèi shí wáng jiā bì yù xiāng,fǎng fú dōng pō zhēn yī jué。
诛茅本结方外人,岂用礼法相分别。zhū máo běn jié fāng wài rén,qǐ yòng lǐ fǎ xiāng fēn bié。
预拂瑶林一片石,与君醉过清明节。yù fú yáo lín yī piàn shí,yǔ jūn zuì guò qīng míng jié。
穷亦不足悲,达亦不足悦。qióng yì bù zú bēi,dá yì bù zú yuè。
酒阑拔剑露肝胆,正恐不免论功业。jiǔ lán bá jiàn lù gān dǎn,zhèng kǒng bù miǎn lùn gōng yè。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

和葛德裕寄纸觅兰四绝句

王庭圭

林下无人亦自芳,幽姿闲澹若深藏。lín xià wú rén yì zì fāng,yōu zī xián dàn ruò shēn cáng。
与君坐上添幽客,胜爇金炉百和香。yǔ jūn zuò shàng tiān yōu kè,shèng ruò jīn lú bǎi hé xiāng。

和葛德裕寄纸觅兰四绝句

王庭圭

君家词翰妙天下,虿尾银钩世所藏。jūn jiā cí hàn miào tiān xià,chài wěi yín gōu shì suǒ cáng。
赠我云蓝岂宜辱,强吟春草拾馀香。zèng wǒ yún lán qǐ yí rǔ,qiáng yín chūn cǎo shí yú xiāng。

和葛德裕寄纸觅兰四绝句

王庭圭

两朵幽花费咏章,是中佳境若为藏。liǎng duǒ yōu huā fèi yǒng zhāng,shì zhōng jiā jìng ruò wèi cáng。
何时同上瑶台顶,遍玩芝田蕙圃香。hé shí tóng shàng yáo tái dǐng,biàn wán zhī tián huì pǔ xiāng。

适从县门下经西湖上归见竹间桃花盛开湖上景物一新因成两绝句呈向宰

王庭圭

彭泽门前惟有柳,河阳县里只栽花。péng zé mén qián wéi yǒu liǔ,hé yáng xiàn lǐ zhǐ zāi huā。
如今夹竹开桃李,犹似当年刺史家。rú jīn jiā zhú kāi táo lǐ,yóu shì dāng nián cì shǐ jiā。

适从县门下经西湖上归见竹间桃花盛开湖上景物一新因成两绝句呈向宰

王庭圭

何处春深刺史家,园林犹锁晋朝花。hé chù chūn shēn cì shǐ jiā,yuán lín yóu suǒ jìn cháo huā。
风烟况接西湖水,重起书斋对郡衙。fēng yān kuàng jiē xī hú shuǐ,zhòng qǐ shū zhāi duì jùn yá。

再次韵二绝句

王庭圭

墙根巨竹新生笋,竹下小桃初试花。qiáng gēn jù zhú xīn shēng sǔn,zhú xià xiǎo táo chū shì huā。
竹色花光正如此,香风吹落几千家。zhú sè huā guāng zhèng rú cǐ,xiāng fēng chuī luò jǐ qiān jiā。

再次韵二绝句

王庭圭

新竹高斋凝燕寝,从教细雨落檐花。xīn zhú gāo zhāi níng yàn qǐn,cóng jiào xì yǔ luò yán huā。
青山绿水中为县,卧拥黄紬听打衙。qīng shān lǜ shuǐ zhōng wèi xiàn,wò yōng huáng chóu tīng dǎ yá。

次韵韩宰上元二绝句

王庭圭

火炬银花照眼明,乱来谁得见升平。huǒ jù yín huā zhào yǎn míng,luàn lái shuí dé jiàn shēng píng。
邦君解与民同乐,海上初移不夜城。bāng jūn jiě yǔ mín tóng lè,hǎi shàng chū yí bù yè chéng。

次韵韩宰上元二绝句

王庭圭

伤时此夜忆神京,月照鳌山辇道平。shāng shí cǐ yè yì shén jīng,yuè zhào áo shān niǎn dào píng。
朱雀街门旧行路,星毬飞上凤凰城。zhū què jiē mén jiù xíng lù,xīng qiú fēi shàng fèng huáng chéng。

和刘英臣见寄二绝句

王庭圭

诸葛奇才当十倍,谪仙词句满三千。zhū gé qí cái dāng shí bèi,zhé xiān cí jù mǎn sān qiān。
我惟闭阁扪书册,扫地烧香亦静便。wǒ wéi bì gé mén shū cè,sǎo dì shāo xiāng yì jìng biàn。

和刘英臣见寄二绝句

王庭圭

胸吞云梦欲八九,日诵古书常数千。xiōng tūn yún mèng yù bā jiǔ,rì sòng gǔ shū cháng shù qiān。
撑拄枯肠只堪睡,从君嘲我腹便便。chēng zhǔ kū cháng zhǐ kān shuì,cóng jūn cháo wǒ fù biàn biàn。

幽兰寄向文刚二绝句

王庭圭

西风黄叶深林下,忽有新兰动地香。xī fēng huáng yè shēn lín xià,hū yǒu xīn lán dòng dì xiāng。
公子夜寒谁对语,应容幽客到书房。gōng zi yè hán shuí duì yǔ,yīng róng yōu kè dào shū fáng。

幽兰寄向文刚二绝句

王庭圭

连夜风吹碧玉枝,山深寒重得香迟。lián yè fēng chuī bì yù zhī,shān shēn hán zhòng dé xiāng chí。
穷秋故出迈往韵,要就高人觅好诗。qióng qiū gù chū mài wǎng yùn,yào jiù gāo rén mì hǎo shī。

次韵黄超然

王庭圭

楚词赋物取香草,众草犹须避国香。chǔ cí fù wù qǔ xiāng cǎo,zhòng cǎo yóu xū bì guó xiāng。
一辱雕章重题品,何惭清庙荐芝房。yī rǔ diāo zhāng zhòng tí pǐn,hé cán qīng miào jiàn zhī fáng。

雪中遇胡烈臣归自郴阳戏成一绝

王庭圭

路傍有客骑牛过,乞与蓑衣作席眠。lù bàng yǒu kè qí niú guò,qǐ yǔ suō yī zuò xí mián。
邂逅若能相顾问,和公画上钓鱼船。xiè hòu ruò néng xiāng gù wèn,hé gōng huà shàng diào yú chuán。