古诗词

次韵方性夫同年见寄

王庭圭

礼经久颠庞,不绝仅如带。lǐ jīng jiǔ diān páng,bù jué jǐn rú dài。
诸儒共补葺,纷然莫酬对。zhū rú gòng bǔ qì,fēn rán mò chóu duì。
先生隐桐庐,议论有根蒂。xiān shēng yǐn tóng lú,yì lùn yǒu gēn dì。
剑胸剔废滞,电眼烛幽晦。jiàn xiōng tī fèi zhì,diàn yǎn zhú yōu huì。
齑盐二十年,时节忽已届。jī yán èr shí nián,shí jié hū yǐ jiè。
声名塞天宇,笔舌翻清濑。shēng míng sāi tiān yǔ,bǐ shé fān qīng lài。
子美蓬莱宫,辉赫辄自怪。zi měi péng lái gōng,huī hè zhé zì guài。
文彩动人主,英风特飘洒。wén cǎi dòng rén zhǔ,yīng fēng tè piāo sǎ。
清芬掩幽兰,四海共纫佩。qīng fēn yǎn yōu lán,sì hǎi gòng rèn pèi。
平生慕忠义,烂漫意常在。píng shēng mù zhōng yì,làn màn yì cháng zài。
坐阅诸公间,谁与论梗概。zuò yuè zhū gōng jiān,shuí yǔ lùn gěng gài。
著书逢休运,一洗穷愁债。zhù shū féng xiū yùn,yī xǐ qióng chóu zhài。
骎骎度骅骝,过都如历块。qīn qīn dù huá liú,guò dōu rú lì kuài。
嗟予强追蹑,常负跛鳖态。jiē yǔ qiáng zhuī niè,cháng fù bǒ biē tài。
虽登龙虎科,异调愧当代。suī dēng lóng hǔ kē,yì diào kuì dāng dài。
才高自激烈,无为逐时辈。cái gāo zì jī liè,wú wèi zhú shí bèi。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

寄刘世臣仲美

王庭圭

此道陵迟久已亡,后生无复立门墙。cǐ dào líng chí jiǔ yǐ wáng,hòu shēng wú fù lì mén qiáng。
遥知二子心如铁,端为卢溪一瓣香。yáo zhī èr zi xīn rú tiě,duān wèi lú xī yī bàn xiāng。

赠无识道人

王庭圭

古庙香炉冷似冰,向来土木弄精灵。gǔ miào xiāng lú lěng shì bīng,xiàng lái tǔ mù nòng jīng líng。
如今万事都不会,却笑金刚努眼睛。rú jīn wàn shì dōu bù huì,què xiào jīn gāng nǔ yǎn jīng。

谢张东

王庭圭

忽见蛟蛇绕壁蟠,归时星斗已阑干。hū jiàn jiāo shé rào bì pán,guī shí xīng dòu yǐ lán gàn。
山童不识回鸾字,误认题门作凤看。shān tóng bù shí huí luán zì,wù rèn tí mén zuò fèng kàn。

惜春亭观酴醾

王庭圭

东皇收拾春归去,独遣酴醾殿后尘。dōng huáng shōu shí chūn guī qù,dú qiǎn tú mí diàn hòu chén。
怜我寒窗赋愁寂,时看玉面送残春。lián wǒ hán chuāng fù chóu jì,shí kàn yù miàn sòng cán chūn。

彭青老好谈禅喜作诗西宁诗

王庭圭

未省前身是道人,莫嗟求仕困无津。wèi shěng qián shēn shì dào rén,mò jiē qiú shì kùn wú jīn。
东风动地泥牛吼,檐卜花开别是春。dōng fēng dòng dì ní niú hǒu,yán bo huā kāi bié shì chūn。

彭青老好谈禅喜作诗西宁诗

王庭圭

未能投笔取封侯,一食聊须为口谋。wèi néng tóu bǐ qǔ fēng hóu,yī shí liáo xū wèi kǒu móu。
日向晴窗研破砚,读书当读亿那由。rì xiàng qíng chuāng yán pò yàn,dú shū dāng dú yì nà yóu。

彭青老好谈禅喜作诗西宁诗

王庭圭

好诗浑厚如金玉,妙质勿令斤斧侵。hǎo shī hún hòu rú jīn yù,miào zhì wù lìng jīn fǔ qīn。
要识笔端三昧力,夜深山水自成音。yào shí bǐ duān sān mèi lì,yè shēn shān shuǐ zì chéng yīn。

渔父词

王庭圭

冥冥江雨湿蓑衣,夜上高岩宿翠微。míng míng jiāng yǔ shī suō yī,yè shàng gāo yán sù cuì wēi。
梦断一声烟草绿,遥闻款乃扣舷归。mèng duàn yī shēng yān cǎo lǜ,yáo wén kuǎn nǎi kòu xián guī。

曦上人顷脱尘网可谓俊哉衲僧也绝句赠之

王庭圭

震林狮子非凡兽,脱网鲤鱼真衲僧。zhèn lín shī zi fēi fán shòu,tuō wǎng lǐ yú zhēn nà sēng。
宿垢消磨应已尽,竿头海底任横行。sù gòu xiāo mó yīng yǐ jǐn,gān tóu hǎi dǐ rèn héng xíng。

游沅陵刘道人庵中唯一禅椅不置卧榻云不睡四十年矣戏作二绝

王庭圭

一庵茅屋白云深,坐待丹砂欲变金。yī ān máo wū bái yún shēn,zuò dài dān shā yù biàn jīn。
谁信庵中人不睡,满池春水听龙吟。shuí xìn ān zhōng rén bù shuì,mǎn chí chūn shuǐ tīng lóng yín。

游沅陵刘道人庵中唯一禅椅不置卧榻云不睡四十年矣戏作二绝

王庭圭

九曲江边云欲净,三更海上月华孤。jiǔ qū jiāng biān yún yù jìng,sān gèng hǎi shàng yuè huá gū。
金刀直入沧溟底,夺得骊龙颔下珠。jīn dāo zhí rù cāng míng dǐ,duó dé lí lóng hàn xià zhū。

次韵陈君授暮春感怀

王庭圭

雨馀山鸟百般啼,烟隔桃蹊一线微。yǔ yú shān niǎo bǎi bān tí,yān gé táo qī yī xiàn wēi。
南北东西春总好,杜鹃何苦劝人归。nán běi dōng xī chūn zǒng hǎo,dù juān hé kǔ quàn rén guī。

辰州马观察送酒二首

王庭圭

壶头直下开边郡,勋业谁如马伏波。hú tóu zhí xià kāi biān jùn,xūn yè shuí rú mǎ fú bō。
还见远孙持汉节,坐令千骑拥雕戈。hái jiàn yuǎn sūn chí hàn jié,zuò lìng qiān qí yōng diāo gē。

辰州马观察送酒二首

王庭圭

倒尽邻翁老瓦缸,使君忽送玉为浆。dào jǐn lín wēng lǎo wǎ gāng,shǐ jūn hū sòng yù wèi jiāng。
昌黎对月无诗酒,绝句聊酬马侍郎。chāng lí duì yuè wú shī jiǔ,jué jù liáo chóu mǎ shì láng。

董仲仪来夜郎访死生二首

王庭圭

雪霾鬼葬山头路,雾失鬼门关外村。xuě mái guǐ zàng shān tóu lù,wù shī guǐ mén guān wài cūn。
不谓故人千万里,忽携书册夜敲门。bù wèi gù rén qiān wàn lǐ,hū xié shū cè yè qiāo mén。