古诗词

次韵方性夫同年见寄

王庭圭

礼经久颠庞,不绝仅如带。lǐ jīng jiǔ diān páng,bù jué jǐn rú dài。
诸儒共补葺,纷然莫酬对。zhū rú gòng bǔ qì,fēn rán mò chóu duì。
先生隐桐庐,议论有根蒂。xiān shēng yǐn tóng lú,yì lùn yǒu gēn dì。
剑胸剔废滞,电眼烛幽晦。jiàn xiōng tī fèi zhì,diàn yǎn zhú yōu huì。
齑盐二十年,时节忽已届。jī yán èr shí nián,shí jié hū yǐ jiè。
声名塞天宇,笔舌翻清濑。shēng míng sāi tiān yǔ,bǐ shé fān qīng lài。
子美蓬莱宫,辉赫辄自怪。zi měi péng lái gōng,huī hè zhé zì guài。
文彩动人主,英风特飘洒。wén cǎi dòng rén zhǔ,yīng fēng tè piāo sǎ。
清芬掩幽兰,四海共纫佩。qīng fēn yǎn yōu lán,sì hǎi gòng rèn pèi。
平生慕忠义,烂漫意常在。píng shēng mù zhōng yì,làn màn yì cháng zài。
坐阅诸公间,谁与论梗概。zuò yuè zhū gōng jiān,shuí yǔ lùn gěng gài。
著书逢休运,一洗穷愁债。zhù shū féng xiū yùn,yī xǐ qióng chóu zhài。
骎骎度骅骝,过都如历块。qīn qīn dù huá liú,guò dōu rú lì kuài。
嗟予强追蹑,常负跛鳖态。jiē yǔ qiáng zhuī niè,cháng fù bǒ biē tài。
虽登龙虎科,异调愧当代。suī dēng lóng hǔ kē,yì diào kuì dāng dài。
才高自激烈,无为逐时辈。cái gāo zì jī liè,wú wèi zhú shí bèi。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

赠写真胡生二绝句

王庭圭

欲貌卢溪真面目,非儒非佛亦非仙。yù mào lú xī zhēn miàn mù,fēi rú fēi fú yì fēi xiān。
莫将踏碓卢行者,唤作骑驴孟浩然。mò jiāng tà duì lú xíng zhě,huàn zuò qí lǘ mèng hào rán。

赠写真胡生二绝句

王庭圭

误著儒衣到骨穷,儿童拍手笑衰翁。wù zhù rú yī dào gǔ qióng,ér tóng pāi shǒu xiào shuāi wēng。
钓鱼艇子今无恙,置我五湖烟雨中。diào yú tǐng zi jīn wú yàng,zhì wǒ wǔ hú yān yǔ zhōng。

八月十四夜彦和置酒待月遇雨

王庭圭

君方置酒待月明,便有微云薄太清。jūn fāng zhì jiǔ dài yuè míng,biàn yǒu wēi yún báo tài qīng。
雨罢阴云尝解驳,且教霖雨慰苍生。yǔ bà yīn yún cháng jiě bó,qiě jiào lín yǔ wèi cāng shēng。

次前题两首

王庭圭

玉宇初凉江练静,夜深风雨更凄清。yù yǔ chū liáng jiāng liàn jìng,yè shēn fēng yǔ gèng qī qīng。
从教洗出峰头路,云破星翻月自生。cóng jiào xǐ chū fēng tóu lù,yún pò xīng fān yuè zì shēng。

次前题两首

王庭圭

坐待凉蟾雨欲倾,一樽相对晚风清。zuò dài liáng chán yǔ yù qīng,yī zūn xiāng duì wǎn fēng qīng。
甲兵正要天河洗,秉烛无妨对曲生。jiǎ bīng zhèng yào tiān hé xǐ,bǐng zhú wú fáng duì qū shēng。

观兢渡次壁间绝句四首

王庭圭

共坐南窗待月明,云间忽见大江横。gòng zuò nán chuāng dài yuè míng,yún jiān hū jiàn dà jiāng héng。
钓鱼船上谁家笛,吹出骚人万古情。diào yú chuán shàng shuí jiā dí,chuī chū sāo rén wàn gǔ qíng。

观兢渡次壁间绝句四首

王庭圭

红旗画鼓照江明,两岸争看万目横。hóng qí huà gǔ zhào jiāng míng,liǎng àn zhēng kàn wàn mù héng。
夺得锦标谁助喜,呼声动地见真情。duó dé jǐn biāo shuí zhù xǐ,hū shēng dòng dì jiàn zhēn qíng。

观兢渡次壁间绝句四首

王庭圭

昔年买酒论文地,回雁峰前雁阵横。xī nián mǎi jiǔ lùn wén dì,huí yàn fēng qián yàn zhèn héng。
白首相逢夜郎道,不因生死见交情。bái shǒu xiāng féng yè láng dào,bù yīn shēng sǐ jiàn jiāo qíng。

观兢渡次壁间绝句四首

王庭圭

心如止水贮空明,还似虚舟尽日横。xīn rú zhǐ shuǐ zhù kōng míng,hái shì xū zhōu jǐn rì héng。
妙语忽然穿月胁,笔端那有俗间情。miào yǔ hū rán chuān yuè xié,bǐ duān nà yǒu sú jiān qíng。

谢子发惠茶

王庭圭

打门谁送双圆璧,惊觉茅檐昼日眠。dǎ mén shuí sòng shuāng yuán bì,jīng jué máo yán zhòu rì mián。
便觉清风生两腋,梦魂飞到月轮边。biàn jué qīng fēng shēng liǎng yè,mèng hún fēi dào yuè lún biān。

谒僧惠端不遇

王庭圭

僧扉深倚碧岩隈,何处看云久未回。sēng fēi shēn yǐ bì yán wēi,hé chù kàn yún jiǔ wèi huí。
日暮鸣钟应不语,嗔人马迹涴苍苔。rì mù míng zhōng yīng bù yǔ,chēn rén mǎ jì wò cāng tái。

和刘端礼

王庭圭

槐花又是一番黄,天马飘飘不可缰。huái huā yòu shì yī fān huáng,tiān mǎ piāo piāo bù kě jiāng。
但得顷田耕负郭,肯将斗酒博西凉。dàn dé qǐng tián gēng fù guō,kěn jiāng dòu jiǔ bó xī liáng。

和刘端礼

王庭圭

白面书生铁作肝,风雨未动剑长闲。bái miàn shū shēng tiě zuò gān,fēng yǔ wèi dòng jiàn zhǎng xián。
何时去斩匈奴首,直取西凉尽处山。hé shí qù zhǎn xiōng nú shǒu,zhí qǔ xī liáng jǐn chù shān。

和刘端礼

王庭圭

才如天马岂能羁,争看云霓笔下飞。cái rú tiān mǎ qǐ néng jī,zhēng kàn yún ní bǐ xià fēi。
龌龊不须谈细务,健毫留对冕旒挥。wò chuò bù xū tán xì wù,jiàn háo liú duì miǎn liú huī。

国材侄送林檎

王庭圭

嫩红轻拂女儿脸,浅绿深堆玛瑙盘。nèn hóng qīng fú nǚ ér liǎn,qiǎn lǜ shēn duī mǎ nǎo pán。
草木若能成好字,来年早寄一枝看。cǎo mù ruò néng chéng hǎo zì,lái nián zǎo jì yī zhī kàn。