古诗词

送骆

王庭圭

渊明不喜折腰趋,宁作腰笏何易于。yuān míng bù xǐ zhé yāo qū,níng zuò yāo hù hé yì yú。
劝农使者鄙丈夫,少年新进安识渠。quàn nóng shǐ zhě bǐ zhàng fū,shǎo nián xīn jìn ān shí qú。
下马怒颊虬奋须,指挥星火飞文符。xià mǎ nù jiá qiú fèn xū,zhǐ huī xīng huǒ fēi wén fú。
詈辞愧语每不无,诸公止欲求荐书。lì cí kuì yǔ měi bù wú,zhū gōng zhǐ yù qiú jiàn shū。
椎斫肌骨寻膏腴,公为一笑怜其愚。chuí zhuó jī gǔ xún gāo yú,gōng wèi yī xiào lián qí yú。
熙朝成法字已孚,坚如金石莫可无。xī cháo chéng fǎ zì yǐ fú,jiān rú jīn shí mò kě wú。
鞭且勿施安用蒲,三年竟亦无逃逋。biān qiě wù shī ān yòng pú,sān nián jìng yì wú táo bū。
吏民遮道相欢呼,生立丛祠傍佛区。lì mín zhē dào xiāng huān hū,shēng lì cóng cí bàng fú qū。
想当逸气吞江湖,与人恢疏无怨吁。xiǎng dāng yì qì tūn jiāng hú,yǔ rén huī shū wú yuàn xū。
临邛小子傲乡闾,方乘朱轮呵道衢。lín qióng xiǎo zi ào xiāng lǘ,fāng chéng zhū lún hē dào qú。
公归西山结茅庐,丹崖绝壁巉空虚。gōng guī xī shān jié máo lú,dān yá jué bì chán kōng xū。
谁能负弩当道隅,终日与尔为前驱。shuí néng fù nǔ dāng dào yú,zhōng rì yǔ ěr wèi qián qū。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

湖头观桃李四绝句

王庭圭

春入千林烟雨中,桃花李花能白红。chūn rù qiān lín yān yǔ zhōng,táo huā lǐ huā néng bái hóng。
一时草木披锦绣,十里吹香坠晚风。yī shí cǎo mù pī jǐn xiù,shí lǐ chuī xiāng zhuì wǎn fēng。

茉莉花三绝句

王庭圭

纤云卷尽日西流,人在瑶池宴未休。xiān yún juǎn jǐn rì xī liú,rén zài yáo chí yàn wèi xiū。
王母欲归香满路,晓风吹下玉搔头。wáng mǔ yù guī xiāng mǎn lù,xiǎo fēng chuī xià yù sāo tóu。

茉莉花三绝句

王庭圭

火云烧野叶声乾,历眼谁知玉蕊寒。huǒ yún shāo yě yè shēng qián,lì yǎn shuí zhī yù ruǐ hán。
疑是群仙来下降,夜深时听佩珊珊。yí shì qún xiān lái xià jiàng,yè shēn shí tīng pèi shān shān。

茉莉花三绝句

王庭圭

逆鼻清香小不分,冰肌一洗瘴江昏。nì bí qīng xiāng xiǎo bù fēn,bīng jī yī xǐ zhàng jiāng hūn。
岭头未负春消息,恐是梅花欲返魂。lǐng tóu wèi fù chūn xiāo xī,kǒng shì méi huā yù fǎn hún。

答王道之

王庭圭

云门至死不惺惺,居士仍蹉半月程。yún mén zhì sǐ bù xīng xīng,jū shì réng cuō bàn yuè chéng。
未省梦中重说梦,醉来添酒几时醒。wèi shěng mèng zhōng zhòng shuō mèng,zuì lái tiān jiǔ jǐ shí xǐng。

赠侄孙行深

王庭圭

头陀未具山僧像,只欠钵囊挑锡杖。tóu tuó wèi jù shān sēng xiàng,zhǐ qiàn bō náng tiāo xī zhàng。
我今自是在家僧,汝好将钱买和尚。wǒ jīn zì shì zài jiā sēng,rǔ hǎo jiāng qián mǎi hé shàng。

赠度门僧

王庭圭

眨起眉毛钟已成,不容着手勒钟铭。zhǎ qǐ méi máo zhōng yǐ chéng,bù róng zhe shǒu lēi zhōng míng。
一铺岭上新功德,只欠将来点眼睛。yī pù lǐng shàng xīn gōng dé,zhǐ qiàn jiāng lái diǎn yǎn jīng。

赠度门僧

王庭圭

半夜钟声殷寺廊,吹螺打鼓助铮鏦。bàn yè zhōng shēng yīn sì láng,chuī luó dǎ gǔ zhù zhēng cōng。
不妨白日开门睡,更遣阇梨饭后撞。bù fáng bái rì kāi mén shuì,gèng qiǎn dū lí fàn hòu zhuàng。

祖麟作东山藏主以一偈送之

王庭圭

海藏龙宫五千卷,口角流涎方诵遍。hǎi cáng lóng gōng wǔ qiān juǎn,kǒu jiǎo liú xián fāng sòng biàn。
不如烦此六丁神,一日与君推百转。bù rú fán cǐ liù dīng shén,yī rì yǔ jūn tuī bǎi zhuǎn。

赠行者悟本

王庭圭

出家未踏曹溪碓,且打吟峰寺里钟。chū jiā wèi tà cáo xī duì,qiě dǎ yín fēng sì lǐ zhōng。
寺有高僧善哮吼,莫将一物蕴心胸。sì yǒu gāo sēng shàn xiāo hǒu,mò jiāng yī wù yùn xīn xiōng。

和耿伯顺赠李居士

王庭圭

横担拄杖何许语,那个丛林无佛祖。héng dān zhǔ zhàng hé xǔ yǔ,nà gè cóng lín wú fú zǔ。
但见阇梨夜不眠,衲被蒙头听粥鼓。dàn jiàn dū lí yè bù mián,nà bèi méng tóu tīng zhōu gǔ。

李居士煎茶

王庭圭

东山寺里逢君语,问君何谓西来祖。dōng shān sì lǐ féng jūn yǔ,wèn jūn hé wèi xī lái zǔ。
鼻孔撩天唤不应,呼童汲水敲茶鼓。bí kǒng liāo tiān huàn bù yīng,hū tóng jí shuǐ qiāo chá gǔ。

再次韵呈智禅师

王庭圭

花药山中人解语,何必江西寻马祖。huā yào shān zhōng rén jiě yǔ,hé bì jiāng xī xún mǎ zǔ。
我亦会参铁觜师,如今不打这破鼓。wǒ yì huì cān tiě zī shī,rú jīn bù dǎ zhè pò gǔ。

王庭圭

三入唐兴寺里宿,闭门风雨云垂屋。sān rù táng xīng sì lǐ sù,bì mén fēng yǔ yún chuí wū。
今朝披雾立山椒,始识唐兴真面目。jīn cháo pī wù lì shān jiāo,shǐ shí táng xīng zhēn miàn mù。

震禅师喜谈传灯录谩以一偈示之

王庭圭

僧问灵山一会禅,不知谁与佛言论。sēng wèn líng shān yī huì chán,bù zhī shuí yǔ fú yán lùn。
灵山会里何曾说,只有阇梨独得闻。líng shān huì lǐ hé céng shuō,zhǐ yǒu dū lí dú dé wén。