古诗词

观徐明叔画湘西磨崖图

王庭圭

衡山高出北斗边,九疑苍梧相属联。héng shān gāo chū běi dòu biān,jiǔ yí cāng wú xiāng shǔ lián。
群峰环走如却立,山脚插入潇湘川。qún fēng huán zǒu rú què lì,shān jiǎo chā rù xiāo xiāng chuān。
朱陵渺邈迷处所,白鹤喷薄飞流泉。zhū líng miǎo miǎo mí chù suǒ,bái hè pēn báo fēi liú quán。
坐看徐郎拂绢素,尽驱山岳置眼前。zuò kàn xú láng fú juàn sù,jǐn qū shān yuè zhì yǎn qián。
徐郎岂是真画手,酒酣游戏乃其天。xú láng qǐ shì zhēn huà shǒu,jiǔ hān yóu xì nǎi qí tiān。
巴陵洞庭连浦溆,鲸鲵蟠穴为贼渊。bā líng dòng tíng lián pǔ xù,jīng ní pán xué wèi zéi yuān。
诏谓将军出旗鼓,楼船蹴踏惊浪喧。zhào wèi jiāng jūn chū qí gǔ,lóu chuán cù tà jīng làng xuān。
欃枪夜落照湖水,雕弓十万犹控弦。chán qiāng yè luò zhào hú shuǐ,diāo gōng shí wàn yóu kòng xián。
湘西古寺最奇绝,丹崖翠壁开何年。xiāng xī gǔ sì zuì qí jué,dān yá cuì bì kāi hé nián。
况公文章善叙事,大字怪伟宜镵镌。kuàng gōng wén zhāng shàn xù shì,dà zì guài wěi yí chán juān。
中书异时观落笔,因烦吮墨图凌烟。zhōng shū yì shí guān luò bǐ,yīn fán shǔn mò tú líng yān。
孟公韩公毛发动,腰靫大羽冠进贤。mèng gōng hán gōng máo fā dòng,yāo chá dà yǔ guān jìn xián。
他年中兴事可考,公名亦与兹山传。tā nián zhōng xīng shì kě kǎo,gōng míng yì yǔ zī shān chuán。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

衡岳铨德观作

王庭圭

峰头乌帽翠云裘,三百年来无此流。fēng tóu wū mào cuì yún qiú,sān bǎi nián lái wú cǐ liú。
馀论更容平子否,犹胜湛辈岘山游。yú lùn gèng róng píng zi fǒu,yóu shèng zhàn bèi xiàn shān yóu。

衡岳铨德观作

王庭圭

碧玉峰前云满径,赤栏桥畔柳参天。bì yù fēng qián yún mǎn jìng,chì lán qiáo pàn liǔ cān tiān。
长廊静夜松风起,写得馀声入响泉。zhǎng láng jìng yè sōng fēng qǐ,xiě dé yú shēng rù xiǎng quán。

清江张氏活人堂二绝句

王庭圭

远系长沙太守孙,家传太守活人言。yuǎn xì zhǎng shā tài shǒu sūn,jiā chuán tài shǒu huó rén yán。
刀圭一粒起人死,安得声名不出门。dāo guī yī lì qǐ rén sǐ,ān dé shēng míng bù chū mén。

清江张氏活人堂二绝句

王庭圭

海底龙宫失护防,老龙偷得返魂方。hǎi dǐ lóng gōng shī hù fáng,lǎo lóng tōu dé fǎn hún fāng。
闻君夜压春槽响,携扣柴门乞酒浆。wén jūn yè yā chūn cáo xiǎng,xié kòu chái mén qǐ jiǔ jiāng。

次韵谢昌国

王庭圭

今人不识古人心,谁识羲皇太古音。jīn rén bù shí gǔ rén xīn,shuí shí xī huáng tài gǔ yīn。
如望银河九天上,聊分一勺濯尘襟。rú wàng yín hé jiǔ tiān shàng,liáo fēn yī sháo zhuó chén jīn。

双田逢萧国器话别

王庭圭

黄叶西风何处村,茅檐立马问寒温。huáng yè xī fēng hé chù cūn,máo yán lì mǎ wèn hán wēn。
江东渭北情无限,樽酒他时得细论。jiāng dōng wèi běi qíng wú xiàn,zūn jiǔ tā shí dé xì lùn。

和康晋侯见赠

王庭圭

儒生无力荷干戈,乱后篇章感慨多。rú shēng wú lì hé gàn gē,luàn hòu piān zhāng gǎn kǎi duō。
但拿笔头吟白雪,莫挑马棰渡黄河。dàn ná bǐ tóu yín bái xuě,mò tiāo mǎ chuí dù huáng hé。

雪中以酒送欧阳广明袁叔明

王庭圭

小槽新压瓮头春,盛欲招呼雪闭门。xiǎo cáo xīn yā wèng tóu chūn,shèng yù zhāo hū xuě bì mén。
卧对袁郎说周易,不妨伸颈饮清樽。wò duì yuán láng shuō zhōu yì,bù fáng shēn jǐng yǐn qīng zūn。

鄱阳周师禹求清轩雾斋诗二首

王庭圭

月入柴门夜色新,坐坚谈垒足佳宾。yuè rù chái mén yè sè xīn,zuò jiān tán lěi zú jiā bīn。
谁云老子兴不浅,政恐元规尘污人。shuí yún lǎo zi xīng bù qiǎn,zhèng kǒng yuán guī chén wū rén。

鄱阳周师禹求清轩雾斋诗二首

王庭圭

细雨如烟下九垓,始闻岩谷隐奇才。xì yǔ rú yān xià jiǔ gāi,shǐ wén yán gǔ yǐn qí cái。
一朝文彩惊人眼,知自南山雾里来。yī cháo wén cǎi jīng rén yǎn,zhī zì nán shān wù lǐ lái。

送彭士贵

王庭圭

诏谓将军急击戎,连营已列汉旗红。zhào wèi jiāng jūn jí jī róng,lián yíng yǐ liè hàn qí hóng。
须君磨盾作露布,破阵谁先第一功。xū jūn mó dùn zuò lù bù,pò zhèn shuí xiān dì yī gōng。

送彭士贵

王庭圭

大将威名震九州,毛锥何补剑鎗头。dà jiāng wēi míng zhèn jiǔ zhōu,máo zhuī hé bǔ jiàn qiāng tóu。
但歌出塞从军乐,莫笑居乡马少游。dàn gē chū sāi cóng jūn lè,mò xiào jū xiāng mǎ shǎo yóu。

刘天锡之子八岁能作大字今年十三矣笔画愈进有雄健之气作二绝句赠之

王庭圭

群儿墨汁翻老鸦,尔独落纸生龙蛇。qún ér mò zhī fān lǎo yā,ěr dú luò zhǐ shēng lóng shé。
郎罢不须频掣笔,渠今自会画江沙。láng bà bù xū pín chè bǐ,qú jīn zì huì huà jiāng shā。

刘天锡之子八岁能作大字今年十三矣笔画愈进有雄健之气作二绝句赠之

王庭圭

作戈如挽百钧弩,腕力想能回万牛。zuò gē rú wǎn bǎi jūn nǔ,wàn lì xiǎng néng huí wàn niú。
江夏当年有童子,未闻落笔写银钩。jiāng xià dāng nián yǒu tóng zi,wèi wén luò bǐ xiě yín gōu。

郊外留别友人

王庭圭

不及匆匆把一卮,丹枫黄叶助题诗。bù jí cōng cōng bǎ yī zhī,dān fēng huáng yè zhù tí shī。
天教远谪非无意,更上沅湘看九疑。tiān jiào yuǎn zhé fēi wú yì,gèng shàng yuán xiāng kàn jiǔ yí。