古诗词

观徐明叔画湘西磨崖图

王庭圭

衡山高出北斗边,九疑苍梧相属联。héng shān gāo chū běi dòu biān,jiǔ yí cāng wú xiāng shǔ lián。
群峰环走如却立,山脚插入潇湘川。qún fēng huán zǒu rú què lì,shān jiǎo chā rù xiāo xiāng chuān。
朱陵渺邈迷处所,白鹤喷薄飞流泉。zhū líng miǎo miǎo mí chù suǒ,bái hè pēn báo fēi liú quán。
坐看徐郎拂绢素,尽驱山岳置眼前。zuò kàn xú láng fú juàn sù,jǐn qū shān yuè zhì yǎn qián。
徐郎岂是真画手,酒酣游戏乃其天。xú láng qǐ shì zhēn huà shǒu,jiǔ hān yóu xì nǎi qí tiān。
巴陵洞庭连浦溆,鲸鲵蟠穴为贼渊。bā líng dòng tíng lián pǔ xù,jīng ní pán xué wèi zéi yuān。
诏谓将军出旗鼓,楼船蹴踏惊浪喧。zhào wèi jiāng jūn chū qí gǔ,lóu chuán cù tà jīng làng xuān。
欃枪夜落照湖水,雕弓十万犹控弦。chán qiāng yè luò zhào hú shuǐ,diāo gōng shí wàn yóu kòng xián。
湘西古寺最奇绝,丹崖翠壁开何年。xiāng xī gǔ sì zuì qí jué,dān yá cuì bì kāi hé nián。
况公文章善叙事,大字怪伟宜镵镌。kuàng gōng wén zhāng shàn xù shì,dà zì guài wěi yí chán juān。
中书异时观落笔,因烦吮墨图凌烟。zhōng shū yì shí guān luò bǐ,yīn fán shǔn mò tú líng yān。
孟公韩公毛发动,腰靫大羽冠进贤。mèng gōng hán gōng máo fā dòng,yāo chá dà yǔ guān jìn xián。
他年中兴事可考,公名亦与兹山传。tā nián zhōng xīng shì kě kǎo,gōng míng yì yǔ zī shān chuán。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

次韵周孟觉记皮老人事三首

王庭圭

人寿何曾有百年,再逢甲子换新元。rén shòu hé céng yǒu bǎi nián,zài féng jiǎ zi huàn xīn yuán。
眼明重见清平日,自可治聋听好言。yǎn míng zhòng jiàn qīng píng rì,zì kě zhì lóng tīng hǎo yán。

吉州凌波亭月夜

王庭圭

螺浦东边雪浪生,峰头月出半轮明。luó pǔ dōng biān xuě làng shēng,fēng tóu yuè chū bàn lún míng。
扁舟欲载银蟾去,一听苍龙水底鸣。biǎn zhōu yù zài yín chán qù,yī tīng cāng lóng shuǐ dǐ míng。

赠日者张谷

王庭圭

夜坐吟诗窜夜郎,君将何术考休祥。yè zuò yín shī cuàn yè láng,jūn jiāng hé shù kǎo xiū xiáng。
近来偷得西华法,不敢烦君算短长。jìn lái tōu dé xī huá fǎ,bù gǎn fán jūn suàn duǎn zhǎng。

癸未春被召东山益老来贺曰赵州八十犹行脚以诗答之云

王庭圭

八十心犹未悄然,横担拄杖布行缠。bā shí xīn yóu wèi qiāo rán,héng dān zhǔ zhàng bù xíng chán。
都城游遍归来日,却使谁还汤水钱。dōu chéng yóu biàn guī lái rì,què shǐ shuí hái tāng shuǐ qián。

寄张正伯求木樨

王庭圭

九里飞香隔岸闻,绣帘朱户閟清芬。jiǔ lǐ fēi xiāng gé àn wén,xiù lián zhū hù bì qīng fēn。
千林落蕊扫不尽,分我幽窗一炷云。qiān lín luò ruǐ sǎo bù jǐn,fēn wǒ yōu chuāng yī zhù yún。

送黄秀才归临川

王庭圭

倾盖江头酒一樽,高楼惊坐去如云。qīng gài jiāng tóu jiǔ yī zūn,gāo lóu jīng zuò qù rú yún。
别君无语独长啸,尚想清音半岭闻。bié jūn wú yǔ dú zhǎng xiào,shàng xiǎng qīng yīn bàn lǐng wén。

夜郎东归黄去非自双井来惠以新诗妙画次韵三绝句赠别

王庭圭

窜逐三危山尽头,出门入门谁与游。cuàn zhú sān wēi shān jǐn tóu,chū mén rù mén shuí yǔ yóu。
归来颇复见此客,下笔论诗不肯休。guī lái pǒ fù jiàn cǐ kè,xià bǐ lùn shī bù kěn xiū。

夜郎东归黄去非自双井来惠以新诗妙画次韵三绝句赠别

王庭圭

派后江西出一枝,传家句法自新奇。pài hòu jiāng xī chū yī zhī,chuán jiā jù fǎ zì xīn qí。
诸方知子善哮吼,恐是窟中狮子儿。zhū fāng zhī zi shàn xiāo hǒu,kǒng shì kū zhōng shī zi ér。

夜郎东归黄去非自双井来惠以新诗妙画次韵三绝句赠别

王庭圭

细看君诗如看画,无声诗里画何如。xì kàn jūn shī rú kàn huà,wú shēng shī lǐ huà hé rú。
蟠胸秀句吐不尽,落笔因成赤鲤鱼。pán xiōng xiù jù tǔ bù jǐn,luò bǐ yīn chéng chì lǐ yú。

赠别僧绍存

王庭圭

住山骨相无人识,何处头陀忽扣关。zhù shān gǔ xiāng wú rén shí,hé chù tóu tuó hū kòu guān。
第一座中闻謦欬,已知输却大沩山。dì yī zuò zhōng wén qǐng kài,yǐ zhī shū què dà wéi shān。

赠别僧绍存

王庭圭

踢倒净瓶呼木?,华林已坐一生穷。tī dào jìng píng hū mù tú,huá lín yǐ zuò yī shēng qióng。
却教一座沩山主,都在头陀相法中。què jiào yī zuò wéi shān zhǔ,dōu zài tóu tuó xiāng fǎ zhōng。

和赵伯达二绝句

王庭圭

王孙疑是李长吉,诗句兼如孟浩然。wáng sūn yí shì lǐ zhǎng jí,shī jù jiān rú mèng hào rán。
乱后相逢初识面,便当倾廪与谈天。luàn hòu xiāng féng chū shí miàn,biàn dāng qīng lǐn yǔ tán tiān。

和赵伯达二绝句

王庭圭

邂逅闻弦即赏音,况逢清境夜携琴。xiè hòu wén xián jí shǎng yīn,kuàng féng qīng jìng yè xié qín。
一樽相遇烟霞外,不废江湖万里心。yī zūn xiāng yù yān xiá wài,bù fèi jiāng hú wàn lǐ xīn。

次韵彭青老咏雪三绝句

王庭圭

雪窗未怕笔头乾,能写春江三峡寒。xuě chuāng wèi pà bǐ tóu qián,néng xiě chūn jiāng sān xiá hán。
笑指渔翁卧蓬里,不知流下钓鱼竿。xiào zhǐ yú wēng wò péng lǐ,bù zhī liú xià diào yú gān。

次韵彭青老咏雪三绝句

王庭圭

天公剪水散花林,试比江梅色浅深。tiān gōng jiǎn shuǐ sàn huā lín,shì bǐ jiāng méi sè qiǎn shēn。
梁苑词人能赋咏,终篇不作苦寒吟。liáng yuàn cí rén néng fù yǒng,zhōng piān bù zuò kǔ hán yín。