古诗词

江虞仲生日

王庭圭

王春正月东风回,星桥铁锁明夜开。wáng chūn zhèng yuè dōng fēng huí,xīng qiáo tiě suǒ míng yè kāi。
鳌山千仞接云汉,平地五色移蓬莱。áo shān qiān rèn jiē yún hàn,píng dì wǔ sè yí péng lái。
公家今夕果何夕,适逢间气生英才。gōng jiā jīn xī guǒ hé xī,shì féng jiān qì shēng yīng cái。
清都虎豹失呵禁,九关转钮驱河魁。qīng dōu hǔ bào shī hē jìn,jiǔ guān zhuǎn niǔ qū hé kuí。
烂柯山头瑞烟起,太白之精天上来。làn kē shān tóu ruì yān qǐ,tài bái zhī jīng tiān shàng lái。
却来人间知几载,少日声名震寰海。què lái rén jiān zhī jǐ zài,shǎo rì shēng míng zhèn huán hǎi。
太学高文擅俊场,江南刺史多遗爱。tài xué gāo wén shàn jùn chǎng,jiāng nán cì shǐ duō yí ài。
江边父老祝长年,南极年来一星在。jiāng biān fù lǎo zhù zhǎng nián,nán jí nián lái yī xīng zài。
明年此夕从宸游,鳌山正出鳌头外。míng nián cǐ xī cóng chén yóu,áo shān zhèng chū áo tóu wài。
新莺百啭柳初青,龙池凤阁遥相待。xīn yīng bǎi zhuàn liǔ chū qīng,lóng chí fèng gé yáo xiāng dài。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

次韵罗世英

王庭圭

蒙山三十年前话,耸壑昂霄见此郎。méng shān sān shí nián qián huà,sǒng hè áng xiāo jiàn cǐ láng。
云子新粳抄饭白,石泉击火试茶香。yún zi xīn jīng chāo fàn bái,shí quán jī huǒ shì chá xiāng。
英豪满坐惊头角,锦绣诗成出肺肠。yīng háo mǎn zuò jīng tóu jiǎo,jǐn xiù shī chéng chū fèi cháng。
此日此公逢此客,更传秋榜助飞觞。cǐ rì cǐ gōng féng cǐ kè,gèng chuán qiū bǎng zhù fēi shāng。

送欧阳南卿并简胡绍立

王庭圭

萧滩传榜到柴扉,喜见高名挂棘闱。xiāo tān chuán bǎng dào chái fēi,xǐ jiàn gāo míng guà jí wéi。
二子文场初得隽,老夫茅屋亦增辉。èr zi wén chǎng chū dé juàn,lǎo fū máo wū yì zēng huī。
方惊绝岸孤峰出,更待刺云双鹄飞。fāng jīng jué àn gū fēng chū,gèng dài cì yún shuāng gǔ fēi。
卢肇风流今未泯,渡头重看锦标归。lú zhào fēng liú jīn wèi mǐn,dù tóu zhòng kàn jǐn biāo guī。

和裴主簿九日

王庭圭

欲上高高岭路微,疏林蔽日尚堪依。yù shàng gāo gāo lǐng lù wēi,shū lín bì rì shàng kān yī。
枫江水冷天初静,桐井霜干叶乱飞。fēng jiāng shuǐ lěng tiān chū jìng,tóng jǐng shuāng gàn yè luàn fēi。
篱下采花人独秀,山头落帽客何稀。lí xià cǎi huā rén dú xiù,shān tóu luò mào kè hé xī。
金壶倒尽重沽酒,莫惜朝来更典衣。jīn hú dào jǐn zhòng gū jiǔ,mò xī cháo lái gèng diǎn yī。

安成逢吉守李西美舍人二首

王庭圭

掖垣清近泰阶傍,新赐鱼书绾郡章。yē yuán qīng jìn tài jiē bàng,xīn cì yú shū wǎn jùn zhāng。
手把玉堂青缕管,坐褰刺史赤帷裳。shǒu bǎ yù táng qīng lǚ guǎn,zuò qiān cì shǐ chì wéi shang。
红旗照日三千骑,白粲连帆一万樯。hóng qí zhào rì sān qiān qí,bái càn lián fān yī wàn qiáng。
几夜紫微躔次静,飞星今入斗南光。jǐ yè zǐ wēi chán cì jìng,fēi xīng jīn rù dòu nán guāng。

安成逢吉守李西美舍人二首

王庭圭

妙龄高义动神京,独出汉庭诸老生。miào líng gāo yì dòng shén jīng,dú chū hàn tíng zhū lǎo shēng。
凤阁演纶朝视草,麟符分阃夜谈兵。fèng gé yǎn lún cháo shì cǎo,lín fú fēn kǔn yè tán bīng。
犹闻豺虎纵横在,已觉山河气象清。yóu wén chái hǔ zòng héng zài,yǐ jué shān hé qì xiàng qīng。
欲会风云扶帝业,先令草木识威名。yù huì fēng yún fú dì yè,xiān lìng cǎo mù shí wēi míng。

喜杨文发生子

王庭圭

触目琳琅满户庭,又闻白母梦长庚。chù mù lín láng mǎn hù tíng,yòu wén bái mǔ mèng zhǎng gēng。
杜家骥子谁家有,天上麒麟地上行。dù jiā jì zi shuí jiā yǒu,tiān shàng qí lín dì shàng xíng。
岂但疏眉惊秀拔,更期洗眼看飞腾。qǐ dàn shū méi jīng xiù bá,gèng qī xǐ yǎn kàn fēi téng。
人间万事何时足,但有佳儿了一生。rén jiān wàn shì hé shí zú,dàn yǒu jiā ér le yī shēng。

周公予监场解官

王庭圭

终年骑马上山坡,铸得中郎钱几何。zhōng nián qí mǎ shàng shān pō,zhù dé zhōng láng qián jǐ hé。
解组可能留不住,扣门犹许问无他。jiě zǔ kě néng liú bù zhù,kòu mén yóu xǔ wèn wú tā。
莫因时事轻悲感,从此新诗更琢磨。mò yīn shí shì qīng bēi gǎn,cóng cǐ xīn shī gèng zuó mó。
竹径松窗与尘隔,幅巾聊且重相过。zhú jìng sōng chuāng yǔ chén gé,fú jīn liáo qiě zhòng xiāng guò。

和刘元弼筠亭

王庭圭

种竹诛茅欲傍亭,亭前花草莫争名。zhǒng zhú zhū máo yù bàng tíng,tíng qián huā cǎo mò zhēng míng。
笋根稚子春无数,枝上鹓雏晚更清。sǔn gēn zhì zi chūn wú shù,zhī shàng yuān chú wǎn gèng qīng。
翠逼衣襟添野兴,叶翻风雨打窗声。cuì bī yī jīn tiān yě xīng,yè fān fēng yǔ dǎ chuāng shēng。
何当万木凋零后,尤见青青不世情。hé dāng wàn mù diāo líng hòu,yóu jiàn qīng qīng bù shì qíng。

和刘元弼遽室

王庭圭

竹径潜通几许深,远窗寒色半晴阴。zhú jìng qián tōng jǐ xǔ shēn,yuǎn chuāng hán sè bàn qíng yīn。
朱轮画毂走何事,明月清风惬素心。zhū lún huà gǔ zǒu hé shì,míng yuè qīng fēng qiè sù xīn。
宴坐壶中观彗景,时游物外拂尘襟。yàn zuò hú zhōng guān huì jǐng,shí yóu wù wài fú chén jīn。
此君定自能留凤,更绝飞鸦噪暮林。cǐ jūn dìng zì néng liú fèng,gèng jué fēi yā zào mù lín。

和李巽伯少卿新年忆行在二首

王庭圭

解赋新篇忆帝台,行宫楼殿亦巍哉。jiě fù xīn piān yì dì tái,xíng gōng lóu diàn yì wēi zāi。
应曾身作壶中客,记得春从天上来。yīng céng shēn zuò hú zhōng kè,jì dé chūn cóng tiān shàng lái。
雉扇齐开香雾绕,龙墀暖赴晓班催。zhì shàn qí kāi xiāng wù rào,lóng chí nuǎn fù xiǎo bān cuī。
君王神武多馀暇,彩胜金花似旧裁。jūn wáng shén wǔ duō yú xiá,cǎi shèng jīn huā shì jiù cái。

和李巽伯少卿新年忆行在二首

王庭圭

去国东风又一回,江村度岁亦悠哉。qù guó dōng fēng yòu yī huí,jiāng cūn dù suì yì yōu zāi。
偶逢花向山间发,更喜人从日下来。ǒu féng huā xiàng shān jiān fā,gèng xǐ rén cóng rì xià lái。
破敌屡闻胡骑走,急贤当有鹤书催。pò dí lǚ wén hú qí zǒu,jí xián dāng yǒu hè shū cuī。
内中谁进春词帖,西掖须凭大手裁。nèi zhōng shuí jìn chūn cí tiē,xī yē xū píng dà shǒu cái。

和谢梦叟思乡用李巽伯韵

王庭圭

江头野老哭声哀,宫殿千门安在哉。jiāng tóu yě lǎo kū shēng āi,gōng diàn qiān mén ān zài zāi。
御路初传鼙鼓动,驿尘犹见荔枝来。yù lù chū chuán pí gǔ dòng,yì chén yóu jiàn lì zhī lái。
九重奇祸遽如许,四海军书重困催。jiǔ zhòng qí huò jù rú xǔ,sì hǎi jūn shū zhòng kùn cuī。
家在双龙双阙下,乱云春思益难裁。jiā zài shuāng lóng shuāng quē xià,luàn yún chūn sī yì nán cái。

次韵谢郑教授二首

王庭圭

久服才名老郑虔,奋须抵掌便谈天。jiǔ fú cái míng lǎo zhèng qián,fèn xū dǐ zhǎng biàn tán tiān。
平生落尽摩霄翮,妙句新如出水莲。píng shēng luò jǐn mó xiāo hé,miào jù xīn rú chū shuǐ lián。
晚岁江湖聊可乐,夜谈城垒不须坚。wǎn suì jiāng hú liáo kě lè,yè tán chéng lěi bù xū jiān。
席门穷巷蓬蒿满,安得高车忽俨然。xí mén qióng xiàng péng hāo mǎn,ān dé gāo chē hū yǎn rán。

次韵谢郑教授二首

王庭圭

骑马凌风拟八仙,不须三斗始朝天。qí mǎ líng fēng nǐ bā xiān,bù xū sān dòu shǐ cháo tiān。
细听街吏鼕鼕鼓,看舞歌姬步步莲。xì tīng jiē lì dōng dōng gǔ,kàn wǔ gē jī bù bù lián。
问事未应无伯始,论文今复得徐坚。wèn shì wèi yīng wú bó shǐ,lùn wén jīn fù dé xú jiān。
喜君琢句无馀迹,诗到无成却澹然。xǐ jūn zuó jù wú yú jì,shī dào wú chéng què dàn rán。

和曾英发见寄二首

王庭圭

闻君要了官中事,了事君今竟作痴。wén jūn yào le guān zhōng shì,le shì jūn jīn jìng zuò chī。
陋巷端能一瓢足,虚名何用四方驰。lòu xiàng duān néng yī piáo zú,xū míng hé yòng sì fāng chí。
开帘璧月夜生海,下笔冰蚕细吐丝。kāi lián bì yuè yè shēng hǎi,xià bǐ bīng cán xì tǔ sī。
想得诗成有新句,池塘草入梦中思。xiǎng dé shī chéng yǒu xīn jù,chí táng cǎo rù mèng zhōng sī。