古诗词

江虞仲生日

王庭圭

王春正月东风回,星桥铁锁明夜开。wáng chūn zhèng yuè dōng fēng huí,xīng qiáo tiě suǒ míng yè kāi。
鳌山千仞接云汉,平地五色移蓬莱。áo shān qiān rèn jiē yún hàn,píng dì wǔ sè yí péng lái。
公家今夕果何夕,适逢间气生英才。gōng jiā jīn xī guǒ hé xī,shì féng jiān qì shēng yīng cái。
清都虎豹失呵禁,九关转钮驱河魁。qīng dōu hǔ bào shī hē jìn,jiǔ guān zhuǎn niǔ qū hé kuí。
烂柯山头瑞烟起,太白之精天上来。làn kē shān tóu ruì yān qǐ,tài bái zhī jīng tiān shàng lái。
却来人间知几载,少日声名震寰海。què lái rén jiān zhī jǐ zài,shǎo rì shēng míng zhèn huán hǎi。
太学高文擅俊场,江南刺史多遗爱。tài xué gāo wén shàn jùn chǎng,jiāng nán cì shǐ duō yí ài。
江边父老祝长年,南极年来一星在。jiāng biān fù lǎo zhù zhǎng nián,nán jí nián lái yī xīng zài。
明年此夕从宸游,鳌山正出鳌头外。míng nián cǐ xī cóng chén yóu,áo shān zhèng chū áo tóu wài。
新莺百啭柳初青,龙池凤阁遥相待。xīn yīng bǎi zhuàn liǔ chū qīng,lóng chí fèng gé yáo xiāng dài。

王庭圭

宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。 王庭圭的作品>>

猜您喜欢

酬刘震仲

王庭圭

忆对秋风与公别,风吹云开露明月。yì duì qiū fēng yǔ gōng bié,fēng chuī yún kāi lù míng yuè。
高谈不作儒生酸,舌翻波澜吐奇绝。gāo tán bù zuò rú shēng suān,shé fān bō lán tǔ qí jué。
今朝马首从西来,笑我穷愁不掀揭。jīn cháo mǎ shǒu cóng xī lái,xiào wǒ qióng chóu bù xiān jiē。
蟠泥蛟螭气如蜺,不肯一吐人安知。pán ní jiāo chī qì rú ní,bù kěn yī tǔ rén ān zhī。
要令光彩射月胁,五色万丈天南垂。yào lìng guāng cǎi shè yuè xié,wǔ sè wàn zhàng tiān nán chuí。
我闻此语中夜起,谁与插翼白日驰。wǒ wén cǐ yǔ zhōng yè qǐ,shuí yǔ chā yì bái rì chí。
低心逐驽骀,青衫走尘土。dī xīn zhú nú dài,qīng shān zǒu chén tǔ。
何当大醉骑鲸鱼,凌烟飞过蓬莱渚。hé dāng dà zuì qí jīng yú,líng yān fēi guò péng lái zhǔ。

送南台长老

王庭圭

祝融峰畔南台路,杰阁危栏上云雨。zhù róng fēng pàn nán tái lù,jié gé wēi lán shàng yún yǔ。
绣木泥金好佛堂,撞钟击鼓闻潇浦。xiù mù ní jīn hǎo fú táng,zhuàng zhōng jī gǔ wén xiāo pǔ。
瀛洲仙人东道主,谓敢招提境中住。yíng zhōu xiān rén dōng dào zhǔ,wèi gǎn zhāo tí jìng zhōng zhù。
请公说法也大奇,要公别下一转语。qǐng gōng shuō fǎ yě dà qí,yào gōng bié xià yī zhuǎn yǔ。

次韵方性夫同年见寄

王庭圭

礼经久颠庞,不绝仅如带。lǐ jīng jiǔ diān páng,bù jué jǐn rú dài。
诸儒共补葺,纷然莫酬对。zhū rú gòng bǔ qì,fēn rán mò chóu duì。
先生隐桐庐,议论有根蒂。xiān shēng yǐn tóng lú,yì lùn yǒu gēn dì。
剑胸剔废滞,电眼烛幽晦。jiàn xiōng tī fèi zhì,diàn yǎn zhú yōu huì。
齑盐二十年,时节忽已届。jī yán èr shí nián,shí jié hū yǐ jiè。
声名塞天宇,笔舌翻清濑。shēng míng sāi tiān yǔ,bǐ shé fān qīng lài。
子美蓬莱宫,辉赫辄自怪。zi měi péng lái gōng,huī hè zhé zì guài。
文彩动人主,英风特飘洒。wén cǎi dòng rén zhǔ,yīng fēng tè piāo sǎ。
清芬掩幽兰,四海共纫佩。qīng fēn yǎn yōu lán,sì hǎi gòng rèn pèi。
平生慕忠义,烂漫意常在。píng shēng mù zhōng yì,làn màn yì cháng zài。
坐阅诸公间,谁与论梗概。zuò yuè zhū gōng jiān,shuí yǔ lùn gěng gài。
著书逢休运,一洗穷愁债。zhù shū féng xiū yùn,yī xǐ qióng chóu zhài。
骎骎度骅骝,过都如历块。qīn qīn dù huá liú,guò dōu rú lì kuài。
嗟予强追蹑,常负跛鳖态。jiē yǔ qiáng zhuī niè,cháng fù bǒ biē tài。
虽登龙虎科,异调愧当代。suī dēng lóng hǔ kē,yì diào kuì dāng dài。
才高自激烈,无为逐时辈。cái gāo zì jī liè,wú wèi zhú shí bèi。

和施倅重阳日谢予送酒

王庭圭

东坡异时谈醉乡,怒骂嬉笑成文章。dōng pō yì shí tán zuì xiāng,nù mà xī xiào chéng wén zhāng。
其中广莫几万里,脱略礼法侔鸿荒。qí zhōng guǎng mò jǐ wàn lǐ,tuō lüè lǐ fǎ móu hóng huāng。
初无爱憎与喜怒,岂有寒暑与炎凉。chū wú ài zēng yǔ xǐ nù,qǐ yǒu hán shǔ yǔ yán liáng。
后世乃与醉乡隔,糟粕始变鹅儿黄。hòu shì nǎi yǔ zuì xiāng gé,zāo pò shǐ biàn é ér huáng。
三杯危坐亦拱手,俨如冠剑侍君王。sān bēi wēi zuò yì gǒng shǒu,yǎn rú guān jiàn shì jūn wáng。
渊明不饮时节改,霜风九月篱菊芳。yuān míng bù yǐn shí jié gǎi,shuāng fēng jiǔ yuè lí jú fāng。
举头忽见南山翠,便觉逸气登羲皇。jǔ tóu hū jiàn nán shān cuì,biàn jué yì qì dēng xī huáng。
挥毫落纸得佳句,流涎露顶庸何伤。huī háo luò zhǐ dé jiā jù,liú xián lù dǐng yōng hé shāng。
瓮下被缚乌足取,定无奚童携锦囊。wèng xià bèi fù wū zú qǔ,dìng wú xī tóng xié jǐn náng。
安用船头置百斛,又令口不离杯觞。ān yòng chuán tóu zhì bǎi hú,yòu lìng kǒu bù lí bēi shāng。
醉翁饮少辄已醉,胸中了了初不忘。zuì wēng yǐn shǎo zhé yǐ zuì,xiōng zhōng le le chū bù wàng。
八仙脱醉尤可笑,骑马落井何其强。bā xiān tuō zuì yóu kě xiào,qí mǎ luò jǐng hé qí qiáng。

题禾山萧秀才卧云庵

王庭圭

江南山尽头,气状颇英淑。jiāng nán shān jǐn tóu,qì zhuàng pǒ yīng shū。
禾山倚天开,苍翠满林麓。hé shān yǐ tiān kāi,cāng cuì mǎn lín lù。
扶舆磅礴起,横断湘江曲。fú yú bàng bó qǐ,héng duàn xiāng jiāng qū。
中有隐君子,结屋在深谷。zhōng yǒu yǐn jūn zi,jié wū zài shēn gǔ。
未放云出山,蟠云卧幽独。wèi fàng yún chū shān,pán yún wò yōu dú。
暮檐青泼眼,远霭寒山竹。mù yán qīng pō yǎn,yuǎn ǎi hán shān zhú。
景色嘉有馀,幽人梦初熟。jǐng sè jiā yǒu yú,yōu rén mèng chū shú。
起看柱础润,山前雨应足。qǐ kàn zhù chǔ rùn,shān qián yǔ yīng zú。

题刘端礼步芳桥

王庭圭

桥上画栏低压水,青龙影落芙蕖底。qiáo shàng huà lán dī yā shuǐ,qīng lóng yǐng luò fú qú dǐ。
欲渡芙蕖望翠微,波面红云映屐齿。yù dù fú qú wàng cuì wēi,bō miàn hóng yún yìng jī chǐ。
洛浦清流古有神,罗袜凌波生暗尘。luò pǔ qīng liú gǔ yǒu shén,luó wà líng bō shēng àn chén。
东昏戏作锦地茵,金莲衬步如花人。dōng hūn xì zuò jǐn dì yīn,jīn lián chèn bù rú huā rén。
而今此事堕渺漭,但有荷花开荡漾。ér jīn cǐ shì duò miǎo mǎng,dàn yǒu hé huā kāi dàng yàng。
试穿芒屩踏风烟,安用紫丝连步障。shì chuān máng juē tà fēng yān,ān yòng zǐ sī lián bù zhàng。

余弃官累年刘元弼作诗见勉次韵奉谢

王庭圭

我生寡结交,论议谁与质。wǒ shēng guǎ jié jiāo,lùn yì shuí yǔ zhì。
愤气不可蟠,龙蛇走郁律。fèn qì bù kě pán,lóng shé zǒu yù lǜ。
少年学奇字,费力弄纸笔。shǎo nián xué qí zì,fèi lì nòng zhǐ bǐ。
不读五千卷,亦慕入此室。bù dú wǔ qiān juǎn,yì mù rù cǐ shì。
腰间插櫑具,谈兵尤纵逸。yāo jiān chā léi jù,tán bīng yóu zòng yì。
时方用巨人,顾我何品秩。shí fāng yòng jù rén,gù wǒ hé pǐn zhì。
往年承平久,出师无纪律。wǎng nián chéng píng jiǔ,chū shī wú jì lǜ。
群盗尚纵横,岂但开边失。qún dào shàng zòng héng,qǐ dàn kāi biān shī。
皇威振海岱,戈甲耀霜日。huáng wēi zhèn hǎi dài,gē jiǎ yào shuāng rì。
自可扫欃枪,掩耳惊雷疾。zì kě sǎo chán qiāng,yǎn ěr jīng léi jí。
故人起闾巷,宿昔登近密。gù rén qǐ lǘ xiàng,sù xī dēng jìn mì。
声焰动四方,风云生咤叱。shēng yàn dòng sì fāng,fēng yún shēng zhà chì。
犬羊犹烂漫,氛气何时毕。quǎn yáng yóu làn màn,fēn qì hé shí bì。
感公赠以言,欲往非俦匹。gǎn gōng zèng yǐ yán,yù wǎng fēi chóu pǐ。
此事恐不免,高卧安敢必。cǐ shì kǒng bù miǎn,gāo wò ān gǎn bì。

送骆

王庭圭

渊明不喜折腰趋,宁作腰笏何易于。yuān míng bù xǐ zhé yāo qū,níng zuò yāo hù hé yì yú。
劝农使者鄙丈夫,少年新进安识渠。quàn nóng shǐ zhě bǐ zhàng fū,shǎo nián xīn jìn ān shí qú。
下马怒颊虬奋须,指挥星火飞文符。xià mǎ nù jiá qiú fèn xū,zhǐ huī xīng huǒ fēi wén fú。
詈辞愧语每不无,诸公止欲求荐书。lì cí kuì yǔ měi bù wú,zhū gōng zhǐ yù qiú jiàn shū。
椎斫肌骨寻膏腴,公为一笑怜其愚。chuí zhuó jī gǔ xún gāo yú,gōng wèi yī xiào lián qí yú。
熙朝成法字已孚,坚如金石莫可无。xī cháo chéng fǎ zì yǐ fú,jiān rú jīn shí mò kě wú。
鞭且勿施安用蒲,三年竟亦无逃逋。biān qiě wù shī ān yòng pú,sān nián jìng yì wú táo bū。
吏民遮道相欢呼,生立丛祠傍佛区。lì mín zhē dào xiāng huān hū,shēng lì cóng cí bàng fú qū。
想当逸气吞江湖,与人恢疏无怨吁。xiǎng dāng yì qì tūn jiāng hú,yǔ rén huī shū wú yuàn xū。
临邛小子傲乡闾,方乘朱轮呵道衢。lín qióng xiǎo zi ào xiāng lǘ,fāng chéng zhū lún hē dào qú。
公归西山结茅庐,丹崖绝壁巉空虚。gōng guī xī shān jié máo lú,dān yá jué bì chán kōng xū。
谁能负弩当道隅,终日与尔为前驱。shuí néng fù nǔ dāng dào yú,zhōng rì yǔ ěr wèi qián qū。

送周觉民兼简湘西故人

王庭圭

苍山冻云垂欲雪,风吹客衣冷如铁。cāng shān dòng yún chuí yù xuě,fēng chuī kè yī lěng rú tiě。
忽乘狂醉夜敲门,不畏苦寒来访别。hū chéng kuáng zuì yè qiāo mén,bù wèi kǔ hán lái fǎng bié。
时朝骑马雪中归,何处皱眉吟雪诗。shí cháo qí mǎ xuě zhōng guī,hé chù zhòu méi yín xuě shī。
若见湘西旧同舍,为余倾廪说相思。ruò jiàn xiāng xī jiù tóng shě,wèi yú qīng lǐn shuō xiāng sī。

段居士粟庵

王庭圭

若人胸臆著万卷,始信此庵藏大千。ruò rén xiōng yì zhù wàn juǎn,shǐ xìn cǐ ān cáng dà qiān。
维摩室中坐狮子,莲花须上集人天。wéi mó shì zhōng zuò shī zi,lián huā xū shàng jí rén tiān。
十方国士从坐起,聚此一粒空中圆。shí fāng guó shì cóng zuò qǐ,jù cǐ yī lì kōng zhōng yuán。
尔时宝刹现毫端,跳出云门向上关。ěr shí bǎo shā xiàn háo duān,tiào chū yún mén xiàng shàng guān。
痴儿正抱古公案,对面不纳须弥山。chī ér zhèng bào gǔ gōng àn,duì miàn bù nà xū mí shān。
便向粟中寻世界,含元殿里觅长安。biàn xiàng sù zhōng xún shì jiè,hán yuán diàn lǐ mì zhǎng ān。

题周忘机画轴

王庭圭

罗浮飞瀑落九天,尺素倒流三峡泉。luó fú fēi pù luò jiǔ tiān,chǐ sù dào liú sān xiá quán。
怪底晴窗起风雨,洞庭野色潇湘烟。guài dǐ qíng chuāng qǐ fēng yǔ,dòng tíng yě sè xiāo xiāng yān。
平生江山入吾手,况有对坐南昌仙。píng shēng jiāng shān rù wú shǒu,kuàng yǒu duì zuò nán chāng xiān。
不须作此无声画,妙画自以无声传。bù xū zuò cǐ wú shēng huà,miào huà zì yǐ wú shēng chuán。

次韵李教授闵雨

王庭圭

赤帷使者朱斑车,重檐飞盖遮日乌。chì wéi shǐ zhě zhū bān chē,zhòng yán fēi gài zhē rì wū。
佛前下马来跪炉,草木焦卷苗欲枯。fú qián xià mǎ lái guì lú,cǎo mù jiāo juǎn miáo yù kū。
我亦本是耕田夫,仅能识字勤须臾。wǒ yì běn shì gēng tián fū,jǐn néng shí zì qín xū yú。
吟诗闵雨作时无,空劳皱眉捋髭须。yín shī mǐn yǔ zuò shí wú,kōng láo zhòu méi lǚ zī xū。
安得年丰鼓不桴,便足饱饭甘樵苏。ān dé nián fēng gǔ bù fú,biàn zú bǎo fàn gān qiáo sū。

观徐明叔画湘西磨崖图

王庭圭

衡山高出北斗边,九疑苍梧相属联。héng shān gāo chū běi dòu biān,jiǔ yí cāng wú xiāng shǔ lián。
群峰环走如却立,山脚插入潇湘川。qún fēng huán zǒu rú què lì,shān jiǎo chā rù xiāo xiāng chuān。
朱陵渺邈迷处所,白鹤喷薄飞流泉。zhū líng miǎo miǎo mí chù suǒ,bái hè pēn báo fēi liú quán。
坐看徐郎拂绢素,尽驱山岳置眼前。zuò kàn xú láng fú juàn sù,jǐn qū shān yuè zhì yǎn qián。
徐郎岂是真画手,酒酣游戏乃其天。xú láng qǐ shì zhēn huà shǒu,jiǔ hān yóu xì nǎi qí tiān。
巴陵洞庭连浦溆,鲸鲵蟠穴为贼渊。bā líng dòng tíng lián pǔ xù,jīng ní pán xué wèi zéi yuān。
诏谓将军出旗鼓,楼船蹴踏惊浪喧。zhào wèi jiāng jūn chū qí gǔ,lóu chuán cù tà jīng làng xuān。
欃枪夜落照湖水,雕弓十万犹控弦。chán qiāng yè luò zhào hú shuǐ,diāo gōng shí wàn yóu kòng xián。
湘西古寺最奇绝,丹崖翠壁开何年。xiāng xī gǔ sì zuì qí jué,dān yá cuì bì kāi hé nián。
况公文章善叙事,大字怪伟宜镵镌。kuàng gōng wén zhāng shàn xù shì,dà zì guài wěi yí chán juān。
中书异时观落笔,因烦吮墨图凌烟。zhōng shū yì shí guān luò bǐ,yīn fán shǔn mò tú líng yān。
孟公韩公毛发动,腰靫大羽冠进贤。mèng gōng hán gōng máo fā dòng,yāo chá dà yǔ guān jìn xián。
他年中兴事可考,公名亦与兹山传。tā nián zhōng xīng shì kě kǎo,gōng míng yì yǔ zī shān chuán。

和介甫少狂喜文章

王庭圭

少狂喜文章,顶戴千佛名。shǎo kuáng xǐ wén zhāng,dǐng dài qiān fú míng。
年大意转拙,肠饥犹舌耕。nián dà yì zhuǎn zhuō,cháng jī yóu shé gēng。
笔扛百斛鼎,诗当五言城。bǐ káng bǎi hú dǐng,shī dāng wǔ yán chéng。
傥无封侯骨,止是识字氓。tǎng wú fēng hóu gǔ,zhǐ shì shí zì máng。
长安公卿中,阅人如践更。zhǎng ān gōng qīng zhōng,yuè rén rú jiàn gèng。
扁舟苟能办,自足了一生。biǎn zhōu gǒu néng bàn,zì zú le yī shēng。

赠刘允升

王庭圭

我家神螺峰,与子邻井闬。wǒ jiā shén luó fēng,yǔ zi lín jǐng hàn。
闻名初识面,逸气起天半。wén míng chū shí miàn,yì qì qǐ tiān bàn。
坐久语翻澜,诗文星斗烂。zuò jiǔ yǔ fān lán,shī wén xīng dòu làn。
刺口论世事,极能原治乱。cì kǒu lùn shì shì,jí néng yuán zhì luàn。
洗我冰雪怀,韵出眉宇灿。xǐ wǒ bīng xuě huái,yùn chū méi yǔ càn。
遂于交游内,得此一好汉。suì yú jiāo yóu nèi,dé cǐ yī hǎo hàn。
自言长沙来,幕府天下冠。zì yán zhǎng shā lái,mù fǔ tiān xià guān。
相公秉旄钺,英僚照藩翰。xiāng gōng bǐng máo yuè,yīng liáo zhào fān hàn。
辟书欲交飞,置我在门馆。pì shū yù jiāo fēi,zhì wǒ zài mén guǎn。
事系国轻重,忽逐云雨散。shì xì guó qīng zhòng,hū zhú yún yǔ sàn。
请君企踵待,势若马脱绊。qǐng jūn qǐ zhǒng dài,shì ruò mǎ tuō bàn。
他年恐未免,成此奇一段。tā nián kǒng wèi miǎn,chéng cǐ qí yī duàn。