古诗词

七夕

王禹偁

去年七月七,直庐闲独坐。qù nián qī yuè qī,zhí lú xián dú zuò。
西日下紫微,东窗晕青琐。xī rì xià zǐ wēi,dōng chuāng yūn qīng suǒ。
露柳蜩忽鸣,风帘燕频过。lù liǔ tiáo hū míng,fēng lián yàn pín guò。
寂寂红药阶,槿花开一朵。jì jì hóng yào jiē,jǐn huā kāi yī duǒ。
时清无诏诰,性澹忘物我。shí qīng wú zhào gào,xìng dàn wàng wù wǒ。
兀然何所营,横枕通中卧。wù rán hé suǒ yíng,héng zhěn tōng zhōng wò。
梦入无何乡,蛱蝶甚幺麽。mèng rù wú hé xiāng,jiá dié shén yāo mó。
孰谓处深严,自得放慵惰。shú wèi chù shēn yán,zì dé fàng yōng duò。
中官传宣旨,御诗令属和。zhōng guān chuán xuān zhǐ,yù shī lìng shǔ hé。
惊起俨衣冠,拜舞苍苔破。jīng qǐ yǎn yī guān,bài wǔ cāng tái pò。
逸翰龙蛇走,雅调金石播。yì hàn lóng shé zǒu,yǎ diào jīn shí bō。
洋洋百世音,乃赓强牵课。yáng yáng bǎi shì yīn,nǎi gēng qiáng qiān kè。
暮随丞相出,自谓天上堕。mù suí chéng xiāng chū,zì wèi tiān shàng duò。
归来备乞巧,酒肴间瓜果。guī lái bèi qǐ qiǎo,jiǔ yáo jiān guā guǒ。
海物杂时味,罗列繁且夥。hǎi wù zá shí wèi,luó liè fán qiě huǒ。
家人乐熙熙,儿戏舞娑娑。jiā rén lè xī xī,ér xì wǔ suō suō。
宠辱方若惊,倚伏忽成祸。chǒng rǔ fāng ruò jīng,yǐ fú hū chéng huò。
九月谪商于,羁縻复穷饿。jiǔ yuè zhé shāng yú,jī mí fù qióng è。
凤仪困鸱吓,骥足翻鳖跛。fèng yí kùn chī xià,jì zú fān biē bǒ。
山城已僻陋,旅舍甚丛脞。shān chéng yǐ pì lòu,lǚ shě shén cóng cuǒ。
夏旱麦禾死,春霜花木挫。xià hàn mài hé sǐ,chūn shuāng huā mù cuò。
吾亲极衰耄,吾命何轗轲。wú qīn jí shuāi mào,wú mìng hé kǎn kē。
稚子啼我前,孺人病我左。zhì zi tí wǒ qián,rú rén bìng wǒ zuǒ。
玄发半凋落,紫绶空垂拖。xuán fā bàn diāo luò,zǐ shòu kōng chuí tuō。
客计鱼脱泉,年光蚁旋磨。kè jì yú tuō quán,nián guāng yǐ xuán mó。
昨夜枕簟凉,西郊忽流火。zuó yè zhěn diàn liáng,xī jiāo hū liú huǒ。
河汉势清浅,牛女姿婀娜。hé hàn shì qīng qiǎn,niú nǚ zī ē nà。
商土本硗瘠,商民久劳瘅。shāng tǔ běn qiāo jí,shāng mín jiǔ láo dān。
霜旱固不支,水潦复无柰。shuāng hàn gù bù zhī,shuǐ lǎo fù wú nài。
居人且艰食,行商不通货。jū rén qiě jiān shí,xíng shāng bù tōng huò。
郡小数千家,今夕唯愁呵。jùn xiǎo shù qiān jiā,jīn xī wéi chóu hē。
吾儿索来禽,倾市得一颗。wú ér suǒ lái qín,qīng shì dé yī kē。
举家成大笑,愁眉略舒亸。jǔ jiā chéng dà xiào,chóu méi lüè shū duǒ。
自念一岁间,荣辱两偏颇。zì niàn yī suì jiān,róng rǔ liǎng piān pǒ。
赖有道依据,故得心安妥。lài yǒu dào yī jù,gù dé xīn ān tuǒ。
穷乎止旅人,达也登王佐。qióng hū zhǐ lǚ rén,dá yě dēng wáng zuǒ。
匏瓜从系滞,糠秕任扬簸。páo guā cóng xì zhì,kāng bǐ rèn yáng bǒ。
批凤不足言,失马聊自贺。pī fèng bù zú yán,shī mǎ liáo zì hè。
委顺信吾生,无可无不可。wěi shùn xìn wú shēng,wú kě wú bù kě。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

送南阳李太傅

王禹偁

两朝黄阁预弥纶,又策春坊第一勋。liǎng cháo huáng gé yù mí lún,yòu cè chūn fāng dì yī xūn。
僧塔旧题前进士,斋坛新拜上将军。sēng tǎ jiù tí qián jìn shì,zhāi tán xīn bài shàng jiāng jūn。
马衔金勒冲微雪,雁避红旌入断云。mǎ xián jīn lēi chōng wēi xuě,yàn bì hóng jīng rù duàn yún。
还似徐州张仆射,御诗相送四方闻。hái shì xú zhōu zhāng pū shè,yù shī xiāng sòng sì fāng wén。

送南阳李太傅

王禹偁

红旆飘飘夺晓霞,御筵相送出京华。hóng pèi piāo piāo duó xiǎo xiá,yù yán xiāng sòng chū jīng huá。
仲尼俎豆真儒者,郤縠诗书属将家。zhòng ní zǔ dòu zhēn rú zhě,xì hú shī shū shǔ jiāng jiā。
腰下已悬如斗印,门前看见筑堤沙。yāo xià yǐ xuán rú dòu yìn,mén qián kàn jiàn zhù dī shā。
先朝学士期牵复,待草南阳入相麻。xiān cháo xué shì qī qiān fù,dài cǎo nán yáng rù xiāng má。

送交代刘斐裁之大夫

王禹偁

祖孙相望百年间,万石遗风庶可攀。zǔ sūn xiāng wàng bǎi nián jiān,wàn shí yí fēng shù kě pān。
新咏裤襦传□巷,旧栽桃李满淮山。xīn yǒng kù rú chuán xiàng,jiù zāi táo lǐ mǎn huái shān。
林泉岂易留君住,鱼鸟真□□我闲。lín quán qǐ yì liú jūn zhù,yú niǎo zhēn wǒ xián。
好纵斋航天上去,郎闱卿寺有虚班。hǎo zòng zhāi háng tiān shàng qù,láng wéi qīng sì yǒu xū bān。

病起至幽谷二首

王禹偁

□□漳滨几晦明,起扶藜杖试闲行。zhāng bīn jǐ huì míng,qǐ fú lí zhàng shì xián xíng。
清泉□□□□□,□□□□□可惊。qīng quán,kě jīng。
万壑松声□□□,□□□□□□□。wàn hè sōng shēng,。
□□□起沧洲趣,便欲投簪此濯缨。qǐ cāng zhōu qù,biàn yù tóu zān cǐ zhuó yīng。

病起至幽谷二首

王禹偁

□□□□□□家,中有流泉一道斜。jiā,zhōng yǒu liú quán yī dào xié。
列壑攒峰□□窕,茂林修竹翠交加。liè hè zǎn fēng tiǎo,mào lín xiū zhú cuì jiāo jiā。
雨侵怪石苔生晕,水满平田稻放花。yǔ qīn guài shí tái shēng yūn,shuǐ mǎn píng tián dào fàng huā。
乘兴偶来心更适,归时灯火欲栖鸦。chéng xīng ǒu lái xīn gèng shì,guī shí dēng huǒ yù qī yā。

次韵许推官行县道中纪事

王禹偁

禾头低映黍头昂,处处沟塍水面凉。hé tóu dī yìng shǔ tóu áng,chù chù gōu chéng shuǐ miàn liáng。
村路扶携无冻馁,里门嬉戏有丁黄。cūn lù fú xié wú dòng něi,lǐ mén xī xì yǒu dīng huáng。
鸡豚入市溪鱼美,梨枣登盘社酒香。jī tún rù shì xī yú měi,lí zǎo dēng pán shè jiǔ xiāng。
岁乐田家风景好,待君模写奏明光。suì lè tián jiā fēng jǐng hǎo,dài jūn mó xiě zòu míng guāng。

阙题

王禹偁

□□□□□□□,□□□□□□□。,。
□□□□带嫩芽,不是贰车无此兴。dài nèn yá,bù shì èr chē wú cǐ xīng。
此□□□□□□,□□□□□□□。cǐ,。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

正月尽偶题

王禹偁

一岁春光九十日,三分已是一分休。yī suì chūn guāng jiǔ shí rì,sān fēn yǐ shì yī fēn xiū。
何曾快见花烧眼,只解潜催雪满头。hé céng kuài jiàn huā shāo yǎn,zhǐ jiě qián cuī xuě mǎn tóu。
莫问穷通求季主,自齐生死学庄周。mò wèn qióng tōng qiú jì zhǔ,zì qí shēng sǐ xué zhuāng zhōu。
终须摆脱人间事,高逐冥鸿狎海鸥。zhōng xū bǎi tuō rén jiān shì,gāo zhú míng hóng xiá hǎi ōu。

和仲咸除知郡后雨中戏作见赠

王禹偁

明代何人为荐雄,专城犹与众人同。míng dài hé rén wèi jiàn xióng,zhuān chéng yóu yǔ zhòng rén tóng。
徒闻清政如黄霸,尚借绯衫似白公。tú wén qīng zhèng rú huáng bà,shàng jiè fēi shān shì bái gōng。
我有金章知是忝,君无银榼信为穷。wǒ yǒu jīn zhāng zhī shì tiǎn,jūn wú yín kē xìn wèi qióng。
不须厌见随车雨,岁晚当期五谷丰。bù xū yàn jiàn suí chē yǔ,suì wǎn dāng qī wǔ gǔ fēng。

又和仲咸谑成口号以代优人之句

王禹偁

就转专城喜气舒,开筵应待雨晴初。jiù zhuǎn zhuān chéng xǐ qì shū,kāi yán yīng dài yǔ qíng chū。
又淹驳正春坊笔,为重循良刺史车。yòu yān bó zhèng chūn fāng bǐ,wèi zhòng xún liáng cì shǐ chē。
事简郡斋唯捡药,夜长铃閤只看书。shì jiǎn jùn zhāi wéi jiǎn yào,yè zhǎng líng gé zhǐ kàn shū。
好倾官酝招闲客,篱畔金英尚有馀。hǎo qīng guān yùn zhāo xián kè,lí pàn jīn yīng shàng yǒu yú。

移入官舍偶题四韵呈仲咸

王禹偁

赁舍喧卑谪宦情,同年邀我住公庭。lìn shě xuān bēi zhé huàn qíng,tóng nián yāo wǒ zhù gōng tíng。
不离鍊药煎茶屋,便坐吟诗看雪厅。bù lí liàn yào jiān chá wū,biàn zuò yín shī kàn xuě tīng。
苔径乍行侵屐绿,竹窗初卧满床青。tái jìng zhà xíng qīn jī lǜ,zhú chuāng chū wò mǎn chuáng qīng。
使君公署虽宏敞,未见南山翠似屏。shǐ jūn gōng shǔ suī hóng chǎng,wèi jiàn nán shān cuì shì píng。

仲咸借予海鱼图观罢有诗因和

王禹偁

偶费霜缣与彩毫,海鱼图画满波涛。ǒu fèi shuāng jiān yǔ cǎi háo,hǎi yú tú huà mǎn bō tāo。
支床难死惭龟壳,把酒狂歌忆蟹螯。zhī chuáng nán sǐ cán guī ké,bǎ jiǔ kuáng gē yì xiè áo。
鲳蚱脚多垂似带,锯鲨齿密利如刀。chāng zhà jiǎo duō chuí shì dài,jù shā chǐ mì lì rú dāo。
何当一一穷真伪,须把千寻铁网捞。hé dāng yī yī qióng zhēn wěi,xū bǎ qiān xún tiě wǎng lāo。

赠商洛庞主簿

王禹偁

织女溪前贫主簿,仙娥峰下旧词臣。zhī nǚ xī qián pín zhǔ bù,xiān é fēng xià jiù cí chén。
久栖枳棘方思替,谩带貂蝉不是真。jiǔ qī zhǐ jí fāng sī tì,mán dài diāo chán bù shì zhēn。
六里青山云簇簇,一条丹水石嶙嶙。liù lǐ qīng shān yún cù cù,yī tiáo dān shuǐ shí lín lín。
秋来魂梦应相似,同是帝城东畔人。qiū lái hún mèng yīng xiāng shì,tóng shì dì chéng dōng pàn rén。

商州进士张齐说将赴春闱以诗别冯中允冯君酬和予亦次韵继之

王禹偁

风雪骑驴去入关,试期难伴贰车闲。fēng xuě qí lǘ qù rù guān,shì qī nán bàn èr chē xián。
桃花好跃三门浪,芝草休寻六里山。táo huā hǎo yuè sān mén làng,zhī cǎo xiū xún liù lǐ shān。
锡宴待吟春烂漫,旧房从锁石孱颜。xī yàn dài yín chūn làn màn,jiù fáng cóng suǒ shí càn yán。
明年得意归来日,不见麻衣泣玉班。míng nián dé yì guī lái rì,bù jiàn má yī qì yù bān。

再赋一章用伸赠别

王禹偁

七榜御前搜俊造,商州终未识迁莺。qī bǎng yù qián sōu jùn zào,shāng zhōu zhōng wèi shí qiān yīng。
可怜白屋孤寒士,更住深山寂寞城。kě lián bái wū gū hán shì,gèng zhù shēn shān jì mò chéng。
独跨蹇驴云外去,仍携稚子雪中行。dú kuà jiǎn lǘ yún wài qù,réng xié zhì zi xuě zhōng xíng。
散官不敢将书荐,空解吟诗说姓名。sàn guān bù gǎn jiāng shū jiàn,kōng jiě yín shī shuō xìng míng。