古诗词

送晁监丞赴婺州关市之役

王禹偁

关征市赋縻贤俊,谁爱此官为吏隐。guān zhēng shì fù mí xián jùn,shuí ài cǐ guān wèi lì yǐn。
将作晁丞于役时,婺女星临海边郡。jiāng zuò cháo chéng yú yì shí,wù nǚ xīng lín hǎi biān jùn。
黄绢辞高位尚卑,白华行洁身犹困。huáng juàn cí gāo wèi shàng bēi,bái huá xíng jié shēn yóu kùn。
会待时来即并伸,也知道在终无闷。huì dài shí lái jí bìng shēn,yě zhī dào zài zhōng wú mèn。
君不见路随含笑坐市中,屈身岂愧丹阳尹。jūn bù jiàn lù suí hán xiào zuò shì zhōng,qū shēn qǐ kuì dān yáng yǐn。
又不见张生狂醉恋扬州,冬瓜堰下甘肥遁。yòu bù jiàn zhāng shēng kuáng zuì liàn yáng zhōu,dōng guā yàn xià gān féi dùn。
此行况是奉皇华,数丈轻舠载一家。cǐ xíng kuàng shì fèng huáng huá,shù zhàng qīng dāo zài yī jiā。
携瓶下岸买竹叶,挂席背风穿蓼花。xié píng xià àn mǎi zhú yè,guà xí bèi fēng chuān liǎo huā。
霜晴震泽初尝橘,泉过惠山应试茶。shuāng qíng zhèn zé chū cháng jú,quán guò huì shān yīng shì chá。
虎溪晓云灵隐雪,钱塘夜潮照湖月。hǔ xī xiǎo yún líng yǐn xuě,qián táng yè cháo zhào hú yuè。
密排诗景在途中,旋吟新句教儿童。mì pái shī jǐng zài tú zhōng,xuán yín xīn jù jiào ér tóng。
渐近金华见隼旟,五马来迎使者车。jiàn jìn jīn huá jiàn sǔn yú,wǔ mǎ lái yíng shǐ zhě chē。
应知骥足暂拘绊,八咏楼开频启宴。yīng zhī jì zú zàn jū bàn,bā yǒng lóu kāi pín qǐ yàn。
醉中官妓乞歌诗,剡溪纸贵抄新词。zuì zhōng guān jì qǐ gē shī,shàn xī zhǐ guì chāo xīn cí。
他年谁献子虚赋,召入金门五云路。tā nián shuí xiàn zi xū fù,zhào rù jīn mén wǔ yún lù。
因思元白在江东,不似晁丞今独步。yīn sī yuán bái zài jiāng dōng,bù shì cháo chéng jīn dú bù。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

咏白莲

王禹偁

昨夜三更后,姮娥堕玉簪。zuó yè sān gèng hòu,héng é duò yù zān。
冯夷不敢受,捧出碧波心。féng yí bù gǎn shòu,pěng chū bì bō xīn。

磨诗

王禹偁

但存心里正,无愁眼下迟。dàn cún xīn lǐ zhèng,wú chóu yǎn xià chí。
若人轻着力,便是转身时。ruò rén qīng zhe lì,biàn shì zhuǎn shēn shí。

陆羽泉茶

王禹偁

甃石封苔百尺深,试茶尝味少知音。zhòu shí fēng tái bǎi chǐ shēn,shì chá cháng wèi shǎo zhī yīn。
唯馀半夜泉中月,留得先生一片心。wéi yú bàn yè quán zhōng yuè,liú dé xiān shēng yī piàn xīn。

南园偶题

王禹偁

天子优贤是有唐,鉴湖恩赐贺知章。tiān zi yōu xián shì yǒu táng,jiàn hú ēn cì hè zhī zhāng。
他年我若功成去,乞取南园作醉乡。tā nián wǒ ruò gōng chéng qù,qǐ qǔ nán yuán zuò zuì xiāng。

戏赠嘉兴朱宰同年

王禹偁

县前苏小旧荒坟,应作行云入梦频。xiàn qián sū xiǎo jiù huāng fén,yīng zuò xíng yún rù mèng pín。
犹胜白公尉周至,庭花刚唤作夫人。yóu shèng bái gōng wèi zhōu zhì,tíng huā gāng huàn zuò fū rén。

赠草庵禅师

王禹偁

阳山山下草庵深,寂寂香灯对远岑。yáng shān shān xià cǎo ān shēn,jì jì xiāng dēng duì yuǎn cén。
莫怪相看总无语,坐禅为政一般心。mò guài xiāng kàn zǒng wú yǔ,zuò chán wèi zhèng yī bān xīn。

言怀

王禹偁

宦途日日与心违,人事纷纷任是非。huàn tú rì rì yǔ xīn wéi,rén shì fēn fēn rèn shì fēi。
却为游山置行李,渔家船舫道家衣。què wèi yóu shān zhì xíng lǐ,yú jiā chuán fǎng dào jiā yī。

题响屧廊壁

王禹偁

廊坏空留响屧名,为因西子绕廊行。láng huài kōng liú xiǎng xiè míng,wèi yīn xī zi rào láng xíng。
可怜伍相终朝谏,谁记当时曳履声。kě lián wǔ xiāng zhōng cháo jiàn,shuí jì dāng shí yè lǚ shēng。

泛吴松江

王禹偁

苇篷疏薄漏斜阳,半日孤吟未过江。wěi péng shū báo lòu xié yáng,bàn rì gū yín wèi guò jiāng。
唯有鹭鹚知我意,时时翘足对船窗。wéi yǒu lù cí zhī wǒ yì,shí shí qiào zú duì chuán chuāng。

王禹偁

数里春蹊独自寻,迸犀抽锦乱森森。shù lǐ chūn qī dú zì xún,bèng xī chōu jǐn luàn sēn sēn。
田文死去宾朋散,抛掷三千玳瑁簪。tián wén sǐ qù bīn péng sàn,pāo zhì sān qiān dài mào zān。

王禹偁

绿玉修修冷罩烟,一溪春雨洗婵娟。lǜ yù xiū xiū lěng zhào yān,yī xī chūn yǔ xǐ chán juān。
不知徐福归何处,丱女童男泣海田。bù zhī xú fú guī hé chù,guàn nǚ tóng nán qì hǎi tián。

王禹偁

一夜春雷起旧根,乱披烟箨出溪门。yī yè chūn léi qǐ jiù gēn,luàn pī yān tuò chū xī mén。
稚川龙过频回首,认得青青数代孙。zhì chuān lóng guò pín huí shǒu,rèn dé qīng qīng shù dài sūn。

题钱塘县罗江东手植海棠

王禹偁

江东遗迹在钱塘,手植庭花满县香。jiāng dōng yí jì zài qián táng,shǒu zhí tíng huā mǎn xiàn xiāng。
若使当年居显位,海棠今日是甘棠。ruò shǐ dāng nián jū xiǎn wèi,hǎi táng jīn rì shì gān táng。

初拜拾遗游琼林苑

王禹偁

开宴曾游此缀行,五年为吏别仙乡。kāi yàn céng yóu cǐ zhuì xíng,wǔ nián wèi lì bié xiān xiāng。
杏园莺蝶如相识,应怪重来茜绶香。xìng yuán yīng dié rú xiāng shí,yīng guài zhòng lái qiàn shòu xiāng。

阁下暮春

王禹偁

诏书稀少日何长,闲枕通中睡一场。zhào shū xī shǎo rì hé zhǎng,xián zhěn tōng zhōng shuì yī chǎng。
院吏报来丞相出,紫微花影上东廊。yuàn lì bào lái chéng xiāng chū,zǐ wēi huā yǐng shàng dōng láng。