古诗词

闻湖寇

陈耆卿

淮上兵戈血染川,浙河饿莩骨盈船。huái shàng bīng gē xuè rǎn chuān,zhè hé è fú gǔ yíng chuán。
又闻寇盗湖南起,不觉迟回夜半眠。yòu wén kòu dào hú nán qǐ,bù jué chí huí yè bàn mián。
食肉贵人无恙否,剥肤巧吏尚依然。shí ròu guì rén wú yàng fǒu,bō fū qiǎo lì shàng yī rán。
吾皇圣德如天大,谁采吾言作奏篇。wú huáng shèng dé rú tiān dà,shuí cǎi wú yán zuò zòu piān。

陈耆卿

宋台州临海人,字寿老,号筼窗。学于叶适。宁宗嘉定七年进士。主丽水、青田簿,为庆元府学教授,沂王府记室。官至国子司业。有《论语纪蒙》、《孟子纪蒙》、《赤城志》、《筼窗集》。 陈耆卿的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈耆卿

赤族诚非汉道洪,违时贾祸亦缘公。chì zú chéng fēi hàn dào hóng,wéi shí jiǎ huò yì yuán gōng。
最怜老却从陈豨,不道先曾辟蒯通。zuì lián lǎo què cóng chén xī,bù dào xiān céng pì kuǎi tōng。

代和陈郎中丹桂三首

陈耆卿

千古陵阳芳桂丛,凌风擎出蕊珠宫。qiān gǔ líng yáng fāng guì cóng,líng fēng qíng chū ruǐ zhū gōng。
渥丹自是天然质,不学桃花点注红。wò dān zì shì tiān rán zhì,bù xué táo huā diǎn zhù hóng。

代和陈郎中丹桂三首

陈耆卿

春兰愧死菊羞黄,世上龙涎不敢香。chūn lán kuì sǐ jú xiū huáng,shì shàng lóng xián bù gǎn xiāng。
独有含香人晚步,支筇一笑倚斜阳。dú yǒu hán xiāng rén wǎn bù,zhī qióng yī xiào yǐ xié yáng。

代和陈郎中丹桂三首

陈耆卿

露沐烟梳冉冉时,朗然新月似蛾眉。lù mù yān shū rǎn rǎn shí,lǎng rán xīn yuè shì é méi。
傍人尽向天边觅,不信蟾宫在树枝。bàng rén jǐn xiàng tiān biān mì,bù xìn chán gōng zài shù zhī。

和黄临海咏雪

陈耆卿

剪水纷纷扑面来,须臾洒满旧琼台。jiǎn shuǐ fēn fēn pū miàn lái,xū yú sǎ mǎn jiù qióng tái。
今年不用笺丹极,闻说金穰百室开。jīn nián bù yòng jiān dān jí,wén shuō jīn ráng bǎi shì kāi。

似村

陈耆卿

缚茅本不傍孤村,尽日焚香深闭门。fù máo běn bù bàng gū cūn,jǐn rì fén xiāng shēn bì mén。
陌上红尘高没马,谁知巢父个中存。mò shàng hóng chén gāo méi mǎ,shuí zhī cháo fù gè zhōng cún。

访赵公戴

陈耆卿

西原仙境即西山,流水桃花隔世间。xī yuán xiān jìng jí xī shān,liú shuǐ táo huā gé shì jiān。
自笑重来湖海客,红尘惹到白云关。zì xiào zhòng lái hú hǎi kè,hóng chén rě dào bái yún guān。

闲居杂兴六首

陈耆卿

万化逐流水,一往不复回。wàn huà zhú liú shuǐ,yī wǎng bù fù huí。
昨日栏中花,今晨安在哉。zuó rì lán zhōng huā,jīn chén ān zài zāi。
焚香心如冰,未受寒暑催。fén xiāng xīn rú bīng,wèi shòu hán shǔ cuī。
赠花以片言,自落还自开。zèng huā yǐ piàn yán,zì luò hái zì kāi。

闲居杂兴六首

陈耆卿

稷契不明经,伊傅不决科。jì qì bù míng jīng,yī fù bù jué kē。
方册镌勋名,千古光不磨。fāng cè juān xūn míng,qiān gǔ guāng bù mó。
百年等一死,自立须嵯峨。bǎi nián děng yī sǐ,zì lì xū cuó é。
啾啾候虫鸣,辛苦如之何。jiū jiū hòu chóng míng,xīn kǔ rú zhī hé。

闲居杂兴六首

陈耆卿

墙西几筼筜,我昔手所种。qiáng xī jǐ yún dāng,wǒ xī shǒu suǒ zhǒng。
年来饱风露,锦绷纷错综。nián lái bǎo fēng lù,jǐn bēng fēn cuò zōng。
种善如种竹,此语合擎诵。zhǒng shàn rú zhǒng zhú,cǐ yǔ hé qíng sòng。
眇然方寸间,仁不可胜用。miǎo rán fāng cùn jiān,rén bù kě shèng yòng。

闲居杂兴六首

陈耆卿

我不学楚人,滋兰以自馥。wǒ bù xué chǔ rén,zī lán yǐ zì fù。
亦未羡东陵,种瓜以混俗。yì wèi xiàn dōng líng,zhǒng guā yǐ hùn sú。
富贵自有时,贫贱宁可欲。fù guì zì yǒu shí,pín jiàn níng kě yù。
达则济四海,穷则独善足。dá zé jì sì hǎi,qióng zé dú shàn zú。

闲居杂兴六首

陈耆卿

狂飙卷春去,永日送夏来。kuáng biāo juǎn chūn qù,yǒng rì sòng xià lái。
天地一剧戏,役人如婴孩。tiān dì yī jù xì,yì rén rú yīng hái。
借使长青春,人生能几回。jiè shǐ zhǎng qīng chūn,rén shēng néng jǐ huí。
仰羡松心坚,雪里常崔嵬。yǎng xiàn sōng xīn jiān,xuě lǐ cháng cuī wéi。

闲居杂兴六首

陈耆卿

炉烟上疏棂,闭户白日静。lú yān shàng shū líng,bì hù bái rì jìng。
尧舜亦人耳,万善吾所性。yáo shùn yì rén ěr,wàn shàn wú suǒ xìng。
纸上空支离,言外独辉映。zhǐ shàng kōng zhī lí,yán wài dú huī yìng。
一笑千载宽,此乐无终竟。yī xiào qiān zài kuān,cǐ lè wú zhōng jìng。

以新凉入郊墟为韵简叶孟我丈

陈耆卿

日月不相贷,四序如昏晨。rì yuè bù xiāng dài,sì xù rú hūn chén。
话秋即秋随,化工一何神。huà qiū jí qiū suí,huà gōng yī hé shén。
今年既悲秋,明年复怀春。jīn nián jì bēi qiū,míng nián fù huái chūn。
人心有去来,天道无故新。rén xīn yǒu qù lái,tiān dào wú gù xīn。

以新凉入郊墟为韵简叶孟我丈

陈耆卿

警夜听鸣蛩,聒午闻啼螀。jǐng yè tīng míng qióng,guā wǔ wén tí jiāng。
不知谁使令,万态俱悠扬。bù zhī shuí shǐ lìng,wàn tài jù yōu yáng。
宋玉辩已非,欧阳赋何忙。sòng yù biàn yǐ fēi,ōu yáng fù hé máng。
正念有冰壶,日日如此凉。zhèng niàn yǒu bīng hú,rì rì rú cǐ liáng。
45123