古诗词

次抚州高使君韵

韩驹

直道居中少,长才举最频。zhí dào jū zhōng shǎo,zhǎng cái jǔ zuì pín。
初闻挽红粟,又往破黄巾。chū wén wǎn hóng sù,yòu wǎng pò huáng jīn。
代北犹屯虏,山东有未臣。dài běi yóu tún lǔ,shān dōng yǒu wèi chén。
看公为世用,容我任天真。kàn gōng wèi shì yòng,róng wǒ rèn tiān zhēn。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

上赵倅生辰诗

韩驹

世运千龄遇,皇图永绍休。shì yùn qiān líng yù,huáng tú yǒng shào xiū。
天方祚尧舜,家自产伊周。tiān fāng zuò yáo shùn,jiā zì chǎn yī zhōu。
戟路炎风转,弧门喜气浮。jǐ lù yán fēng zhuǎn,hú mén xǐ qì fú。
九苞惟得凤,三日已窥牛。jiǔ bāo wéi dé fèng,sān rì yǐ kuī niú。
祖牒绵瓜瓞,亲庭结冕旒。zǔ dié mián guā dié,qīn tíng jié miǎn liú。
朱轓资佐理,黄屋得分忧。zhū fān zī zuǒ lǐ,huáng wū dé fēn yōu。
白贺才名远,毛原德业优。bái hè cái míng yuǎn,máo yuán dé yè yōu。
维城流雅咏,戏彩晢民讴。wéi chéng liú yǎ yǒng,xì cǎi zhé mín ōu。
暂出丞侯度,行归炳帝猷。zàn chū chéng hóu dù,xíng guī bǐng dì yóu。
职堪调玉铉,名已覆金瓯。zhí kān diào yù xuàn,míng yǐ fù jīn ōu。
甲第开华旦,琼筵盛荐羞。jiǎ dì kāi huá dàn,qióng yán shèng jiàn xiū。
宝钗分乐队,珠玉萃宾游。bǎo chāi fēn lè duì,zhū yù cuì bīn yóu。
龟鹤齐称寿,觥船递献酬。guī hè qí chēng shòu,gōng chuán dì xiàn chóu。
后天长不老,仙袂拍浮丘。hòu tiān zhǎng bù lǎo,xiān mèi pāi fú qiū。

上王太守生辰诗

韩驹

碧落仙家琼树枝,传芳何处庆云低。bì luò xiān jiā qióng shù zhī,chuán fāng hé chù qìng yún dī。
人间凤历将移朔,天上瑶光欲转西。rén jiān fèng lì jiāng yí shuò,tiān shàng yáo guāng yù zhuǎn xī。
丹穴巢空骞瑞翼,渥洼波涨奋霜蹄。dān xué cháo kōng qiān ruì yì,wò wā bō zhǎng fèn shuāng tí。
堂堂风骨端如岳,凛凛神姿秀入奎。táng táng fēng gǔ duān rú yuè,lǐn lǐn shén zī xiù rù kuí。
紫殿文章惊独步,黄金名字最先题。zǐ diàn wén zhāng jīng dú bù,huáng jīn míng zì zuì xiān tí。
袖将月窟三春桂,踏尽云头万级梯。xiù jiāng yuè kū sān chūn guì,tà jǐn yún tóu wàn jí tī。
北阙一麾新出守,南州五马总骄嘶。běi quē yī huī xīn chū shǒu,nán zhōu wǔ mǎ zǒng jiāo sī。
铃斋玉麈清谈笑,晏馆金花贴鼓鼙。líng zhāi yù zhǔ qīng tán xiào,yàn guǎn jīn huā tiē gǔ pí。
诗焰迸腾昏日月,酒觞沉困吸虹蜺。shī yàn bèng téng hūn rì yuè,jiǔ shāng chén kùn xī hóng ní。
未能度岭寻真去,直欲枯潭觅剑携。wèi néng dù lǐng xún zhēn qù,zhí yù kū tán mì jiàn xié。
千里暂烦倾皂盖,九重终看步沙堤。qiān lǐ zàn fán qīng zào gài,jiǔ zhòng zhōng kàn bù shā dī。
吏情何以为公颂,祇赋嵩高与寿齐。lì qíng hé yǐ wèi gōng sòng,qí fù sōng gāo yǔ shòu qí。

孙朝散母封彭城郡君赐霞帔以诗贺之

韩驹

孟母壮日家三迁,欻见季子联朝班。mèng mǔ zhuàng rì jiā sān qiān,chuā jiàn jì zi lián cháo bān。
因逢吾君鼓舜弦,不惜一邑荣参骞。yīn féng wú jūn gǔ shùn xián,bù xī yī yì róng cān qiān。
里门初接金花笺,争贺羊酒相摩肩。lǐ mén chū jiē jīn huā jiān,zhēng hè yáng jiǔ xiāng mó jiān。
不疑平反奉慈欢,寿逾九十留朱颜。bù yí píng fǎn fèng cí huān,shòu yú jiǔ shí liú zhū yán。
又逢吾君礼高年,太息加赐彭城田。yòu féng wú jūn lǐ gāo nián,tài xī jiā cì péng chéng tián。
霞冠彩帔丽且闲,复贺羊酒欢如前。xiá guān cǎi pèi lì qiě xián,fù hè yáng jiǔ huān rú qián。
四时觞客客满筵,绯衣侍立不笑言。sì shí shāng kè kè mǎn yán,fēi yī shì lì bù xiào yán。
饮及二斗已醉眠,起作儿啼众欣然。yǐn jí èr dòu yǐ zuì mián,qǐ zuò ér tí zhòng xīn rán。
人间乐事到底偏,夫人此乐人人传。rén jiān lè shì dào dǐ piān,fū rén cǐ lè rén rén chuán。
忠臣孝子希两全,近代只数先生贤。zhōng chén xiào zi xī liǎng quán,jìn dài zhǐ shù xiān shēng xián。
从予乞诗费雕镌,借君诗囊为君编,那知又有南陔篇。cóng yǔ qǐ shī fèi diāo juān,jiè jūn shī náng wèi jūn biān,nà zhī yòu yǒu nán gāi piān。

利济桥亭诗

韩驹

大夫官业世所惊,老觉轩冕非真荣。dà fū guān yè shì suǒ jīng,lǎo jué xuān miǎn fēi zhēn róng。
斯文自属吾党事,正恐无路逃虚名。sī wén zì shǔ wú dǎng shì,zhèng kǒng wú lù táo xū míng。
生犹不见皇甫谧,死岂肯投刘禹锡。shēng yóu bù jiàn huáng fǔ mì,sǐ qǐ kěn tóu liú yǔ xī。
茂陵一幅入汉宫,世间共怪无遗帙。mào líng yī fú rù hàn gōng,shì jiān gòng guài wú yí zhì。
哀哉若人用意深,自言身作鹤鸣阴。āi zāi ruò rén yòng yì shēn,zì yán shēn zuò hè míng yīn。
著书遗子千万轴,人初笑我籯无金。zhù shū yí zi qiān wàn zhóu,rén chū xiào wǒ yíng wú jīn。
万仞磨崖刊好语,那知百年苍藓污。wàn rèn mó yá kān hǎo yǔ,nà zhī bǎi nián cāng xiǎn wū。
尔来夜夜虹贯天,山下居民未知处。ěr lái yè yè hóng guàn tiān,shān xià jū mín wèi zhī chù。
周诗不列石鼓歌,后世恐叹遗羲娥。zhōu shī bù liè shí gǔ gē,hòu shì kǒng tàn yí xī é。
于今购市完家集,野老何知亦摩挲。yú jīn gòu shì wán jiā jí,yě lǎo hé zhī yì mó sā。
川流可平石可腐,只此杀青垂万古。chuān liú kě píng shí kě fǔ,zhǐ cǐ shā qīng chuí wàn gǔ。
五百骊珠固已奇,插架不知犹几许。wǔ bǎi lí zhū gù yǐ qí,chā jià bù zhī yóu jǐ xǔ。
公今未暇归田庐,且当驱童晒蠹鱼。gōng jīn wèi xiá guī tián lú,qiě dāng qū tóng shài dù yú。
不辞借取车连轸,要读人间未见书。bù cí jiè qǔ chē lián zhěn,yào dú rén jiān wèi jiàn shū。

善相陈君持介甫子瞻手字示予戏赠短歌

韩驹

古来相马失之瘦,仲尼亦作丧家狗。gǔ lái xiāng mǎ shī zhī shòu,zhòng ní yì zuò sàng jiā gǒu。
唇红齿白痴小儿,不羞障面欺群丑。chún hóng chǐ bái chī xiǎo ér,bù xiū zhàng miàn qī qún chǒu。
鹤冲居士术如神,东走梁宋西峨岷。hè chōng jū shì shù rú shén,dōng zǒu liáng sòng xī é mín。
诸公蹭蹬未遇日,坐中知是非常人。zhū gōng cèng dēng wèi yù rì,zuò zhōng zhī shì fēi cháng rén。
只今白发无馀产,短褐逡巡列侯馆。zhǐ jīn bái fā wú yú chǎn,duǎn hè qūn xún liè hóu guǎn。
世人胸中无黑白,不知居士明双眼。shì rén xiōng zhōng wú hēi bái,bù zhī jū shì míng shuāng yǎn。
嗟予尘貌天所付,不须强觅封侯处。jiē yǔ chén mào tiān suǒ fù,bù xū qiáng mì fēng hóu chù。
书生只倚一片心,他日相逢记裴度。shū shēng zhǐ yǐ yī piàn xīn,tā rì xiāng féng jì péi dù。

送葛亚卿欲行不一过仆

韩驹

吾庐偪仄门三尺,惭愧春风巧相觅。wú lú bī zè mén sān chǐ,cán kuì chūn fēng qiǎo xiāng mì。
叩关惟许葛王孙,有时藉草倾馀沥。kòu guān wéi xǔ gé wáng sūn,yǒu shí jí cǎo qīng yú lì。
汝不如南池主人车载客,红旗皂盖行远陌。rǔ bù rú nán chí zhǔ rén chē zài kè,hóng qí zào gài xíng yuǎn mò。
又不如东郭公子柳藏门,青娥绿发坐开樽。yòu bù rú dōng guō gōng zi liǔ cáng mén,qīng é lǜ fā zuò kāi zūn。
是身牢落终何为,人不汝嫌汝自嗤。shì shēn láo luò zhōng hé wèi,rén bù rǔ xián rǔ zì chī。
伸眉一笑能几时,忽闻春尽王孙归。shēn méi yī xiào néng jǐ shí,hū wén chūn jǐn wáng sūn guī。
春风欲尽犹有情,飘英堕絮俱伤神。chūn fēng yù jǐn yóu yǒu qíng,piāo yīng duò xù jù shāng shén。
王孙未归迹已扫,秣马膏车何太早。wáng sūn wèi guī jì yǐ sǎo,mò mǎ gāo chē hé tài zǎo。
明日一杯愁送春,后日一杯愁送君。míng rì yī bēi chóu sòng chūn,hòu rì yī bēi chóu sòng jūn。
君应万里随春去,若到桃源记归路。jūn yīng wàn lǐ suí chūn qù,ruò dào táo yuán jì guī lù。

术者吴毅乞诗欲至塞上

韩驹

少年吴君抱奇识,四海一身求异术。shǎo nián wú jūn bào qí shí,sì hǎi yī shēn qiú yì shù。
逢时更得玄安文,西方诸侯正须君。féng shí gèng dé xuán ān wén,xī fāng zhū hóu zhèng xū jūn。
高贤未遇世亦有,相见为陈休与咎。gāo xián wèi yù shì yì yǒu,xiāng jiàn wèi chén xiū yǔ jiù。
我自与世如参辰,从来无心怨牛斗。wǒ zì yǔ shì rú cān chén,cóng lái wú xīn yuàn niú dòu。

阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之

韩驹

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。xī wén xiān shēng yǐn wú nóng,dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì,rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。cóng lái chǔ sú dài wú fēng,qū zhé jìng lù shēn fáng lóng。
舍前系船柳千丈,舍后参天竹万丛。shě qián xì chuán liǔ qiān zhàng,shě hòu cān tiān zhú wàn cóng。
牙签插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。yá qiān chā jià shì péng guǎn,bái fú guà bì rú sēng gōng。
扫地焚香欣客至,羹鱼饭稻愁樽空。sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì,gēng yú fàn dào chóu zūn kōng。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。bù hùn bù qīng wéi jì mò,dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。qīng shān yóu zuò bù yī xīn,zhū mén què yǒu tián jū lè。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。bǐ huí zào huà tiān gōng nù,xiōng bāo jīn gǔ shí rén è。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。gān qióng zì xǔ yuán cì shān,dǎo hǎi hái xún lǔ zhòng lián。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。wú cáo yī huān qǐ yì dé,shì jiān bǎi suì jù kě lián。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè,qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén,tān qián fēi xià shuāng xī chì。

谢钱珣仲惠高丽墨

韩驹

王卿赠我三韩纸,白若截肪光照几。wáng qīng zèng wǒ sān hán zhǐ,bái ruò jié fáng guāng zhào jǐ。
钱侯继赠朝鲜墨,黑如点漆光浮水。qián hóu jì zèng cháo xiān mò,hēi rú diǎn qī guāng fú shuǐ。
旧传绩溪多老松,奚超既死松亦空。jiù chuán jì xī duō lǎo sōng,xī chāo jì sǐ sōng yì kōng。
易水良工近名世,真材始不归潘翁。yì shuǐ liáng gōng jìn míng shì,zhēn cái shǐ bù guī pān wēng。
萧然南堂一居士,赤管隃糜无月赐。xiāo rán nán táng yī jū shì,chì guǎn shù mí wú yuè cì。
借问玄圭何自来,去年海中持节使。jiè wèn xuán guī hé zì lái,qù nián hǎi zhōng chí jié shǐ。
明窗晏坐不匆匆,引纸磨墨寒生风。míng chuāng yàn zuò bù cōng cōng,yǐn zhǐ mó mò hán shēng fēng。
自笑平生绾蛇蚓,更惭尔雅注鱼虫。zì xiào píng shēng wǎn shé yǐn,gèng cán ěr yǎ zhù yú chóng。
殷勤二物从来远,禆海环瀛眼中见。yīn qín èr wù cóng lái yuǎn,bì hǎi huán yíng yǎn zhōng jiàn。
若欲挥写藏名山,不如却作谈天衍。ruò yù huī xiě cáng míng shān,bù rú què zuò tán tiān yǎn。

行次汝坟次韵惇夫天

韩驹

纷纷物态逞,桧独不自奇。fēn fēn wù tài chěng,guì dú bù zì qí。
雨露长鹤骨,风霜瘦龙皮。yǔ lù zhǎng hè gǔ,fēng shuāng shòu lóng pí。
要经摧暴力,岂顾合抱迟。yào jīng cuī bào lì,qǐ gù hé bào chí。
虽无艾纳香,不著寄生枝。suī wú ài nà xiāng,bù zhù jì shēng zhī。
结根已千丈,凛凛谁寒之。jié gēn yǐ qiān zhàng,lǐn lǐn shuí hán zhī。
其下羽客居,同睨岁月移。qí xià yǔ kè jū,tóng nì suì yuè yí。
君行叩玄关,岂但息马疲。jūn xíng kòu xuán guān,qǐ dàn xī mǎ pí。
高材笑小草,异质怜孤姿。gāo cái xiào xiǎo cǎo,yì zhì lián gū zī。
思古而嗟今,皇皇不磷缁。sī gǔ ér jiē jīn,huáng huáng bù lín zī。
微言怨不乱,似为贱子施。wēi yán yuàn bù luàn,shì wèi jiàn zi shī。

京口同苏景谟游招隐寺

韩驹

居闲从散吏,寻幽诣精庐。jū xián cóng sàn lì,xún yōu yì jīng lú。
城阴径绿野,谷口桥清渠。chéng yīn jìng lǜ yě,gǔ kǒu qiáo qīng qú。
稍稍丛竹合,依依昔人居。shāo shāo cóng zhú hé,yī yī xī rén jū。
轻云起释峤,细水鸣循除。qīng yún qǐ shì jiào,xì shuǐ míng xún chú。
闻鸦问长老,竖拂谈真如。wén yā wèn zhǎng lǎo,shù fú tán zhēn rú。
振衣念新浴,曲肱欣饭蔬。zhèn yī niàn xīn yù,qū gōng xīn fàn shū。
兹游尚倥偬,再至期踌躇。zī yóu shàng kōng zǒng,zài zhì qī chóu chú。
独行岂辞远,徐步当乘车。dú xíng qǐ cí yuǎn,xú bù dāng chéng chē。

送松陵老农

韩驹

呼舟越洪涛,笑识江南山。hū zhōu yuè hóng tāo,xiào shí jiāng nán shān。
此行为子来,正拟一笑欢。cǐ xíng wèi zi lái,zhèng nǐ yī xiào huān。
相逢不忍别,丘壑同跻攀。xiāng féng bù rěn bié,qiū hè tóng jī pān。
如何舍我去,使我心悁悁。rú hé shě wǒ qù,shǐ wǒ xīn yuān yuān。
子实名家后,翰墨素所便。zi shí míng jiā hòu,hàn mò sù suǒ biàn。
老农虽自谓,念子安知田。lǎo nóng suī zì wèi,niàn zi ān zhī tián。
世故亦已足,扰扰徒自怜。shì gù yì yǐ zú,rǎo rǎo tú zì lián。
天寒岁且尽,趣驾扁舟还。tiān hán suì qiě jǐn,qù jià biǎn zhōu hái。

赠俞清老

韩驹

偃卧一茆屋,给事两胡奴。yǎn wò yī máo wū,gěi shì liǎng hú nú。
日吃脱粟饭,时乘下泽车。rì chī tuō sù fàn,shí chéng xià zé chē。
人生但如此,其实足自娱。rén shēng dàn rú cǐ,qí shí zú zì yú。
过此诚更乐,不及复何如。guò cǐ chéng gèng lè,bù jí fù hé rú。

谢人寄梅花瑞香花二首

韩驹

殷勤江南客,折花良慰予。yīn qín jiāng nán kè,zhé huā liáng wèi yǔ。
炯昼孤光冷,曜夜清影疏。jiǒng zhòu gū guāng lěng,yào yè qīng yǐng shū。
连林玩不足,一枝清有馀。lián lín wán bù zú,yī zhī qīng yǒu yú。
谅无和羹用,飘落将何如。liàng wú hé gēng yòng,piāo luò jiāng hé rú。

谢人寄梅花瑞香花二首

韩驹

道人不爱色,而爱闻清香。dào rén bù ài sè,ér ài wén qīng xiāng。
方春谢凡卉,凌晨玩孤芳。fāng chūn xiè fán huì,líng chén wán gū fāng。
以兹兰蕙质,种彼葵藿场。yǐ zī lán huì zhì,zhǒng bǐ kuí huò chǎng。
常恐乱微馥,采采归幽房。cháng kǒng luàn wēi fù,cǎi cǎi guī yōu fáng。