古诗词

踏莎行

仲殊

德感元精,岳方孕秀。dé gǎn yuán jīng,yuè fāng yùn xiù。
才明渊智神兼授。cái míng yuān zhì shén jiān shòu。
飞鸣早应舜韶来,五符千骑难淹久。fēi míng zǎo yīng shùn sháo lái,wǔ fú qiān qí nán yān jiǔ。
熊梦开祥,龟文献寿。xióng mèng kāi xiáng,guī wén xiàn shòu。
龙香卷雾摇东斗。lóng xiāng juǎn wù yáo dōng dòu。
南天为现老人暑,一时顶礼抬双神。nán tiān wèi xiàn lǎo rén shǔ,yī shí dǐng lǐ tái shuāng shén。

仲殊

北宋僧人、词人。字师利。安州(今湖北安陆)人。本姓张,名挥,仲殊为其法号。曾应进士科考试。生卒年不详。年轻时游荡不羁,几乎被妻子毒死,弃家为僧,先后寓居苏州承天寺、杭州宝月寺,因时常食蜜以解毒,人称蜜殊;或又用其俗名称他为僧挥。他与苏轼往来甚厚。徽宗崇宁年间自缢而死。 仲殊的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·开到杏花寒食近

仲殊

开到杏花寒食近。kāi dào xìng huā hán shí jìn。
人在花前,宿酒和春困。rén zài huā qián,sù jiǔ hé chūn kùn。
酒有尽时情不尽。jiǔ yǒu jǐn shí qíng bù jǐn。
日长只恁厌厌闷。rì zhǎng zhǐ nèn yàn yàn mèn。
经岁别离闲与问。jīng suì bié lí xián yǔ wèn。
花上啼莺,解道深深恨。huā shàng tí yīng,jiě dào shēn shēn hèn。
可惜断云无定准。kě xī duàn yún wú dìng zhǔn。
不能为寄蓝桥信。bù néng wèi jì lán qiáo xìn。

蝶恋花·斜日平山寒已薄

仲殊

斜日平山寒已薄。xié rì píng shān hán yǐ báo。
雪过松梢,犹有残英落。xuě guò sōng shāo,yóu yǒu cán yīng luò。
晚色际天天似幕,一尊先与东风约。wǎn sè jì tiān tiān shì mù,yī zūn xiān yǔ dōng fēng yuē。
邀得红梅同宴乐。yāo dé hóng méi tóng yàn lè。
酒面融春,春满纤纤萼。jiǔ miàn róng chūn,chūn mǎn xiān xiān è。
客意为伊浑忘却,归船且傍花阴泊。kè yì wèi yī hún wàng què,guī chuán qiě bàng huā yīn pō。

蝶恋花·一霎雕栏疏雨罢

仲殊

一霎雕栏疏雨罢。yī shà diāo lán shū yǔ bà。
三月十三,曾是寒食夜。sān yuè shí sān,céng shì hán shí yè。
尽日暖香熏柏麝,西施醉起留归驾。jǐn rì nuǎn xiāng xūn bǎi shè,xī shī zuì qǐ liú guī jià。
酒满玻璃花艳冶。jiǔ mǎn bō lí huā yàn yě。
莫负春心,快饮千钟罢。mò fù chūn xīn,kuài yǐn qiān zhōng bà。
春在燕堂帘幕下,年芳不问东君借。chūn zài yàn táng lián mù xià,nián fāng bù wèn dōng jūn jiè。

忆江南·成都好

仲殊

成都好,蚕市趁遨游。chéng dōu hǎo,cán shì chèn áo yóu。
夜放笙歌喧紫陌,春遨灯火上红楼。yè fàng shēng gē xuān zǐ mò,chūn áo dēng huǒ shàng hóng lóu。
车马溢瀛洲。chē mǎ yì yíng zhōu。
人散后,茧馆喜绸缪。rén sàn hòu,jiǎn guǎn xǐ chóu móu。
柳叶已饶烟黛细,桑条何似玉纤柔。liǔ yè yǐ ráo yān dài xì,sāng tiáo hé shì yù xiān róu。
立马看风流。lì mǎ kàn fēng liú。
491234