古诗词

谢钱珣仲惠高丽墨

韩驹

王卿赠我三韩纸,白若截肪光照几。wáng qīng zèng wǒ sān hán zhǐ,bái ruò jié fáng guāng zhào jǐ。
钱侯继赠朝鲜墨,黑如点漆光浮水。qián hóu jì zèng cháo xiān mò,hēi rú diǎn qī guāng fú shuǐ。
旧传绩溪多老松,奚超既死松亦空。jiù chuán jì xī duō lǎo sōng,xī chāo jì sǐ sōng yì kōng。
易水良工近名世,真材始不归潘翁。yì shuǐ liáng gōng jìn míng shì,zhēn cái shǐ bù guī pān wēng。
萧然南堂一居士,赤管隃糜无月赐。xiāo rán nán táng yī jū shì,chì guǎn shù mí wú yuè cì。
借问玄圭何自来,去年海中持节使。jiè wèn xuán guī hé zì lái,qù nián hǎi zhōng chí jié shǐ。
明窗晏坐不匆匆,引纸磨墨寒生风。míng chuāng yàn zuò bù cōng cōng,yǐn zhǐ mó mò hán shēng fēng。
自笑平生绾蛇蚓,更惭尔雅注鱼虫。zì xiào píng shēng wǎn shé yǐn,gèng cán ěr yǎ zhù yú chóng。
殷勤二物从来远,禆海环瀛眼中见。yīn qín èr wù cóng lái yuǎn,bì hǎi huán yíng yǎn zhōng jiàn。
若欲挥写藏名山,不如却作谈天衍。ruò yù huī xiě cáng míng shān,bù rú què zuò tán tiān yǎn。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

次韵翁监再来馆中

韩驹

归老江湖久自盟,睡馀且复对空枰。guī lǎo jiāng hú jiǔ zì méng,shuì yú qiě fù duì kōng píng。
重来内阁人初健,惯蹋天街马不惊。zhòng lái nèi gé rén chū jiàn,guàn tà tiān jiē mǎ bù jīng。
已喜刘歆分七略,尚传韩愈诲诸生。yǐ xǐ liú xīn fēn qī lüè,shàng chuán hán yù huì zhū shēng。
太平润色须公等,应许吾兼吏隐名。tài píng rùn sè xū gōng děng,yīng xǔ wú jiān lì yǐn míng。

送权师谒蒋山华藏二长老

韩驹

祇园寺里长连榻,衲被蒙头坐五年。qí yuán sì lǐ zhǎng lián tà,nà bèi méng tóu zuò wǔ nián。
忽忆山中有尊宿,欲来言下觅真诠。hū yì shān zhōng yǒu zūn sù,yù lái yán xià mì zhēn quán。
萧萧野店云生钵,渺渺江津月入船。xiāo xiāo yě diàn yún shēng bō,miǎo miǎo jiāng jīn yuè rù chuán。
一段孤湖千里去,不知何事苦参禅。yī duàn gū hú qiān lǐ qù,bù zhī hé shì kǔ cān chán。

次韵何文缜舍人后省致斋

韩驹

夜直沉沉浴殿南,春风想对百花潭。yè zhí chén chén yù diàn nán,chūn fēng xiǎng duì bǎi huā tán。
藤床转枕寻馀梦,粉壁题诗倚半酣。téng chuáng zhuǎn zhěn xún yú mèng,fěn bì tí shī yǐ bàn hān。
追记旧游时一笑,劝参真理莫多谈。zhuī jì jiù yóu shí yī xiào,quàn cān zhēn lǐ mò duō tán。
白头粗试丝纶手,归去扶犁意亦甘。bái tóu cū shì sī lún shǒu,guī qù fú lí yì yì gān。

次韵石塔睡庵

韩驹

寺南寺北竹阴浓,背日茆茨雪未融。sì nán sì běi zhú yīn nóng,bèi rì máo cí xuě wèi róng。
为厌呢喃说禅病,故将?䶎现神通。wèi yàn ne nán shuō chán bìng,gù jiāng hōu hē xiàn shén tōng。
殷勤问话非庞蕴,邂逅论交得赞公。yīn qín wèn huà fēi páng yùn,xiè hòu lùn jiāo dé zàn gōng。
借我蒲团睡今夜,五湖春梦雨声中。jiè wǒ pú tuán shuì jīn yè,wǔ hú chūn mèng yǔ shēng zhōng。

次韵侯思孺将至黄州见简

韩驹

未用船头报水程,为君持酒打愁城。wèi yòng chuán tóu bào shuǐ chéng,wèi jūn chí jiǔ dǎ chóu chéng。
青山久负当年约,白发多从客路生。qīng shān jiǔ fù dāng nián yuē,bái fā duō cóng kè lù shēng。
点检转工新句法,揩磨难减旧风情。diǎn jiǎn zhuǎn gōng xīn jù fǎ,kāi mó nán jiǎn jiù fēng qíng。
小留莫道无供给,一味东篱有落英。xiǎo liú mò dào wú gōng gěi,yī wèi dōng lí yǒu luò yīng。

登赤壁矶

韩驹

缓寻翠竹白沙游,更挽藤梢上上头。huǎn xún cuì zhú bái shā yóu,gèng wǎn téng shāo shàng shàng tóu。
岂有危巢与栖鹘,亦无陈迹但飞鸥。qǐ yǒu wēi cháo yǔ qī gǔ,yì wú chén jì dàn fēi ōu。
经营二顷将归老,眷恋群山为少留。jīng yíng èr qǐng jiāng guī lǎo,juàn liàn qún shān wèi shǎo liú。
百日使君何足道,空馀诗句在江楼。bǎi rì shǐ jūn hé zú dào,kōng yú shī jù zài jiāng lóu。

次范元长韵兼简郑有功博士

韩驹

少年饶舌类丰干,老似鸣蝉不耐寒。shǎo nián ráo shé lèi fēng gàn,lǎo shì míng chán bù nài hán。
无复酒杯同设席,几思斋钵共开单。wú fù jiǔ bēi tóng shè xí,jǐ sī zhāi bō gòng kāi dān。
便从此去真差易,未有生涯良独难。biàn cóng cǐ qù zhēn chà yì,wèi yǒu shēng yá liáng dú nán。
樗散郑公官益冷,雪中何以继朝餐。chū sàn zhèng gōng guān yì lěng,xuě zhōng hé yǐ jì cháo cān。

次韵耿龙图棱

韩驹

十月舟藏芦荻林,客衣顿觉夜寒侵。shí yuè zhōu cáng lú dí lín,kè yī dùn jué yè hán qīn。
乱离只有穷途泪,勋业都无过去心。luàn lí zhǐ yǒu qióng tú lèi,xūn yè dōu wú guò qù xīn。
敢恨青鞋蹋江浦,近传黄屋渡淮阴。gǎn hèn qīng xié tà jiāng pǔ,jìn chuán huáng wū dù huái yīn。
中兴气象须公等,是日频闻正始音。zhōng xīng qì xiàng xū gōng děng,shì rì pín wén zhèng shǐ yīn。

次韵南溪观鱼

韩驹

城西鼓楫又城东,不待溪分上下风。chéng xī gǔ jí yòu chéng dōng,bù dài xī fēn shàng xià fēng。
碧树垂柑间黄绿,冰盘行鲙簇青红。bì shù chuí gān jiān huáng lǜ,bīng pán xíng kuài cù qīng hóng。
横塘日暮林峦合,断岸秋来浦溆通。héng táng rì mù lín luán hé,duàn àn qiū lái pǔ xù tōng。
安得此身无世累,便随渔艇入空蒙。ān dé cǐ shēn wú shì lèi,biàn suí yú tǐng rù kōng méng。

抚州邂逅彦正提刑道旧感叹辄书长句奉呈

韩驹

忆在昭文并直庐,与君三岁侍皇居。yì zài zhāo wén bìng zhí lú,yǔ jūn sān suì shì huáng jū。
花开辇路春迎驾,日转蓬山晓曝书。huā kāi niǎn lù chūn yíng jià,rì zhuǎn péng shān xiǎo pù shū。
学士南来尚岩穴,神州北望已丘墟。xué shì nán lái shàng yán xué,shén zhōu běi wàng yǐ qiū xū。
愁逢汉节沧江上,握手秋风泪满裾。chóu féng hàn jié cāng jiāng shàng,wò shǒu qiū fēng lèi mǎn jū。

送曾宏父

韩驹

见子京江尚少年,大梁重见已翩翩。jiàn zi jīng jiāng shàng shǎo nián,dà liáng zhòng jiàn yǐ piān piān。
顷来更觉文章进,他日宁容老病先。qǐng lái gèng jué wén zhāng jìn,tā rì níng róng lǎo bìng xiān。
梅谷旧题幽谷引,橘陂新和渼陂篇。méi gǔ jiù tí yōu gǔ yǐn,jú bēi xīn hé měi bēi piān。
常惭散吏空称赏,不敢吹嘘上九天。cháng cán sàn lì kōng chēng shǎng,bù gǎn chuī xū shàng jiǔ tiān。

送曾宏父

韩驹

乃翁名见豫章诗,学术传家有大儿。nǎi wēng míng jiàn yù zhāng shī,xué shù chuán jiā yǒu dà ér。
四海共推文赋早,三年应讶省郎迟。sì hǎi gòng tuī wén fù zǎo,sān nián yīng yà shěng láng chí。
生逢侧席求贤日,即是摩霄耸壑时。shēng féng cè xí qiú xián rì,jí shì mó xiāo sǒng hè shí。
若到朝廷问衰朽,为言藏缩畏人知。ruò dào cháo tíng wèn shuāi xiǔ,wèi yán cáng suō wèi rén zhī。

次韵钱逊叔侍郎见简

韩驹

扫地焚香元自喜,傍门骑马向来慵。sǎo dì fén xiāng yuán zì xǐ,bàng mén qí mǎ xiàng lái yōng。
田园此去须安枕,海岱今年不举烽。tián yuán cǐ qù xū ān zhěn,hǎi dài jīn nián bù jǔ fēng。
已分瘦藤扶病骨,生憎明镜写衰容。yǐ fēn shòu téng fú bìng gǔ,shēng zēng míng jìng xiě shuāi róng。
两公故是经纶手,只问腰金早晚重。liǎng gōng gù shì jīng lún shǒu,zhǐ wèn yāo jīn zǎo wǎn zhòng。

次韵钱逊叔侍郎见简

韩驹

排闷径须沽酒饮,贮愁端为作诗慵。pái mèn jìng xū gū jiǔ yǐn,zhù chóu duān wèi zuò shī yōng。
连声倦听城头角,落点惊飞塞上烽。lián shēng juàn tīng chéng tóu jiǎo,luò diǎn jīng fēi sāi shàng fēng。
闻道久闲金騕袅,有时高卧绣芙容。wén dào jiǔ xián jīn yǎo niǎo,yǒu shí gāo wò xiù fú róng。
年来自说无尤物,已结维摩按两重。nián lái zì shuō wú yóu wù,yǐ jié wéi mó àn liǎng zhòng。

次韵钱逊叔侍郎见简

韩驹

开心未用饮门冬,老去何妨万事慵。kāi xīn wèi yòng yǐn mén dōng,lǎo qù hé fáng wàn shì yōng。
胡虏近闻归绝漠,洛阳无复化为烽。hú lǔ jìn wén guī jué mò,luò yáng wú fù huà wèi fēng。
休官昔愧陶彭泽,受禄今惭邴曼容。xiū guān xī kuì táo péng zé,shòu lù jīn cán bǐng màn róng。
谁似侍郎春思乱,解言花影日高重。shuí shì shì láng chūn sī luàn,jiě yán huā yǐng rì gāo zhòng。