古诗词

送赵承之秘监出守南阳

韩驹

繁台十月寒飕飗,置酒共祖南阳侯。fán tái shí yuè hán sōu liú,zhì jiǔ gòng zǔ nán yáng hóu。
九士一客相献酬,皆言南阳山水幽。jiǔ shì yī kè xiāng xiàn chóu,jiē yán nán yáng shān shuǐ yōu。
菊泉酿酒不论石,土酥醍醐出肥牛。jú quán niàng jiǔ bù lùn shí,tǔ sū tí hú chū féi niú。
使君楼前橘柚古,丞相堂下蒲莲稠。shǐ jūn lóu qián jú yòu gǔ,chéng xiāng táng xià pú lián chóu。
夜燃蜡炬宾醉舞,春风攲眠百花洲。yè rán là jù bīn zuì wǔ,chūn fēng qī mián bǎi huā zhōu。
各持一觞劝公饮,此行乐矣公何求。gè chí yī shāng quàn gōng yǐn,cǐ xíng lè yǐ gōng hé qiú。
我独倚杖商声讴,此公人间第一流。wǒ dú yǐ zhàng shāng shēng ōu,cǐ gōng rén jiān dì yī liú。
方今群贤从法驾,金狨塞路嘶骅骝。fāng jīn qún xián cóng fǎ jià,jīn róng sāi lù sī huá liú。
独令此公守一州,临分慷慨泪莫收。dú lìng cǐ gōng shǒu yī zhōu,lín fēn kāng kǎi lèi mò shōu。
南阳南阳乐复乐,归来归来无久留。nán yáng nán yáng lè fù lè,guī lái guī lái wú jiǔ liú。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·月

韩驹

海天向晚,渐霞收馀绮,波澄微绿。hǎi tiān xiàng wǎn,jiàn xiá shōu yú qǐ,bō chéng wēi lǜ。
木落山高真个是,一雨秋容新沐。mù luò shān gāo zhēn gè shì,yī yǔ qiū róng xīn mù。
唤起嫦娥,撩云拨雾,驾此一轮玉。huàn qǐ cháng é,liāo yún bō wù,jià cǐ yī lún yù。
桂华疏淡,广寒谁伴幽独。guì huá shū dàn,guǎng hán shuí bàn yōu dú。
不见弄玉吹箫,尊前空对此,清光堪掬。bù jiàn nòng yù chuī xiāo,zūn qián kōng duì cǐ,qīng guāng kān jū。
雾鬓风鬟何处问,云雨巫山六六。wù bìn fēng huán hé chù wèn,yún yǔ wū shān liù liù。
珠斗斓斑,银河清浅,影转西楼曲。zhū dòu lán bān,yín hé qīng qiǎn,yǐng zhuǎn xī lóu qū。
此情谁会,倚风三弄横竹。cǐ qíng shuí huì,yǐ fēng sān nòng héng zhú。

送沩山显化士往印经

韩驹

石路天新雨,问僧何日来。shí lù tiān xīn yǔ,wèn sēng hé rì lái。
云求法舍利,庶用镇崔嵬。yún qiú fǎ shě lì,shù yòng zhèn cuī wéi。
我有一句子,不从黄卷开。wǒ yǒu yī jù zi,bù cóng huáng juǎn kāi。
相逢未可举,伫子卞山回。xiāng féng wèi kě jǔ,zhù zi biàn shān huí。

泰兴道中

韩驹

县郭连青竹,人家蔽绿萝。xiàn guō lián qīng zhú,rén jiā bì lǜ luó。
地偏春事少,山迥夕阳多。dì piān chūn shì shǎo,shān jiǒng xī yáng duō。
暗水批崖出,轻舠掠岸过。àn shuǐ pī yá chū,qīng dāo lüè àn guò。
传呼细扶柁,吾老怯风波。chuán hū xì fú duò,wú lǎo qiè fēng bō。

题王充道清芬亭亭前瑞香花数百本

韩驹

着叶团青盖,开花炷宝熏。zhe yè tuán qīng gài,kāi huā zhù bǎo xūn。
遥知三径馥,尚隔数家闻。yáo zhī sān jìng fù,shàng gé shù jiā wén。
但取芳菲袭,无劳灌溉勤。dàn qǔ fāng fēi xí,wú láo guàn gài qín。
藉令摇落尽,子自有清芬。jí lìng yáo luò jǐn,zi zì yǒu qīng fēn。

李少愚母挽诗

韩驹

石窌恩虽渥,潘舆恨已遥。shí jiào ēn suī wò,pān yú hèn yǐ yáo。
南天丹旐湿,朔吹穗帷飘。nán tiān dān zhào shī,shuò chuī suì wéi piāo。
不复迎船笋,惊闻引葬箫。bù fù yíng chuán sǔn,jīng wén yǐn zàng xiāo。
九原封若斧,泪溢冶城潮。jiǔ yuán fēng ruò fǔ,lèi yì yě chéng cháo。

谢人寄小胡孙

韩驹

致尔自何处,初来犹索腾。zhì ěr zì hé chù,chū lái yóu suǒ téng。
真宜少陵觅,未解柳州憎。zhēn yí shǎo líng mì,wèi jiě liǔ zhōu zēng。
婢喜常储果,奴嗔屡掣绳。bì xǐ cháng chǔ guǒ,nú chēn lǚ chè shéng。
报君无一物,试为斸寒藤。bào jūn wú yī wù,shì wèi zhǔ hán téng。

次韵倪巨济夏夜二首

韩驹

慵便纱帽滑,病起葛衣轻。yōng biàn shā mào huá,bìng qǐ gé yī qīng。
白露含花动,黄流带月清。bái lù hán huā dòng,huáng liú dài yuè qīng。
思君开酒阵,是夕破愁城。sī jūn kāi jiǔ zhèn,shì xī pò chóu chéng。
但恐何平叔,常谈笑老生。dàn kǒng hé píng shū,cháng tán xiào lǎo shēng。

次韵倪巨济夏夜二首

韩驹

卧病京华客,尘缘种种轻。wò bìng jīng huá kè,chén yuán zhǒng zhǒng qīng。
共谁倾盖旧,之子逼人清。gòng shuí qīng gài jiù,zhī zi bī rén qīng。
笔倒三江水,诗专五字城。bǐ dào sān jiāng shuǐ,shī zhuān wǔ zì chéng。
白头听讽诵,浑觉黑丝生。bái tóu tīng fěng sòng,hún jué hēi sī shēng。

梅花八首

韩驹

山居有幽事,小雪破梅心。shān jū yǒu yōu shì,xiǎo xuě pò méi xīn。
的皪明阴壑,玲珑挂晚林。de lì míng yīn hè,líng lóng guà wǎn lín。
吹香撩远兴,弄影慰孤斟。chuī xiāng liāo yuǎn xīng,nòng yǐng wèi gū zhēn。
剩欲留长在,霜枝半不禁。shèng yù liú zhǎng zài,shuāng zhī bàn bù jìn。

梅花八首

韩驹

蒂是团青蜡,花非刻素纨。dì shì tuán qīng là,huā fēi kè sù wán。
直言南雪少,犹自北枝寒。zhí yán nán xuě shǎo,yóu zì běi zhī hán。
白发迟明折,清香带暝看。bái fā chí míng zhé,qīng xiāng dài míng kàn。
有情亭午日,慎莫苦摧残。yǒu qíng tíng wǔ rì,shèn mò kǔ cuī cán。

梅花八首

韩驹

汉宫铅粉净无痕,蜡点寒梢水畔村。hàn gōng qiān fěn jìng wú hén,là diǎn hán shāo shuǐ pàn cūn。
忍犯雪霜凌竹柏,尚凭风月吊兰荪。rěn fàn xuě shuāng líng zhú bǎi,shàng píng fēng yuè diào lán sūn。
骚人折去清诗健,驿使持归旧典存。sāo rén zhé qù qīng shī jiàn,yì shǐ chí guī jiù diǎn cún。
病眼浑惊春思早,一枝聊洗画图昏。bìng yǎn hún jīng chūn sī zǎo,yī zhī liáo xǐ huà tú hūn。

送聪师往蜀中乞钱

韩驹

早学汤休句,中参鲁祖禅。zǎo xué tāng xiū jù,zhōng cān lǔ zǔ chán。
举花曾有省,持钵尚随缘。jǔ huā céng yǒu shěng,chí bō shàng suí yuán。
雪满商山屦,风号灞水船。xuě mǎn shāng shān jù,fēng hào bà shuǐ chuán。
谁怜功行苦,乞与一囊钱。shuí lián gōng xíng kǔ,qǐ yǔ yī náng qián。

蜀僧法聪率然叩门乞诗送行

韩驹

去蜀且万里,寻师逾十年。qù shǔ qiě wàn lǐ,xún shī yú shí nián。
初犹学搜句,老渐欲参禅。chū yóu xué sōu jù,lǎo jiàn yù cān chán。
晏坐蒲团破,游方草屦穿。yàn zuò pú tuán pò,yóu fāng cǎo jù chuān。
还家何所得,笑上峡中船。hái jiā hé suǒ dé,xiào shàng xiá zhōng chuán。

故枢密郑公挽词

韩驹

旧德凋零尽,惟公尚典型。jiù dé diāo líng jǐn,wéi gōng shàng diǎn xíng。
遂无宣室对,徒有景钟铭。suì wú xuān shì duì,tú yǒu jǐng zhōng míng。
志欲兼三代,文皆刺六经。zhì yù jiān sān dài,wén jiē cì liù jīng。
何由瞻傅说,但觅泰阶星。hé yóu zhān fù shuō,dàn mì tài jiē xīng。

故枢密郑公挽词

韩驹

义苑曾深入,词源更力探。yì yuàn céng shēn rù,cí yuán gèng lì tàn。
经纶黄阁再,宥密紫枢三。jīng lún huáng gé zài,yòu mì zǐ shū sān。
盛德今谁似,高名古所惭。shèng dé jīn shuí shì,gāo míng gǔ suǒ cán。
伤心旧宾客,望哭府潭潭。shāng xīn jiù bīn kè,wàng kū fǔ tán tán。
3111234567»