古诗词

次韵馆中诸公游慈云寺

韩驹

嘉蔬随客庖,香饭出僧甑。jiā shū suí kè páo,xiāng fàn chū sēng zèng。
聊为一饱谋,未暇谈禅病。liáo wèi yī bǎo móu,wèi xiá tán chán bìng。
二公当代豪,词林气方盛。èr gōng dāng dài háo,cí lín qì fāng shèng。
五言谨诗律,百罚严酒令。wǔ yán jǐn shī lǜ,bǎi fá yán jiǔ lìng。
乐与同舍郎,共此给园净。lè yǔ tóng shě láng,gòng cǐ gěi yuán jìng。
想像斜川游,何如舞雩咏。xiǎng xiàng xié chuān yóu,hé rú wǔ yú yǒng。
甘瓜自雍丘,肥芡来新郑。gān guā zì yōng qiū,féi qiàn lái xīn zhèng。
肴果各有携,笑我室悬磬。yáo guǒ gè yǒu xié,xiào wǒ shì xuán qìng。
陋质谢不往,实愧琼瑶映。lòu zhì xiè bù wǎng,shí kuì qióng yáo yìng。
人生一车足,那须富千乘。rén shēng yī chē zú,nà xū fù qiān chéng。
有兴驱短辕,宁辞沮洳径。yǒu xīng qū duǎn yuán,níng cí jǔ rù jìng。
及时速行乐,莫待苦脚胫。jí shí sù xíng lè,mò dài kǔ jiǎo jìng。
炎暑忽已阑,当念时难更。yán shǔ hū yǐ lán,dāng niàn shí nán gèng。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

某顷知黄州墨卿为州司录今八年矣邂逅临川送别二首

韩驹

盗贼犹如此,苍生困未苏。dào zéi yóu rú cǐ,cāng shēng kùn wèi sū。
今年起安石,不用哭包胥。jīn nián qǐ ān shí,bù yòng kū bāo xū。
子去朝行在,人应问老夫。zi qù cháo xíng zài,rén yīng wèn lǎo fū。
髭须衰白尽,瘦地日携锄。zī xū shuāi bái jǐn,shòu dì rì xié chú。

送云门妙喜游雪峰

韩驹

忆宰分宁日,逢师溪水头。yì zǎi fēn níng rì,féng shī xī shuǐ tóu。
裁书访彭泽,倚杖话荆州。cái shū fǎng péng zé,yǐ zhàng huà jīng zhōu。
幻世吾方梦,迷津子作洲。huàn shì wú fāng mèng,mí jīn zi zuò zhōu。
禅心如密付,更为小淹留。chán xīn rú mì fù,gèng wèi xiǎo yān liú。

送云门妙喜游雪峰

韩驹

不谓英灵汉,犹怜老病翁。bù wèi yīng líng hàn,yóu lián lǎo bìng wēng。
回舟残破岸,驻锡涅槃宫。huí zhōu cán pò àn,zhù xī niè pán gōng。
复作千山去,真成一段空。fù zuò qiān shān qù,zhēn chéng yī duàn kōng。
直愁林下乐,从此更谁同。zhí chóu lín xià lè,cóng cǐ gèng shuí tóng。

送云门妙喜游雪峰

韩驹

老子幽栖地,劳君久见存。lǎo zi yōu qī dì,láo jūn jiǔ jiàn cún。
夜毡从栗爆,午碗看茶翻。yè zhān cóng lì bào,wǔ wǎn kàn chá fān。
旧事时追忆,深禅得细论。jiù shì shí zhuī yì,shēn chán dé xì lùn。
还应雪峰老,领众待云门。hái yīng xuě fēng lǎo,lǐng zhòng dài yún mén。

便衣访徐师川坐定陈莹中太守亦至余避入室已而同语良久戏呈师川

韩驹

两都宾主尽雄名,我独何人共宴荣。liǎng dōu bīn zhǔ jǐn xióng míng,wǒ dú hé rén gòng yàn róng。
微服岂宜从刺史,瓦巾端为访先生。wēi fú qǐ yí cóng cì shǐ,wǎ jīn duān wèi fǎng xiān shēng。
山阴甚愧群贤集,蜀客初无一坐倾。shān yīn shén kuì qún xián jí,shǔ kè chū wú yī zuò qīng。
庾亮兴来殊不浅,临风数语逼人清。yǔ liàng xīng lái shū bù qiǎn,lín fēng shù yǔ bī rén qīng。

次韵师川见和

韩驹

使君直气旧凌空,帐下森森已八龙。shǐ jūn zhí qì jiù líng kōng,zhàng xià sēn sēn yǐ bā lóng。
倒屣休迎王节信,同舟未许郭林宗。dào xǐ xiū yíng wáng jié xìn,tóng zhōu wèi xǔ guō lín zōng。
我无草舍容朱毂,君有诗声抵素封。wǒ wú cǎo shě róng zhū gǔ,jūn yǒu shī shēng dǐ sù fēng。
危坐正衿殊不惯,归从短褐醉千钟。wēi zuò zhèng jīn shū bù guàn,guī cóng duǎn hè zuì qiān zhōng。

五月八日游北禅师川登塔尽七级仆能三级而已晚过公晦偶作二首

韩驹

徐郎胸次已冰清,北寺清游更绝尘。xú láng xiōng cì yǐ bīng qīng,běi sì qīng yóu gèng jué chén。
不欲茹荤缘道友,肯来出郭是诗人。bù yù rú hūn yuán dào yǒu,kěn lái chū guō shì shī rén。
怜君远客情能尔,看我题名墨尚新。lián jūn yuǎn kè qíng néng ěr,kàn wǒ tí míng mò shàng xīn。
谁有好方扶脚力,故乡归去蹋峨岷。shuí yǒu hǎo fāng fú jiǎo lì,gù xiāng guī qù tà é mín。

五月八日游北禅师川登塔尽七级仆能三级而已晚过公晦偶作二首

韩驹

铁锁铜镮一一开,肩舆不问主人来。tiě suǒ tóng huán yī yī kāi,jiān yú bù wèn zhǔ rén lái。
已登白塔吾休矣,更上红亭子壮哉。yǐ dēng bái tǎ wú xiū yǐ,gèng shàng hóng tíng zi zhuàng zāi。
世外清欢须邂逅,城头落日共徘徊。shì wài qīng huān xū xiè hòu,chéng tóu luò rì gòng pái huái。
云楼五月沧洲趣,羞杀初无八斗才。yún lóu wǔ yuè cāng zhōu qù,xiū shā chū wú bā dòu cái。

次韵参寥

韩驹

此身不拟堕尘缘,长恐惊鸿落响弦。cǐ shēn bù nǐ duò chén yuán,zhǎng kǒng jīng hóng luò xiǎng xián。
蹋尽世间千涧壑,归来胸次一山川。tà jǐn shì jiān qiān jiàn hè,guī lái xiōng cì yī shān chuān。
深宫木末犹秋色,故国天涯只暮烟。shēn gōng mù mò yóu qiū sè,gù guó tiān yá zhǐ mù yān。
凭仗道人分石甃,要看庭下玉龙旋。píng zhàng dào rén fēn shí zhòu,yào kàn tíng xià yù lóng xuán。

次韵参寥

韩驹

且向家山一笑欢,从来烈士直如弦。qiě xiàng jiā shān yī xiào huān,cóng lái liè shì zhí rú xián。
君今振锡归千顷,我亦收身入两川。jūn jīn zhèn xī guī qiān qǐng,wǒ yì shōu shēn rù liǎng chuān。
短世惊人如掣电,浮云过眼亦飞烟。duǎn shì jīng rén rú chè diàn,fú yún guò yǎn yì fēi yān。
何当与子超尘域,下视纷纷蚁磨旋。hé dāng yǔ zi chāo chén yù,xià shì fēn fēn yǐ mó xuán。

游定林寺

韩驹

定林何有惟修竹,急唤清樽趁午阴。dìng lín hé yǒu wéi xiū zhú,jí huàn qīng zūn chèn wǔ yīn。
曲槛以南青嶂合,高堂其上白云深。qū kǎn yǐ nán qīng zhàng hé,gāo táng qí shàng bái yún shēn。
人犹未识官曹意,风自能披我辈襟。rén yóu wèi shí guān cáo yì,fēng zì néng pī wǒ bèi jīn。
是夜琴弹醉翁操,笑呼明月作知音。shì yè qín dàn zuì wēng cāo,xiào hū míng yuè zuò zhī yīn。

智勇师归永嘉自言所居在万竹间乞诗送行

韩驹

上人归去家何许,万竹深围一把茆。shàng rén guī qù jiā hé xǔ,wàn zhú shēn wéi yī bǎ máo。
蹋尽丛林参白足,却来江槛俯青郊。tà jǐn cóng lín cān bái zú,què lái jiāng kǎn fǔ qīng jiāo。
夜阶蔌蔌风翻箨,春路冥冥雨放梢。yè jiē sù sù fēng fān tuò,chūn lù míng míng yǔ fàng shāo。
肯拚清阴分百十,暮年思与子论交。kěn pàn qīng yīn fēn bǎi shí,mù nián sī yǔ zi lùn jiāo。

赠张景方

韩驹

斯文万古照乾坤,削简沉碑仅免燔。sī wén wàn gǔ zhào qián kūn,xuē jiǎn chén bēi jǐn miǎn fán。
在处自应神物护,从来难为俗人言。zài chù zì yīng shén wù hù,cóng lái nán wèi sú rén yán。
仙官下取馀无几,夹壁深藏尚半存。xiān guān xià qǔ yú wú jǐ,jiā bì shēn cáng shàng bàn cún。
异日亡书购三箧,吾知汉相有贤孙。yì rì wáng shū gòu sān qiè,wú zhī hàn xiāng yǒu xián sūn。

送黄若虚下第归湖南

韩驹

时人会傍高门走,独肯来游翰墨场。shí rén huì bàng gāo mén zǒu,dú kěn lái yóu hàn mò chǎng。
已有哲兄如叔度,定知吾子胜文强。yǐ yǒu zhé xiōng rú shū dù,dìng zhī wú zi shèng wén qiáng。
长淮白浪摇春枕,故国青山接夜航。zhǎng huái bái làng yáo chūn zhěn,gù guó qīng shān jiē yè háng。
乞得功名归遗母,未应深羡绿衣郎。qǐ dé gōng míng guī yí mǔ,wèi yīng shēn xiàn lǜ yī láng。

次韵思聪

韩驹

欲问琴聪水镜篇,朅来端为著幽禅。yù wèn qín cōng shuǐ jìng piān,qiè lái duān wèi zhù yōu chán。
五更下马呼残梦,数面成亲似宿缘。wǔ gèng xià mǎ hū cán mèng,shù miàn chéng qīn shì sù yuán。
伏脑怜君有犀骨,腾身笑我不鸢肩。fú nǎo lián jūn yǒu xī gǔ,téng shēn xiào wǒ bù yuān jiān。
白头奔走襄阳道,空诵新诗忆浩然。bái tóu bēn zǒu xiāng yáng dào,kōng sòng xīn shī yì hào rán。
3111234567»