古诗词

送贤上人归云门庵

韩驹

云门秀色连云居,石林参天冬不枯。yún mén xiù sè lián yún jū,shí lín cān tiān dōng bù kū。
溪回仿佛菜叶下,路转崔嵬茆屋孤。xī huí fǎng fú cài yè xià,lù zhuǎn cuī wéi máo wū gū。
上人一口尽诸佛,肯顾世上群儿愚。shàng rén yī kǒu jǐn zhū fú,kěn gù shì shàng qún ér yú。
独寻庞老不惮远,此事古有今人无。dú xún páng lǎo bù dàn yuǎn,cǐ shì gǔ yǒu jīn rén wú。
我穷活计依精庐,千年香火勤朝晡。wǒ qióng huó jì yī jīng lú,qiān nián xiāng huǒ qín cháo bū。
远来无物可祗待,苦笋淡粥同斋盂。yuǎn lái wú wù kě zhī dài,kǔ sǔn dàn zhōu tóng zhāi yú。
翻然别我出门去,春雨趁耕姜芋区。fān rán bié wǒ chū mén qù,chūn yǔ chèn gēng jiāng yù qū。
不须领众强自苦,一庵高卧真良图。bù xū lǐng zhòng qiáng zì kǔ,yī ān gāo wò zhēn liáng tú。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

次韵曾寺丞观早朝上徐谏议

韩驹

忆昨飘然下叶闉,十年江海望严宸。yì zuó piāo rán xià yè yīn,shí nián jiāng hǎi wàng yán chén。
遥知驻跸艰危地,尚有忧时老大臣。yáo zhī zhù bì jiān wēi dì,shàng yǒu yōu shí lǎo dà chén。
已起阳城司谏诤,又传陆贽掌丝纶。yǐ qǐ yáng chéng sī jiàn zhèng,yòu chuán lù zhì zhǎng sī lún。
为公细数能文士,几个麒麟阁上人。wèi gōng xì shù néng wén shì,jǐ gè qí lín gé shàng rén。

次韵徐翰林

韩驹

远闻仙伯上神山,始觉升平气象还。yuǎn wén xiān bó shàng shén shān,shǐ jué shēng píng qì xiàng hái。
一梦休论玉堂事,两行曾缀紫宸班。yī mèng xiū lùn yù táng shì,liǎng xíng céng zhuì zǐ chén bān。
想烧椽烛书天诏,看剪花騣出帝闲。xiǎng shāo chuán zhú shū tiān zhào,kàn jiǎn huā zōng chū dì xián。
尚忆平生故人否,夜驱黄犊在田间。shàng yì píng shēng gù rén fǒu,yè qū huáng dú zài tián jiān。

即席送吕居仁

韩驹

一樽相属两华颠,落日临分更泫然。yī zūn xiāng shǔ liǎng huá diān,luò rì lín fēn gèng xuàn rán。
蹀躞鸣珂君得路,伶俜散策我归田。dié xiè míng kē jūn dé lù,líng pīng sàn cè wǒ guī tián。
近闻南国生涯尽,厌见西江杀气缠。jìn wén nán guó shēng yá jǐn,yàn jiàn xī jiāng shā qì chán。
欲买扁舟吴越去,看山看水乐馀年。yù mǎi biǎn zhōu wú yuè qù,kàn shān kàn shuǐ lè yú nián。

余往岁与逊叔侍郎同寓广陵靖康元年逊叔守符离余被召过焉未几余守南都逊叔移真定过留数日绍兴二年复同寓临川感念畴昔奉送一首

韩驹

广陵三岁共祠宫,二月帆开上水风。guǎng líng sān suì gòng cí gōng,èr yuè fān kāi shàng shuǐ fēng。
北渚荡舟公醉我,南湖张乐我留公。běi zhǔ dàng zhōu gōng zuì wǒ,nán hú zhāng lè wǒ liú gōng。
岂知去国千山外,又得连墙一笑同。qǐ zhī qù guó qiān shān wài,yòu dé lián qiáng yī xiào tóng。
丧乱难堪重离别,可无书札问衰翁。sàng luàn nán kān zhòng lí bié,kě wú shū zhá wèn shuāi wēng。

送李献可奉使湖南

韩驹

客居蓬藋绕门深,两岁频闻车马音。kè jū péng diào rào mén shēn,liǎng suì pín wén chē mǎ yīn。
子壮飞腾日无那,吾衰瘴疠久相侵。zi zhuàng fēi téng rì wú nà,wú shuāi zhàng lì jiǔ xiāng qīn。
旧知文力雄青土,想有诗声动绿林。jiù zhī wén lì xióng qīng tǔ,xiǎng yǒu shī shēng dòng lǜ lín。
归傍玉皇香案立,莫忘江阁共登临。guī bàng yù huáng xiāng àn lì,mò wàng jiāng gé gòng dēng lín。

余为著作郎如莹为司令官舍

韩驹

邂逅都城接下风,官居总在日华东。xiè hòu dōu chéng jiē xià fēng,guān jū zǒng zài rì huá dōng。
门瞻曲角趋朝近,路转高头出局同。mén zhān qū jiǎo qū cháo jìn,lù zhuǎn gāo tóu chū jú tóng。
今日绣衣新使者,晚涂霜鬓旧邻翁。jīn rì xiù yī xīn shǐ zhě,wǎn tú shuāng bìn jiù lín wēng。
一杯无复当时乐,赤县黄图泪眼中。yī bēi wú fù dāng shí lè,chì xiàn huáng tú lèi yǎn zhōng。

次韵曾吉父见简

韩驹

往岁沧波转地流,是身如沫信沉浮。wǎng suì cāng bō zhuǎn dì liú,shì shēn rú mò xìn chén fú。
初闻盗贼奔他境,渐见衣冠集此州。chū wén dào zéi bēn tā jìng,jiàn jiàn yī guān jí cǐ zhōu。
病欲深耕归谷口,禅须末句问岩头。bìng yù shēn gēng guī gǔ kǒu,chán xū mò jù wèn yán tóu。
膺门也自知人喜,有客清真似子不。yīng mén yě zì zhī rén xǐ,yǒu kè qīng zhēn shì zi bù。

六月二十一日子文待制见访热甚追记馆中纳凉故事漫成一首

韩驹

汉阁西头千步廊,与君长夏对胡床。hàn gé xī tóu qiān bù láng,yǔ jūn zhǎng xià duì hú chuáng。
阴阴桧色连宫草,寂寂棋声度苑墙。yīn yīn guì sè lián gōng cǎo,jì jì qí shēng dù yuàn qiáng。
细乳分茶纹簟冷,明珠擘芡小荷香。xì rǔ fēn chá wén diàn lěng,míng zhū bāi qiàn xiǎo hé xiāng。
身今老病投炎瘴,最忆冰盘贮蔗浆。shēn jīn lǎo bìng tóu yán zhàng,zuì yì bīng pán zhù zhè jiāng。

送子文待制归蜀

韩驹

家近锦江归未得,见人之蜀便凄然。jiā jìn jǐn jiāng guī wèi dé,jiàn rén zhī shǔ biàn qī rán。
闻君细说开州好,劝我来依刺史贤。wén jūn xì shuō kāi zhōu hǎo,quàn wǒ lái yī cì shǐ xián。
当路尚多屯虎兕,远湖曾否息戈鋋。dāng lù shàng duō tún hǔ sì,yuǎn hú céng fǒu xī gē chán。
何时万里云沙静,稳上沙头上水船。hé shí wàn lǐ yún shā jìng,wěn shàng shā tóu shàng shuǐ chuán。

送范叔器次路公弼韵

韩驹

晚涂淹泊向谁论,白发名卿肯见存。wǎn tú yān pō xiàng shuí lùn,bái fā míng qīng kěn jiàn cún。
雒邑风流馀此老,故家文献有诸孙。luò yì fēng liú yú cǐ lǎo,gù jiā wén xiàn yǒu zhū sūn。
寺连狭径曾倾盖,船拥清溪尚一樽。sì lián xiá jìng céng qīng gài,chuán yōng qīng xī shàng yī zūn。
小驻鄱阳未宜远,欲凭书尺问寒温。xiǎo zhù pó yáng wèi yí yuǎn,yù píng shū chǐ wèn hán wēn。

顷年侍立集英殿见周表卿唱名第二客居临川表卿为宜黄丞岁满访别以诗送之

韩驹

往时束带侍明光,曾看挥毫点御床。wǎng shí shù dài shì míng guāng,céng kàn huī háo diǎn yù chuáng。
只道骅骝已腾蹋,不知雕鹗尚摧藏。zhǐ dào huá liú yǐ téng tà,bù zhī diāo è shàng cuī cáng。
官居四合峰峦雨,驿路千林橘柚霜。guān jū sì hé fēng luán yǔ,yì lù qiān lín jú yòu shuāng。
莫为艰难归故里,汉庭今重甲科郎。mò wèi jiān nán guī gù lǐ,hàn tíng jīn zhòng jiǎ kē láng。

送李大夫移宰新喻

韩驹

治声临颍复临川,籍甚临江已预传。zhì shēng lín yǐng fù lín chuān,jí shén lín jiāng yǐ yù chuán。
但怪骅骝在泥滓,会看鸿雁撇云天。dàn guài huá liú zài ní zǐ,huì kàn hóng yàn piē yún tiān。
杯翻竹叶深留客,浦涨桃花小系船。bēi fān zhú yè shēn liú kè,pǔ zhǎng táo huā xiǎo xì chuán。
别后更谁从此老,频将书尺问沉绵。bié hòu gèng shuí cóng cǐ lǎo,pín jiāng shū chǐ wèn chén mián。

送张右司赴召

韩驹

老夫晏坐临川寺,五见君为万里行。lǎo fū yàn zuò lín chuān sì,wǔ jiàn jūn wèi wàn lǐ xíng。
病马不辞遭掣顿,云鹏那复计期程。bìng mǎ bù cí zāo chè dùn,yún péng nà fù jì qī chéng。
遥知此去常乖隔,莫惜书来访死生。yáo zhī cǐ qù cháng guāi gé,mò xī shū lái fǎng sǐ shēng。
早与朝廷定巴蜀,故山迟暮欲归耕。zǎo yǔ cháo tíng dìng bā shǔ,gù shān chí mù yù guī gēng。

韩驹

断堑疏篱一水滨,压枝冰雪眼中春。duàn qiàn shū lí yī shuǐ bīn,yā zhī bīng xuě yǎn zhōng chūn。
悬知东阁一端兴,不减扬州千载人。xuán zhī dōng gé yī duān xīng,bù jiǎn yáng zhōu qiān zài rén。
晚岁风霜从惨淡,寒梢气象自清真。wǎn suì fēng shuāng cóng cǎn dàn,hán shāo qì xiàng zì qīng zhēn。
此来定做西湖梦,疏影横斜访旧邻。cǐ lái dìng zuò xī hú mèng,shū yǐng héng xié fǎng jiù lín。

上太师公相生辰诗十首

韩驹

地灵人杰产忠良,瑞霭龙蟠虎踞乡。dì líng rén jié chǎn zhōng liáng,ruì ǎi lóng pán hǔ jù xiāng。
天欲中兴神降岳,世将嘉靖弼生商。tiān yù zhōng xīng shén jiàng yuè,shì jiāng jiā jìng bì shēng shāng。
和羹早报梅花信,寿酒先飞柏叶觞。hé gēng zǎo bào méi huā xìn,shòu jiǔ xiān fēi bǎi yè shāng。
笑指山南成带砺,庞眉与国等绵长。xiào zhǐ shān nán chéng dài lì,páng méi yǔ guó děng mián zhǎng。