古诗词

久雨溪涨寿朋惠示长句次韵一首

韩驹

缘云细路投僧坊,路边松楠森自行。yuán yún xì lù tóu sēng fāng,lù biān sōng nán sēn zì xíng。
初来紫竹半含箨,白花忽已吹垂杨。chū lái zǐ zhú bàn hán tuò,bái huā hū yǐ chuī chuí yáng。
念昔联翩背京洛,于时初登君子堂。niàn xī lián piān bèi jīng luò,yú shí chū dēng jūn zi táng。
还朝我执太史笔,侍宴君持光禄觞。hái cháo wǒ zhí tài shǐ bǐ,shì yàn jūn chí guāng lù shāng。
由来用舍判殊路,玉堂绛阙遥相望。yóu lái yòng shě pàn shū lù,yù táng jiàng quē yáo xiāng wàng。
公车推轮下庾岭,我舟捩柁辞黄冈。gōng chē tuī lún xià yǔ lǐng,wǒ zhōu liè duò cí huáng gāng。
艰难晚厄汝溪上,天雨属闻颓院墙。jiān nán wǎn è rǔ xī shàng,tiān yǔ shǔ wén tuí yuàn qiáng。
不忧漏湿有新句,醉墨在纸犹淋浪。bù yōu lòu shī yǒu xīn jù,zuì mò zài zhǐ yóu lín làng。
桃花水涨鸟不渡,安得奋飞来我旁。táo huā shuǐ zhǎng niǎo bù dù,ān dé fèn fēi lái wǒ páng。
夜来颠风起天末,起占初日照屋梁。yè lái diān fēng qǐ tiān mò,qǐ zhàn chū rì zhào wū liáng。
明窗洗砚午阴寂,前荣观棋春昼长。míng chuāng xǐ yàn wǔ yīn jì,qián róng guān qí chūn zhòu zhǎng。
百年未满且挈挈,万缘顿息宁皇皇。bǎi nián wèi mǎn qiě qiè qiè,wàn yuán dùn xī níng huáng huáng。
更能伴我千钟饮,径欲因公倒橐装。gèng néng bàn wǒ qiān zhōng yǐn,jìng yù yīn gōng dào tuó zhuāng。

韩驹

宋仙井监人,字子苍,号陵阳先生。徽宗政和初,以献颂补假将仕郎,召试,赐进士出身,除秘书省正字。累官著作郎,校正御前文籍,与三馆士分撰亲祠明堂、圆坛、方泽等乐曲。迁中书舍人,寻兼权直学士院,制词简重,为时所推。高宗即位,知江州。卒于抚州。尝从苏辙学,诗似储光羲。有《陵阳集》。 韩驹的作品>>

猜您喜欢

再用前韵简圆通止老妙慧光老一首

韩驹

蜀光在京国,说法惊天人。shǔ guāng zài jīng guó,shuō fǎ jīng tiān rén。
曾屈多口鉴,得非点胸真。céng qū duō kǒu jiàn,dé fēi diǎn xiōng zhēn。
深林铩远翮,巨壑藏修鳞。shēn lín shā yuǎn hé,jù hè cáng xiū lín。
萧然幽遽庵,伎俩付老轮。xiāo rán yōu jù ān,jì liǎ fù lǎo lún。
诸君五字偈,亦各呈尖新。zhū jūn wǔ zì jì,yì gè chéng jiān xīn。
世界梦幻尔,岂特为微尘。shì jiè mèng huàn ěr,qǐ tè wèi wēi chén。
更营露电躯,庇此泡影身。gèng yíng lù diàn qū,bì cǐ pào yǐng shēn。
尚喜圆通师,教我吞仪邻。shàng xǐ yuán tōng shī,jiào wǒ tūn yí lín。

次韵高大中侍郎罢郡书怀

韩驹

公诗如秋声,萧萧薄炎炽。gōng shī rú qiū shēng,xiāo xiāo báo yán chì。
我穷卧荒山,无复文墨事。wǒ qióng wò huāng shān,wú fù wén mò shì。
兹焉和高唱,出语愧芜累。zī yān hé gāo chàng,chū yǔ kuì wú lèi。
五马一花骢,得非天厩驷。wǔ mǎ yī huā cōng,dé fēi tiān jiù sì。
会当亲戎行,一快平生志。huì dāng qīn róng xíng,yī kuài píng shēng zhì。
虽云鬻千金,此计恐非遂。suī yún yù qiān jīn,cǐ jì kǒng fēi suì。
人生行乐耳,屡空何用愧。rén shēng xíng lè ěr,lǚ kōng hé yòng kuì。
况今纷纭时,一笑岂云易。kuàng jīn fēn yún shí,yī xiào qǐ yún yì。
求船真戏言,换妾乃深意。qiú chuán zhēn xì yán,huàn qiè nǎi shēn yì。
梅堂极虚明,壶浆有新馈。méi táng jí xū míng,hú jiāng yǒu xīn kuì。
何时具杯杓,洗我色憔悴。hé shí jù bēi biāo,xǐ wǒ sè qiáo cuì。
李侯饮中仙,亦有尘外思。lǐ hóu yǐn zhōng xiān,yì yǒu chén wài sī。
藜杖方叩门,君归与徐议。lí zhàng fāng kòu mén,jūn guī yǔ xú yì。

次韵曾通判登拟岘台

韩驹

朝携筇杖来,瞑倚胡床坐。cháo xié qióng zhàng lái,míng yǐ hú chuáng zuò。
循墙读遗碑,岁久苔藓涴。xún qiáng dú yí bēi,suì jiǔ tái xiǎn wò。
烈风无时休,于兹验真个。liè fēng wú shí xiū,yú zī yàn zhēn gè。
曾郎吐佳句,势突黄初过。céng láng tǔ jiā jù,shì tū huáng chū guò。
交游得诗流,吾侪可相贺。jiāo yóu dé shī liú,wú chái kě xiāng hè。
念昔逢大梁,一别九钻火。niàn xī féng dà liáng,yī bié jiǔ zuān huǒ。
再见疑前身,居然客愁破。zài jiàn yí qián shēn,jū rán kè chóu pò。
世久无若人,子岂伯休那。shì jiǔ wú ruò rén,zi qǐ bó xiū nà。
千山厌露宿,一壑期云卧。qiān shān yàn lù sù,yī hè qī yún wò。
子少方鹏骞,吾衰作鸢堕。zi shǎo fāng péng qiān,wú shuāi zuò yuān duò。
篇成不敢出,畏子诗眼大。piān chéng bù gǎn chū,wèi zi shī yǎn dà。
惟当事深禅,诸方参作么。wéi dāng shì shēn chán,zhū fāng cān zuò me。
文章真绮语,季绪徒琐琐。wén zhāng zhēn qǐ yǔ,jì xù tú suǒ suǒ。
安得京口归,秋江细扶柁。ān dé jīng kǒu guī,qiū jiāng xì fú duò。

戏作冷语三首

韩驹

北风刮地寒阴凝,铁马夜蹋黄河冰。běi fēng guā dì hán yīn níng,tiě mǎ yè tà huáng hé bīng。
冻鸢瑟缩乌凌兢,破庐卧雪僵不兴。dòng yuān sè suō wū líng jīng,pò lú wò xuě jiāng bù xīng。
严霜透屋衣生棱,未若冷语销炎蒸。yán shuāng tòu wū yī shēng léng,wèi ruò lěng yǔ xiāo yán zhēng。

戏作冷语三首

韩驹

五更和霜蹋积雪,冰坚滑道行人绝。wǔ gèng hé shuāng tà jī xuě,bīng jiān huá dào xíng rén jué。
边城十月地冻裂,两崖雨冰万木折。biān chéng shí yuè dì dòng liè,liǎng yá yǔ bīng wàn mù zhé。
琉璃为家白银阙,未若冷语祛炎热。liú lí wèi jiā bái yín quē,wèi ruò lěng yǔ qū yán rè。

戏作冷语三首

韩驹

石崖蔽天雪塞空,万仞阴壑号悲风。shí yá bì tiān xuě sāi kōng,wàn rèn yīn hè hào bēi fēng。
纤絺不御当玄冬,霜寒堕落冰溪中。xiān chī bù yù dāng xuán dōng,shuāng hán duò luò bīng xī zhōng。
斫冰直侵河伯宫,未若冷语清心胸。zhuó bīng zhí qīn hé bó gōng,wèi ruò lěng yǔ qīng xīn xiōng。

送鄂州刘使君

韩驹

昔在史馆中,地禁无经过。xī zài shǐ guǎn zhōng,dì jìn wú jīng guò。
唯君直庐近,退食同委蛇。wéi jūn zhí lú jìn,tuì shí tóng wěi shé。
至今梦催班,九门郁嵯峨。zhì jīn mèng cuī bān,jiǔ mén yù cuó é。
伤心望金马,极目悲铜驼。shāng xīn wàng jīn mǎ,jí mù bēi tóng tuó。
脱身来此郡,见公拥雕戈。tuō shēn lái cǐ jùn,jiàn gōng yōng diāo gē。
猛士三千人,旌旃相荡摩。měng shì sān qiān rén,jīng zhān xiāng dàng mó。
男儿晚有此,世儒安足多。nán ér wǎn yǒu cǐ,shì rú ān zú duō。
少来谬秉笔,报国终无他。shǎo lái miù bǐng bǐ,bào guó zhōng wú tā。
闻当向夏口,秋风水增波。wén dāng xiàng xià kǒu,qiū fēng shuǐ zēng bō。
愿子静荆峡,送我归江沱。yuàn zi jìng jīng xiá,sòng wǒ guī jiāng tuó。

题蕃骑图

韩驹

塞上漠漠黄云秋,黄须胡儿骑紫骝。sāi shàng mò mò huáng yún qiū,huáng xū hú ér qí zǐ liú。
一马搀前弄风走,胡儿掣辔空骧首。yī mǎ chān qián nòng fēng zǒu,hú ér chè pèi kōng xiāng shǒu。
回鞭慎莫向南驰,汉家将军方打围。huí biān shèn mò xiàng nán chí,hàn jiā jiāng jūn fāng dǎ wéi。
夺弓射汝犹可脱,夺汝善马何由归。duó gōng shè rǔ yóu kě tuō,duó rǔ shàn mǎ hé yóu guī。

题韩晃沈本作滉画瀛洲学士图

韩驹

咸阳中天开帝居,群公下直承明庐。xián yáng zhōng tiān kāi dì jū,qún gōng xià zhí chéng míng lú。
长鞦短辔褒衣裾,苍头庐儿争走趋。zhǎng qiū duǎn pèi bāo yī jū,cāng tóu lú ér zhēng zǒu qū。
韩侯画此时无虞,瀛洲仙人乐有馀。hán hóu huà cǐ shí wú yú,yíng zhōu xiān rén lè yǒu yú。
我生不及贞观初,忽思十年身校书。wǒ shēng bù jí zhēn guān chū,hū sī shí nián shēn xiào shū。
吟诗天街骑蹇驴,尔来戎马方驰驱。yín shī tiān jiē qí jiǎn lǘ,ěr lái róng mǎ fāng chí qū。
眼厌绣䘿蒙诸于,把卷未展先欷歔。yǎn yàn xiù jué méng zhū yú,bǎ juǎn wèi zhǎn xiān xī xū。

送韩将仕自抚之衢

韩驹

故人有令子,高义摩云天。gù rén yǒu lìng zi,gāo yì mó yún tiān。
邂逅亦未久,航湖背临川。xiè hòu yì wèi jiǔ,háng hú bèi lín chuān。
谓我老世故,数数求言诠。wèi wǒ lǎo shì gù,shù shù qiú yán quán。
岂知愚闇姿,一生忧患缠。qǐ zhī yú àn zī,yī shēng yōu huàn chán。
读书千万言,不若摩兜鞬。dú shū qiān wàn yán,bù ruò mó dōu jiān。
愿子善自爱,无忘说车篇。yuàn zi shàn zì ài,wú wàng shuō chē piān。

次韵吕居仁赠一上座兼简居仁昆仲

韩驹

上人出山时,稻穫云水白。shàng rén chū shān shí,dào huò yún shuǐ bái。
囷仓未云满,已有税租迫。qūn cāng wèi yún mǎn,yǐ yǒu shuì zū pò。
崎岖走檀施,不畏道里隔。qí qū zǒu tán shī,bù wèi dào lǐ gé。
坐令众浮图,听法无馁色。zuò lìng zhòng fú tú,tīng fǎ wú něi sè。
尔来闭幽户,此道深自索。ěr lái bì yōu hù,cǐ dào shēn zì suǒ。
佛法本无多,未悟常自责。fú fǎ běn wú duō,wèi wù cháng zì zé。
孤云忽南飞,过我江上宅。gū yún hū nán fēi,guò wǒ jiāng shàng zhái。
信知道人心,不断思想百。xìn zhī dào rén xīn,bù duàn sī xiǎng bǎi。
邂逅逢故人,涕泪说艰厄。xiè hòu féng gù rén,tì lèi shuō jiān è。
驱车更何之,怅望王土窄。qū chē gèng hé zhī,chàng wàng wáng tǔ zhǎi。
应须屏尘累,问此忘机客。yīng xū píng chén lèi,wèn cǐ wàng jī kè。
忧来莫饮酒,酒薄空住鬲。yōu lái mò yǐn jiǔ,jiǔ báo kōng zhù gé。
何时营一丘,伐竹开新陌。hé shí yíng yī qiū,fá zhú kāi xīn mò。
待子田舍成,吾当理轻策。dài zi tián shě chéng,wú dāng lǐ qīng cè。

顺老寄菜花乾戏作长句

韩驹

道人禅馀自锄菜,小摘黄花日中晒。dào rén chán yú zì chú cài,xiǎo zhāi huáng huā rì zhōng shài。
峨嵋㮕脯久不来,曲糁姜丝典型在。é méi ruǎn pú jiǔ bù lái,qū sǎn jiāng sī diǎn xíng zài。
封题寄我纸作囊,中有巴蜀斋厨香。fēng tí jì wǒ zhǐ zuò náng,zhōng yǒu bā shǔ zhāi chú xiāng。
起炊晓甑八月白,配此春盘一掬黄。qǐ chuī xiǎo zèng bā yuè bái,pèi cǐ chūn pán yī jū huáng。

戏留圆首座元上人

韩驹

老夫晏坐菩提坊,二士接迹来升堂。lǎo fū yàn zuò pú tí fāng,èr shì jiē jì lái shēng táng。
疏眉哆口辩舌张,问胡至此皆同乡。shū méi duō kǒu biàn shé zhāng,wèn hú zhì cǐ jiē tóng xiāng。
少年发足参诸方,尔来马解高挂墙。shǎo nián fā zú cān zhū fāng,ěr lái mǎ jiě gāo guà qiáng。
资虽东川近陵阳,左绵稍远亦相望。zī suī dōng chuān jìn líng yáng,zuǒ mián shāo yuǎn yì xiāng wàng。
不辞煼饭豉作汤,肯更十日留山房。bù cí chǎo fàn shì zuò tāng,kěn gèng shí rì liú shān fáng。

李氏娱书斋

韩驹

欲乐诳凡夫,须臾皆变坏。yù lè kuáng fán fū,xū yú jiē biàn huài。
惟书有真乐,意味久犹在。wéi shū yǒu zhēn lè,yì wèi jiǔ yóu zài。
李君名家流,事业窥前辈。lǐ jūn míng jiā liú,shì yè kuī qián bèi。
澹然无他娱,开卷与心会。dàn rán wú tā yú,kāi juǎn yǔ xīn huì。
忆吾童稚时,书亦甚所爱。yì wú tóng zhì shí,shū yì shén suǒ ài。
传抄春复秋,讽诵昼连晦。chuán chāo chūn fù qiū,fěng sòng zhòu lián huì。
饮食忘辛咸,污垢失盥颒。yǐn shí wàng xīn xián,wū gòu shī guàn huì。
尔来欢喜处,乃在文字外。ěr lái huān xǐ chù,nǎi zài wén zì wài。
卷藏二万签,棐几静相对。juǎn cáng èr wàn qiān,fěi jǐ jìng xiāng duì。
此乐君未知,狂言勿吾怪。cǐ lè jūn wèi zhī,kuáng yán wù wú guài。

送王秘阁二首

韩驹

乌衣诸王吾早闻,晚涂独识和州孙。wū yī zhū wáng wú zǎo wén,wǎn tú dú shí hé zhōu sūn。
风流沓拖欲垂尽,文采陆离今尚存。fēng liú dá tuō yù chuí jǐn,wén cǎi lù lí jīn shàng cún。
奉祠乃是衰翁事,如君胡为亦为此。fèng cí nǎi shì shuāi wēng shì,rú jūn hú wèi yì wèi cǐ。
仆夫在门君疾驱,往献天子平边书。pū fū zài mén jūn jí qū,wǎng xiàn tiān zi píng biān shū。