古诗词

与范总干

袁燮

贤士未达时,怀宝混尘境。xián shì wèi dá shí,huái bǎo hùn chén jìng。
得志行所为,泽民效伊尹。dé zhì xíng suǒ wèi,zé mín xiào yī yǐn。
常深纳沟念,疾苦勤访问。cháng shēn nà gōu niàn,jí kǔ qín fǎng wèn。
所期培殖丰,肯诧裁决敏。suǒ qī péi zhí fēng,kěn chà cái jué mǐn。
所以龚黄辈,仁声达幽隐。suǒ yǐ gōng huáng bèi,rén shēng dá yōu yǐn。
是时民气乐,鱼跃快于牣。shì shí mín qì lè,yú yuè kuài yú rèn。
高躅欲追攀,是心先戒谨。gāo zhú yù zhuī pān,shì xīn xiān jiè jǐn。
日怜老钝资,不敢污兰省。rì lián lǎo dùn zī,bù gǎn wū lán shěng。
朅来楚江边,宣布宽大令。qiè lái chǔ jiāng biān,xuān bù kuān dà lìng。
牧养乃其职,此事无穷尽。mù yǎng nǎi qí zhí,cǐ shì wú qióng jǐn。
孳孳抚凋瘵,凛凛忧饥馑。zī zī fǔ diāo zhài,lǐn lǐn yōu jī jǐn。
今岁雨意悭,斋心罄三请。jīn suì yǔ yì qiān,zhāi xīn qìng sān qǐng。
甘泽幸滂沱,良田稍膏润。gān zé xìng pāng tuó,liáng tián shāo gāo rùn。
杂种亦复熟,穷闾庶安枕。zá zhǒng yì fù shú,qióng lǘ shù ān zhěn。
亭平富词学,春华灼千品。tíng píng fù cí xué,chūn huá zhuó qiān pǐn。
贻我喜雨篇,仁心极矜轸。yí wǒ xǐ yǔ piān,rén xīn jí jīn zhěn。
源流自介庵,句法深以稳。yuán liú zì jiè ān,jù fǎ shēn yǐ wěn。
扰扰淫哇中,闻此古歌咏。rǎo rǎo yín wa zhōng,wén cǐ gǔ gē yǒng。
我无为霖手,丹阙何由觐。wǒ wú wèi lín shǒu,dān quē hé yóu jìn。
兀坐哦君诗,字字堪企敬。wù zuò ó jūn shī,zì zì kān qǐ jìng。

袁燮

宋庆元府鄞县人,字和叔,号絜斋。师事陆九渊。孝宗淳熙八年进士。调江阴尉。浙西大饥,前往赈恤有方。宁宗即位,为太学正。庆元党禁起,以论去。召为都官郎官,迁司封郎官、国子祭酒。后为礼部侍郎。与丞相史弥远争议和事,被劾罢。起知温州,进直学士。卒谥正献。有《絜斋集》、《絜斋家塾书钞》等。 袁燮的作品>>

猜您喜欢

和吕子约霜月有感二首

袁燮

顽夫禅作窟,狂士醉为乡。wán fū chán zuò kū,kuáng shì zuì wèi xiāng。
谁知名教中,悠悠滋味长。shuí zhī míng jiào zhōng,yōu yōu zī wèi zhǎng。
嗟余学无穷,勺水浅可扬。jiē yú xué wú qióng,sháo shuǐ qiǎn kě yáng。
讲习得益友,丽泽期交相。jiǎng xí dé yì yǒu,lì zé qī jiāo xiāng。
风月古犹今,时序燠与凉。fēng yuè gǔ yóu jīn,shí xù yù yǔ liáng。
一笑聊复尔,片心到羲皇。yī xiào liáo fù ěr,piàn xīn dào xī huáng。
乾坤入吾怀,始信居中央。qián kūn rù wú huái,shǐ xìn jū zhōng yāng。

喜雪谢东林

袁燮

去冬雪意悭,稍稍腊三白。qù dōng xuě yì qiān,shāo shāo là sān bái。
飞霙才到地,转盼已消释。fēi yīng cái dào dì,zhuǎn pàn yǐ xiāo shì。
缅怀大有年,兆见琼玉积。miǎn huái dà yǒu nián,zhào jiàn qióng yù jī。
今兹杳难期,春信亦已迫。jīn zī yǎo nán qī,chūn xìn yì yǐ pò。
天公岂不仁,拙政难感格。tiān gōng qǐ bù rén,zhuō zhèng nán gǎn gé。
何时惬人意,四顾苦无策。hé shí qiè rén yì,sì gù kǔ wú cè。
东林惠佳句,似庆平地尺。dōng lín huì jiā jù,shì qìng píng dì chǐ。
见戏唯何甚,余方自刻责。jiàn xì wéi hé shén,yú fāng zì kè zé。
东林达余心,精祷觊有获。dōng lín dá yú xīn,jīng dǎo jì yǒu huò。
沈水烟未收,冰花已如席。shěn shuǐ yān wèi shōu,bīng huā yǐ rú xí。
皓皓埋群山,霏霏连数夕。hào hào mái qún shān,fēi fēi lián shù xī。
郊原迷畔岸,径畛失分画。jiāo yuán mí pàn àn,jìng zhěn shī fēn huà。
儿童见未曾,耆老记畴昔。ér tóng jiàn wèi céng,qí lǎo jì chóu xī。
几年无此瑞,惊喜欲折屐。jǐ nián wú cǐ ruì,jīng xǐ yù zhé jī。
皆云穷腊中,得此夜光璧。jiē yún qióng là zhōng,dé cǐ yè guāng bì。
莫言不坚牢,究竟多利益。mò yán bù jiān láo,jiū jìng duō lì yì。
端能殄遗蝗,亦复滋宿麦。duān néng tiǎn yí huáng,yì fù zī sù mài。
欢声沸闾里,和气蠲疠疫。huān shēng fèi lǘ lǐ,hé qì juān lì yì。
老守差自慰,足寄孤危迹。lǎo shǒu chà zì wèi,zú jì gū wēi jì。
小己不足道,吾民幸安宅。xiǎo jǐ bù zú dào,wú mín xìng ān zhái。
作诗谢东林,至诚动金石。zuò shī xiè dōng lín,zhì chéng dòng jīn shí。

游宝方山

袁燮

幽岩如高人,气骨天所赋。yōu yán rú gāo rén,qì gǔ tiān suǒ fù。
凛然超尘寰,不受俗气污。lǐn rán chāo chén huán,bù shòu sú qì wū。
湖湘饶峰峦,往往穷僻处。hú xiāng ráo fēng luán,wǎng wǎng qióng pì chù。
城郭去之远,谁能蹑芒屦。chéng guō qù zhī yuǎn,shuí néng niè máng jù。
安知古都梁,爽垲有真趣。ān zhī gǔ dōu liáng,shuǎng kǎi yǒu zhēn qù。
徜徉东郊外,青山在指顾。cháng yáng dōng jiāo wài,qīng shān zài zhǐ gù。
山中八洞列,天巧于此觑。shān zhōng bā dòng liè,tiān qiǎo yú cǐ qù。
蜿蜒老螭蟠,崭岩怒虎踞。wān yán lǎo chī pán,zhǎn yán nù hǔ jù。
如屏亦如龛,一起复一仆。rú píng yì rú kān,yī qǐ fù yī pū。
卷阿坐良稳,狭径足难措。juǎn ā zuò liáng wěn,xiá jìng zú nán cuò。
帝观若险隘,中道本宏裕。dì guān ruò xiǎn ài,zhōng dào běn hóng yù。
叠翠常回环,寒泉日倾注。dié cuì cháng huí huán,hán quán rì qīng zhù。
石乳一何粲,和气知有聚。shí rǔ yī hé càn,hé qì zhī yǒu jù。
所见皆可人,十步目九寓。suǒ jiàn jiē kě rén,shí bù mù jiǔ yù。
造物不能秘,奇诡遂呈露。zào wù bù néng mì,qí guǐ suì chéng lù。
奎画贲精舍,鬼神昔呵护。kuí huà bēn jīng shě,guǐ shén xī hē hù。
古称小有天,仇池乃其附。gǔ chēng xiǎo yǒu tiān,chóu chí nǎi qí fù。
甬东有胜境,豁然四窗具。yǒng dōng yǒu shèng jìng,huō rán sì chuāng jù。
玲珑皆自然,匪以雕镌故。líng lóng jiē zì rán,fěi yǐ diāo juān gù。
谁谓宝方小,是亦洞天数。shuí wèi bǎo fāng xiǎo,shì yì dòng tiān shù。
谁谓此邦陋,有景即可慕。shuí wèi cǐ bāng lòu,yǒu jǐng jí kě mù。
我本烟波徒,雅性厌驰骛。wǒ běn yān bō tú,yǎ xìng yàn chí wù。
搜寻得所欲,心境顿明悟。sōu xún dé suǒ yù,xīn jìng dùn míng wù。
赏玩有馀味,跻攀了不怖。shǎng wán yǒu yú wèi,jī pān le bù bù。
得意或忘归,苍然迫曛暮。dé yì huò wàng guī,cāng rán pò xūn mù。
兹山虽可乐,用之乃成路。zī shān suī kě lè,yòng zhī nǎi chéng lù。
有径不能用,茅塞大可惧。yǒu jìng bù néng yòng,máo sāi dà kě jù。
对此发深省,岁月勿虚度。duì cǐ fā shēn shěng,suì yuè wù xū dù。
俗态易湮没,清游莫辞屡。sú tài yì yān méi,qīng yóu mò cí lǚ。
援笔述鄙怀,愧乏惊人句。yuán bǐ shù bǐ huái,kuì fá jīng rén jù。

蜀海棠

袁燮

海棠自是花中杰,西蜀此花尤胜绝。hǎi táng zì shì huā zhōng jié,xī shǔ cǐ huā yóu shèng jué。
濯锦江边艳欲然,浣花溪上繁于缬。zhuó jǐn jiāng biān yàn yù rán,huàn huā xī shàng fán yú xié。
畴昔闻名未识面,对之顿解忧心结。chóu xī wén míng wèi shí miàn,duì zhī dùn jiě yōu xīn jié。
东皇着意欲开时,不许芳心轻漏泄。dōng huáng zhe yì yù kāi shí,bù xǔ fāng xīn qīng lòu xiè。
风前醉态真嫣媚,雨过啼妆更鲜洁。fēng qián zuì tài zhēn yān mèi,yǔ guò tí zhuāng gèng xiān jié。
格高不受尘点污,韵胜须那香酷烈。gé gāo bù shòu chén diǎn wū,yùn shèng xū nà xiāng kù liè。
东南颜色岂不佳,甲乙品题终少劣。dōng nán yán sè qǐ bù jiā,jiǎ yǐ pǐn tí zhōng shǎo liè。
我公胸次秋水莹,海内人人颂清节。wǒ gōng xiōng cì qiū shuǐ yíng,hǎi nèi rén rén sòng qīng jié。
世间珍玩一物无,独此妖娆费提挈。shì jiān zhēn wán yī wù wú,dú cǐ yāo ráo fèi tí qiè。
墀间堂下不胜春,赪颊丹唇俨成列。chí jiān táng xià bù shèng chūn,chēng jiá dān chún yǎn chéng liè。
嫣然尤物不移人,未害广平心似铁。yān rán yóu wù bù yí rén,wèi hài guǎng píng xīn shì tiě。
几年隔绝剑阁外,拔擢孤忠自明哲。jǐ nián gé jué jiàn gé wài,bá zhuó gū zhōng zì míng zhé。
愿公持此坐庙堂,天下妍媸要区别。yuàn gōng chí cǐ zuò miào táng,tiān xià yán chī yào qū bié。

挽丞相忠定公

袁燮

孝皇龙飞策多士,宗英第一天颜喜。xiào huáng lóng fēi cè duō shì,zōng yīng dì yī tiān yán xǐ。
力言万事实为原,要与邦家立基址。lì yán wàn shì shí wèi yuán,yào yǔ bāng jiā lì jī zhǐ。
堂堂硕望耸中外,耿耿丹心贯终始。táng táng shuò wàng sǒng zhōng wài,gěng gěng dān xīn guàn zhōng shǐ。
绍熙之末天步艰,忠臣义士肝胆寒。shào xī zhī mò tiān bù jiān,zhōng chén yì shì gān dǎn hán。
元枢扶日上黄道,指顾宗社磐石安。yuán shū fú rì shàng huáng dào,zhǐ gù zōng shè pán shí ān。
亿万生灵疑虑释,转移愁叹为欣欢。yì wàn shēng líng yí lǜ shì,zhuǎn yí chóu tàn wèi xīn huān。
帝谓忠劳无与并,爰立作相专魁柄。dì wèi zhōng láo wú yǔ bìng,yuán lì zuò xiāng zhuān kuí bǐng。
大开公道延时髦,相与同心究民病。dà kāi gōng dào yán shí máo,xiāng yǔ tóng xīn jiū mín bìng。
区分玉石殊薰莸,贤人得志憸人忧。qū fēn yù shí shū xūn yóu,xián rén dé zhì xiān rén yōu。
不堪狂云巧妒月,何意积羽能沈舟。bù kān kuáng yún qiǎo dù yuè,hé yì jī yǔ néng shěn zhōu。
衡阳道上霜松劲,日色惨澹风飕飕。héng yáng dào shàng shuāng sōng jìn,rì sè cǎn dàn fēng sōu sōu。
行路咨嗟泪相续,兴怀安靖恩难酬。xíng lù zī jiē lèi xiāng xù,xīng huái ān jìng ēn nán chóu。
皇情怆然思旧德,辨诬雪谤分白黑。huáng qíng chuàng rán sī jiù dé,biàn wū xuě bàng fēn bái hēi。
诛锄元恶氛翳扫,昭揭殊勋鼎彝勒。zhū chú yuán è fēn yì sǎo,zhāo jiē shū xūn dǐng yí lēi。
由来物理屈必伸,况此柱石真伟人。yóu lái wù lǐ qū bì shēn,kuàng cǐ zhù shí zhēn wěi rén。
莱公获谴死海上,至今勋绩摩苍旻。lái gōng huò qiǎn sǐ hǎi shàng,zhì jīn xūn jì mó cāng mín。
中兴赵李二人杰,亦复身后褒忠纯。zhōng xīng zhào lǐ èr rén jié,yì fù shēn hòu bāo zhōng chún。
嗟尔谗夫太无识,徒把巧言污硕德。jiē ěr chán fū tài wú shí,tú bǎ qiǎo yán wū shuò dé。
正人摧折不妨荣,尔辈羞愧宁有极。zhèng rén cuī zhé bù fáng róng,ěr bèi xiū kuì níng yǒu jí。
蚤知此事悔难追,当年讵敢怀奸欺。zǎo zhī cǐ shì huǐ nán zhuī,dāng nián jù gǎn huái jiān qī。
我作此诗慰忠烈,因为人间息邪说。wǒ zuò cǐ shī wèi zhōng liè,yīn wèi rén jiān xī xié shuō。

以鉴赠赵制置

袁燮

吁嗟此鉴,惟铜之精。xū jiē cǐ jiàn,wéi tóng zhī jīng。
磨之治之,莹乎其明。mó zhī zhì zhī,yíng hū qí míng。
其明维何,洞烛毫发。qí míng wéi hé,dòng zhú háo fā。
非由外至,实自中发。fēi yóu wài zhì,shí zì zhōng fā。
我有良友,天支之英。wǒ yǒu liáng yǒu,tiān zhī zhī yīng。
雄镇江淮,为时长城。xióng zhèn jiāng huái,wèi shí zhǎng chéng。
我宝此鉴,持以赠之。wǒ bǎo cǐ jiàn,chí yǐ zèng zhī。
此鉴此心,昭晰无疑。cǐ jiàn cǐ xīn,zhāo xī wú yí。
鉴揭于斯,中涵万象。jiàn jiē yú sī,zhōng hán wàn xiàng。
物自不逃,初非鉴往。wù zì bù táo,chū fēi jiàn wǎng。
人心至神,无体无方。rén xīn zhì shén,wú tǐ wú fāng。
有如斯鉴,应而不藏。yǒu rú sī jiàn,yīng ér bù cáng。
鉴以尘昏,心以欲翳。jiàn yǐ chén hūn,xīn yǐ yù yì。
欲全其明,盍去其累。yù quán qí míng,hé qù qí lèi。
经武折冲,厥任匪轻。jīng wǔ zhé chōng,jué rèn fěi qīng。
勿贪小利,勿徇虚名。wù tān xiǎo lì,wù xùn xū míng。
律身惟谨,上功必实。lǜ shēn wéi jǐn,shàng gōng bì shí。
欺心不萌,精忠贯日。qī xīn bù méng,jīng zhōng guàn rì。
选择僚佐,为己强助。xuǎn zé liáo zuǒ,wèi jǐ qiáng zhù。
众明翼之,厥光弥著。zhòng míng yì zhī,jué guāng mí zhù。
昔者武侯,发教群下。xī zhě wǔ hóu,fā jiào qún xià。
孜孜求益,不自满假。zī zī qiú yì,bù zì mǎn jiǎ。
陆抗摧敌,东还乐乡。lù kàng cuī dí,dōng hái lè xiāng。
貌无矜色,谦冲如常。mào wú jīn sè,qiān chōng rú cháng。
两贤之心,惟其罔蔽。liǎng xián zhī xīn,wéi qí wǎng bì。
千载凛然,犹有生气。qiān zài lǐn rán,yóu yǒu shēng qì。
惟君天资,无歉古人。wéi jūn tiān zī,wú qiàn gǔ rén。
愿如斯鉴,光景常新。yuàn rú sī jiàn,guāng jǐng cháng xīn。

丁未之冬营房告成有亭翼然名之曰劝功且为歌训迪有众

袁燮

维此江壖,控扼之所。wéi cǐ jiāng ruán,kòng è zhī suǒ。
居安思危,可无备御。jū ān sī wēi,kě wú bèi yù。
维彼强狡,巧于乘隙。wéi bǐ qiáng jiǎo,qiǎo yú chéng xì。
萌檗弗除,其欲罔极。méng bò fú chú,qí yù wǎng jí。
孰堪制之,维汝弓兵。shú kān zhì zhī,wéi rǔ gōng bīng。
猛虎在山,百兽震惊。měng hǔ zài shān,bǎi shòu zhèn jīng。
勇无坚敌,谋无遗虑。yǒng wú jiān dí,móu wú yí lǜ。
如彼猎师,靡逸狐兔。rú bǐ liè shī,mí yì hú tù。
亦如农夫,稂莠是芟。yì rú nóng fū,láng yǒu shì shān。
寇盗斯戢,善良斯安。kòu dào sī jí,shàn liáng sī ān。
吾民膏血,为汝衣食。wú mín gāo xuè,wèi rǔ yī shí。
可不念此,为民除慝。kě bù niàn cǐ,wèi mín chú tè。
国用方窘,于汝常给。guó yòng fāng jiǒng,yú rǔ cháng gěi。
可不念此,竭诚报国。kě bù niàn cǐ,jié chéng bào guó。
无或徇私,贪求肆虐。wú huò xùn sī,tān qiú sì nüè。
无或荒嬉,酣饮蒱博。wú huò huāng xī,hān yǐn pú bó。
强汝志气,精汝武艺。qiáng rǔ zhì qì,jīng rǔ wǔ yì。
习汝行陈,昭汝果毅。xí rǔ xíng chén,zhāo rǔ guǒ yì。
我闻在昔,元勋茂烈。wǒ wén zài xī,yuán xūn mào liè。
发迹弧矢,登坛授钺。fā jì hú shǐ,dēng tán shòu yuè。
反观此身,均一丈夫。fǎn guān cǐ shēn,jūn yī zhàng fū。
彼既能然,我岂不如。bǐ jì néng rán,wǒ qǐ bù rú。
黾勉从事,不辞险阻。mǐn miǎn cóng shì,bù cí xiǎn zǔ。
风餐露宿,含辛茹苦。fēng cān lù sù,hán xīn rú kǔ。
汝身则劳,民获安堵。rǔ shēn zé láo,mín huò ān dǔ。
肝胆忠义,神其福汝。gān dǎn zhōng yì,shén qí fú rǔ。
我作营房,亦既劳止。wǒ zuò yíng fáng,yì jì láo zhǐ。
用集尔众,缓急有备。yòng jí ěr zhòng,huǎn jí yǒu bèi。
营房之居,义均弟兄。yíng fáng zhī jū,yì jūn dì xiōng。
务在和睦,毋或纷争。wù zài hé mù,wú huò fēn zhēng。
营房之居,法如军旅。yíng fáng zhī jū,fǎ rú jūn lǚ。
什伍相长,其传自古。shén wǔ xiāng zhǎng,qí chuán zì gǔ。
以大总小,先正其身。yǐ dà zǒng xiǎo,xiān zhèng qí shēn。
以小承大,期于率循。yǐ xiǎo chéng dà,qī yú lǜ xún。
我筑斯亭,名曰劝功。wǒ zhù sī tíng,míng yuē quàn gōng。
尔有勤劳,是奖是崇。ěr yǒu qín láo,shì jiǎng shì chóng。
尔或有罪,吾不汝贷。ěr huò yǒu zuì,wú bù rǔ dài。
鞭扑斥逐,其耻为大。biān pū chì zhú,qí chǐ wèi dà。
凡尔有众,各敬尔德。fán ěr yǒu zhòng,gè jìng ěr dé。
习此歌诗,持循罔失。xí cǐ gē shī,chí xún wǎng shī。

秋霁

袁燮

怪底中秋尚郁蒸,滂沱三日势如倾。guài dǐ zhōng qiū shàng yù zhēng,pāng tuó sān rì shì rú qīng。
今朝雨霁新凉入,始信清秋本自清。jīn cháo yǔ jì xīn liáng rù,shǐ xìn qīng qiū běn zì qīng。
128«3456789