古诗词

挽丞相忠定公

袁燮

孝皇龙飞策多士,宗英第一天颜喜。xiào huáng lóng fēi cè duō shì,zōng yīng dì yī tiān yán xǐ。
力言万事实为原,要与邦家立基址。lì yán wàn shì shí wèi yuán,yào yǔ bāng jiā lì jī zhǐ。
堂堂硕望耸中外,耿耿丹心贯终始。táng táng shuò wàng sǒng zhōng wài,gěng gěng dān xīn guàn zhōng shǐ。
绍熙之末天步艰,忠臣义士肝胆寒。shào xī zhī mò tiān bù jiān,zhōng chén yì shì gān dǎn hán。
元枢扶日上黄道,指顾宗社磐石安。yuán shū fú rì shàng huáng dào,zhǐ gù zōng shè pán shí ān。
亿万生灵疑虑释,转移愁叹为欣欢。yì wàn shēng líng yí lǜ shì,zhuǎn yí chóu tàn wèi xīn huān。
帝谓忠劳无与并,爰立作相专魁柄。dì wèi zhōng láo wú yǔ bìng,yuán lì zuò xiāng zhuān kuí bǐng。
大开公道延时髦,相与同心究民病。dà kāi gōng dào yán shí máo,xiāng yǔ tóng xīn jiū mín bìng。
区分玉石殊薰莸,贤人得志憸人忧。qū fēn yù shí shū xūn yóu,xián rén dé zhì xiān rén yōu。
不堪狂云巧妒月,何意积羽能沈舟。bù kān kuáng yún qiǎo dù yuè,hé yì jī yǔ néng shěn zhōu。
衡阳道上霜松劲,日色惨澹风飕飕。héng yáng dào shàng shuāng sōng jìn,rì sè cǎn dàn fēng sōu sōu。
行路咨嗟泪相续,兴怀安靖恩难酬。xíng lù zī jiē lèi xiāng xù,xīng huái ān jìng ēn nán chóu。
皇情怆然思旧德,辨诬雪谤分白黑。huáng qíng chuàng rán sī jiù dé,biàn wū xuě bàng fēn bái hēi。
诛锄元恶氛翳扫,昭揭殊勋鼎彝勒。zhū chú yuán è fēn yì sǎo,zhāo jiē shū xūn dǐng yí lēi。
由来物理屈必伸,况此柱石真伟人。yóu lái wù lǐ qū bì shēn,kuàng cǐ zhù shí zhēn wěi rén。
莱公获谴死海上,至今勋绩摩苍旻。lái gōng huò qiǎn sǐ hǎi shàng,zhì jīn xūn jì mó cāng mín。
中兴赵李二人杰,亦复身后褒忠纯。zhōng xīng zhào lǐ èr rén jié,yì fù shēn hòu bāo zhōng chún。
嗟尔谗夫太无识,徒把巧言污硕德。jiē ěr chán fū tài wú shí,tú bǎ qiǎo yán wū shuò dé。
正人摧折不妨荣,尔辈羞愧宁有极。zhèng rén cuī zhé bù fáng róng,ěr bèi xiū kuì níng yǒu jí。
蚤知此事悔难追,当年讵敢怀奸欺。zǎo zhī cǐ shì huǐ nán zhuī,dāng nián jù gǎn huái jiān qī。
我作此诗慰忠烈,因为人间息邪说。wǒ zuò cǐ shī wèi zhōng liè,yīn wèi rén jiān xī xié shuō。

袁燮

宋庆元府鄞县人,字和叔,号絜斋。师事陆九渊。孝宗淳熙八年进士。调江阴尉。浙西大饥,前往赈恤有方。宁宗即位,为太学正。庆元党禁起,以论去。召为都官郎官,迁司封郎官、国子祭酒。后为礼部侍郎。与丞相史弥远争议和事,被劾罢。起知温州,进直学士。卒谥正献。有《絜斋集》、《絜斋家塾书钞》等。 袁燮的作品>>

猜您喜欢

再用前韵二首

袁燮

无味之中味最长,东湖居士独先尝。wú wèi zhī zhōng wèi zuì zhǎng,dōng hú jū shì dú xiān cháng。
乃知此药真良药,何必求他肘后方。nǎi zhī cǐ yào zhēn liáng yào,hé bì qiú tā zhǒu hòu fāng。

赠陆伯微三首

袁燮

胜士由来挽不前,肯临高兴复翩然。shèng shì yóu lái wǎn bù qián,kěn lín gāo xīng fù piān rán。
浮云可籋真天马,应笑驽骀走市廛。fú yún kě niè zhēn tiān mǎ,yīng xiào nú dài zǒu shì chán。

赠陆伯微三首

袁燮

斗大书斋以絜名,冰壶表里要清明。dòu dà shū zhāi yǐ jié míng,bīng hú biǎo lǐ yào qīng míng。
如今尘土填胸臆,幸挽沧浪为濯缨。rú jīn chén tǔ tián xiōng yì,xìng wǎn cāng làng wèi zhuó yīng。

赠陆伯微三首

袁燮

自古真才多命薄,欣闻同志不长贫。zì gǔ zhēn cái duō mìng báo,xīn wén tóng zhì bù zhǎng pín。
堪嗟世道今如许,愿为吾君致此身。kān jiē shì dào jīn rú xǔ,yuàn wèi wú jūn zhì cǐ shēn。

赠京尹八首

袁燮

妙年志气已超然,不肯随群苟目前。miào nián zhì qì yǐ chāo rán,bù kěn suí qún gǒu mù qián。
才美骤为当世用,青云直上蹑天躔。cái měi zhòu wèi dāng shì yòng,qīng yún zhí shàng niè tiān chán。

赠京尹八首

袁燮

弹压工夫妙入神,能令晋盗总奔秦。dàn yā gōng fū miào rù shén,néng lìng jìn dào zǒng bēn qín。
盘根错节游馀刃,奏课当为第一人。pán gēn cuò jié yóu yú rèn,zòu kè dāng wèi dì yī rén。

赠京尹八首

袁燮

儒学当年究指归,服劳王事不言疲。rú xué dāng nián jiū zhǐ guī,fú láo wáng shì bù yán pí。
遥知今日张京尹,不瑕闺房画妇眉。yáo zhī jīn rì zhāng jīng yǐn,bù xiá guī fáng huà fù méi。

赠京尹八首

袁燮

年才六十已为卿,际会明时蚤显荣。nián cái liù shí yǐ wèi qīng,jì huì míng shí zǎo xiǎn róng。
禄厚恩深何以报,惟当努力罄忠诚。lù hòu ēn shēn hé yǐ bào,wéi dāng nǔ lì qìng zhōng chéng。

赠京尹八首

袁燮

吾徒切己无他事,万善根源一片心。wú tú qiè jǐ wú tā shì,wàn shàn gēn yuán yī piàn xīn。
外若峥嵘中有愧,何殊麋鹿强冠襟。wài ruò zhēng róng zhōng yǒu kuì,hé shū mí lù qiáng guān jīn。

赠京尹八首

袁燮

美名畴昔蔼循良,重任今兹典浩穰。měi míng chóu xī ǎi xún liáng,zhòng rèn jīn zī diǎn hào ráng。
挚若苍鹰非不健,何如鸾凤效嘉祥。zhì ruò cāng yīng fēi bù jiàn,hé rú luán fèng xiào jiā xiáng。

赠京尹八首

袁燮

前古哲人端可法,遗编遐躅尚堪寻。qián gǔ zhé rén duān kě fǎ,yí biān xiá zhú shàng kān xún。
公馀莫厌频翻阅,要使胸中广且深。gōng yú mò yàn pín fān yuè,yào shǐ xiōng zhōng guǎng qiě shēn。

赠京尹八首

袁燮

上医医国岂无方,谠论扶持弱必强。shàng yī yī guó qǐ wú fāng,dǎng lùn fú chí ruò bì qiáng。
屹若中流为砥柱,男儿如此是真刚。yì ruò zhōng liú wèi dǐ zhù,nán ér rú cǐ shì zhēn gāng。

与韩抚干大伦八首

袁燮

故国由来重世臣,芬芳累叶镇如新。gù guó yóu lái zhòng shì chén,fēn fāng lèi yè zhèn rú xīn。
中兴第一功臣裔,卓荦如君信有人。zhōng xīng dì yī gōng chén yì,zhuó luò rú jūn xìn yǒu rén。

与韩抚干大伦八首

袁燮

肯随流俗慕纷华,闭户观书遍五车。kěn suí liú sú mù fēn huá,bì hù guān shū biàn wǔ chē。
器业要为当世用,直须渟蓄渺无涯。qì yè yào wèi dāng shì yòng,zhí xū tíng xù miǎo wú yá。

与韩抚干大伦八首

袁燮

等闲援笔赋新篇,句法新奇思涌泉。děng xián yuán bǐ fù xīn piān,jù fǎ xīn qí sī yǒng quán。
绝胜唐人作诗苦,推敲一字强雕镌。jué shèng táng rén zuò shī kǔ,tuī qiāo yī zì qiáng diāo juān。
1281234567»