古诗词

和子平吊猿

文同

去年汶山花平僧,求得匡猿远相寄。qù nián wèn shān huā píng sēng,qiú dé kuāng yuán yuǎn xiāng jì。
来时野性已驯熟,趫捷轻便殊可憙。lái shí yě xìng yǐ xùn shú,qiáo jié qīng biàn shū kě xī。
呼来遣去会人语,一成已绝归山意。hū lái qiǎn qù huì rén yǔ,yī chéng yǐ jué guī shān yì。
置之眼前看不足,解去绦索令自恣。zhì zhī yǎn qián kàn bù zú,jiě qù tāo suǒ lìng zì zì。
月明木杪倚风啸,天暖花阴向阳睡。yuè míng mù miǎo yǐ fēng xiào,tiān nuǎn huā yīn xiàng yáng shuì。
儿童围绕宾客惜,倒挂横跳炫嬉戏。ér tóng wéi rào bīn kè xī,dào guà héng tiào xuàn xī xì。
豢夫每日费提举,未始时节亏饮饲。huàn fū měi rì fèi tí jǔ,wèi shǐ shí jié kuī yǐn sì。
前时忽来报之病,抱立阶前自临视。qián shí hū lái bào zhī bìng,bào lì jiē qián zì lín shì。
与之柿栗不肯顾,局脚埋头交两臂。yǔ zhī shì lì bù kěn gù,jú jiǎo mái tóu jiāo liǎng bì。
毛焦色暗肉挛缩,斗觉精神变憔悴。máo jiāo sè àn ròu luán suō,dòu jué jīng shén biàn qiáo cuì。
寻常忽然遇小疾,不过蜘蛛啖三四。xún cháng hū rán yù xiǎo jí,bù guò zhī zhū dàn sān sì。
咽喉才下即无恙,何此不效况频饵。yàn hóu cái xià jí wú yàng,hé cǐ bù xiào kuàng pín ěr。
今朝霜风冷入骨,早遣之问云已毙。jīn cháo shuāng fēng lěng rù gǔ,zǎo qiǎn zhī wèn yún yǐ bì。
人情不免为伤怛,退自悔恨中且愧。rén qíng bù miǎn wèi shāng dá,tuì zì huǐ hèn zhōng qiě kuì。
重峦复岫本其乐,大薄长林违尔志。zhòng luán fù xiù běn qí lè,dà báo zhǎng lín wéi ěr zhì。
苦将缰锁强维絷,不究天年良有自。kǔ jiāng jiāng suǒ qiáng wéi zhí,bù jiū tiān nián liáng yǒu zì。
遣人包裹瘗深僻,不使筋骸属蝼蚁。qiǎn rén bāo guǒ yì shēn pì,bù shǐ jīn hái shǔ lóu yǐ。
西邻子平最好事,闻之搏髀叹无已。xī lín zi píng zuì hǎo shì,wén zhī bó bì tàn wú yǐ。
再三惨怛来访问,归作长篇逾百字。zài sān cǎn dá lái fǎng wèn,guī zuò zhǎng piān yú bǎi zì。
其词读之甚悽怆,亦谓一郁叹其死。qí cí dú zhī shén qī chuàng,yì wèi yī yù tàn qí sǐ。
复推物理重相慰,聚有散无皆偶尔。fù tuī wù lǐ zhòng xiāng wèi,jù yǒu sàn wú jiē ǒu ěr。
把之庭下读复读,仰望高株一歔欷。bǎ zhī tíng xià dú fù dú,yǎng wàng gāo zhū yī xū xī。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

春雪呈知府龙图

文同

胧胧玉魄沉霄彩,蔌蔌瑶花破晓阴。lóng lóng yù pò chén xiāo cǎi,sù sù yáo huā pò xiǎo yīn。
和气所蒸缘异政,丰年之兆慰群心。hé qì suǒ zhēng yuán yì zhèng,fēng nián zhī zhào wèi qún xīn。
画楼卷白欢声洽,游骑障泥乐意深。huà lóu juǎn bái huān shēng qià,yóu qí zhàng ní lè yì shēn。
太守安闲民讼息,锦城无限好园林。tài shǒu ān xián mín sòng xī,jǐn chéng wú xiàn hǎo yuán lín。

金桃

文同

雨染烟蒸万实垂,丹朱为骨菊为衣。yǔ rǎn yān zhēng wàn shí chuí,dān zhū wèi gǔ jú wèi yī。
客疑丽水新淘得,人向瑶池旧带归。kè yí lì shuǐ xīn táo dé,rén xiàng yáo chí jiù dài guī。
只恐压枝星欲落,最怜和叶露初晞。zhǐ kǒng yā zhī xīng yù luò,zuì lián hé yè lù chū xī。
银瓜玉李君休并,此品仙家亦自稀。yín guā yù lǐ jūn xiū bìng,cǐ pǐn xiān jiā yì zì xī。

房公湖

文同

一顷清波四面平,宛然唐相旧经营。yī qǐng qīng bō sì miàn píng,wǎn rán táng xiāng jiù jīng yíng。
高秋林木形容老,落日楼台彩绘明。gāo qiū lín mù xíng róng lǎo,luò rì lóu tái cǎi huì míng。
有景可寻兰棹远,无幽不入竹桥横。yǒu jǐng kě xún lán zhào yuǎn,wú yōu bù rù zhú qiáo héng。
二年所得官居乐,肯厌频来缓带行。èr nián suǒ dé guān jū lè,kěn yàn pín lái huǎn dài xíng。

锦鸡

文同

高原濯濯弄春晖,金碧冠缨彩绘衣。gāo yuán zhuó zhuó nòng chūn huī,jīn bì guān yīng cǎi huì yī。
石溜泻烟晴自照,岩枝横月夜相依。shí liū xiè yān qíng zì zhào,yán zhī héng yuè yè xiāng yī。
有时勃窣盘跚舞,忽地钩辀格磔飞。yǒu shí bó sū pán shān wǔ,hū dì gōu zhōu gé zhé fēi。
寄语人间用矰缴,瑶台鸾凤好同归。jì yǔ rén jiān yòng zēng jiǎo,yáo tái luán fèng hǎo tóng guī。

竹棕

文同

秀干扶疏彩槛新,琅玕一束净无尘。xiù gàn fú shū cǎi kǎn xīn,láng gān yī shù jìng wú chén。
重苞吐实黄金穗,密叶围条碧玉轮。zhòng bāo tǔ shí huáng jīn suì,mì yè wéi tiáo bì yù lún。
凌犯雪霜持劲节,遮藏烟雨长轻筠。líng fàn xuě shuāng chí jìn jié,zhē cáng yān yǔ zhǎng qīng yún。
此名未入华林记,谁念西南寂寞春。cǐ míng wèi rù huá lín jì,shuí niàn xī nán jì mò chūn。

无为山寺

文同

一縆危磴绕峥嵘,上彻幽深入化城。yī gēng wēi dèng rào zhēng róng,shàng chè yōu shēn rù huà chéng。
烟外川原谁绣画,云中楼阁自阴晴。yān wài chuān yuán shuí xiù huà,yún zhōng lóu gé zì yīn qíng。
老僧高论都无著,古佛真身宛若生。lǎo sēng gāo lùn dōu wú zhù,gǔ fú zhēn shēn wǎn ruò shēng。
闻道军持新咒水,愿倾涓滴洒尘缨。wén dào jūn chí xīn zhòu shuǐ,yuàn qīng juān dī sǎ chén yīng。

剑州东园

文同

群峰高拥碧嶙峋,亭宇清华气象新。qún fēng gāo yōng bì lín xún,tíng yǔ qīng huá qì xiàng xīn。
两岸烟云先向日,一林花木暗藏春。liǎng àn yān yún xiān xiàng rì,yī lín huā mù àn cáng chūn。
溪明夜阁轩窗月,风断晴桥井邑尘。xī míng yè gé xuān chuāng yuè,fēng duàn qíng qiáo jǐng yì chén。
好酒满樽诗满轴,主人曾不倦行人。hǎo jiǔ mǎn zūn shī mǎn zhóu,zhǔ rén céng bù juàn xíng rén。

运判南园瞻民阁

文同

青都高与紫霄通,独此危栏望不穷。qīng dōu gāo yǔ zǐ xiāo tōng,dú cǐ wēi lán wàng bù qióng。
万岭过云秋色里,一峰擎雪夕阳中。wàn lǐng guò yún qiū sè lǐ,yī fēng qíng xuě xī yáng zhōng。
檐楹晓落天仓月,窗户晴吹石阙风。yán yíng xiǎo luò tiān cāng yuè,chuāng hù qíng chuī shí quē fēng。
民吏安闲财赋足,管弦时复在层空。mín lì ān xián cái fù zú,guǎn xián shí fù zài céng kōng。

读渊明集

文同

吏人已散门阑静,公事才休耳目清。lì rén yǐ sàn mén lán jìng,gōng shì cái xiū ěr mù qīng。
窗下好风无俗客,案头遗集有先生。chuāng xià hǎo fēng wú sú kè,àn tóu yí jí yǒu xiān shēng。
文章简要惟华衮,滋味醇醲是太羹。wén zhāng jiǎn yào wéi huá gǔn,zī wèi chún nóng shì tài gēng。
也待将身学归去,圣时争奈正升平。yě dài jiāng shēn xué guī qù,shèng shí zhēng nài zhèng shēng píng。

张次公太博归阆中

文同

制诏频来试玉京,清途犹自滞豪英。zhì zhào pín lái shì yù jīng,qīng tú yóu zì zhì háo yīng。
策高三道竟何用,恩拜二亲方尔荣。cè gāo sān dào jìng hé yòng,ēn bài èr qīn fāng ěr róng。
嵇阮襟怀终旷达,仪秦才术本纵横。jī ruǎn jīn huái zhōng kuàng dá,yí qín cái shù běn zòng héng。
阆中胜事知无限,且向城南烂漫行。láng zhōng shèng shì zhī wú xiàn,qiě xiàng chéng nán làn màn xíng。

寄成都监库石屯田远叔

文同

一年同住夹城中,小圃高斋幸见容。yī nián tóng zhù jiā chéng zhōng,xiǎo pǔ gāo zhāi xìng jiàn róng。
吟尽物题春唱和,讲穷人事夜过从。yín jǐn wù tí chūn chàng hé,jiǎng qióng rén shì yè guò cóng。
寻芳待去门前约,访古邀回道上逢。xún fāng dài qù mén qián yuē,fǎng gǔ yāo huí dào shàng féng。
别后西楼不堪倚,满川林木暮云重。bié hòu xī lóu bù kān yǐ,mǎn chuān lín mù mù yún zhòng。

寄题杭州通判胡学士官居诗四首其二溅玉斋

文同

石林荦荦森座隅,激水注射成飞渠。shí lín luò luò sēn zuò yú,jī shuǐ zhù shè chéng fēi qú。
寒音琤然落环佩,爽气飒尔生庭除。hán yīn chēng rán luò huán pèi,shuǎng qì sà ěr shēng tíng chú。
主人清标自可敌,底处胜概为能如。zhǔ rén qīng biāo zì kě dí,dǐ chù shèng gài wèi néng rú。
想君不欲时暂去,其馀满案堆文书。xiǎng jūn bù yù shí zàn qù,qí yú mǎn àn duī wén shū。

送棋僧惟照

文同

学成九章开方诀,诵得一行乘除诗。xué chéng jiǔ zhāng kāi fāng jué,sòng dé yī xíng chéng chú shī。
自然天性晓绝艺,可敌国手应吾师。zì rán tiān xìng xiǎo jué yì,kě dí guó shǒu yīng wú shī。
窗前横榻拥炉处,门外大雪压屋时。chuāng qián héng tà yōng lú chù,mén wài dà xuě yā wū shí。
独翻旧局辨错著,冷笑古人心许谁。dú fān jiù jú biàn cuò zhù,lěng xiào gǔ rén xīn xǔ shuí。

阅史感事

文同

世间诸味已全疏,惟爱缣缃似蠹鱼。shì jiān zhū wèi yǐ quán shū,wéi ài jiān xiāng shì dù yú。
名霸者来为御史,姓关人去作尚书。míng bà zhě lái wèi yù shǐ,xìng guān rén qù zuò shàng shū。
晋师嘿嘿曾何害,楚客昂昂只自如。jìn shī hēi hēi céng hé hài,chǔ kè áng áng zhǐ zì rú。
安得汉阴归抱瓮,满园青甲灌新蔬。ān dé hàn yīn guī bào wèng,mǎn yuán qīng jiǎ guàn xīn shū。

和吴龙图韵五首二色芙蓉

文同

蜀国芙蓉名二色,重阳前后始盈枝。shǔ guó fú róng míng èr sè,zhòng yáng qián hòu shǐ yíng zhī。
画调粉笔分妆处,绣引红针间刺时。huà diào fěn bǐ fēn zhuāng chù,xiù yǐn hóng zhēn jiān cì shí。
落晚自怜窥露沼,忍寒谁念倚霜篱。luò wǎn zì lián kuī lù zhǎo,rěn hán shuí niàn yǐ shuāng lí。
主人日有西园客,得尔方于劝酒宜。zhǔ rén rì yǒu xī yuán kè,dé ěr fāng yú quàn jiǔ yí。