古诗词

感皇恩·寒食不多时

晁冲之

寒食不多时,牡丹初卖。hán shí bù duō shí,mǔ dān chū mài。
小院重帘燕飞碍。xiǎo yuàn zhòng lián yàn fēi ài。
昨宵风雨,只有一分春在,今朝犹自得,阴晴快。zuó xiāo fēng yǔ,zhǐ yǒu yī fēn chūn zài,jīn cháo yóu zì dé,yīn qíng kuài。
熟睡起来,宿酲微带。shú shuì qǐ lái,sù chéng wēi dài。
不惜罗襟揾眉黛,日高梳洗,看着花阴移改。bù xī luó jīn wèn méi dài,rì gāo shū xǐ,kàn zhe huā yīn yí gǎi。
笑摘双杏子,连枝戴。xiào zhāi shuāng xìng zi,lián zhī dài。

晁冲之

晁冲之,宋代江西派诗人。生卒年不详。字叔用,早年字用道。济州巨野(今属山东)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切。其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。 晁冲之的作品>>

猜您喜欢

和二十二弟二首

晁冲之

静处偷看肘后书,幽栖古有此人无。jìng chù tōu kàn zhǒu hòu shū,yōu qī gǔ yǒu cǐ rén wú。
绿蓑青箬非吾事,白浪狂风满太湖。lǜ suō qīng ruò fēi wú shì,bái làng kuáng fēng mǎn tài hú。

和二十二弟二首

晁冲之

襟抱恢疏老更宽,笑谈终夕尽君欢。jīn bào huī shū lǎo gèng kuān,xiào tán zhōng xī jǐn jūn huān。
主人更有桃花面,病眼其如隔雾看。zhǔ rén gèng yǒu táo huā miàn,bìng yǎn qí rú gé wù kàn。

题超化寺壁

晁冲之

曲池风定碧澜平,小白鱼如镜里行。qū chí fēng dìng bì lán píng,xiǎo bái yú rú jìng lǐ xíng。
水竹再来应试我,壁间不用更题名。shuǐ zhú zài lái yīng shì wǒ,bì jiān bù yòng gèng tí míng。

夜行

晁冲之

老去功名意转疏,独骑瘦马取长途。lǎo qù gōng míng yì zhuǎn shū,dú qí shòu mǎ qǔ zhǎng tú。
孤村到晓犹灯火,知有人家夜读书。gū cūn dào xiǎo yóu dēng huǒ,zhī yǒu rén jiā yè dú shū。

读陈平传

晁冲之

刘郎白首尚多疑,百战功臣迹转危。liú láng bái shǒu shàng duō yí,bǎi zhàn gōng chén jì zhuǎn wēi。
致使文成谢封邑,未如还荐魏无知。zhì shǐ wén chéng xiè fēng yì,wèi rú hái jiàn wèi wú zhī。

积善堂诗

晁冲之

星次朝当赦,龙符夜改元。xīng cì cháo dāng shè,lóng fú yè gǎi yuán。
忽传优老诏,周及庶臣门。hū chuán yōu lǎo zhào,zhōu jí shù chén mén。
细札颁殊礼,陪封锡异恩。xì zhá bān shū lǐ,péi fēng xī yì ēn。
大酺堪一笑,束帛不须论。dà pú kān yī xiào,shù bó bù xū lùn。
缅想吾宗盛,恭惟母德尊。miǎn xiǎng wú zōng shèng,gōng wéi mǔ dé zūn。
孝忠兼仲子,辞翰竞诸孙。xiào zhōng jiān zhòng zi,cí hàn jìng zhū sūn。
掖诰金鸾润,宫衣翠翟温。yē gào jīn luán rùn,gōng yī cuì dí wēn。
万钱宾客贺,五色帝王言。wàn qián bīn kè hè,wǔ sè dì wáng yán。
谖草开新夏,蟠桃属旧樽。xuān cǎo kāi xīn xià,pán táo shǔ jiù zūn。
曲迎团扇度,舞接彩衣翻。qū yíng tuán shàn dù,wǔ jiē cǎi yī fān。
冰下看鱼尾,霜边见笋根。bīng xià kàn yú wěi,shuāng biān jiàn sǔn gēn。
英声彤管在,绘事画屏存。yīng shēng tóng guǎn zài,huì shì huà píng cún。
有客依同姓,逢人问故园。yǒu kè yī tóng xìng,féng rén wèn gù yuán。
淹留惊伏腊,俯仰愧晨昏。yān liú jīng fú là,fǔ yǎng kuì chén hūn。
西望浮云合,巾车拟载奔。xī wàng fú yún hé,jīn chē nǐ zài bēn。

雪效柳子厚

晁冲之

月落鸡声寒,晓色静茅屋。yuè luò jī shēng hán,xiǎo sè jìng máo wū。
开门惊不知,夜雪压修竹。kāi mén jīng bù zhī,yè xuě yā xiū zhú。
槎牙生新冰,鳞甲刻溪谷。chá yá shēng xīn bīng,lín jiǎ kè xī gǔ。
皛皛洲渚明,冽冽川原肃。xiǎo xiǎo zhōu zhǔ míng,liè liè chuān yuán sù。
孤蹲雀不动,沉酣客犹宿。gū dūn què bù dòng,chén hān kè yóu sù。
呼童晨汲归,独漱寒泉玉。hū tóng chén jí guī,dú shù hán quán yù。

拟一上人怀山之什

晁冲之

中夜雪打窗,灯暗火照屋。zhōng yè xuě dǎ chuāng,dēng àn huǒ zhào wū。
袖手地炉火,瓶声起丝竹。xiù shǒu dì lú huǒ,píng shēng qǐ sī zhú。
忆我故山房,松风韵崖谷。yì wǒ gù shān fáng,sōng fēng yùn yá gǔ。
山空牛斗寒,寺静鱼鼓肃。shān kōng niú dòu hán,sì jìng yú gǔ sù。
西寨鹿不归,东岭鹤独宿。xī zhài lù bù guī,dōng lǐng hè dú sù。
更想醉翁亭,两峰高并玉。gèng xiǎng zuì wēng tíng,liǎng fēng gāo bìng yù。

题鲁山温泉

晁冲之

平生耳熟闻骊山,梦寐不到临潼关。píng shēng ěr shú wén lí shān,mèng mèi bù dào lín tóng guān。
当年太液金井碧,温泉宛在关山间。dāng nián tài yè jīn jǐng bì,wēn quán wǎn zài guān shān jiān。
忆昔君来必十月,骑玉花骢带风雪。yì xī jūn lái bì shí yuè,qí yù huā cōng dài fēng xuě。
太真独侍沐浴边,鲸甲龙鳞影清绝。tài zhēn dú shì mù yù biān,jīng jiǎ lóng lín yǐng qīng jué。
五十年升平一迷,却驱万骑出关西。wǔ shí nián shēng píng yī mí,què qū wàn qí chū guān xī。
自为前朝同祸水,翻令后代异廉溪。zì wèi qián cháo tóng huò shuǐ,fān lìng hòu dài yì lián xī。
君不见汝海之南鲁山左,亦有此泉名不播。jūn bù jiàn rǔ hǎi zhī nán lǔ shān zuǒ,yì yǒu cǐ quán míng bù bō。
征夫问路说汤头,可怜是亦陈惊坐。zhēng fū wèn lù shuō tāng tóu,kě lián shì yì chén jīng zuò。

香山示孔处厚

晁冲之

我来南经几山过,马行似冲山色破。wǒ lái nán jīng jǐ shān guò,mǎ xíng shì chōng shān sè pò。
风烟席卷嵓穴开,涧花萦回水流左。fēng yān xí juǎn yán xué kāi,jiàn huā yíng huí shuǐ liú zuǒ。
悬崖仿佛闻松声,下瞰幽深鸟飞堕。xuán yá fǎng fú wén sōng shēng,xià kàn yōu shēn niǎo fēi duò。
老夫他年有所归,定结白茅依紫逻。lǎo fū tā nián yǒu suǒ guī,dìng jié bái máo yī zǐ luó。
日高下马古寺门,鱼鼓欣闻脱清饿。rì gāo xià mǎ gǔ sì mén,yú gǔ xīn wén tuō qīng è。
道人碧眼照川谷,云起盘陀藉高坐。dào rén bì yǎn zhào chuān gǔ,yún qǐ pán tuó jí gāo zuò。
殷勤劝我更莫归,泪鹤啼猿亦相和。yīn qín quàn wǒ gèng mò guī,lèi hè tí yuán yì xiāng hé。
窗前笑唤祁孔宾,世间安用招魂些。chuāng qián xiào huàn qí kǒng bīn,shì jiān ān yòng zhāo hún xiē。

田中行

晁冲之

落叶如流人,迁徙不可收。luò yè rú liú rén,qiān xǐ bù kě shōu。
严霜枯百草,清此山下沟。yán shuāng kū bǎi cǎo,qīng cǐ shān xià gōu。
我行将涉之,脱屦笑复休。wǒ xíng jiāng shè zhī,tuō jù xiào fù xiū。
怃然顾篮舆,崎岖反经丘。wǔ rán gù lán yú,qí qū fǎn jīng qiū。
天风吹我裳,彼亦难久留。tiān fēng chuī wǒ shang,bǐ yì nán jiǔ liú。
晚过柳下门,鸟声上嘲啾。wǎn guò liǔ xià mén,niǎo shēng shàng cháo jiū。
父老四五辈,向我如有求。fù lǎo sì wǔ bèi,xiàng wǒ rú yǒu qiú。
邀我酌白酒,酒酣语和柔。yāo wǒ zhuó bái jiǔ,jiǔ hān yǔ hé róu。
指云此屋南,颇有良田畴。zhǐ yún cǐ wū nán,pǒ yǒu liáng tián chóu。
劝我耕其中,庶结同社游。quàn wǒ gēng qí zhōng,shù jié tóng shè yóu。
吾母性慈险,此事诚易谋。wú mǔ xìng cí xiǎn,cǐ shì chéng yì móu。
伯也久吏隐,可以吾无忧。bó yě jiǔ lì yǐn,kě yǐ wú wú yōu。
请归召家室,卖衣买肥牛。qǐng guī zhào jiā shì,mài yī mǎi féi niú。
所望上帝喜,祈谷常有秋。suǒ wàng shàng dì xǐ,qí gǔ cháng yǒu qiū。

同鲁山韩丞观女灵庙前险石

晁冲之

君不见鲁阳之西两山麓,十里连冈写平陆。jūn bù jiàn lǔ yáng zhī xī liǎng shān lù,shí lǐ lián gāng xiě píng lù。
青林白昼暗古祠,雀啅虚檐蛛网屋。qīng lín bái zhòu àn gǔ cí,què zhuó xū yán zhū wǎng wū。
屋边怪石何瑰奇,凤筋虎骨连肌肉。wū biān guài shí hé guī qí,fèng jīn hǔ gǔ lián jī ròu。
巉岩欲下落涧渚,澒洞千钧一毫属。chán yán yù xià luò jiàn zhǔ,hòng dòng qiān jūn yī háo shǔ。
天匠惟知刻画功,鬼力深忧护持哭。tiān jiàng wéi zhī kè huà gōng,guǐ lì shēn yōu hù chí kū。
前峰高蹇下如揖,馀峰危剽皆俯伏。qián fēng gāo jiǎn xià rú yī,yú fēng wēi piāo jiē fǔ fú。
披寻宿莽得佳趣,洼为溪壑呀为谷。pī xún sù mǎng dé jiā qù,wā wèi xī hè ya wèi gǔ。
香炉佛迹不在外,仙掌蛾眉此其足。xiāng lú fú jì bù zài wài,xiān zhǎng é méi cǐ qí zú。
秀润潜涵夏木清,空蒙映带春江绿。xiù rùn qián hán xià mù qīng,kōng méng yìng dài chūn jiāng lǜ。
我知此必蕴灵异,何止怀藏易城玉。wǒ zhī cǐ bì yùn líng yì,hé zhǐ huái cáng yì chéng yù。
阒寂嗟来麋鹿游,孤峻幸免牛羊触。qù jì jiē lái mí lù yóu,gū jùn xìng miǎn niú yáng chù。
自经千载禹刊凿,不逢万里秦驱逐。zì jīng qiān zài yǔ kān záo,bù féng wàn lǐ qín qū zhú。
踟蹰三绕回高冈,却立下视云苍苍。chí chú sān rào huí gāo gāng,què lì xià shì yún cāng cāng。
古今谁为好事者,后有韩子前奇章。gǔ jīn shuí wèi hǎo shì zhě,hòu yǒu hán zi qián qí zhāng。
君不见玉川先生洛阳宅,修竹萧萧独为客。jūn bù jiàn yù chuān xiān shēng luò yáng zhái,xiū zhú xiāo xiāo dú wèi kè。
他年如与鹤乘轩,可来相见铜驼陌。tā nián rú yǔ hè chéng xuān,kě lái xiāng jiàn tóng tuó mò。

陆元钧

晁冲之

我昔不知风雅颂,草木独以茶比讽。wǒ xī bù zhī fēng yǎ sòng,cǎo mù dú yǐ chá bǐ fěng。
陋哉徐铉说茶苦,欲与淇园竹同种。lòu zāi xú xuàn shuō chá kǔ,yù yǔ qí yuán zhú tóng zhǒng。
又疑禹漏税九州,橘柚当年错包贡。yòu yí yǔ lòu shuì jiǔ zhōu,jú yòu dāng nián cuò bāo gòng。
腐儒妄测圣人意,远物劳民亦安用。fǔ rú wàng cè shèng rén yì,yuǎn wù láo mín yì ān yòng。
含桃熟荐当在盘,荔子生来枉飞鞚。hán táo shú jiàn dāng zài pán,lì zi shēng lái wǎng fēi kòng。
羊俎异好亦何有,蚶菜殊珍要非奉。yáng zǔ yì hǎo yì hé yǒu,hān cài shū zhēn yào fēi fèng。
君家季疵真祸首,毁论徒劳世仍重。jūn jiā jì cī zhēn huò shǒu,huǐ lùn tú láo shì réng zhòng。
争新斗试夸击拂,风俗移人可深痛。zhēng xīn dòu shì kuā jī fú,fēng sú yí rén kě shēn tòng。
老夫病渴手自煎,嗜好悠悠亦从众。lǎo fū bìng kě shǒu zì jiān,shì hǎo yōu yōu yì cóng zhòng。
更烦小陆分日注,密封细字蛮奴送。gèng fán xiǎo lù fēn rì zhù,mì fēng xì zì mán nú sòng。
枪旗却忆采撷初,雪花似是云溪动。qiāng qí què yì cǎi xié chū,xuě huā shì shì yún xī dòng。
更期遗我但敲门,玉川无复周公梦。gèng qī yí wǒ dàn qiāo mén,yù chuān wú fù zhōu gōng mèng。

送王敦素

晁冲之

先君有六女,所托皆高门。xiān jūn yǒu liù nǚ,suǒ tuō jiē gāo mén。
季也久择婿,晚得与子婚。jì yě jiǔ zé xù,wǎn dé yǔ zi hūn。
子家望海内,实惟谪仙孙。zi jiā wàng hǎi nèi,shí wéi zhé xiān sūn。
笔也有家法,势作风雷奔。bǐ yě yǒu jiā fǎ,shì zuò fēng léi bēn。
结交多英豪,坐致名誉喧。jié jiāo duō yīng háo,zuò zhì míng yù xuān。
忆昔识子初,河流出昆仑。yì xī shí zi chū,hé liú chū kūn lún。
中间一再见,骐骥始伏辕。zhōng jiān yī zài jiàn,qí jì shǐ fú yuán。
去年接同居,底里见所存。qù nián jiē tóng jū,dǐ lǐ jiàn suǒ cún。
磊落忠义人,爱国忧黎元。lěi luò zhōng yì rén,ài guó yōu lí yuán。
使当元祐时,密勿与讨论。shǐ dāng yuán yòu shí,mì wù yǔ tǎo lùn。
上可参廊庙,下可禆谏垣。shàng kě cān láng miào,xià kě bì jiàn yuán。
惜哉不遇知,白发早已繁。xī zāi bù yù zhī,bái fā zǎo yǐ fán。
卑官不可说,感激有主恩。bēi guān bù kě shuō,gǎn jī yǒu zhǔ ēn。
烂漫有归期,系舟古槐根。làn màn yǒu guī qī,xì zhōu gǔ huái gēn。
祖饯无酒食,赠遗请以言。zǔ jiàn wú jiǔ shí,zèng yí qǐng yǐ yán。
子家钟山下,随事有田园。zi jiā zhōng shān xià,suí shì yǒu tián yuán。
竹径背古寺,草堂面江村。zhú jìng bèi gǔ sì,cǎo táng miàn jiāng cūn。
高轩纳翠微,修筒引潺湲。gāo xuān nà cuì wēi,xiū tǒng yǐn chán yuán。
林影散疏帙,山色摇酒樽。lín yǐng sàn shū zhì,shān sè yáo jiǔ zūn。
日饮建康水,时登谢公墩。rì yǐn jiàn kāng shuǐ,shí dēng xiè gōng dūn。
沈酣左氏学,浩荡极辞源。shěn hān zuǒ shì xué,hào dàng jí cí yuán。
客至勿多语,欲吐且复吞。kè zhì wù duō yǔ,yù tǔ qiě fù tūn。
书来无匆匆,慰我别后魂。shū lái wú cōng cōng,wèi wǒ bié hòu hún。

次四兄

晁冲之

群雄将风骚,敌若攻守墨。qún xióng jiāng fēng sāo,dí ruò gōng shǒu mò。
公将百万兵,如一剧孟足。gōng jiāng bǎi wàn bīng,rú yī jù mèng zú。
间楚或挥金,伐虞还取玉。jiān chǔ huò huī jīn,fá yú hái qǔ yù。
使我备偏裨,授书防败辱。shǐ wǒ bèi piān bì,shòu shū fáng bài rǔ。
安敢凯旋歌,直可向师哭。ān gǎn kǎi xuán gē,zhí kě xiàng shī kū。
短兵不须接,长城已完筑。duǎn bīng bù xū jiē,zhǎng chéng yǐ wán zhù。
畏强我但守,用奇公自出。wèi qiáng wǒ dàn shǒu,yòng qí gōng zì chū。
入垒畏膝行,免冠谢头秃。rù lěi wèi xī xíng,miǎn guān xiè tóu tū。
论功毂可丹,锡命绶当绿。lùn gōng gǔ kě dān,xī mìng shòu dāng lǜ。
顾我老更痴,猛虎空手触。gù wǒ lǎo gèng chī,měng hǔ kōng shǒu chù。
123«3456789