古诗词

子平寄惠希夷陈先生服唐福山药方因戏作杂言谢之

文同

蜀江之东山色尽如赭,有道人云此是丹砂伏其下。shǔ jiāng zhī dōng shān sè jǐn rú zhě,yǒu dào rén yún cǐ shì dān shā fú qí xià。
烟云光润若洗濯,涧谷玲珑如刻画。yān yún guāng rùn ruò xǐ zhuó,jiàn gǔ líng lóng rú kè huà。
我闻神仙草药不在凡土生,是中当有灵苗异卉之根茎。wǒ wén shén xiān cǎo yào bù zài fán tǔ shēng,shì zhōng dāng yǒu líng miáo yì huì zhī gēn jīng。
果然人言所出山芋为第一,西南诸郡有者皆虚名。guǒ rán rén yán suǒ chū shān yù wèi dì yī,xī nán zhū jùn yǒu zhě jiē xū míng。
就中唐福众称赏,肥实甘香天所养。jiù zhōng táng fú zhòng chēng shǎng,féi shí gān xiāng tiān suǒ yǎng。
有时岩头倒垂三尺壮士臂,忽然洞口直举一合仙人掌。yǒu shí yán tóu dào chuí sān chǐ zhuàng shì bì,hū rán dòng kǒu zhí jǔ yī hé xiān rén zhǎng。
土人入冬农事闲,千篝万锸来此山。tǔ rén rù dōng nóng shì xián,qiān gōu wàn chā lái cǐ shān。
可怜所鬻不甚贵,著价即售曾不悭。kě lián suǒ yù bù shén guì,zhù jià jí shòu céng bù qiān。
往年子瞻为余说,言君所部之内此物尤奇绝。wǎng nián zi zhān wèi yú shuō,yán jūn suǒ bù zhī nèi cǐ wù yóu qí jué。
后复寄书劝我当饵之,满纸亲题华岳先生诀。hòu fù jì shū quàn wǒ dāng ěr zhī,mǎn zhǐ qīn tí huá yuè xiān shēng jué。
予因购之不惜钱,依方服饵将二年。yǔ yīn gòu zhī bù xī qián,yī fāng fú ěr jiāng èr nián。
其功神圣久乃觉,筋牢体溢支节坚。qí gōng shén shèng jiǔ nǎi jué,jīn láo tǐ yì zhī jié jiān。
自问丹霄几时上,早生两翅教高扬。zì wèn dān xiāo jǐ shí shàng,zǎo shēng liǎng chì jiào gāo yáng。
尘世如帤不可居,待看鸿蒙对云将。chén shì rú rú bù kě jū,dài kàn hóng méng duì yún jiāng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

山城秋日野望感事书怀诗五章呈吴龙图

文同

岩谷雨馀生晚烟,高城危阁坐萧然。yán gǔ yǔ yú shēng wǎn yān,gāo chéng wēi gé zuò xiāo rán。
侧身仕路本谁使,回首家山空自怜。cè shēn shì lù běn shuí shǐ,huí shǒu jiā shān kōng zì lián。
远信断来从过雁,苦吟多后敌鸣蝉。yuǎn xìn duàn lái cóng guò yàn,kǔ yín duō hòu dí míng chán。
郡斋有客唯庄叟,常与高谭内外篇。jùn zhāi yǒu kè wéi zhuāng sǒu,cháng yǔ gāo tán nèi wài piān。

山城秋日野望感事书怀诗五章呈吴龙图

文同

早是蓬山预校雠,起居常赴殿东头。zǎo shì péng shān yù xiào chóu,qǐ jū cháng fù diàn dōng tóu。
鹓鸾拥陛联簪笏,日月开天拜冕旒。yuān luán yōng bì lián zān hù,rì yuè kāi tiān bài miǎn liú。
一出光阴销远郡,两形篇什咏清秋。yī chū guāng yīn xiāo yuǎn jùn,liǎng xíng piān shén yǒng qīng qiū。
有人更在杨庄上,文似相如肯见休。yǒu rén gèng zài yáng zhuāng shàng,wén shì xiāng rú kěn jiàn xiū。

送坚甫同年其二

文同

得数常奇懒下筹,肯来荒徼治累囚。dé shù cháng qí lǎn xià chóu,kěn lái huāng jiǎo zhì lèi qiú。
三年笑别浙江远,万里吟归岷岭秋。sān nián xiào bié zhè jiāng yuǎn,wàn lǐ yín guī mín lǐng qiū。
赵壹囊空常肮脏,虞卿书就愈穷愁。zhào yī náng kōng cháng āng zàng,yú qīng shū jiù yù qióng chóu。
蹠香回臭都休问,未有林泉且宦游。zhí xiāng huí chòu dōu xiū wèn,wèi yǒu lín quán qiě huàn yóu。

读蒋都官画像记

文同

闻昔妖氛满巴蜀,所临州县偃如风。wén xī yāo fēn mǎn bā shǔ,suǒ lín zhōu xiàn yǎn rú fēng。
其城陷者尽从贼,以义死之惟有公。qí chéng xiàn zhě jǐn cóng zéi,yǐ yì sǐ zhī wéi yǒu gōng。
节与岷山高莫敌,名随皂水注无穷。jié yǔ mín shān gāo mò dí,míng suí zào shuǐ zhù wú qióng。
兰台秉笔今谁氏,舍此何由壮史功。lán tái bǐng bǐ jīn shuí shì,shě cǐ hé yóu zhuàng shǐ gōng。

题黎公照序训堂

文同

常爱三峨临古郡,君之别业在其城。cháng ài sān é lín gǔ jùn,jūn zhī bié yè zài qí chéng。
近营大第当高处,更起新堂立美名。jìn yíng dà dì dāng gāo chù,gèng qǐ xīn táng lì měi míng。
满外江山皆秀绝,入中文史自纵横。mǎn wài jiāng shān jiē xiù jué,rù zhōng wén shǐ zì zòng héng。
如何置得乌尤住,相与谈经过此生。rú hé zhì dé wū yóu zhù,xiāng yǔ tán jīng guò cǐ shēng。

再送师厚

文同

久使西南此召还,鹿头东去渐云山。jiǔ shǐ xī nán cǐ zhào hái,lù tóu dōng qù jiàn yún shān。
莫嫌策马经烧栈,正好题诗到散关。mò xián cè mǎ jīng shāo zhàn,zhèng hǎo tí shī dào sàn guān。
财利文书犹络绎,边防田地已朱殷。cái lì wén shū yóu luò yì,biān fáng tián dì yǐ zhū yīn。
奇谋不吐将何用,况是归临咫尺颜。qí móu bù tǔ jiāng hé yòng,kuàng shì guī lín zhǐ chǐ yán。

慈济院双楠

文同

双楠高耸绿氤氲,密叶长柯荫四邻。shuāng nán gāo sǒng lǜ yīn yūn,mì yè zhǎng kē yīn sì lín。
佛现宝幢经几劫,天开云帐待何人。fú xiàn bǎo chuáng jīng jǐ jié,tiān kāi yún zhàng dài hé rén。
护持必有诸贤圣,触犯宁无恶鬼神。hù chí bì yǒu zhū xián shèng,chù fàn níng wú è guǐ shén。
付嘱寺僧常洒扫,莫令向下有纤尘。fù zhǔ sì sēng cháng sǎ sǎo,mò lìng xiàng xià yǒu xiān chén。

观音院怪松

文同

怪松屡见无如此,每度来观说向僧。guài sōng lǚ jiàn wú rú cǐ,měi dù lái guān shuō xiàng sēng。
若遇风雷宜守护,恐生头角便飞腾。ruò yù fēng léi yí shǒu hù,kǒng shēng tóu jiǎo biàn fēi téng。
秋声绕殿随斋磬,夜影侵廊对佛灯。qiū shēng rào diàn suí zhāi qìng,yè yǐng qīn láng duì fú dēng。
韦偃毕宏今不在,欲求人画有谁能。wéi yǎn bì hóng jīn bù zài,yù qiú rén huà yǒu shuí néng。

江原张景通善颂堂

文同

庭前云盖碧巉岩,堂上先生雪满髯。tíng qián yún gài bì chán yán,táng shàng xiān shēng xuě mǎn rán。
说药客来聊下榻,谒斋僧去便垂帘。shuō yào kè lái liáo xià tà,yè zhāi sēng qù biàn chuí lián。
种时法好花难谢,买处钱多石易添。zhǒng shí fǎ hǎo huā nán xiè,mǎi chù qián duō shí yì tiān。
子舍光荣身壮健,只将香火事华严。zi shě guāng róng shēn zhuàng jiàn,zhǐ jiāng xiāng huǒ shì huá yán。

夏夕

文同

池馆萧然夜欲分,满林虫鸟寂无闻。chí guǎn xiāo rán yè yù fēn,mǎn lín chóng niǎo jì wú wén。
风吹松子下如雨,月照荷花繁若云。fēng chuī sōng zi xià rú yǔ,yuè zhào hé huā fán ruò yún。
泉作小滩声淅沥,笋成新竹气氤氲。quán zuò xiǎo tān shēng xī lì,sǔn chéng xīn zhú qì yīn yūn。
清阴正覆吟诗石,更引高梧拂练裙。qīng yīn zhèng fù yín shī shí,gèng yǐn gāo wú fú liàn qún。

寄宇文公南

文同

彭泽长谣便归去,君辞曲水亦其徒。péng zé zhǎng yáo biàn guī qù,jūn cí qū shuǐ yì qí tú。
一官何藉五斗米,二子况皆千里驹。yī guān hé jí wǔ dòu mǐ,èr zi kuàng jiē qiān lǐ jū。
懒对俗人常答飒,厌闻时事但卢胡。lǎn duì sú rén cháng dá sà,yàn wén shí shì dàn lú hú。
从来绵竹多贤者,唯是杨雄识壮夫。cóng lái mián zhú duō xián zhě,wéi shì yáng xióng shí zhuàng fū。

送潘司理秘校其一

文同

已自多时赋式微,五峰佳景梦长飞。yǐ zì duō shí fù shì wēi,wǔ fēng jiā jǐng mèng zhǎng fēi。
四年远地为官去,万里高堂喜客归。sì nián yuǎn dì wèi guān qù,wàn lǐ gāo táng xǐ kè guī。
下马便呈新授敕,开箱争认旧缝衣。xià mǎ biàn chéng xīn shòu chì,kāi xiāng zhēng rèn jiù fèng yī。
乡人觅次来相贺,莼菜鲈鱼正软肥。xiāng rén mì cì lái xiāng hè,chún cài lú yú zhèng ruǎn féi。

宿斗山奉真宫

文同

山形如斗势坡陀,魁枕杓携万尺高。shān xíng rú dòu shì pō tuó,kuí zhěn biāo xié wàn chǐ gāo。
近世无人知火枣,当年有客得蟠桃。jìn shì wú rén zhī huǒ zǎo,dāng nián yǒu kè dé pán táo。
灵蟾尚隐凝琼髓,神鹤常归堕玉毛。líng chán shàng yǐn níng qióng suǐ,shén hè cháng guī duò yù máo。
一夜杉松响天籁,满空疑是奏云璈。yī yè shān sōng xiǎng tiān lài,mǎn kōng yí shì zòu yún áo。

周思道如诏亭

文同

繁上先生教子时,义方题榜贴亭楣。fán shàng xiān shēng jiào zi shí,yì fāng tí bǎng tiē tíng méi。
当年此地开师席,今日其言入制词。dāng nián cǐ dì kāi shī xí,jīn rì qí yán rù zhì cí。
乡里共传为盛事,鬼神相助使前知。xiāng lǐ gòng chuán wèi shèng shì,guǐ shén xiāng zhù shǐ qián zhī。
后人若续成都记,第一详书不可遗。hòu rén ruò xù chéng dōu jì,dì yī xiáng shū bù kě yí。

陵井喻氏岁寒山居

文同

蕨平处士居山日,手种青松一万根。jué píng chù shì jū shān rì,shǒu zhǒng qīng sōng yī wàn gēn。
岁月渐深枝尽偃,雪霜虽厚叶仍繁。suì yuè jiàn shēn zhī jǐn yǎn,xuě shuāng suī hòu yè réng fán。
本营胜概逃轩冕,更结清风遗子孙。běn yíng shèng gài táo xuān miǎn,gèng jié qīng fēng yí zi sūn。
寄语后人须爱护,莫教空有令名存。jì yǔ hòu rén xū ài hù,mò jiào kōng yǒu lìng míng cún。