古诗词

呈李坚甫中舍

文同

往年曾忆过长安,短纸书名诣门下。wǎng nián céng yì guò zhǎng ān,duǎn zhǐ shū míng yì mén xià。
君时延我坐终日,洒扫东轩留看画。jūn shí yán wǒ zuò zhōng rì,sǎ sǎo dōng xuān liú kàn huà。
横图巨轴不知数,但见匣中时一把。héng tú jù zhóu bù zhī shù,dàn jiàn xiá zhōng shí yī bǎ。
甲犹未竟乙复作,门类著番开满架。jiǎ yóu wèi jìng yǐ fù zuò,mén lèi zhù fān kāi mǎn jià。
使人叹羡不能已,只恨有门归隔夜。shǐ rén tàn xiàn bù néng yǐ,zhǐ hèn yǒu mén guī gé yè。
归来兀坐想精绝,念此荣观若为谢。guī lái wù zuò xiǎng jīng jué,niàn cǐ róng guān ruò wèi xiè。
就中寒林两大幅,此物世间谁敢价。jiù zhōng hán lín liǎng dà fú,cǐ wù shì jiān shuí gǎn jià。
倏然一别十五载,常向人前盛夸诧。shū rán yī bié shí wǔ zài,cháng xiàng rén qián shèng kuā chà。
因君奉使临敝邑,见先问此馀不暇。yīn jūn fèng shǐ lín bì yì,jiàn xiān wèn cǐ yú bù xiá。
君能为我再讲说,座上不容人俗话。jūn néng wèi wǒ zài jiǎng shuō,zuò shàng bù róng rén sú huà。
如君所蓄更谁有,有亦未能无笑骂。rú jūn suǒ xù gèng shuí yǒu,yǒu yì wèi néng wú xiào mà。
况君累世尽清职,摹本敢来前弄诈。kuàng jūn lèi shì jǐn qīng zhí,mó běn gǎn lái qián nòng zhà。
君今还省正擢用,异日须求作邻舍。jūn jīn hái shěng zhèng zhuó yòng,yì rì xū qiú zuò lín shě。
峨巾曳屦日相谒,更欲重烦开几帕。é jīn yè jù rì xiāng yè,gèng yù zhòng fán kāi jǐ pà。
待寻前辈用心处,款曲应须频假借。dài xún qián bèi yòng xīn chù,kuǎn qū yīng xū pín jiǎ jiè。
每厨阅讫当便还,不敢奉欺言羽化。měi chú yuè qì dāng biàn hái,bù gǎn fèng qī yán yǔ huà。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

守居园池杂题此君庵

文同

丛筠裹圜檐,净影碧如水。cóng yún guǒ huán yán,jìng yǐng bì rú shuǐ。
谁识爱君心,过桥先到此。shuí shí ài jūn xīn,guò qiáo xiān dào cǐ。

湖上众禽尽以俗呼为题淘河

文同

群鱼见新晴,万鬣戏清泚。qún yú jiàn xīn qíng,wàn liè xì qīng cǐ。
忽尔下淘河,惊回入水底。hū ěr xià táo hé,jīng huí rù shuǐ dǐ。

湖上众禽尽以俗呼为题连点七

文同

翩翩彼珍禽,金羽耀寒日。piān piān bǐ zhēn qín,jīn yǔ yào hán rì。
飞落滩上冰,对人连点七。fēi luò tān shàng bīng,duì rén lián diǎn qī。

湖上众禽尽以俗呼为题拖白练

文同

盘石坐深林,不欲人求见。pán shí zuò shēn lín,bù yù rén qiú jiàn。
隔岸谁品弦,数声拖白练。gé àn shuí pǐn xián,shù shēng tuō bái liàn。

湖上众禽尽以俗呼为题泥滑滑

文同

春日正晴明,满园花盛发。chūn rì zhèng qíng míng,mǎn yuán huā shèng fā。
劝尔竹木鸡,莫啼泥滑滑。quàn ěr zhú mù jī,mò tí ní huá huá。

湖上众禽尽以俗呼为题提葫芦

文同

花开已堪摘,酒熟正好沽。huā kāi yǐ kān zhāi,jiǔ shú zhèng hǎo gū。
山禽会人意,劝我提葫芦。shān qín huì rén yì,quàn wǒ tí hú lú。

咏莲

文同

全红开似镜,半绿卷如杯。quán hóng kāi shì jìng,bàn lǜ juǎn rú bēi。
谁为回风力,清香满面来。shuí wèi huí fēng lì,qīng xiāng mǎn miàn lái。

题友人书斋新壁

文同

彩槴纵横设,雕厨次第开。cǎi hù zòng héng shè,diāo chú cì dì kāi。
须防何法盛,直入此中来。xū fáng hé fǎ shèng,zhí rù cǐ zhōng lái。

张净琬

文同

骠骑极豪侈,后房多艳姬。biāo qí jí háo chǐ,hòu fáng duō yàn jī。
可怜张净琬,不识半酣时。kě lián zhāng jìng wǎn,bù shí bàn hān shí。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

何事当清世,归来咏考槃。hé shì dāng qīng shì,guī lái yǒng kǎo pán。
近闻新住处,不似在长安。jìn wén xīn zhù chù,bù shì zài zhǎng ān。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

米盐辞剧务,宫观得清资。mǐ yán cí jù wù,gōng guān dé qīng zī。
自取闲官乐,争教俗客知。zì qǔ xián guān lè,zhēng jiào sú kè zhī。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

将何写幽意,有此古桐声。jiāng hé xiě yōu yì,yǒu cǐ gǔ tóng shēng。
为问好弹处,谁来听蟹行。wèi wèn hǎo dàn chù,shuí lái tīng xiè xíng。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

身闲无可奈,惟此度晨昏。shēn xián wú kě nài,wéi cǐ dù chén hūn。
与客正争局,闻谁休叩门。yǔ kè zhèng zhēng jú,wén shuí xiū kòu mén。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

缣缃罗几格,无限有奇书。jiān xiāng luó jǐ gé,wú xiàn yǒu qí shū。
想在中间坐,浑如獭祭鱼。xiǎng zài zhōng jiān zuò,hún rú tǎ jì yú。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

试品斋中画,曾无第二流。shì pǐn zhāi zhōng huà,céng wú dì èr liú。
顽礓与乱筱,应挂在当头。wán jiāng yǔ luàn xiǎo,yīng guà zài dāng tóu。