古诗词

彦思示望南山诗因答

文同

余于岐雍间,屡走官道上。yú yú qí yōng jiān,lǚ zǒu guān dào shàng。
终南百里近,不得迂马访。zhōng nán bǎi lǐ jìn,bù dé yū mǎ fǎng。
徒常饫双眼,引首旦夕望。tú cháng yù shuāng yǎn,yǐn shǒu dàn xī wàng。
群峦突天起,气势颇豪王。qún luán tū tiān qǐ,qì shì pǒ háo wáng。
余名爱山者,所见亦无量。yú míng ài shān zhě,suǒ jiàn yì wú liàng。
嵩华最魁杰,诗之岂曾让。sōng huá zuì kuí jié,shī zhī qǐ céng ràng。
至此觉才弱,不敢辄名状。zhì cǐ jué cái ruò,bù gǎn zhé míng zhuàng。
世谓秦土强,舍是孰为壮。shì wèi qín tǔ qiáng,shě shì shú wèi zhuàng。
彦思奇伟士,雅志同所尚。yàn sī qí wěi shì,yǎ zhì tóng suǒ shàng。
近自山中来,满幅以诗贶。jìn zì shān zhōng lái,mǎn fú yǐ shī kuàng。
凡是山胜绝,钩罥付心匠。fán shì shān shèng jué,gōu juàn fù xīn jiàng。
驱联以大语,句度实奔放。qū lián yǐ dà yǔ,jù dù shí bēn fàng。
豁若展图画,压纸千万嶂。huō ruò zhǎn tú huà,yā zhǐ qiān wàn zhàng。
读之未云彻,早自肝胆丧。dú zhī wèi yún chè,zǎo zì gān dǎn sàng。
试欲效其说,无迹可依傍。shì yù xiào qí shuō,wú jì kě yī bàng。
坐见山所有,已若一携杖。zuò jiàn shān suǒ yǒu,yǐ ruò yī xié zhàng。
何当俯清渭,解带濯尘坱。hé dāng fǔ qīng wèi,jiě dài zhuó chén yǎng。
掉手入岩谷,琴樽乐幽旷。diào shǒu rù yán gǔ,qín zūn lè yōu kuàng。
浩漭八极大,冥心恣飘扬。hào mǎng bā jí dà,míng xīn zì piāo yáng。
此意殊未谐,临风一悽怆。cǐ yì shū wèi xié,lín fēng yī qī chuàng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

送张朴翁归周至

文同

山曲水曲处,其间皆美田。shān qū shuǐ qū chù,qí jiān jiē měi tián。
夫君别桑梓,此地卜林泉。fū jūn bié sāng zǐ,cǐ dì bo lín quán。
壮岁可立事,明时方尚贤。zhuàng suì kě lì shì,míng shí fāng shàng xián。
何当再就诏,便忍说终焉。hé dāng zài jiù zhào,biàn rěn shuō zhōng yān。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

绪业承三圣,规模盛一王。xù yè chéng sān shèng,guī mó shèng yī wáng。
朝廷周礼乐,庠序汉文章。cháo tíng zhōu lǐ lè,xiáng xù hàn wén zhāng。
殊俗皆归往,蒸民尽乐康。shū sú jiē guī wǎng,zhēng mín jǐn lè kāng。
帝功如此大,宜享寿无疆。dì gōng rú cǐ dà,yí xiǎng shòu wú jiāng。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

徇速承王后,聪明复辟初。xùn sù chéng wáng hòu,cōng míng fù pì chū。
恩波同海浸,刑网比天疏。ēn bō tóng hǎi jìn,xíng wǎng bǐ tiān shū。
屡有搜贤诏,曾无谏猎书。lǚ yǒu sōu xián zhào,céng wú jiàn liè shū。
惟馀封禅事,应恨缺蒲车。wéi yú fēng chán shì,yīng hèn quē pú chē。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

求治亲垂诏,观文自著图。qiú zhì qīn chuí zhào,guān wén zì zhù tú。
何曾凭喜怒,未省蔽谗谀。hé céng píng xǐ nù,wèi shěng bì chán yú。
尘世留徽号,烟霄返旧都。chén shì liú huī hào,yān xiāo fǎn jiù dōu。
悠悠增筴验,难问鬼臾区。yōu yōu zēng cè yàn,nán wèn guǐ yú qū。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

宝辂嬉游少,珠宫艺学优。bǎo lù xī yóu shǎo,zhū gōng yì xué yōu。
仙毫媚风帛,睿藻焕星钩。xiān háo mèi fēng bó,ruì zǎo huàn xīng gōu。
天极推神历,兵防演秘谋。tiān jí tuī shén lì,bīng fáng yǎn mì móu。
飙流今已矣,长共谷林秋。biāo liú jīn yǐ yǐ,zhǎng gòng gǔ lín qiū。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

政殿咨丞弼,经筵引俊髦。zhèng diàn zī chéng bì,jīng yán yǐn jùn máo。
未尝耽逸乐,终是过焦劳。wèi cháng dān yì lè,zhōng shì guò jiāo láo。
归路三山远,遗台万古高。guī lù sān shān yuǎn,yí tái wàn gǔ gāo。
小臣无分去,定拥堕髯号。xiǎo chén wú fēn qù,dìng yōng duò rán hào。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

神鼎犹烘药,夷盘已实冰。shén dǐng yóu hōng yào,yí pán yǐ shí bīng。
留恩均器服,下诏约山陵。liú ēn jūn qì fú,xià zhào yuē shān líng。
影殿虚绨几,皇堂掩漆灯。yǐng diàn xū tí jǐ,huáng táng yǎn qī dēng。
萧萧柏城下,空有暮云凝。xiāo xiāo bǎi chéng xià,kōng yǒu mù yún níng。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

浮世期云尽,清都位欲传。fú shì qī yún jǐn,qīng dōu wèi yù chuán。
秉圭徒请命,脱躧遂登仙。bǐng guī tú qǐng mìng,tuō xǐ suì dēng xiān。
遗泽流天下,重光照柩前。yí zé liú tiān xià,zhòng guāng zhào jiù qián。
几时来甲观,更待一千年。jǐ shí lái jiǎ guān,gèng dài yī qiān nián。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

被衮才凭几,跻阶忽受同。bèi gǔn cái píng jǐ,jī jiē hū shòu tóng。
哀文铺帝业,谥册讲仁功。āi wén pù dì yè,shì cè jiǎng rén gōng。
竭蹶趋群后,号咷动两宫。jié jué qū qún hòu,hào táo dòng liǎng gōng。
铭旌来巩洛,万里卷悲风。míng jīng lái gǒng luò,wàn lǐ juǎn bēi fēng。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

幡翣离三殿,箫笳接两都。fān shà lí sān diàn,xiāo jiā jiē liǎng dōu。
尧殂如考妣,禹葬省人徒。yáo cú rú kǎo bǐ,yǔ zàng shěng rén tú。
岂并游韶石,应同去鼎湖。qǐ bìng yóu sháo shí,yīng tóng qù dǐng hú。
愁闻下竹使,海外走哀符。chóu wén xià zhú shǐ,hǎi wài zǒu āi fú。

仁宗皇帝挽诗十首

文同

史祝周坛日,人忧杞国时。shǐ zhù zhōu tán rì,rén yōu qǐ guó shí。
饮池无善效,颒水有遗辞。yǐn chí wú shàn xiào,huì shuǐ yǒu yí cí。
仙仗朝三后,蕃仪集四夷。xiān zhàng cháo sān hòu,fān yí jí sì yí。
从今河与洛,长泻凤台悲。cóng jīn hé yǔ luò,zhǎng xiè fèng tái bēi。

张中允先生挽诗三首

文同

善颂堂中客,华严会里人。shàn sòng táng zhōng kè,huá yán huì lǐ rén。
生为天所祐,没与佛相亲。shēng wèi tiān suǒ yòu,méi yǔ fú xiāng qīn。
祖送逾千两,哀号动四邻。zǔ sòng yú qiān liǎng,āi hào dòng sì lín。
宜祠瑞筠社,永配蜀江神。yí cí ruì yún shè,yǒng pèi shǔ jiāng shén。

张中允先生挽诗三首

文同

乡校咨模范,闺门慕典刑。xiāng xiào zī mó fàn,guī mén mù diǎn xíng。
爱看高士传,欲注净名经。ài kàn gāo shì chuán,yù zhù jìng míng jīng。
素节标家牒,芬情勒冢铭。sù jié biāo jiā dié,fēn qíng lēi zhǒng míng。
近谁瞻碧落,应见少微星。jìn shuí zhān bì luò,yīng jiàn shǎo wēi xīng。

张中允先生挽诗三首

文同

文行俱高妙,声名五十秋。wén xíng jù gāo miào,shēng míng wǔ shí qiū。
君恩来草泽,子舍上瀛洲。jūn ēn lái cǎo zé,zi shě shàng yíng zhōu。
有相身须尽,无谁泪不流。yǒu xiāng shēn xū jǐn,wú shuí lèi bù liú。
庭前云盖石,长伴影堂愁。tíng qián yún gài shí,zhǎng bàn yǐng táng chóu。

张思孺秘校挽诗二首

文同

昔在天彭郡,侨居过一冬。xī zài tiān péng jùn,qiáo jū guò yī dōng。
感君常见访,无日不相从。gǎn jūn cháng jiàn fǎng,wú rì bù xiāng cóng。
远寺携棋局,高亭把酒钟。yuǎn sì xié qí jú,gāo tíng bǎ jiǔ zhōng。
谁知三载后,孤冢列新松。shuí zhī sān zài hòu,gū zhǒng liè xīn sōng。