古诗词

赋陈虚中振芳堂

谢薖

青腰按节临天关,幻成圭璧惊人寰。qīng yāo àn jié lín tiān guān,huàn chéng guī bì jīng rén huán。
一朝忽起枯槁想,堕作人间冰雪颜。yī cháo hū qǐ kū gǎo xiǎng,duò zuò rén jiān bīng xuě yán。
国香端拟避清绝,凤车安得窥幽闲。guó xiāng duān nǐ bì qīng jué,fèng chē ān dé kuī yōu xián。
雪中长疑肌起粟,挽住直恐乘风还。xuě zhōng zhǎng yí jī qǐ sù,wǎn zhù zhí kǒng chéng fēng hái。
风流别乘似何逊,哦诗兴健排江山。fēng liú bié chéng shì hé xùn,ó shī xīng jiàn pái jiāng shān。
华堂烧灯呼客醉,况引玉颊依雕阑。huá táng shāo dēng hū kè zuì,kuàng yǐn yù jiá yī diāo lán。
广平题赋工婉媚,杜陵索句愁飞翻。guǎng píng tí fù gōng wǎn mèi,dù líng suǒ jù chóu fēi fān。
山人径欲悟香寂,何当步绕横斜间。shān rén jìng yù wù xiāng jì,hé dāng bù rào héng xié jiān。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

和李智伯病中书事四首

谢薖

应知露肘贫堪忍,只有哦诗兴未疏。yīng zhī lù zhǒu pín kān rěn,zhǐ yǒu ó shī xīng wèi shū。
莫遣木兰当户织,须烦阿买八分书。mò qiǎn mù lán dāng hù zhī,xū fán ā mǎi bā fēn shū。

和李智伯病中书事四首

谢薖

老去顿惊诗笔退,愁生唯怕酒肠枯。lǎo qù dùn jīng shī bǐ tuì,chóu shēng wéi pà jiǔ cháng kū。
尊前学得新翻曲,早晚挥杯幸见呼。zūn qián xué dé xīn fān qū,zǎo wǎn huī bēi xìng jiàn hū。

送香与董彦速二首

谢薖

侯莎新补蔚宗传,藿燥詹粘疑可憎。hóu shā xīn bǔ wèi zōng chuán,huò zào zhān zhān yí kě zēng。
试炷博山元不俗,小奁分供在家僧。shì zhù bó shān yuán bù sú,xiǎo lián fēn gōng zài jiā sēng。

送香与董彦速二首

谢薖

窗间一炷结趺坐,万象森前应眼明。chuāng jiān yī zhù jié fū zuò,wàn xiàng sēn qián yīng yǎn míng。
不印香严薰未歇,何妨人诮太僧生。bù yìn xiāng yán xūn wèi xiē,hé fáng rén qiào tài sēng shēng。

戏咏石榴晚开二首

谢薖

靡靡江蓠只唤愁,眼前何物可忘忧。mí mí jiāng lí zhǐ huàn chóu,yǎn qián hé wù kě wàng yōu。
楝花净尽绿阴满,才见一枝安石榴。liàn huā jìng jǐn lǜ yīn mǎn,cái jiàn yī zhī ān shí liú。

戏咏石榴晚开二首

谢薖

无复幽姿淡淡妆,胭脂深染薄罗裳。wú fù yōu zī dàn dàn zhuāng,yān zhī shēn rǎn báo luó shang。
芙容影里避三舍,石竹丛中许擅场。fú róng yǐng lǐ bì sān shě,shí zhú cóng zhōng xǔ shàn chǎng。

杞菊

谢薖

雨洗幽丛清客襟,厨人采掇独何心。yǔ xǐ yōu cóng qīng kè jīn,chú rén cǎi duō dú hé xīn。
根苗扶老或名杖,蓓蕾舒黄无数金。gēn miáo fú lǎo huò míng zhàng,bèi lěi shū huáng wú shù jīn。

络纬

谢薖

聒人长向井边啼,在宇丁宁戒授衣。guā rén zhǎng xiàng jǐng biān tí,zài yǔ dīng níng jiè shòu yī。
织素尽输官事了,秋来工女正投机。zhī sù jǐn shū guān shì le,qiū lái gōng nǚ zhèng tóu jī。

昼卧二首

谢薖

书魔才挽睡魔推,鼻息俄惊吼怒雷。shū mó cái wǎn shuì mó tuī,bí xī é jīng hǒu nù léi。
梦到逍遥大庭馆,不堪檐外鸟惊回。mèng dào xiāo yáo dà tíng guǎn,bù kān yán wài niǎo jīng huí。

昼卧二首

谢薖

剥剥啄啄无俗客,清清泠泠多好风。bō bō zhuó zhuó wú sú kè,qīng qīng líng líng duō hǎo fēng。
一枕本无忧乐累,何须游宦大槐宫。yī zhěn běn wú yōu lè lèi,hé xū yóu huàn dà huái gōng。

青精饭三首

谢薖

霍山王邓两真隐,驾鹤乘云飞九天。huò shān wáng dèng liǎng zhēn yǐn,jià hè chéng yún fēi jiǔ tiān。
当时服饵定何物,同饭青精三十年。dāng shí fú ěr dìng hé wù,tóng fàn qīng jīng sān shí nián。

青精饭三首

谢薖

从来见说青精饭,晚遇真人隐诀中。cóng lái jiàn shuō qīng jīng fàn,wǎn yù zhēn rén yǐn jué zhōng。
长恨闻名不相识,那知俚俗号乌桐。zhǎng hèn wén míng bù xiāng shí,nà zhī lǐ sú hào wū tóng。

青精饭三首

谢薖

南人虽号乌桐饭,过熟翻成作淖糜。nán rén suī hào wū tóng fàn,guò shú fān chéng zuò nào mí。
太极真人方未试,茅山道士寄何迟。tài jí zhēn rén fāng wèi shì,máo shān dào shì jì hé chí。

送酒与晏如居士二首

谢薖

南人酿酒诧深红,注瓦真成琥珀浓。nán rén niàng jiǔ chà shēn hóng,zhù wǎ zhēn chéng hǔ pò nóng。
与药相投莫宜此,急分多病晏如翁。yǔ yào xiāng tóu mò yí cǐ,jí fēn duō bìng yàn rú wēng。

送酒与晏如居士二首

谢薖

此翁宁把春偿酒,醉插姚黄更乞花。cǐ wēng níng bǎ chūn cháng jiǔ,zuì chā yáo huáng gèng qǐ huā。
多病只今犹解饮,细倾聊为遣生涯。duō bìng zhǐ jīn yóu jiě yǐn,xì qīng liáo wèi qiǎn shēng yá。