古诗词

示何之忱

谢薖

往年君别去,上马愁凛冽。wǎng nián jūn bié qù,shàng mǎ chóu lǐn liè。
今年见君面,挥汗惊执热。jīn nián jiàn jūn miàn,huī hàn jīng zhí rè。
吾曹雪点鬓,忽忽值晚节。wú cáo xuě diǎn bìn,hū hū zhí wǎn jié。
云何会心侣,乃作如许别。yún hé huì xīn lǚ,nǎi zuò rú xǔ bié。
昨朝闻扣门,梳发不暇结。zuó cháo wén kòu mén,shū fā bù xiá jié。
开门问无恙,欲语声屡咽。kāi mén wèn wú yàng,yù yǔ shēng lǚ yàn。
君家娇小女,可念真玉雪。jūn jiā jiāo xiǎo nǚ,kě niàn zhēn yù xuě。
朝嬉绕君傍,忽作泡幻灭。cháo xī rào jūn bàng,hū zuò pào huàn miè。
念我溪堂老,谁能续此绝。niàn wǒ xī táng lǎo,shuí néng xù cǐ jué。
嗟哉溪涧毛,琐细不容撷。jiē zāi xī jiàn máo,suǒ xì bù róng xié。
相逢颜未开,苦语心已折。xiāng féng yán wèi kāi,kǔ yǔ xīn yǐ zhé。
吾人要解事,视世一蚁垤。wú rén yào jiě shì,shì shì yī yǐ dié。
共将烦恼缘,一付广长舌。gòng jiāng fán nǎo yuán,yī fù guǎng zhǎng shé。
君归数过我,不厌酒屡设。jūn guī shù guò wǒ,bù yàn jiǔ lǚ shè。
人生浪自苦,岂不愧前哲。rén shēng làng zì kǔ,qǐ bù kuì qián zhé。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

哭无逸兄三首

谢薖

溪堂载酒地,无复故人车。xī táng zài jiǔ dì,wú fù gù rén chē。
败壁龙衣委,荒畦马齿疏。bài bì lóng yī wěi,huāng qí mǎ chǐ shū。
凄凉闭关赋,沦落广微书。qī liáng bì guān fù,lún luò guǎng wēi shū。
但有清风在,时时为扫除。dàn yǒu qīng fēng zài,shí shí wèi sǎo chú。

题于逢辰画

谢薖

踏遍江南岸,归来试解衣。tà biàn jiāng nán àn,guī lái shì jiě yī。
谁言物外赏,不与笔端为。shuí yán wù wài shǎng,bù yǔ bǐ duān wèi。
石带苍苔瘦,风凋折苇稀。shí dài cāng tái shòu,fēng diāo zhé wěi xī。
令人清兴发,欲问钓鱼矶。lìng rén qīng xīng fā,yù wèn diào yú jī。

端午即事

谢薖

卯饮缘佳节,昌阳荐一卮。mǎo yǐn yuán jiā jié,chāng yáng jiàn yī zhī。
儿咨射团事,妻诵赐衣诗。ér zī shè tuán shì,qī sòng cì yī shī。
懒检三闾传,争缠五彩丝。lǎn jiǎn sān lǘ chuán,zhēng chán wǔ cǎi sī。
平生几端午,随分作儿嬉。píng shēng jǐ duān wǔ,suí fēn zuò ér xī。

哭汪信民二首

谢薖

竟欲游梁苑,聊甘食楚萍。jìng yù yóu liáng yuàn,liáo gān shí chǔ píng。
谈经谢纨裤,植发愬槐庭。tán jīng xiè wán kù,zhí fā sù huái tíng。
着镜鬓毛改,横空烟雾冥。zhe jìng bìn máo gǎi,héng kōng yān wù míng。
谁评贞曜谥,更谒退之铭。shuí píng zhēn yào shì,gèng yè tuì zhī míng。

哭汪信民二首

谢薖

徐稚生何陋,袁宏辈岂如。xú zhì shēng hé lòu,yuán hóng bèi qǐ rú。
谁知十斛水,中有百金鱼。shuí zhī shí hú shuǐ,zhōng yǒu bǎi jīn yú。
肘见贫非病,疽成愤不摅。zhǒu jiàn pín fēi bìng,jū chéng fèn bù shū。
铭旌返南国,寥落正愁予。míng jīng fǎn nán guó,liáo luò zhèng chóu yǔ。

倦夜

谢薖

山月斜临帐,山风细拂裳。shān yuè xié lín zhàng,shān fēng xì fú shang。
萧萧碧烟静,炯炯白间凉。xiāo xiāo bì yān jìng,jiǒng jiǒng bái jiān liáng。
境寂万缘息,心灰千虑亡。jìng jì wàn yuán xī,xīn huī qiān lǜ wáng。
无端催曙鸟,底事厌宵长。wú duān cuī shǔ niǎo,dǐ shì yàn xiāo zhǎng。

书怀

谢薖

赖有书遮眼,初无客就谈。lài yǒu shū zhē yǎn,chū wú kè jiù tán。
身闲唯取醉,发短仅胜簪。shēn xián wéi qǔ zuì,fā duǎn jǐn shèng zān。
学僻今何用,囊空宝不贪。xué pì jīn hé yòng,náng kōng bǎo bù tān。
老师行驻锡,准拟问前三。lǎo shī xíng zhù xī,zhǔn nǐ wèn qián sān。

种竹

谢薖

辟地种修竹,得方缘秘经。pì dì zhǒng xiū zhú,dé fāng yuán mì jīng。
成阴向北宇,倒影落中庭。chéng yīn xiàng běi yǔ,dào yǐng luò zhōng tíng。
直取内含素,岂唯枝斗青。zhí qǔ nèi hán sù,qǐ wéi zhī dòu qīng。
龙钟玉川子,犹拟抱添丁。lóng zhōng yù chuān zi,yóu nǐ bào tiān dīng。

久旱喜雨

谢薖

谁言旱魃虐,敢夺雨师权。shuí yán hàn bá nüè,gǎn duó yǔ shī quán。
弥漫溪流涨,澜翻屋霤悬。mí màn xī liú zhǎng,lán fān wū liù xuán。
占年丰䆉稏,快意涤盘筵。zhàn nián fēng bà yà,kuài yì dí pán yán。
疏懒知何幸,茅斋稳昼眠。shū lǎn zhī hé xìng,máo zhāi wěn zhòu mián。

植菊

谢薖

憔悴灵均老,萧条子美醒。qiáo cuì líng jūn lǎo,xiāo tiáo zi měi xǐng。
餐英谋自洁,摘蕊恨犹青。cān yīng móu zì jié,zhāi ruǐ hèn yóu qīng。
事往成今古,人亡尚典刑。shì wǎng chéng jīn gǔ,rén wáng shàng diǎn xíng。
鄙夫今白发,赖汝制颓龄。bǐ fū jīn bái fā,lài rǔ zhì tuí líng。

寄王立之二首

谢薖

坎壈修门里,萧条处士庐。kǎn lǎn xiū mén lǐ,xiāo tiáo chù shì lú。
憎人玉川子,愤世竹林书。zēng rén yù chuān zi,fèn shì zhú lín shū。
家有来禽帖,门无载酒车。jiā yǒu lái qín tiē,mén wú zài jiǔ chē。
诸公生死隔,不是故人疏。zhū gōng shēng sǐ gé,bù shì gù rén shū。

寄王立之二首

谢薖

舌本初传强,仍闻右臂枯。shé běn chū chuán qiáng,réng wén yòu bì kū。
经春一旬卧,见客二儿扶。jīng chūn yī xún wò,jiàn kè èr ér fú。
吾道何寥阒,夫君合洗苏。wú dào hé liáo qù,fū jūn hé xǐ sū。
世无湔浣手,药味且时需。shì wú jiān huàn shǒu,yào wèi qiě shí xū。

闻吕居仁病未差觅使寄问

谢薖

消渴文园苦病多,萧条子美卧江沱。xiāo kě wén yuán kǔ bìng duō,xiāo tiáo zi měi wò jiāng tuó。
士穷不遇古如此,天实欲为人谓何。shì qióng bù yù gǔ rú cǐ,tiān shí yù wèi rén wèi hé。
忠义名家本申许,文章秀气望岷峨。zhōng yì míng jiā běn shēn xǔ,wén zhāng xiù qì wàng mín é。
期君鍊玉煮白石,色比婴童何啻过。qī jūn liàn yù zhǔ bái shí,sè bǐ yīng tóng hé chì guò。

怀钟陵旧游

谢薖

五年三度过钟陵,马上春风醉梦醒。wǔ nián sān dù guò zhōng líng,mǎ shàng chūn fēng zuì mèng xǐng。
南浦江波迷眼绿,东湖烟柳半天青。nán pǔ jiāng bō mí yǎn lǜ,dōng hú yān liǔ bàn tiān qīng。
从来地域叹卑薄,怪底山川终炳灵。cóng lái dì yù tàn bēi báo,guài dǐ shān chuān zhōng bǐng líng。
又见徐家有高士,他年重作聘君亭。yòu jiàn xú jiā yǒu gāo shì,tā nián zhòng zuò pìn jūn tíng。

送王坦夫由淮南入京

谢薖

王郎乘兴上扁舟,数遣书来写我忧。wáng láng chéng xīng shàng biǎn zhōu,shù qiǎn shū lái xiě wǒ yōu。
奏牍三千待金马,卷帘十里梦扬州。zòu dú sān qiān dài jīn mǎ,juǎn lián shí lǐ mèng yáng zhōu。
桃花水涨理归楫,莲叶杯香消客愁。táo huā shuǐ zhǎng lǐ guī jí,lián yè bēi xiāng xiāo kè chóu。
白发倚门长望子,细君应赋大刀头。bái fā yǐ mén zhǎng wàng zi,xì jūn yīng fù dà dāo tóu。
1991234567»