古诗词

成德不面逾月仆以病暑未能出谒辄和所寄稿字韵诗奉寄兼柬子中

谢薖

门前蓬藋无人扫,客去墙阴藜苋老。mén qián péng diào wú rén sǎo,kè qù qiáng yīn lí xiàn lǎo。
我家城北君城南,相忆何其挂怀抱。wǒ jiā chéng běi jūn chéng nán,xiāng yì hé qí guà huái bào。
不闻叔宝方外谈,澄也何因令绝倒。bù wén shū bǎo fāng wài tán,chéng yě hé yīn lìng jué dào。
知君不作避暑饮,闭门亦深荒径草。zhī jūn bù zuò bì shǔ yǐn,bì mén yì shēn huāng jìng cǎo。
钩章棘句日吟哦,玉轴牙签时探讨。gōu zhāng jí jù rì yín ó,yù zhóu yá qiān shí tàn tǎo。
迩来闻草鹿脯帖,盛湘十日虚蘋藻。ěr lái wén cǎo lù pú tiē,shèng xiāng shí rì xū píng zǎo。
掺掺丸药恐不免,俗客纵讥何足道。càn càn wán yào kǒng bù miǎn,sú kè zòng jī hé zú dào。
恨我犹嫌褦襶嘲,不敢热行唯梦到。hèn wǒ yóu xián nài dài cháo,bù gǎn rè xíng wéi mèng dào。
君收奇功翰墨林,笔阵可扫龙驹岛。jūn shōu qí gōng hàn mò lín,bǐ zhèn kě sǎo lóng jū dǎo。
愿言不学司马公,万事逢人尽称好。yuàn yán bù xué sī mǎ gōng,wàn shì féng rén jǐn chēng hǎo。
我诗燕石初不如,浪欲珍为夜光宝。wǒ shī yàn shí chū bù rú,làng yù zhēn wèi yè guāng bǎo。
残暑促装行造请,晓来凉气迎秋早。cán shǔ cù zhuāng xíng zào qǐng,xiǎo lái liáng qì yíng qiū zǎo。
定邀邻舍广文公,同听诵诗倾腹稿。dìng yāo lín shě guǎng wén gōng,tóng tīng sòng shī qīng fù gǎo。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

集庵摩勒园观李伯时画阳关图以不能舍馀习偶被世人知为韵得人字赋六言

谢薖

摩诘句中有眼,龙眠笔下通神。mó jí jù zhōng yǒu yǎn,lóng mián bǐ xià tōng shén。
佳篇与画张本,短纸为诗写真。jiā piān yǔ huà zhāng běn,duǎn zhǐ wèi shī xiě zhēn。
渭城偶落吾手,小圃传观众宾。wèi chéng ǒu luò wú shǒu,xiǎo pǔ chuán guān zhòng bīn。
坐上宴如居士,暗中摸索离人。zuò shàng yàn rú jū shì,àn zhōng mō suǒ lí rén。

书李元亮真牧堂赋后

谢薖

挥翰眼中元亮,牧牛何处癯仙。huī hàn yǎn zhōng yuán liàng,mù niú hé chù qú xiān。
公择如今不泯,当家诸子俱贤。gōng zé rú jīn bù mǐn,dāng jiā zhū zi jù xián。

题陈阳树石二首

谢薖

寒藤骨数百尺,枯木大七八围。hán téng gǔ shù bǎi chǐ,kū mù dà qī bā wéi。
挽取到公奇石,俱还数幅寒溪。wǎn qǔ dào gōng qí shí,jù hái shù fú hán xī。

题陈阳树石二首

谢薖

解写枯松润石,陈阳笔意名家。jiě xiě kū sōng rùn shí,chén yáng bǐ yì míng jiā。
弟子蔡规今老,古人王宰何加。dì zi cài guī jīn lǎo,gǔ rén wáng zǎi hé jiā。
199«891011121314