古诗词

喜汪叔野见过

谢薖

大汪权奇汗血驹,小汪连翩鸑鷟雏。dà wāng quán qí hàn xuè jū,xiǎo wāng lián piān yuè zhuó chú。
垂头未遇伯乐顾,览辉将下朝阳梧。chuí tóu wèi yù bó lè gù,lǎn huī jiāng xià cháo yáng wú。
岂知青衫埋朽壤,更令斑鬓困泥涂。qǐ zhī qīng shān mái xiǔ rǎng,gèng lìng bān bìn kùn ní tú。
喜君翩翩过我庐,握手借问今何如。xǐ jūn piān piān guò wǒ lú,wò shǒu jiè wèn jīn hé rú。
若云难遂白发志,朅来翻作青衿徒。ruò yún nán suì bái fā zhì,qiè lái fān zuò qīng jīn tú。
急呼欢伯置座侧,解颜谈笑聊相娱。jí hū huān bó zhì zuò cè,jiě yán tán xiào liáo xiāng yú。
语及阿兄平日事,往往屑涕长欷歔。yǔ jí ā xiōng píng rì shì,wǎng wǎng xiè tì zhǎng xī xū。
怪君长不满六尺,高谭似是胆满躯。guài jūn zhǎng bù mǎn liù chǐ,gāo tán shì shì dǎn mǎn qū。
且宽是事饮此醑,逢人但作巩嗫嚅。qiě kuān shì shì yǐn cǐ xǔ,féng rén dàn zuò gǒng niè rú。
苦留君住骑勿驱,明朝酒尽为君酤。kǔ liú jūn zhù qí wù qū,míng cháo jiǔ jǐn wèi jūn gū。
更阑月落起浩叹,四面宿鸟鸣相呼。gèng lán yuè luò qǐ hào tàn,sì miàn sù niǎo míng xiāng hū。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

集庵摩勒园观李伯时画阳关图以不能舍馀习偶被世人知为韵得人字赋六言

谢薖

摩诘句中有眼,龙眠笔下通神。mó jí jù zhōng yǒu yǎn,lóng mián bǐ xià tōng shén。
佳篇与画张本,短纸为诗写真。jiā piān yǔ huà zhāng běn,duǎn zhǐ wèi shī xiě zhēn。
渭城偶落吾手,小圃传观众宾。wèi chéng ǒu luò wú shǒu,xiǎo pǔ chuán guān zhòng bīn。
坐上宴如居士,暗中摸索离人。zuò shàng yàn rú jū shì,àn zhōng mō suǒ lí rén。

书李元亮真牧堂赋后

谢薖

挥翰眼中元亮,牧牛何处癯仙。huī hàn yǎn zhōng yuán liàng,mù niú hé chù qú xiān。
公择如今不泯,当家诸子俱贤。gōng zé rú jīn bù mǐn,dāng jiā zhū zi jù xián。

题陈阳树石二首

谢薖

寒藤骨数百尺,枯木大七八围。hán téng gǔ shù bǎi chǐ,kū mù dà qī bā wéi。
挽取到公奇石,俱还数幅寒溪。wǎn qǔ dào gōng qí shí,jù hái shù fú hán xī。

题陈阳树石二首

谢薖

解写枯松润石,陈阳笔意名家。jiě xiě kū sōng rùn shí,chén yáng bǐ yì míng jiā。
弟子蔡规今老,古人王宰何加。dì zi cài guī jīn lǎo,gǔ rén wáng zǎi hé jiā。
199«891011121314