古诗词

陶渊明写真图

谢薖

渊明归去浔阳曲,杖藜蒲鞋巾一幅。yuān míng guī qù xún yáng qū,zhàng lí pú xié jīn yī fú。
阴阴老树啭黄莺,艳艳东篱粲霜菊。yīn yīn lǎo shù zhuàn huáng yīng,yàn yàn dōng lí càn shuāng jú。
世纷无尽过眼空,生事不丰随意足。shì fēn wú jǐn guò yǎn kōng,shēng shì bù fēng suí yì zú。
庙廊之姿老蓬荜,环堵萧条仅容膝。miào láng zhī zī lǎo péng bì,huán dǔ xiāo tiáo jǐn róng xī。
大儿顽钝懒诗书,小儿娇痴爱梨栗。dà ér wán dùn lǎn shī shū,xiǎo ér jiāo chī ài lí lì。
老妻日暮荷锄归,欣然一笑共蜗室。lǎo qī rì mù hé chú guī,xīn rán yī xiào gòng wō shì。
哦诗未遣愁肝肾,醉里呼儿供纸笔。ó shī wèi qiǎn chóu gān shèn,zuì lǐ hū ér gōng zhǐ bǐ。
时时得句辄写之,五言平淡用一律。shí shí dé jù zhé xiě zhī,wǔ yán píng dàn yòng yī lǜ。
田家酒熟夜打门,头上自有漉酒巾。tián jiā jiǔ shú yè dǎ mén,tóu shàng zì yǒu lù jiǔ jīn。
老农时问桑麻长,提壶挈榼来相亲。lǎo nóng shí wèn sāng má zhǎng,tí hú qiè kē lái xiāng qīn。
一尊径醉北窗卧,萧然自谓羲皇人。yī zūn jìng zuì běi chuāng wò,xiāo rán zì wèi xī huáng rén。
此公闻道穷亦乐,容貌不枯似丹渥。cǐ gōng wén dào qióng yì lè,róng mào bù kū shì dān wò。
儒林纷纷随溷浊,山林高义久寂寞。rú lín fēn fēn suí hùn zhuó,shān lín gāo yì jiǔ jì mò。
假令九原今可作,举公蓝舆也不恶。jiǎ lìng jiǔ yuán jīn kě zuò,jǔ gōng lán yú yě bù è。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

夏日游南湖

谢薖

曲尘裙与草争绿,象鼻筒轻琼作杯。qū chén qún yǔ cǎo zhēng lǜ,xiàng bí tǒng qīng qióng zuò bēi。
可惜小舟横两桨,无人催送莫愁来。kě xī xiǎo zhōu héng liǎng jiǎng,wú rén cuī sòng mò chóu lái。

咏金来禽

谢薖

枝上离离金弹丸,宜随玉食荐金盘。zhī shàng lí lí jīn dàn wán,yí suí yù shí jiàn jīn pán。
从来物以远为贵,酷爱闽中荔子丹。cóng lái wù yǐ yuǎn wèi guì,kù ài mǐn zhōng lì zi dān。

晚晴步塘上

谢薖

漫踏斜阳堤上行,偶逢白叟问年登。màn tà xié yáng dī shàng xíng,ǒu féng bái sǒu wèn nián dēng。
去年禾乾龟兆拆,今年雨多禾耳生。qù nián hé qián guī zhào chāi,jīn nián yǔ duō hé ěr shēng。

鸣鸠

谢薖

云阴解尽却残晖,屋上鸣鸠唤妇归。yún yīn jiě jǐn què cán huī,wū shàng míng jiū huàn fù guī。
不见池塘烟雨里,鸳鸯相并湿红衣。bù jiàn chí táng yān yǔ lǐ,yuān yāng xiāng bìng shī hóng yī。

山间四首

谢薖

篱落秋花未得霜,嫣然一笑媚秋阳。lí luò qiū huā wèi dé shuāng,yān rán yī xiào mèi qiū yáng。
可人风味撩诗兴,不记姚家宫样黄。kě rén fēng wèi liāo shī xīng,bù jì yáo jiā gōng yàng huáng。

山间四首

谢薖

野老缘冈拾堕樵,溪童收网度横桥。yě lǎo yuán gāng shí duò qiáo,xī tóng shōu wǎng dù héng qiáo。
高怀尽在行歌里,岂信人间有市朝。gāo huái jǐn zài xíng gē lǐ,qǐ xìn rén jiān yǒu shì cháo。

山间四首

谢薖

未羡颜生乐一箪,一箪悬磬若为欢。wèi xiàn yán shēng lè yī dān,yī dān xuán qìng ruò wèi huān。
有田如使扬雄足,亦学前贤在涧盘。yǒu tián rú shǐ yáng xióng zú,yì xué qián xián zài jiàn pán。

山间四首

谢薖

举案齐眉老孟光,隐居无计可须忙。jǔ àn qí méi lǎo mèng guāng,yǐn jū wú jì kě xū máng。
残年但使糟床注,亦付生涯与醉乡。cán nián dàn shǐ zāo chuáng zhù,yì fù shēng yá yǔ zuì xiāng。

移松二首

谢薖

古貌苍髯十八公,巍巍独出众材中。gǔ mào cāng rán shí bā gōng,wēi wēi dú chū zhòng cái zhōng。
朝来挽致茅堂下,为我商量送好风。cháo lái wǎn zhì máo táng xià,wèi wǒ shāng liàng sòng hǎo fēng。

移松二首

谢薖

河出昆仑派九州,屹然砥柱立中流。hé chū kūn lún pài jiǔ zhōu,yì rán dǐ zhù lì zhōng liú。
苍松若比丘山重,岂但回头费万牛。cāng sōng ruò bǐ qiū shān zhòng,qǐ dàn huí tóu fèi wàn niú。

偶书二首

谢薖

大儒读书如布谷,小儿据几如王孙。dà rú dú shū rú bù gǔ,xiǎo ér jù jǐ rú wáng sūn。
道人竟日无一事,卧看前江烟雨昏。dào rén jìng rì wú yī shì,wò kàn qián jiāng yān yǔ hūn。

偶书二首

谢薖

平生蹇吃不解语,终日坐窗从客嘲。píng shēng jiǎn chī bù jiě yǔ,zhōng rì zuò chuāng cóng kè cháo。
它年若使登要路,定被人讥无口匏。tā nián ruò shǐ dēng yào lù,dìng bèi rén jī wú kǒu páo。

题陈先生华山高卧图

谢薖

落叶开花秋复春,睡中荣悴岂关身。luò yè kāi huā qiū fù chūn,shuì zhōng róng cuì qǐ guān shēn。
那知五起鸡三唱,亦有寒窗不寐人。nà zhī wǔ qǐ jī sān chàng,yì yǒu hán chuāng bù mèi rén。

从陈妙音觅酒二首

谢薖

雪窗痴坐拨寒灰,万斛清愁扫不开。xuě chuāng chī zuò bō hán huī,wàn hú qīng chóu sǎo bù kāi。
排遣此怀将底物,凭君催送曲生来。pái qiǎn cǐ huái jiāng dǐ wù,píng jūn cuī sòng qū shēng lái。

从陈妙音觅酒二首

谢薖

长恐闺人抱颈羞,何当更脱鹔鹴裘。zhǎng kǒng guī rén bào jǐng xiū,hé dāng gèng tuō sù shuāng qiú。
试烦郎子倾家酿,不用平原老督邮。shì fán láng zi qīng jiā niàng,bù yòng píng yuán lǎo dū yóu。