古诗词

寄饶次守

谢薖

我初丱角时,闻有饶进父。wǒ chū guàn jiǎo shí,wén yǒu ráo jìn fù。
破衣下里舍,应书不得举。pò yī xià lǐ shě,yīng shū bù dé jǔ。
要是磊落人,白眼看法度。yào shì lěi luò rén,bái yǎn kàn fǎ dù。
吹笙弹箜篌,馀事能律吕。chuī shēng dàn kōng hóu,yú shì néng lǜ lǚ。
市人恶少年,往往争笑侮。shì rén è shǎo nián,wǎng wǎng zhēng xiào wǔ。
掉头出里门,徒步大梁去。diào tóu chū lǐ mén,tú bù dà liáng qù。
蒯缑谒王公,敝貂走风雨。kuǎi gōu yè wáng gōng,bì diāo zǒu fēng yǔ。
十年不还乡,无人问死所。shí nián bù hái xiāng,wú rén wèn sǐ suǒ。
客从北方来,喜气满眉宇。kè cóng běi fāng lái,xǐ qì mǎn méi yǔ。
探怀出君诗,字字粲玑珇。tàn huái chū jūn shī,zì zì càn jī zǔ。
笔踪入颜扬,句法窥李杜。bǐ zōng rù yán yáng,jù fǎ kuī lǐ dù。
奇伟可畏人,我辈谁比数。qí wěi kě wèi rén,wǒ bèi shuí bǐ shù。
借问从谁游,一一英俊侣。jiè wèn cóng shuí yóu,yī yī yīng jùn lǚ。
我家阿夷兄,诗有春草句。wǒ jiā ā yí xiōng,shī yǒu chūn cǎo jù。
说君不离口,恨我识君暮。shuō jūn bù lí kǒu,hèn wǒ shí jūn mù。
帝城十二衢,素衣染黄土。dì chéng shí èr qú,sù yī rǎn huáng tǔ。
食贫出无车,羁旅亦良苦。shí pín chū wú chē,jī lǚ yì liáng kǔ。
束书早归来,只鸡祭坟墓。shù shū zǎo guī lái,zhǐ jī jì fén mù。
况闻霍将军,尚有陈氏母。kuàng wén huò jiāng jūn,shàng yǒu chén shì mǔ。
铜山郁嵯峨,其下原膴膴。tóng shān yù cuó é,qí xià yuán hū hū。
我思结茆舍,带经学农圃。wǒ sī jié máo shě,dài jīng xué nóng pǔ。
他日如买邻,定可连墙住。tā rì rú mǎi lín,dìng kě lián qiáng zhù。
颇闻君卜昏,我亦未有妇。pǒ wén jūn bo hūn,wǒ yì wèi yǒu fù。
要如子柳子,各娶老农女。yào rú zi liǔ zi,gè qǔ lǎo nóng nǚ。
东市买杯杓,西市买筐筥。dōng shì mǎi bēi biāo,xī shì mǎi kuāng jǔ。
南市买绠缶,北市买甑釜。nán shì mǎi gěng fǒu,běi shì mǎi zèng fǔ。
生理能稍稍,来往办鸡黍。shēng lǐ néng shāo shāo,lái wǎng bàn jī shǔ。
两家如有子,男女互嫁娶。liǎng jiā rú yǒu zi,nán nǚ hù jià qǔ。
从来不识面,便作平生语。cóng lái bù shí miàn,biàn zuò píng shēng yǔ。
但缘臭味同,请君莫讶许。dàn yuán chòu wèi tóng,qǐng jūn mò yà xǔ。

谢薖

谢薖(kē)(1074~1116)字幼盘,自号竹友居士。抚州临川(今江西抚州)人。北宋著名诗人,江西诗派二十五法嗣之一。谢逸从弟,与兄齐名,同学于吕希哲,并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢逸并称为“江西诗派临川四才子”。30多岁时参加科举,不第而归,遂淡泊功名之心。常开窗对竹,认为竹劲气节,贯四时而不改柯易叶,君子似之,因号竹友居士。当时,不少文人靠取媚权臣而显贵,而他兄弟二人宁可老死布衣,也不走此邪路,其高节一直为人称许。徽宗政和六年卒(吕本中《谢幼盘文集跋》),年四十三(明弘治《抚州府志》卷二一)。 谢薖的作品>>

猜您喜欢

集庵摩勒园观李伯时画阳关图以不能舍馀习偶被世人知为韵得人字赋六言

谢薖

摩诘句中有眼,龙眠笔下通神。mó jí jù zhōng yǒu yǎn,lóng mián bǐ xià tōng shén。
佳篇与画张本,短纸为诗写真。jiā piān yǔ huà zhāng běn,duǎn zhǐ wèi shī xiě zhēn。
渭城偶落吾手,小圃传观众宾。wèi chéng ǒu luò wú shǒu,xiǎo pǔ chuán guān zhòng bīn。
坐上宴如居士,暗中摸索离人。zuò shàng yàn rú jū shì,àn zhōng mō suǒ lí rén。

书李元亮真牧堂赋后

谢薖

挥翰眼中元亮,牧牛何处癯仙。huī hàn yǎn zhōng yuán liàng,mù niú hé chù qú xiān。
公择如今不泯,当家诸子俱贤。gōng zé rú jīn bù mǐn,dāng jiā zhū zi jù xián。

题陈阳树石二首

谢薖

寒藤骨数百尺,枯木大七八围。hán téng gǔ shù bǎi chǐ,kū mù dà qī bā wéi。
挽取到公奇石,俱还数幅寒溪。wǎn qǔ dào gōng qí shí,jù hái shù fú hán xī。

题陈阳树石二首

谢薖

解写枯松润石,陈阳笔意名家。jiě xiě kū sōng rùn shí,chén yáng bǐ yì míng jiā。
弟子蔡规今老,古人王宰何加。dì zi cài guī jīn lǎo,gǔ rén wáng zǎi hé jiā。
199«891011121314