古诗词

通守黄子说解印造朝之日江梅辄花天其或者以相行色耶取风人托物之义赋诗饯别致缱绻意

史弥宁

鹓甃霜明欺晓色,一笑巡檐梅摘索。yuān zhòu shuāng míng qī xiǎo sè,yī xiào xún yán méi zhāi suǒ。
犯寒小队出郊坰,攀折南枝饯行客。fàn hán xiǎo duì chū jiāo jiōng,pān zhé nán zhī jiàn xíng kè。
此客端的梅样清,秋水为神月为魄。cǐ kè duān de méi yàng qīng,qiū shuǐ wèi shén yuè wèi pò。
瑶葩粲日耿林园,玉树凌空挺标格。yáo pā càn rì gěng lín yuán,yù shù líng kōng tǐng biāo gé。
悬知仙种出闽峤,分得幽姿来楚泽。xuán zhī xiān zhǒng chū mǐn jiào,fēn dé yōu zī lái chǔ zé。
蘼芜蘅芷逊孤芳,万绿千红俱避席。mí wú héng zhǐ xùn gū fāng,wàn lǜ qiān hóng jù bì xí。
共惟别驾东閤郎,战退膏粱凛冰檗。gòng wéi bié jià dōng gé láng,zhàn tuì gāo liáng lǐn bīng bò。
流传好语到前村,是谁不道君清白。liú chuán hǎo yǔ dào qián cūn,shì shuí bù dào jūn qīng bái。
手调金鼎升庙廊,稳继大门名烜赫。shǒu diào jīn dǐng shēng miào láng,wěn jì dà mén míng xuǎn hè。
朅来得此岁寒友,气味深长殊莫逆。qiè lái dé cǐ suì hán yǒu,qì wèi shēn zhǎng shū mò nì。
相期嚼蕊吐瑰词,更拟浮香醉琼液。xiāng qī jué ruǐ tǔ guī cí,gèng nǐ fú xiāng zuì qióng yè。
天飙吹起朝玉皇,香案前头颜咫尺。tiān biāo chuī qǐ cháo yù huáng,xiāng àn qián tóu yán zhǐ chǐ。
回班烂熳赏西湖,不妨频著孤山屐。huí bān làn màn shǎng xī hú,bù fáng pín zhù gū shān jī。
明朝风月半凄凉,老我沧浪尚萍迹。míng cháo fēng yuè bàn qī liáng,lǎo wǒ cāng làng shàng píng jì。
满城稚耋重相思,江路攀辕累千百。mǎn chéng zhì dié zhòng xiāng sī,jiāng lù pān yuán lèi qiān bǎi。
归骢蹋雪度关山,有句先春寄来驿。guī cōng tà xuě dù guān shān,yǒu jù xiān chūn jì lái yì。

史弥宁

宋明州鄞县人,字安卿。史浩从子。宁宗嘉定中,以国子舍生莅春坊事,带阁门宣赞舍人,知邵阳。有《友林乙稿》。 史弥宁的作品>>

猜您喜欢

竹所夜思

史弥宁

保社荒寒欠主盟,此君却解以诗鸣。bǎo shè huāng hán qiàn zhǔ méng,cǐ jūn què jiě yǐ shī míng。
风窗满耳吟秋句,比似侬诗渠更清。fēng chuāng mǎn ěr yín qiū jù,bǐ shì nóng shī qú gèng qīng。

妙峰亭晚望

史弥宁

峭峰顶上著危亭,四面山开云锦屏。qiào fēng dǐng shàng zhù wēi tíng,sì miàn shān kāi yún jǐn píng。
秾淡浅深多变态,天公浪费几丹青。nóng dàn qiǎn shēn duō biàn tài,tiān gōng làng fèi jǐ dān qīng。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

菩提坊里著诗豪,佳木繁阴暑易逃。pú tí fāng lǐ zhù shī háo,jiā mù fán yīn shǔ yì táo。
不用移文勒回驾,个中境界尽清高。bù yòng yí wén lēi huí jià,gè zhōng jìng jiè jǐn qīng gāo。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

我本无心山上山,随风聊复过沧湾。wǒ běn wú xīn shān shàng shān,suí fēng liáo fù guò cāng wān。
等闲偿了为霖愿,却敛神功紫翠间。děng xián cháng le wèi lín yuàn,què liǎn shén gōng zǐ cuì jiān。

次韵黄贰车三绝句

史弥宁

了却文书可是痴,幅巾行散任风吹。le què wén shū kě shì chī,fú jīn xíng sàn rèn fēng chuī。
挥毫飒飒诗惊雨,洒面萧萧雨送诗。huī háo sà sà shī jīng yǔ,sǎ miàn xiāo xiāo yǔ sòng shī。

赋栖真观月季

史弥宁

茶芗从臾访栖真,闯户蔫红绝可人。chá xiāng cóng yú fǎng qī zhēn,chuǎng hù niān hóng jué kě rén。
不逐群芳更代谢,一生享用四时春。bù zhú qún fāng gèng dài xiè,yī shēng xiǎng yòng sì shí chūn。

诗禅

史弥宁

诗家活法类禅机,悟处工夫谁得知。shī jiā huó fǎ lèi chán jī,wù chù gōng fū shuí dé zhī。
寻著这些关■子,国风雅颂不难追。xún zhù zhè xiē guān zi,guó fēng yǎ sòng bù nán zhuī。

吟天

史弥宁

流水孤村三两家,夕阳牛背载寒鸦。liú shuǐ gū cūn sān liǎng jiā,xī yáng niú bèi zài hán yā。
扶筇笑入梅花去,个样吟天嘉不嘉。fú qióng xiào rù méi huā qù,gè yàng yín tiān jiā bù jiā。

东林云上人见过

史弥宁

瘦藤十载别康庐,五老山中安稳无。shòu téng shí zài bié kāng lú,wǔ lǎo shān zhōng ān wěn wú。
霜后诗禅来访我,为言面目带清臞。shuāng hòu shī chán lái fǎng wǒ,wèi yán miàn mù dài qīng qú。

西风

史弥宁

干了岩犀奔拒霜,又催茱菊趁重阳。gàn le yán xī bēn jù shuāng,yòu cuī zhū jú chèn zhòng yáng。
白蘋红蓼仓黄染,冷笑西风有底忙。bái píng hóng liǎo cāng huáng rǎn,lěng xiào xī fēng yǒu dǐ máng。

木犀

史弥宁

一段长长寂寞秋,著鞭芙菊尚包羞。yī duàn zhǎng zhǎng jì mò qiū,zhù biān fú jú shàng bāo xiū。
搀先饱绽黄金粟,不落西风第二筹。chān xiān bǎo zhàn huáng jīn sù,bù luò xī fēng dì èr chóu。

木犀

史弥宁

寿藤伴我倚秋风,老去无诗意转慵。shòu téng bàn wǒ yǐ qiū fēng,lǎo qù wú shī yì zhuǎn yōng。
只是看花非觅句,清香错认恼冲龙。zhǐ shì kàn huā fēi mì jù,qīng xiāng cuò rèn nǎo chōng lóng。

观画

史弥宁

江山梅竹好精神,渔父畦丁也逼真。jiāng shān méi zhú hǎo jīng shén,yú fù qí dīng yě bī zhēn。
终是有些堪恨处,画中更欠著诗人。zhōng shì yǒu xiē kān hèn chù,huà zhōng gèng qiàn zhù shī rén。

次邬文伯城南夜归韵

史弥宁

孤屿清江落木天,十分诗思满归船。gū yǔ qīng jiāng luò mù tiān,shí fēn shī sī mǎn guī chuán。
岩犀稛载香浮鼻,一味书窗恼夜眠。yán xī kǔn zài xiāng fú bí,yī wèi shū chuāng nǎo yè mián。

偶述

史弥宁

农忻膏泽了春耕,客免深泥阻去程。nóng xīn gāo zé le chūn gēng,kè miǎn shēn ní zǔ qù chéng。
日里放晴终夜雨,天公两下做人情。rì lǐ fàng qíng zhōng yè yǔ,tiān gōng liǎng xià zuò rén qíng。