古诗词

送福州通判陈铸殿丞

文彦博

泽宫登甲第,殿省滞时英。zé gōng dēng jiǎ dì,diàn shěng zhì shí yīng。
闽国题舆贵,稽山昼锦荣。mǐn guó tí yú guì,jī shān zhòu jǐn róng。
轶才犹绊骥,美俗仰诚衡。yì cái yóu bàn jì,měi sú yǎng chéng héng。
寿母平返喜,迎知讼牒清。shòu mǔ píng fǎn xǐ,yíng zhī sòng dié qīng。

文彦博

宋汾州介休人,字宽夫。仁宗天圣五年进士。累迁殿中侍御史。庆历七年,任枢密副使、参知政事。以镇压贝州王则起义,拜同中书门下平章事。皇祐三年被劾罢相,出知许、青、永兴等州军。至和二年复相。嘉祐三年,出判河南等地,封潞国公。神宗朝,反对王安石变法,极论市易损国体,惹民怨,出判大名、河南府。元丰六年以太师致仕。哲宗元祐初,因司马光荐,为平章军国重事。五年,复致仕。历仕四朝,任将相五十年。卒谥忠烈。有《潞公集》。 文彦博的作品>>

猜您喜欢

送子骏朝议归阙

文彦博

累年分领西台宪,留滞周南人共叹。lèi nián fēn lǐng xī tái xiàn,liú zhì zhōu nán rén gòng tàn。
蚤传文价出坤维,为有仙才生阆苑。zǎo chuán wén jià chū kūn wéi,wèi yǒu xiān cái shēng láng yuàn。
桂籍登科既已失,兰筋飞步终难绊。guì jí dēng kē jì yǐ shī,lán jīn fēi bù zhōng nán bàn。
两持漕节赋均平,历守藩符政宽简。liǎng chí cáo jié fù jūn píng,lì shǒu fān fú zhèng kuān jiǎn。
圣皇继统始谋庙,哲辅官材专进善。shèng huáng jì tǒng shǐ móu miào,zhé fǔ guān cái zhuān jìn shàn。
巍巍云阙此归觐,禁严侍从须邦彦。wēi wēi yún quē cǐ guī jìn,jìn yán shì cóng xū bāng yàn。
离襟欲判重徘徊,林下相从池上杯。lí jīn yù pàn zhòng pái huái,lín xià xiāng cóng chí shàng bēi。
别后思君何处望,肩舆频上紫金台。bié hòu sī jūn hé chù wàng,jiān yú pín shàng zǐ jīn tái。

送乾元寺`住持实大师

文彦博

乾元古道场,宛在香山阳。qián yuán gǔ dào chǎng,wǎn zài xiāng shān yáng。
实师应请去,无滞于一方。shí shī yīng qǐng qù,wú zhì yú yī fāng。
飘然振镮锡,殊不事包囊。piāo rán zhèn huán xī,shū bù shì bāo náng。
孤风尤可尚,静法固有常。gū fēng yóu kě shàng,jìng fǎ gù yǒu cháng。
真心得正住,安重如陵冈。zhēn xīn dé zhèng zhù,ān zhòng rú líng gāng。
况闻师议论,博洽而精详。kuàng wén shī yì lùn,bó qià ér jīng xiáng。
和会禅与讲,若登圭峰堂。hé huì chán yǔ jiǎng,ruò dēng guī fēng táng。
迎知向学众,汲汲趋门墙。yíng zhī xiàng xué zhòng,jí jí qū mén qiáng。
洪钟既大叩,随宜为发扬。hóng zhōng jì dà kòu,suí yí wèi fā yáng。
清伊自南来,长波极渺茫。qīng yī zì nán lái,zhǎng bō jí miǎo máng。
所谓筏喻者,利济如侨梁。suǒ wèi fá yù zhě,lì jì rú qiáo liáng。

某伏蒙宫师相公杜寄示新居诗斋沐捧读不胜铭叹某谨成拙诗一章上纪盛德粗伸谢意

文彦博

年至即还政,贤哉近古稀。nián zhì jí hái zhèng,xián zāi jìn gǔ xī。
明哲冠四辅,谋猷翊万微。míng zhé guān sì fǔ,móu yóu yì wàn wēi。
名遂身乃退,意确天弗违。míng suì shēn nǎi tuì,yì què tiān fú wéi。
奇节焕青简,遗法在黄扉。qí jié huàn qīng jiǎn,yí fǎ zài huáng fēi。
仁里开新第,德宇翔采翚。rén lǐ kāi xīn dì,dé yǔ xiáng cǎi huī。
宴宅俭有制,丘墙高可依。yàn zhái jiǎn yǒu zhì,qiū qiáng gāo kě yī。
雅言重金鼎,清音繁玉徽。yǎ yán zhòng jīn dǐng,qīng yīn fán yù huī。
一览近观徼,三复终研几。yī lǎn jìn guān jiǎo,sān fù zhōng yán jǐ。
私橐永缄秘,蔀室增光辉。sī tuó yǒng jiān mì,bù shì zēng guāng huī。
信矣贤人业,发于君子机。xìn yǐ xián rén yè,fā yú jūn zi jī。
孤生怀绛帐,引颈咏缁衣。gū shēng huái jiàng zhàng,yǐn jǐng yǒng zī yī。
圣神方图任,日冀东山归。shèng shén fāng tú rèn,rì jì dōng shān guī。

招刘伯寿秘监

文彦博

君自山中来,熟见山中事。jūn zì shān zhōng lái,shú jiàn shān zhōng shì。
我亦山中人,素怀归山志。wǒ yì shān zhōng rén,sù huái guī shān zhì。
切望青牛车,细问归山计。qiè wàng qīng niú chē,xì wèn guī shān jì。

题史馆兵部傅君草堂

文彦博

羡君济上墅,胜概不可名。xiàn jūn jì shàng shù,shèng gài bù kě míng。
泉石与松竹,声影交相清。quán shí yǔ sōng zhú,shēng yǐng jiāo xiāng qīng。
周墙数百堵,版筑皆亲营。zhōu qiáng shù bǎi dǔ,bǎn zhù jiē qīn yíng。
箕尾出南极,直对茅轩明。jī wěi chū nán jí,zhí duì máo xuān míng。
陶庐自爱乐,蒋径堪逢迎。táo lú zì ài lè,jiǎng jìng kān féng yíng。
但恐赤松子,到此难忘情。dàn kǒng chì sōng zi,dào cǐ nán wàng qíng。
拾却留侯伴,从吾林下行。shí què liú hóu bàn,cóng wú lín xià xíng。

过燕川渡

文彦博

燕川东北孔山西,借车直渡马头溪。yàn chuān dōng běi kǒng shān xī,jiè chē zhí dù mǎ tóu xī。
农樵引路津不迷,行行引上青云梯。nóng qiáo yǐn lù jīn bù mí,xíng xíng yǐn shàng qīng yún tī。
回头不视林木低,谷风冷冷山鸟啼。huí tóu bù shì lín mù dī,gǔ fēng lěng lěng shān niǎo tí。
岩隈泉甘土仍肥,昔人于斯卜幽栖。yán wēi quán gān tǔ réng féi,xī rén yú sī bo yōu qī。
春深芝术生新荑,采芝茹术希夷齐。chūn shēn zhī shù shēng xīn tí,cǎi zhī rú shù xī yí qí。
诸公共游不知疲,长吟吐气如虹蜺。zhū gōng gòng yóu bù zhī pí,zhǎng yín tǔ qì rú hóng ní。
水演石上写此诗,手拭苍藓脚踏泥。shuǐ yǎn shí shàng xiě cǐ shī,shǒu shì cāng xiǎn jiǎo tà ní。
冒寒履险不惮辞,勉欲继踵前贤题。mào hán lǚ xiǎn bù dàn cí,miǎn yù jì zhǒng qián xián tí。

寄题密州超然台

文彦博

莒侯之燕处,层台逾十寻。jǔ hóu zhī yàn chù,céng tái yú shí xún。
俯镇千乘国,前瞻九仙岑。fǔ zhèn qiān chéng guó,qián zhān jiǔ xiān cén。
勿作西州意,姑为东武吟。wù zuò xī zhōu yì,gū wèi dōng wǔ yín。
名教有静乐,纷华无动心。míng jiào yǒu jìng lè,fēn huá wú dòng xīn。
凭高肆远目,怀往散冲襟。píng gāo sì yuǎn mù,huái wǎng sàn chōng jīn。
琴觞兴不浅,风月情更深。qín shāng xīng bù qiǎn,fēng yuè qíng gèng shēn。
民被裤襦惠,境绝枹鼓音。mín bèi kù rú huì,jìng jué bāo gǔ yīn。
欲识超然意,鸰原赋掷金。yù shí chāo rán yì,líng yuán fù zhì jīn。

折杨柳

文彦博

长忆都门外,低垂拂路尘。zhǎng yì dōu mén wài,dī chuí fú lù chén。
更思南陌上,攀折赠行人。gèng sī nán mò shàng,pān zhé zèng xíng rén。
行人经岁别,杨柳逐年新。xíng rén jīng suì bié,yáng liǔ zhú nián xīn。
何当逢塞雁,重寄一枝春。hé dāng féng sāi yàn,zhòng jì yī zhī chūn。

夜夜曲

文彦博

明月流清汉,娟娟照洞房。míng yuè liú qīng hàn,juān juān zhào dòng fáng。
微风吹败叶,飒飒下银床。wēi fēng chuī bài yè,sà sà xià yín chuáng。
尘晦流黄素,炉销壁恶香。chén huì liú huáng sù,lú xiāo bì è xiāng。
年年机杼妾,独怨夜何长。nián nián jī zhù qiè,dú yuàn yè hé zhǎng。

长相思

文彦博

远别苦无悰,离居常戚戚。yuǎn bié kǔ wú cóng,lí jū cháng qī qī。
顾慕怀所欢,徘徊弥自惜。gù mù huái suǒ huān,pái huái mí zì xī。
琼蕊不可采,瑶华未堪摘。qióng ruǐ bù kě cǎi,yáo huá wèi kān zhāi。
惟凭尺锦书,一寄长相忆。wéi píng chǐ jǐn shū,yī jì zhǎng xiāng yì。

阳春曲

文彦博

颇伤金管遽,仍恨缇光促。pǒ shāng jīn guǎn jù,réng hèn tí guāng cù。
四序若循环,百年如转轴。sì xù ruò xún huán,bǎi nián rú zhuǎn zhóu。
佳人暮不归,兰苕春又绿。jiā rén mù bù guī,lán sháo chūn yòu lǜ。
空持绿绮琴,愁弄阳春曲。kōng chí lǜ qǐ qín,chóu nòng yáng chūn qū。

去春蒙西都致政李少师

文彦博

新诗五首缘招隐,未得西归未敢酬。xīn shī wǔ shǒu yuán zhāo yǐn,wèi dé xī guī wèi gǎn chóu。
今许均劳解枢柄,期君同伴赤松游。jīn xǔ jūn láo jiě shū bǐng,qī jūn tóng bàn chì sōng yóu。
伊西古寺茅庵静,不到经今八九春。yī xī gǔ sì máo ān jìng,bù dào jīng jīn bā jiǔ chūn。
岩谷定知云水冷,宫师常作独游人。yán gǔ dìng zhī yún shuǐ lěng,gōng shī cháng zuò dú yóu rén。
斗薮缁尘捋白髭,缄书先去问宫师。dòu sǒu zī chén lǚ bái zī,jiān shū xiān qù wèn gōng shī。
仙舟东下能相访,同上平嵩把酒卮。xiān zhōu dōng xià néng xiāng fǎng,tóng shàng píng sōng bǎ jiǔ zhī。

元师迁化其徒得舍利供于天钵因作四十言赞叹既而得殿省苏承诗又增十字

文彦博

师今顺寂去,所寂竟何如。shī jīn shùn jì qù,suǒ jì jìng hé rú。
倏尔归无物,湛然同太虚。shū ěr guī wú wù,zhàn rán tóng tài xū。
化成三昧火,超出四禅居。huà chéng sān mèi huǒ,chāo chū sì chán jū。
方悟祇园法,又胜漆园书。fāng wù qí yuán fǎ,yòu shèng qī yuán shū。
苏君善知识,言诗更起予。sū jūn shàn zhī shí,yán shī gèng qǐ yǔ。

溴水

文彦博

潺湲北山水,缭绕南城皋。chán yuán běi shān shuǐ,liáo rào nán chéng gāo。
晴滩锦石乱,击触春湍高。qíng tān jǐn shí luàn,jī chù chūn tuān gāo。
谁谓溴梁大,不能容鲂鱽。shuí wèi xiù liáng dà,bù néng róng fáng dāo。
临流自缩手,揭厉应徒劳。lín liú zì suō shǒu,jiē lì yīng tú láo。

登平嵩阁右嵩亭作

文彦博

不较平嵩与右嵩,大都亭阁画穹嵩。bù jiào píng sōng yǔ yòu sōng,dà dōu tíng gé huà qióng sōng。
太行太室当前后,俱是家山入望中。tài xíng tài shì dāng qián hòu,jù shì jiā shān rù wàng zhōng。