古诗词

故相国元宪宋公挽词

文彦博

念昔为寮契,周旋一纪馀。niàn xī wèi liáo qì,zhōu xuán yī jì yú。
佐时君望重,谋国我才疏。zuǒ shí jūn wàng zhòng,móu guó wǒ cái shū。
雾露常蒙润,阳秋每借嘘。wù lù cháng méng rùn,yáng qiū měi jiè xū。
忽焉伤殄瘁,陨泪满襟裾。hū yān shāng tiǎn cuì,yǔn lèi mǎn jīn jū。

文彦博

宋汾州介休人,字宽夫。仁宗天圣五年进士。累迁殿中侍御史。庆历七年,任枢密副使、参知政事。以镇压贝州王则起义,拜同中书门下平章事。皇祐三年被劾罢相,出知许、青、永兴等州军。至和二年复相。嘉祐三年,出判河南等地,封潞国公。神宗朝,反对王安石变法,极论市易损国体,惹民怨,出判大名、河南府。元丰六年以太师致仕。哲宗元祐初,因司马光荐,为平章军国重事。五年,复致仕。历仕四朝,任将相五十年。卒谥忠烈。有《潞公集》。 文彦博的作品>>

猜您喜欢

故尚书懿敏王公挽词

文彦博

盛德三槐旧,论交二纪深。shèng dé sān huái jiù,lùn jiāo èr jì shēn。
帝聪闻曳履,人望在为霖。dì cōng wén yè lǚ,rén wàng zài wèi lín。
没世犹赍志,康时未称心。méi shì yóu jī zhì,kāng shí wèi chēng xīn。
孤怀伤殄瘁,清泪满衣襟。gū huái shāng tiǎn cuì,qīng lèi mǎn yī jīn。

尚书令魏国忠宪韩公挽词其二

文彦博

出入三朝共,周旋四纪同。chū rù sān cháo gòng,zhōu xuán sì jì tóng。
论交最知我,经世独推公。lùn jiāo zuì zhī wǒ,jīng shì dú tuī gōng。
观水惊川逝,升堂失栋隆。guān shuǐ jīng chuān shì,shēng táng shī dòng lóng。
悲怀与声泪,远寄绋讴中。bēi huái yǔ shēng lèi,yuǎn jì fú ōu zhōng。

太尉韩国文忠富公哀词

文彦博

蚤擅才名重,天资德望崇。zǎo shàn cái míng zhòng,tiān zī dé wàng chóng。
大勋缘定策,美利在和戎。dà xūn yuán dìng cè,měi lì zài hé róng。
一代推人杰,三朝倚栋隆。yī dài tuī rén jié,sān cháo yǐ dòng lóng。
音容虽已矣,永誉更无穷。yīn róng suī yǐ yǐ,yǒng yù gèng wú qióng。

太尉韩国文忠富公哀词

文彦博

我愧才无取,公常问不能。wǒ kuì cái wú qǔ,gōng cháng wèn bù néng。
白麻曾并命,黄阁遂同升。bái má céng bìng mìng,huáng gé suì tóng shēng。
调燮彝伦叙,将明庶绩凝。diào xiè yí lún xù,jiāng míng shù jì níng。
如仁今奄忽,昭代失良肱。rú rén jīn yǎn hū,zhāo dài shī liáng gōng。

汶阳馆

文彦博

去岁营船隩,今朝馆汶阳。qù suì yíng chuán ào,jīn cháo guǎn wèn yáng。
海空沙漠漠,河广草茫茫。hǎi kōng shā mò mò,hé guǎng cǎo máng máng。
家国哀千古,男儿慨四方。jiā guó āi qiān gǔ,nán ér kǎi sì fāng。
老槐秋雨暗,孤影照琳琅。lǎo huái qiū yǔ àn,gū yǐng zhào lín láng。

玉梁

文彦博

玉梁千丈驾澄流,曾与群仙烂熳游。yù liáng qiān zhàng jià chéng liú,céng yǔ qún xiān làn màn yóu。
丹桂扶疏应近月,紫苔漫没几经秋。dān guì fú shū yīng jìn yuè,zǐ tái màn méi jǐ jīng qiū。
蒙蒙五里皆金雾,岌岌三休是宝楼。méng méng wǔ lǐ jiē jīn wù,jí jí sān xiū shì bǎo lóu。
此地回骖时一望,世间尘上尽蜉蝣。cǐ dì huí cān shí yī wàng,shì jiān chén shàng jǐn fú yóu。

幽兰

文彦博

燕姞梦魂唯是见,谢家庭户本来多。yàn jí mèng hún wéi shì jiàn,xiè jiā tíng hù běn lái duō。
好将绿叶亲芳穗,莫把清芬借败荷。hǎo jiāng lǜ yè qīn fāng suì,mò bǎ qīng fēn jiè bài hé。
避世已为骚客佩,绕梁还入郢人歌。bì shì yǐ wèi sāo kè pèi,rào liáng hái rù yǐng rén gē。
虽然九畹能香国,不奈三秋鹈鴂何。suī rán jiǔ wǎn néng xiāng guó,bù nài sān qiū tí jué hé。

寄友人

文彦博

缔交何止号如龙,发箧畴年绛帐同。dì jiāo hé zhǐ hào rú lóng,fā qiè chóu nián jiàng zhàng tóng。
方领聚游多雅致,幅巾嘉论有清风。fāng lǐng jù yóu duō yǎ zhì,fú jīn jiā lùn yǒu qīng fēng。
名高阙里二三子,学继台城百六公。míng gāo quē lǐ èr sān zi,xué jì tái chéng bǎi liù gōng。
别后愈知琨气大,可能持久在江东。bié hòu yù zhī kūn qì dà,kě néng chí jiǔ zài jiāng dōng。

公子

文彦博

甲第峨峨爵观前,对回微岸鵔鸃冠。jiǎ dì é é jué guān qián,duì huí wēi àn jùn yí guān。
锦鞯飞鞚丹砂埒,蜜炬流膏紫玉盘。jǐn jiān fēi kòng dān shā liè,mì jù liú gāo zǐ yù pán。
狐尾单衣常裛麝,虎头双绶镇薰兰。hú wěi dān yī cháng yì shè,hǔ tóu shuāng shòu zhèn xūn lán。
闲驰便面章台陌,里巷儿童逐弹丸。xián chí biàn miàn zhāng tái mò,lǐ xiàng ér tóng zhú dàn wán。

寓怀

文彦博

高楼闲背夕阳登,渺渺长怀不自胜。gāo lóu xián bèi xī yáng dēng,miǎo miǎo zhǎng huái bù zì shèng。
锦瑟有时闻北渚,钿车何日到西陵。jǐn sè yǒu shí wén běi zhǔ,diàn chē hé rì dào xī líng。
地寒萱草犹难种,天远瑶华岂易凭。dì hán xuān cǎo yóu nán zhǒng,tiān yuǎn yáo huá qǐ yì píng。
多谢苏门清啸客,了无尘事染壶冰。duō xiè sū mén qīng xiào kè,le wú chén shì rǎn hú bīng。

时兴

文彦博

纶巾短袖迎凉服,茧犊笨车乘兴游。lún jīn duǎn xiù yíng liáng fú,jiǎn dú bèn chē chéng xīng yóu。
岂谓烟霞生旷达,只缘尘土倦伊优。qǐ wèi yān xiá shēng kuàng dá,zhǐ yuán chén tǔ juàn yī yōu。
更无倾盖将谁共,纵有吹雕不我留。gèng wú qīng gài jiāng shuí gòng,zòng yǒu chuī diāo bù wǒ liú。
曾达酒垆惟独醉,幰前犹恨欠三驺。céng dá jiǔ lú wéi dú zuì,xiǎn qián yóu hèn qiàn sān zōu。

暑中书事

文彦博

薰飙猎猎度融纱,赫日流金树影斜。xūn biāo liè liè dù róng shā,hè rì liú jīn shù yǐng xié。
寝簟冷便铺薤叶,门裾轻爱曳橦华。qǐn diàn lěng biàn pù xiè yè,mén jū qīng ài yè tóng huá。
仙盘想挹三危露,灵汉思乘八月槎。xiān pán xiǎng yì sān wēi lù,líng hàn sī chéng bā yuè chá。
雪散冰丸犹长物,镇心堪笑茂陵瓜。xuě sàn bīng wán yóu zhǎng wù,zhèn xīn kān xiào mào líng guā。

初曙

文彦博

汉宫金掌露淋漓,椒殿装梅欲罢时。hàn gōng jīn zhǎng lù lín lí,jiāo diàn zhuāng méi yù bà shí。
宿霭空蒙昏绣桷,晓暾依约上文㮰。sù ǎi kōng méng hūn xiù jué,xiǎo tūn yī yuē shàng wén pí。
九苑威凤犹栖阁,三匝惊乌尚绕枝。jiǔ yuàn wēi fèng yóu qī gé,sān zā jīng wū shàng rào zhī。
玉女窗虚莲烛谢,西南金魄隐残规。yù nǚ chuāng xū lián zhú xiè,xī nán jīn pò yǐn cán guī。

和人留题华清宫温泉

文彦博

玉唾神游接汉京,朝元金碧照天明。yù tuò shén yóu jiē hàn jīng,cháo yuán jīn bì zhào tiān míng。
香波浅斗龙原润,炎液深涵雁甃清。xiāng bō qiǎn dòu lóng yuán rùn,yán yè shēn hán yàn zhòu qīng。
狎猎乱光浮藻井,穹隆长影浸雕楹。xiá liè luàn guāng fú zǎo jǐng,qióng lóng zhǎng yǐng jìn diāo yíng。
圣皇勤俭无西豫,辇路经春烟草平。shèng huáng qín jiǎn wú xī yù,niǎn lù jīng chūn yān cǎo píng。

秋风吟

文彦博

猎遍兰丛与桂枝,巢居未必有先期。liè biàn lán cóng yǔ guì zhī,cháo jū wèi bì yǒu xiān qī。
灵台十仞乌随转,阿阁三重凤岂知。líng tái shí rèn wū suí zhuǎn,ā gé sān zhòng fèng qǐ zhī。
度柳暗催蝉嘒嘒,出云高送雁离离。dù liǔ àn cuī chán huì huì,chū yún gāo sòng yàn lí lí。
汉宫玉树知何限,争忍重吟画扇诗。hàn gōng yù shù zhī hé xiàn,zhēng rěn zhòng yín huà shàn shī。