古诗词

滑家桥逢坏舟者有感而作

刘跂

桥倾若车翻,舟破如瓦解。qiáo qīng ruò chē fān,zhōu pò rú wǎ jiě。
二祸适相触,生此大狼狈。èr huò shì xiāng chù,shēng cǐ dà láng bèi。
齐生海边人,试吏今得代。qí shēng hǎi biān rén,shì lì jīn dé dài。
乡闾恍在望,舟楫信所快。xiāng lǘ huǎng zài wàng,zhōu jí xìn suǒ kuài。
颇知大道夷,不避小物碍。pǒ zhī dà dào yí,bù bì xiǎo wù ài。
撑夫虎豹健,力出驰突外。chēng fū hǔ bào jiàn,lì chū chí tū wài。
何其一跌伤,脱若葱与蒯。hé qí yī diē shāng,tuō ruò cōng yǔ kuǎi。
疾雷不及听,生理欻焉坏。jí léi bù jí tīng,shēng lǐ chuā yān huài。
瓦飞昆阳战,鹤唳淝水败。wǎ fēi kūn yáng zhàn,hè lì féi shuǐ bài。
身非吕梁叟,沉没岂不殆。shēn fēi lǚ liáng sǒu,chén méi qǐ bù dài。
娇儿年十五,八岁又其妹。jiāo ér nián shí wǔ,bā suì yòu qí mèi。
岂伊瞬息间,生死不相赖。qǐ yī shùn xī jiān,shēng sǐ bù xiāng lài。
死者长已矣,生者心破碎。sǐ zhě zhǎng yǐ yǐ,shēng zhě xīn pò suì。
泣尽继以血,耳目坐盲聩。qì jǐn jì yǐ xuè,ěr mù zuò máng kuì。
哀哀天无情,皦日为昏愦。āi āi tiān wú qíng,jiǎo rì wèi hūn kuì。
徐观水中意,波浪自澎湃。xú guān shuǐ zhōng yì,bō làng zì pēng pài。
我来独心恻,涕出增感慨。wǒ lái dú xīn cè,tì chū zēng gǎn kǎi。
顷年岳阳下,忧患亦颠沛。qǐng nián yuè yáng xià,yōu huàn yì diān pèi。
豗颓万死中,血肉偶俱在。huī tuí wàn sǐ zhōng,xuè ròu ǒu jù zài。
今此沟浍狭,岂复江湖大。jīn cǐ gōu huì xiá,qǐ fù jiāng hú dà。
咄汝岂不仁,曾独与祸会。duō rǔ qǐ bù rén,céng dú yǔ huò huì。
冥冥倘有主,焚溺甚菹醢。míng míng tǎng yǒu zhǔ,fén nì shén jū hǎi。
不然遭无辜,神理良汝绐。bù rán zāo wú gū,shén lǐ liáng rǔ dài。
从今十手指,永是后车戒。cóng jīn shí shǒu zhǐ,yǒng shì hòu chē jiè。
灵均苦谗舌,颍士厌沈瘵。líng jūn kǔ chán shé,yǐng shì yàn shěn zhài。
良时不似昔,努力善自爱。liáng shí bù shì xī,nǔ lì shàn zì ài。
我亦乘小艇,兀兀信所届。wǒ yì chéng xiǎo tǐng,wù wù xìn suǒ jiè。
搜求得馀尊,聊以劳疲惫。sōu qiú dé yú zūn,liáo yǐ láo pí bèi。
虽微西江阔,勿厌升斗隘。suī wēi xī jiāng kuò,wù yàn shēng dòu ài。
歌阕从此辞,人生慎行迈。gē què cóng cǐ cí,rén shēng shèn xíng mài。

刘跂

宋永静军东光人,字斯立,号学易先生。刘挚子。神宗元丰二年进士。官朝奉郎,哲宗绍圣间从父于新州谪所。徽宗立,诏返挚家属,跂诉文及甫之诬,及甫被贬。后遭党祸,编管寿春,为官拓落,政和末以寿终。有《学易集》。 刘跂的作品>>

猜您喜欢

赠王安国芍药

刘跂

群花销尽独芳菲,淡沐轻膏知为谁。qún huā xiāo jǐn dú fāng fēi,dàn mù qīng gāo zhī wèi shuí。
寂寞书生久无意,风流别驾合相知。jì mò shū shēng jiǔ wú yì,fēng liú bié jià hé xiāng zhī。

相州州园

刘跂

解鞍休马暂萧然,虽晚犹堪一醉眠。jiě ān xiū mǎ zàn xiāo rán,suī wǎn yóu kān yī zuì mián。
所到园林且为主,若须吾有是何年。suǒ dào yuán lín qiě wèi zhǔ,ruò xū wú yǒu shì hé nián。

又泛西溪诗十首

刘跂

溪小才容舴艋舟,一樽聊复寄春流。xī xiǎo cái róng zé měng zhōu,yī zūn liáo fù jì chūn liú。
纵横不用施篙棹,自在教随水上鸥。zòng héng bù yòng shī gāo zhào,zì zài jiào suí shuǐ shàng ōu。

又泛西溪诗十首

刘跂

溪头青草弄春柔,一带花开动客愁。xī tóu qīng cǎo nòng chūn róu,yī dài huā kāi dòng kè chóu。
贪看波中锦纹石,不知船已过芳洲。tān kàn bō zhōng jǐn wén shí,bù zhī chuán yǐ guò fāng zhōu。

又泛西溪诗十首

刘跂

春水微生放鹢初,和风习习日舒舒。chūn shuǐ wēi shēng fàng yì chū,hé fēng xí xí rì shū shū。
洲前且为停轻楫,待摘蒌蒿煮白鱼。zhōu qián qiě wèi tíng qīng jí,dài zhāi lóu hāo zhǔ bái yú。

又泛西溪诗十首

刘跂

扁舟如箭过前湾,飞鹭多情送我还。biǎn zhōu rú jiàn guò qián wān,fēi lù duō qíng sòng wǒ hái。
张起片帆风正急,回头已失蔡公山。zhāng qǐ piàn fān fēng zhèng jí,huí tóu yǐ shī cài gōng shān。

又泛西溪诗十首

刘跂

天生桥畔水交流,夹岸花飞逐客舟。tiān shēng qiáo pàn shuǐ jiāo liú,jiā àn huā fēi zhú kè zhōu。
时听山禽歌一曲,何须吹笛舞凉州。shí tīng shān qín gē yī qū,hé xū chuī dí wǔ liáng zhōu。

又泛西溪诗十首

刘跂

下濑忽惊花满树,踏舟常恐酒杯翻。xià lài hū jīng huā mǎn shù,tà zhōu cháng kǒng jiǔ bēi fān。
鼻头只怪香风远,知是行过桃李村。bí tóu zhǐ guài xiāng fēng yuǎn,zhī shì xíng guò táo lǐ cūn。

又泛西溪诗十首

刘跂

寒沙如雪水如蓝,歌啸中流响半岩。hán shā rú xuě shuǐ rú lán,gē xiào zhōng liú xiǎng bàn yán。
只恐骊龙惊睡觉,呼风吹浪溅春衫。zhǐ kǒng lí lóng jīng shuì jué,hū fēng chuī làng jiàn chūn shān。

又泛西溪诗十首

刘跂

春树连山水浸云,棹歌初奏浪花分。chūn shù lián shān shuǐ jìn yún,zhào gē chū zòu làng huā fēn。
溪神为我添风色,十里归来日未曛。xī shén wèi wǒ tiān fēng sè,shí lǐ guī lái rì wèi xūn。

又泛西溪诗十首

刘跂

淡淡春烟夕照微,渡头已觉行人稀。dàn dàn chūn yān xī zhào wēi,dù tóu yǐ jué xíng rén xī。
玉樽未尽宾朋意,两桨何妨待月归。yù zūn wèi jǐn bīn péng yì,liǎng jiǎng hé fáng dài yuè guī。

又泛西溪诗十首

刘跂

岸边渐长陶潜菊,渚畔初生柳恽蘋。àn biān jiàn zhǎng táo qián jú,zhǔ pàn chū shēng liǔ yùn píng。
自学操舟狎清泚,从今休笑往来频。zì xué cāo zhōu xiá qīng cǐ,cóng jīn xiū xiào wǎng lái pín。

次黄富道觅山酿韵

刘跂

深岩穷谷自涓涓,惭愧诗情却泫然。shēn yán qióng gǔ zì juān juān,cán kuì shī qíng què xuàn rán。
政使家贫无曲米,犹堪烹作惠山泉。zhèng shǐ jiā pín wú qū mǐ,yóu kān pēng zuò huì shān quán。

寄张竦

刘跂

张侯生意只如瓶,出入艰难亦自成。zhāng hóu shēng yì zhǐ rú píng,chū rù jiān nán yì zì chéng。
却纵鸱夷差独乐,此中何物不堪盛。què zòng chī yí chà dú lè,cǐ zhōng hé wù bù kān shèng。

和定国湖上

刘跂

溪光涵影碧萧萧,四合深林不见梢。xī guāng hán yǐng bì xiāo xiāo,sì hé shēn lín bù jiàn shāo。
寒暑若言无避处,世间那有况云巢。hán shǔ ruò yán wú bì chù,shì jiān nà yǒu kuàng yún cháo。