古诗词

休日出城西

孔武仲

秋怀不可奈,驱马漕河边。qiū huái bù kě nài,qū mǎ cáo hé biān。
川跃时闻鲤,林嘶已断蝉。chuān yuè shí wén lǐ,lín sī yǐ duàn chán。
劳心逐外物,回首是残年。láo xīn zhú wài wù,huí shǒu shì cán nián。
强作遨游计,登临却黯然。qiáng zuò áo yóu jì,dēng lín què àn rán。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

五月廿八日雨后

孔武仲

黄昏雨一雨,稍觉襟袖凉。huáng hūn yǔ yī yǔ,shāo jué jīn xiù liáng。
中宵如河决,浩渺不可当。zhōng xiāo rú hé jué,hào miǎo bù kě dāng。
浮云合四溟,无复窥神光。fú yún hé sì míng,wú fù kuī shén guāng。
门巷失旧径,北邻有颓墙。mén xiàng shī jiù jìng,běi lín yǒu tuí qiáng。
恐地俱蛰龙,难安三尺床。kǒng dì jù zhé lóng,nán ān sān chǐ chuáng。
阍人亟来告,客土坏沟防。hūn rén jí lái gào,kè tǔ huài gōu fáng。
坐此不疏达,渐渍室与堂。zuò cǐ bù shū dá,jiàn zì shì yǔ táng。
我迷忽复悟,岂暇立彷徨。wǒ mí hū fù wù,qǐ xiá lì páng huáng。
荷锸裒众力,畚土逾百筐。hé chā póu zhòng lì,běn tǔ yú bǎi kuāng。
坎窗快不隔,飞流复汤汤。kǎn chuāng kuài bù gé,fēi liú fù tāng tāng。
中庭燥如旧,漠漠兰芷香。zhōng tíng zào rú jiù,mò mò lán zhǐ xiāng。
乃知天下事,壅塞成疽疮。nǎi zhī tiān xià shì,yōng sāi chéng jū chuāng。
决水复不难,吾有扁鹊方。jué shuǐ fù bù nán,wú yǒu biǎn què fāng。

籍田观荷花

孔武仲

绿水满平郊,江莲辉幽渚。lǜ shuǐ mǎn píng jiāo,jiāng lián huī yōu zhǔ。
偷香一霎风,逞响无边雨。tōu xiāng yī shà fēng,chěng xiǎng wú biān yǔ。
波间的皪笑,竹里婵娟舞。bō jiān de lì xiào,zhú lǐ chán juān wǔ。
异境看仙姿,萧然失烦暑。yì jìng kàn xiān zī,xiāo rán shī fán shǔ。

送苏迈尉酸枣

孔武仲

酷暑日逾退,凉风生早秋。kù shǔ rì yú tuì,liáng fēng shēng zǎo qiū。
翩翩苏公子,一官不远游。piān piān sū gōng zi,yī guān bù yuǎn yóu。
仕养两得意,人生复何求。shì yǎng liǎng dé yì,rén shēng fù hé qiú。
骏马如飞星,锦带垂吴钩。jùn mǎ rú fēi xīng,jǐn dài chuí wú gōu。
到邑嚚讼少,官闲吏兵休。dào yì yín sòng shǎo,guān xián lì bīng xiū。
还当有佳吟,吟到黄河头。hái dāng yǒu jiā yín,yín dào huáng hé tóu。

阁下观竹笋图

孔武仲

我家庐山下,绿竹常阴阴。wǒ jiā lú shān xià,lǜ zhú cháng yīn yīn。
春雷迸狂箨,万点群玉簪。chūn léi bèng kuáng tuò,wàn diǎn qún yù zān。
别来经岁时,肌肉尘土侵。bié lái jīng suì shí,jī ròu chén tǔ qīn。
歘见此图面,醒然豁烦襟。chuā jiàn cǐ tú miàn,xǐng rán huō fán jīn。
方幅藏万里,环以青山岑。fāng fú cáng wàn lǐ,huán yǐ qīng shān cén。
旁飞清泠泉,下有潇洒林。páng fēi qīng líng quán,xià yǒu xiāo sǎ lín。
恍惚如梦到,杖筇听幽禽。huǎng hū rú mèng dào,zhàng qióng tīng yōu qín。
欲投环堵室,浩渺忽难寻。yù tóu huán dǔ shì,hào miǎo hū nán xún。
人生谅自苦,一官泳蹄涔。rén shēng liàng zì kǔ,yī guān yǒng tí cén。
摇尾争光华,岂知沧海深。yáo wěi zhēng guāng huá,qǐ zhī cāng hǎi shēn。
虞卿炫白璧,季子夸黄金。yú qīng xuàn bái bì,jì zi kuā huáng jīn。
贪得以忘我,俱非贤达心。tān dé yǐ wàng wǒ,jù fēi xián dá xīn。
何如返乡国,坡坞穷差参。hé rú fǎn xiāng guó,pō wù qióng chà cān。
茅檐当天风,时听笙簧音。máo yán dāng tiān fēng,shí tīng shēng huáng yīn。

伏中作二首

孔武仲

酷暑已旬日,薰炙势自如。kù shǔ yǐ xún rì,xūn zhì shì zì rú。
昨夜得佳雨,新凉生太虚。zuó yè dé jiā yǔ,xīn liáng shēng tài xū。
清风入窗牖,蚊蚋避衾幮。qīng fēng rù chuāng yǒu,wén ruì bì qīn chú。
木末有劲气,淅淅如秋初。mù mò yǒu jìn qì,xī xī rú qiū chū。
稍见清泠池,幽香随芙蕖。shāo jiàn qīng líng chí,yōu xiāng suí fú qú。
三伏已过两,御热沛有馀。sān fú yǐ guò liǎng,yù rè pèi yǒu yú。
更得滂沱泽,大患自此除。gèng dé pāng tuó zé,dà huàn zì cǐ chú。
中园有佳果,瓮面有浮蛆。zhōng yuán yǒu jiā guǒ,wèng miàn yǒu fú qū。
相过玩华月,北邻宁我疏。xiāng guò wán huá yuè,běi lín níng wǒ shū。

伏中作二首

孔武仲

去岁复今日,清槐系扁舟。qù suì fù jīn rì,qīng huái xì biǎn zhōu。
手携筇竹杖,朝上龟山头。shǒu xié qióng zhú zhàng,cháo shàng guī shān tóu。
百川合为一,浩渺蟠天流。bǎi chuān hé wèi yī,hào miǎo pán tiān liú。
徙倚弄佳音,啸歌怀旧邱。xǐ yǐ nòng jiā yīn,xiào gē huái jiù qiū。
京都偶为客,岁月复临秋。jīng dōu ǒu wèi kè,suì yuè fù lín qiū。
蓬转近千里,星回将一周。péng zhuǎn jìn qiān lǐ,xīng huí jiāng yī zhōu。
酷暑虽暂解,馀威难速收。kù shǔ suī zàn jiě,yú wēi nán sù shōu。
金火两相抟,火壮金欲流。jīn huǒ liǎng xiāng tuán,huǒ zhuàng jīn yù liú。
恐有郁蒸陈,当代作戈矛。kǒng yǒu yù zhēng chén,dāng dài zuò gē máo。
且当事纨扇,未可窥狐裘。qiě dāng shì wán shàn,wèi kě kuī hú qiú。

阁下观岘山图

孔武仲

岘山巉巉清溪滨,倒影万丈之奫沦。xiàn shān chán chán qīng xī bīn,dào yǐng wàn zhàng zhī yūn lún。
往岁尝有去思吏,热地尤多高蹈人。wǎng suì cháng yǒu qù sī lì,rè dì yóu duō gāo dǎo rén。
少年仕宦颇落魄,时登绝顶攀苍冥。shǎo nián shì huàn pǒ luò pò,shí dēng jué dǐng pān cāng míng。
幽花美草颇娱目,断碑刓碣还伤神。yōu huā měi cǎo pǒ yú mù,duàn bēi wán jié hái shāng shén。
晓猿夜鹤轻相别,从此奔走十八春。xiǎo yuán yè hè qīng xiāng bié,cóng cǐ bēn zǒu shí bā chūn。
旧游不复齿颊挂,方知到骨俱埃尘。jiù yóu bù fù chǐ jiá guà,fāng zhī dào gǔ jù āi chén。
麟台昨日见图画,醒若楚客还羁魂。lín tái zuó rì jiàn tú huà,xǐng ruò chǔ kè hái jī hún。
方缣一幅论万里,秋江绿水何粼粼。fāng jiān yī fú lùn wàn lǐ,qiū jiāng lǜ shuǐ hé lín lín。
人心与物本无别,正为利欲相埋湮。rén xīn yǔ wù běn wú bié,zhèng wèi lì yù xiāng mái yān。
神功妙手如唤觉,满座风月来相亲。shén gōng miào shǒu rú huàn jué,mǎn zuò fēng yuè lái xiāng qīn。
骑驴径去自可到,犹愈飘飖西游秦。qí lǘ jìng qù zì kě dào,yóu yù piāo yáo xī yóu qín。
剩沽宜城醉其下,日夕倒载望冠巾。shèng gū yí chéng zuì qí xià,rì xī dào zài wàng guān jīn。

食冰

孔武仲

冬冰冽冽虽可畏,夏冰皎皎人共喜。dōng bīng liè liè suī kě wèi,xià bīng jiǎo jiǎo rén gòng xǐ。
休论中使押金盘,荷叶裹来深宫里。xiū lùn zhōng shǐ yā jīn pán,hé yè guǒ lái shēn gōng lǐ。
胸烦肺涸聊一苏,任尔青蝇相趁死。xiōng fán fèi hé liáo yī sū,rèn ěr qīng yíng xiāng chèn sǐ。
经时不坏已可怜,济物之功尚如此。jīng shí bù huài yǐ kě lián,jì wù zhī gōng shàng rú cǐ。
人言霜雪比小人,我谓坚冰似君子。rén yán shuāng xuě bǐ xiǎo rén,wǒ wèi jiān bīng shì jūn zi。

愧鱼亭

孔武仲

昔闻鱼可羡,今见鱼可愧。xī wén yú kě xiàn,jīn jiàn yú kě kuì。
邂逅临池处,潇洒出尘意。xiè hòu lín chí chù,xiāo sǎ chū chén yì。
秋风八月起江湖,水染绀碧霞绮疏。qiū fēng bā yuè qǐ jiāng hú,shuǐ rǎn gàn bì xiá qǐ shū。
悠然掉尾波间去,须信人生不及鱼。yōu rán diào wěi bō jiān qù,xū xìn rén shēng bù jí yú。

刘器之阴山七骑图

孔武仲

北风飒飒边云黄,飞沙曀日天惨苍。běi fēng sà sà biān yún huáng,fēi shā yì rì tiān cǎn cāng。
鴐鹅鸣哀雁不翔,七骑正出阴山傍。gē é míng āi yàn bù xiáng,qī qí zhèng chū yīn shān bàng。
山傍阴尘岁无阳,鸟飞堕翼人立僵。shān bàng yīn chén suì wú yáng,niǎo fēi duò yì rén lì jiāng。
犯寒跨鞍知悍强,以此决战谁能当。fàn hán kuà ān zhī hàn qiáng,yǐ cǐ jué zhàn shuí néng dāng。
面颜虽在姓莫详,一一胡帽胡衣裳。miàn yán suī zài xìng mò xiáng,yī yī hú mào hú yī shang。
马蹄涩缩弓不张,但见旗旆随飞扬。mǎ tí sè suō gōng bù zhāng,dàn jiàn qí pèi suí fēi yáng。
凤瓶倒酒进其王,俯仰意气骄雪霜。fèng píng dào jiǔ jìn qí wáng,fǔ yǎng yì qì jiāo xuě shuāng。
横斜道路深浅冈,想见射获多麇獐。héng xié dào lù shēn qiǎn gāng,xiǎng jiàn shè huò duō jūn zhāng。
时平不复忧边疆,但见楼兰驰骕骦。shí píng bù fù yōu biān jiāng,dàn jiàn lóu lán chí sù shuāng。
仍嗤苦淡无辉光,人生所乐惟故乡。réng chī kǔ dàn wú huī guāng,rén shēng suǒ lè wéi gù xiāng。
彭城妙本家世藏,托以轻缣盛锦囊。péng chéng miào běn jiā shì cáng,tuō yǐ qīng jiān shèng jǐn náng。
持来舒卷临华堂,环视叹诧几发狂。chí lái shū juǎn lín huá táng,huán shì tàn chà jǐ fā kuáng。
我生未省到朔方,坐令出塞意慨慷。wǒ shēng wèi shěng dào shuò fāng,zuò lìng chū sāi yì kǎi kāng。
攘归可敌千金装,长厚不疑同舍郎。rǎng guī kě dí qiān jīn zhuāng,zhǎng hòu bù yí tóng shě láng。

落叶

孔武仲

落叶不到地,随风复飘扬。luò yè bù dào dì,suí fēng fù piāo yáng。
凋残北窗阴,凌乱日西光。diāo cán běi chuāng yīn,líng luàn rì xī guāng。
时节如未已,乌鸟情亦伤。shí jié rú wèi yǐ,wū niǎo qíng yì shāng。
何事千丈松,岁晚仍苍苍。hé shì qiān zhàng sōng,suì wǎn réng cāng cāng。

入局马上

孔武仲

愁云惨惨增寒威,冰铓砭骨裘不支。chóu yún cǎn cǎn zēng hán wēi,bīng máng biān gǔ qiú bù zhī。
鸣驺南北困道路,扰扰人趋入省时。míng zōu nán běi kùn dào lù,rǎo rǎo rén qū rù shěng shí。
京师久旱尘土恶,喜有小雨沾须眉。jīng shī jiǔ hàn chén tǔ è,xǐ yǒu xiǎo yǔ zhān xū méi。
跨鞍便起江湖兴,波明别浦柳半垂。kuà ān biàn qǐ jiāng hú xīng,bō míng bié pǔ liǔ bàn chuí。
卧听篷声睡正稳,放船不问归来迟。wò tīng péng shēng shuì zhèng wěn,fàng chuán bù wèn guī lái chí。

刍车吟

孔武仲

京师患无马,有马患乏刍。jīng shī huàn wú mǎ,yǒu mǎ huàn fá chú。
长鞭随牛牛引车,三冬以来要贮积,十倍之价在须臾。zhǎng biān suí niú niú yǐn chē,sān dōng yǐ lái yào zhù jī,shí bèi zhī jià zài xū yú。
都城之物不便美,枯笋宿菜供庖厨。dōu chéng zhī wù bù biàn měi,kū sǔn sù cài gōng páo chú。
况此剉秣岂能足,杂以豌豆调陈麸。kuàng cǐ cuò mò qǐ néng zú,zá yǐ wān dòu diào chén fū。
却思当年在江湖,绿阴冉冉如云敷,百马嘶龁皆自如。què sī dāng nián zài jiāng hú,lǜ yīn rǎn rǎn rú yún fū,bǎi mǎ sī hé jiē zì rú。
安知入市比金玉,风物陡逐山川殊。ān zhī rù shì bǐ jīn yù,fēng wù dǒu zhú shān chuān shū。
马饥且瘠不足怪,壮士犹有釜生鱼。mǎ jī qiě jí bù zú guài,zhuàng shì yóu yǒu fǔ shēng yú。

踏冰入省

孔武仲

匹马泛冰泽,海阔难经过。pǐ mǎ fàn bīng zé,hǎi kuò nán jīng guò。
玉浪来溟溟,云涛起峨峨。yù làng lái míng míng,yún tāo qǐ é é。
投泷若投岸,避冻如避涡。tóu lóng ruò tóu àn,bì dòng rú bì wō。
蹄脆复参差,覆舟在中河。tí cuì fù cān chà,fù zhōu zài zhōng hé。
碎身须臾间,不殊葬鼋鼍。suì shēn xū yú jiān,bù shū zàng yuán tuó。
飘蓬白日东,涉险奈远何。piāo péng bái rì dōng,shè xiǎn nài yuǎn hé。
屯云犹沧溟,何时纵阳和。tún yún yóu cāng míng,hé shí zòng yáng hé。
畏途正渺渺,浩然商声歌。wèi tú zhèng miǎo miǎo,hào rán shāng shēng gē。

子瞻画枯木

孔武仲

寒云行空乱春华,西风凛凛空吹沙。hán yún xíng kōng luàn chūn huá,xī fēng lǐn lǐn kōng chuī shā。
夫子抱膝若丧魄,谁知巧思中萌芽。fū zi bào xī ruò sàng pò,shuí zhī qiǎo sī zhōng méng yá。
败毫淡墨任挥染,苍莽菌蠢移龙蛇。bài háo dàn mò rèn huī rǎn,cāng mǎng jūn chǔn yí lóng shé。
略增点缀已成就,止见枯木成槎枒。lüè zēng diǎn zhuì yǐ chéng jiù,zhǐ jiàn kū mù chéng chá yā。
更无丹青相掩翳,惟有口鼻随穿呀。gèng wú dān qīng xiāng yǎn yì,wéi yǒu kǒu bí suí chuān ya。
往年江湖饱观画,或在山隈溪水涯。wǎng nián jiāng hú bǎo guān huà,huò zài shān wēi xī shuǐ yá。
腹中空洞夜藏魅,巅顶突兀春无花。fù zhōng kōng dòng yè cáng mèi,diān dǐng tū wù chūn wú huā。
径深最宜系画舸,日落时复停归鸦。jìng shēn zuì yí xì huà gě,rì luò shí fù tíng guī yā。
苏公早与俗子偶,避世欲种东陵瓜。sū gōng zǎo yǔ sú zi ǒu,bì shì yù zhǒng dōng líng guā。
窥观尽得物外趣,移向纸上无毫差。kuī guān jǐn dé wù wài qù,yí xiàng zhǐ shàng wú háo chà。
醉中遗落不秘惜,往往流传藏人家。zuì zhōng yí luò bù mì xī,wǎng wǎng liú chuán cáng rén jiā。
赵昌丹青最细腻,直与春色争豪华。zhào chāng dān qīng zuì xì nì,zhí yǔ chūn sè zhēng háo huá。
公今好尚何太癖,曾载木车出岷巴。gōng jīn hǎo shàng hé tài pǐ,céng zài mù chē chū mín bā。
轻肥欲与世为戒,未许木叶胜枯槎。qīng féi yù yǔ shì wèi jiè,wèi xǔ mù yè shèng kū chá。
万物流形若泫露,百岁俄惊眼如车。wàn wù liú xíng ruò xuàn lù,bǎi suì é jīng yǎn rú chē。
树犹如此不长久,人以何者堪矜夸。shù yóu rú cǐ bù zhǎng jiǔ,rén yǐ hé zhě kān jīn kuā。
悠悠坐见死生境,但随天机无损加。yōu yōu zuò jiàn sǐ shēng jìng,dàn suí tiān jī wú sǔn jiā。
却笑金城对宫柳,泫然流涕空咨嗟。què xiào jīn chéng duì gōng liǔ,xuàn rán liú tì kōng zī jiē。