古诗词

至白湖驿寄四弟

孔武仲

江头言别颇匆匆,暮止荒陂破屋中。jiāng tóu yán bié pǒ cōng cōng,mù zhǐ huāng bēi pò wū zhōng。
散尽烟云无夜雨,唤惊凫雁有春风。sàn jǐn yān yún wú yè yǔ,huàn jīng fú yàn yǒu chūn fēng。
却思僧舍一少会,坐卷香醪百盏空。què sī sēng shě yī shǎo huì,zuò juǎn xiāng láo bǎi zhǎn kōng。
薄禄牵人非得己,相望秋思浩无穷。báo lù qiān rén fēi dé jǐ,xiāng wàng qiū sī hào wú qióng。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

杂题二首

孔武仲

曲涧低泉左右鸣,步虚宫殿响琚珩。qū jiàn dī quán zuǒ yòu míng,bù xū gōng diàn xiǎng jū háng。
清风杳不知来处,散入松间作凤笙。qīng fēng yǎo bù zhī lái chù,sàn rù sōng jiān zuò fèng shēng。

城上亭二首阙其二

孔武仲

湘潭之酒今稍薄,粉白水清亦不恶。xiāng tán zhī jiǔ jīn shāo báo,fěn bái shuǐ qīng yì bù è。
百钱换得一斗归,复此悠然纵杯酌。bǎi qián huàn dé yī dòu guī,fù cǐ yōu rán zòng bēi zhuó。
醉中衡华皆秋毫,肯复刺眼事锥刀。zuì zhōng héng huá jiē qiū háo,kěn fù cì yǎn shì zhuī dāo。
层林密叶风力豪,钧天震响春台高。céng lín mì yè fēng lì háo,jūn tiān zhèn xiǎng chūn tái gāo。

次韵和邓慎思谢刘明复画道林秋景二首

孔武仲

铃斋清话未更端,一扫禅林景趣完。líng zhāi qīng huà wèi gèng duān,yī sǎo chán lín jǐng qù wán。
缥缈已装新殿塔,萦纡仍引外峰峦。piāo miǎo yǐ zhuāng xīn diàn tǎ,yíng yū réng yǐn wài fēng luán。
冷风有意生空阔,密雪无声下广寒。lěng fēng yǒu yì shēng kōng kuò,mì xuě wú shēng xià guǎng hán。
平昔所游今在眼,凄凉疑是梦中看。píng xī suǒ yóu jīn zài yǎn,qī liáng yí shì mèng zhōng kàn。

次韵和邓慎思谢刘明复画道林秋景二首

孔武仲

以诗博画虽不费,要秋得冬如未完。yǐ shī bó huà suī bù fèi,yào qiū dé dōng rú wèi wán。
恍疑霰雪满天地,惨若暮气迷峰峦。huǎng yí xiàn xuě mǎn tiān dì,cǎn ruò mù qì mí fēng luán。
夜堂高张醉魂醒,暑馆偶窥吟魄寒。yè táng gāo zhāng zuì hún xǐng,shǔ guǎn ǒu kuī yín pò hán。
笔端直与造化会,莫作人间毫素看。bǐ duān zhí yǔ zào huà huì,mò zuò rén jiān háo sù kàn。

石城祠

孔武仲

门外云潮去复回,山头宫殿锁苍苔。mén wài yún cháo qù fù huí,shān tóu gōng diàn suǒ cāng tái。
清风明月无兴废,白鹭乌鸦自往来。qīng fēng míng yuè wú xīng fèi,bái lù wū yā zì wǎng lái。
百战英雄俱戏剧,悽然空起子山哀。bǎi zhàn yīng xióng jù xì jù,qī rán kōng qǐ zi shān āi。

睡椅

孔武仲

非马亦非船,可坐兼可眠。fēi mǎ yì fēi chuán,kě zuò jiān kě mián。
客来呼不应,睡美腹便便。kè lái hū bù yīng,shuì měi fù biàn biàn。
书慵食饱后,还作定中禅。shū yōng shí bǎo hòu,hái zuò dìng zhōng chán。

溽暑

孔武仲

顽云积穹苍,天宇昼沉黄。wán yún jī qióng cāng,tiān yǔ zhòu chén huáng。
日车亦徘徊,风力软不扬。rì chē yì pái huái,fēng lì ruǎn bù yáng。
亭午犹蒸溽,汗泻如沃浆。tíng wǔ yóu zhēng rù,hàn xiè rú wò jiāng。
裋褐无所投,返坐闭深房。shù hè wú suǒ tóu,fǎn zuò bì shēn fáng。
外观俱遣绝,欲以进清凉。wài guān jù qiǎn jué,yù yǐ jìn qīng liáng。
烦襟竟不解,号呼投空床。fán jīn jìng bù jiě,hào hū tóu kōng chuáng。
安得引扶摇,大鹏共翱翔。ān dé yǐn fú yáo,dà péng gòng áo xiáng。
拔石移三山,回波沃扶桑。bá shí yí sān shān,huí bō wò fú sāng。
炎官丧精魄,火蛾潜遁藏。yán guān sàng jīng pò,huǒ é qián dùn cáng。
披襟阊阖畔,爽气盈衣裳。pī jīn chāng hé pàn,shuǎng qì yíng yī shang。
谁能守环堵,执热徒自伤。shuí néng shǒu huán dǔ,zhí rè tú zì shāng。

大热息于官亭

孔武仲

大暑投官亭,堂皇已颓折。dà shǔ tóu guān tíng,táng huáng yǐ tuí zhé。
盘桓倚门户,坐以一筦席。pán huán yǐ mén hù,zuò yǐ yī guǎn xí。
昊天多清风,至此何悭惜。hào tiān duō qīng fēng,zhì cǐ hé qiān xī。
及我无分寸,挥汗已盈尺。jí wǒ wú fēn cùn,huī hàn yǐ yíng chǐ。
较之渴仆长途间,犹赖此中容少息。jiào zhī kě pū zhǎng tú jiān,yóu lài cǐ zhōng róng shǎo xī。
嗟我不如亭前马,稳嚼青刍柳阴下。jiē wǒ bù rú tíng qián mǎ,wěn jué qīng chú liǔ yīn xià。
又不如东家养画眉,雕笼彩画近帘帷。yòu bù rú dōng jiā yǎng huà méi,diāo lóng cǎi huà jìn lián wéi。
一身扰扰南复北,凌寒涉暑常奔驰。yī shēn rǎo rǎo nán fù běi,líng hán shè shǔ cháng bēn chí。
寒犹幸可沃以酒,暑真可畏非良时。hán yóu xìng kě wò yǐ jiǔ,shǔ zhēn kě wèi fēi liáng shí。

水上清风覆以乔木

孔武仲

乔木张帷幄,小溪环佩声。qiáo mù zhāng wéi wò,xiǎo xī huán pèi shēng。
清风复飒然,三者固难并。qīng fēng fù sà rán,sān zhě gù nán bìng。
而我兼得之,世俗亦不争。ér wǒ jiān dé zhī,shì sú yì bù zhēng。
逍遥万虑废,俯仰一身轻。xiāo yáo wàn lǜ fèi,fǔ yǎng yī shēn qīng。
豁若发醯鸡,悟然虚白生。huō ruò fā xī jī,wù rán xū bái shēng。
万里涉山川,三伏值炎蒸。wàn lǐ shè shān chuān,sān fú zhí yán zhēng。
赤日正流天,篮舆须驻行。chì rì zhèng liú tiān,lán yú xū zhù xíng。
波明金沙露,渡仄画舫横。bō míng jīn shā lù,dù zè huà fǎng héng。
上飘以淅淅,下溅以泠泠。shàng piāo yǐ xī xī,xià jiàn yǐ líng líng。
中有翠影浮,蓊蔚如画屏。zhōng yǒu cuì yǐng fú,wěng wèi rú huà píng。
顷刻谐我意,翛然已忘形。qǐng kè xié wǒ yì,xiāo rán yǐ wàng xíng。
濯足临潺湲,披襟望青冥。zhuó zú lín chán yuán,pī jīn wàng qīng míng。
山中真可乐,世路空营营。shān zhōng zhēn kě lè,shì lù kōng yíng yíng。

白公草堂

孔武仲

朝贵偶谪宦,郡侯真好贤。cháo guì ǒu zhé huàn,jùn hóu zhēn hǎo xián。
吏事不到门,身与白云闲。lì shì bù dào mén,shēn yǔ bái yún xián。
堂下有流水,堂前俱青山。táng xià yǒu liú shuǐ,táng qián jù qīng shān。
时携孟光来,冷语夕阳间。shí xié mèng guāng lái,lěng yǔ xī yáng jiān。
登览兴已尽,浩然亦俱还。dēng lǎn xīng yǐ jǐn,hào rán yì jù hái。
颇笑沉湘人,戚戚多愁颜。pǒ xiào chén xiāng rén,qī qī duō chóu yán。

三峡桥

孔武仲

庐山到此深,面面皆叠嶂。lú shān dào cǐ shēn,miàn miàn jiē dié zhàng。
安知九江滨,自有三峡壮。ān zhī jiǔ jiāng bīn,zì yǒu sān xiá zhuàng。
层崖合飞流,深谷呀百丈。céng yá hé fēi liú,shēn gǔ ya bǎi zhàng。
颇闻开辟初,融结固异状。pǒ wén kāi pì chū,róng jié gù yì zhuàng。
帝遣六天丁,开凿就空旷。dì qiǎn liù tiān dīng,kāi záo jiù kōng kuàng。
划为双门关,拔作两城障。huà wèi shuāng mén guān,bá zuò liǎng chéng zhàng。
乔林叠帷幄,怪石蹲犀象。qiáo lín dié wéi wò,guài shí dūn xī xiàng。
高泉落其间,快若翻瓮盎。gāo quán luò qí jiān,kuài ruò fān wèng àng。
雷动正轰磕,龙吟更悽怆。léi dòng zhèng hōng kē,lóng yín gèng qī chuàng。
萦流十里间,馀怒犹奔放。yíng liú shí lǐ jiān,yú nù yóu bēn fàng。
诗人细评品,价出瀑布上。shī rén xì píng pǐn,jià chū pù bù shàng。
山祇苦闷蓄,可探不可望。shān qí kǔ mèn xù,kě tàn bù kě wàng。
我来搜奇古,秋色正明亮。wǒ lái sōu qí gǔ,qiū sè zhèng míng liàng。
初观虽震慑,少定亦恬荡。chū guān suī zhèn shè,shǎo dìng yì tián dàng。
复值朝日升,光景相荡漾。fù zhí cháo rì shēng,guāng jǐng xiāng dàng yàng。
如倚明月宫,俯看银河浪。rú yǐ míng yuè gōng,fǔ kàn yín hé làng。

嘉鱼遇顺风

孔武仲

晚雨落虽收,夜风鸣未已。wǎn yǔ luò suī shōu,yè fēng míng wèi yǐ。
轻寒破秋梦,亦逐征人起。qīng hán pò qiū mèng,yì zhú zhēng rén qǐ。
闯篷问篙师,开帆已数里。chuǎng péng wèn gāo shī,kāi fān yǐ shù lǐ。
喧喧波拍岸,漠漠云覆水。xuān xuān bō pāi àn,mò mò yún fù shuǐ。
溅点如珠翻,涌澜若山峙。jiàn diǎn rú zhū fān,yǒng lán ruò shān zhì。
白鸟亦回翔,江豚相助喜。bái niǎo yì huí xiáng,jiāng tún xiāng zhù xǐ。
馀声更澎汃,掀兀席与几。yú shēng gèng pēng bīn,xiān wù xí yǔ jǐ。
孤舟没复出,轻捷如可恃。gū zhōu méi fù chū,qīng jié rú kě shì。
我生游四方,大半江湖里。wǒ shēng yóu sì fāng,dà bàn jiāng hú lǐ。
吴会吊胥臣,潇湘寻帝子。wú huì diào xū chén,xiāo xiāng xún dì zi。
咏歌怀曩昔,往往成诗史。yǒng gē huái nǎng xī,wǎng wǎng chéng shī shǐ。
此行又壮观,快欲插翼比。cǐ xíng yòu zhuàng guān,kuài yù chā yì bǐ。
雄豪爱宗悫,潇散追范蠡。xióng háo ài zōng què,xiāo sàn zhuī fàn lí。
捶鼓佐倾觞,呼儿斫金鲤。chuí gǔ zuǒ qīng shāng,hū ér zhuó jīn lǐ。

晚步西园

孔武仲

今日曷不乐,吾园来颇疏。jīn rì hé bù lè,wú yuán lái pǒ shū。
向晚门庭空,杖策到城隅。xiàng wǎn mén tíng kōng,zhàng cè dào chéng yú。
林噪其飞禽,池跃其游鱼。lín zào qí fēi qín,chí yuè qí yóu yú。
似怪我来迟,晨朝何往乎。shì guài wǒ lái chí,chén cháo hé wǎng hū。
寂默不应答,暂一尔辈俱。jì mò bù yīng dá,zàn yī ěr bèi jù。
唼波窥噞喁,集灌听相呼。shà bō kuī yǎn yóng,jí guàn tīng xiāng hū。
复倚逍遥亭,悠然观太虚。fù yǐ xiāo yáo tíng,yōu rán guān tài xū。

奉酬李时发岳麓见寄

孔武仲

秋风入荒城,落叶如飞雨。qiū fēng rù huāng chéng,luò yè rú fēi yǔ。
梦寐湘西游,晻暧不可睹。mèng mèi xiāng xī yóu,àn ài bù kě dǔ。
昨日得君诗,讽咏日攲午。zuó rì dé jūn shī,fěng yǒng rì qī wǔ。
山光相随来,潇洒入庭户。shān guāng xiāng suí lái,xiāo sǎ rù tíng hù。
忆昨寻此山,扁舟戛平浦。yì zuó xún cǐ shān,biǎn zhōu jiá píng pǔ。
白鸥为前躯,丹霞随步武。bái ōu wèi qián qū,dān xiá suí bù wǔ。
渐入空旷中,轻清欲飞举。jiàn rù kōng kuàng zhōng,qīng qīng yù fēi jǔ。
幽泉落石鸣,乔杉得风舞。yōu quán luò shí míng,qiáo shān dé fēng wǔ。
峰峦半明灭,云月相吞吐。fēng luán bàn míng miè,yún yuè xiāng tūn tǔ。
岩岩仙佛家,殿塔罗翠坞。yán yán xiān fú jiā,diàn tǎ luó cuì wù。
半壁闻棋声,深林传鸟语。bàn bì wén qí shēng,shēn lín chuán niǎo yǔ。
清境造已极,更上最高处。qīng jìng zào yǐ jí,gèng shàng zuì gāo chù。
朱栏插青冥,华屋横险阻。zhū lán chā qīng míng,huá wū héng xiǎn zǔ。
云梦吞八九,天衢量尺五。yún mèng tūn bā jiǔ,tiān qú liàng chǐ wǔ。
却视长沙城,迫仄真环堵。què shì zhǎng shā chéng,pò zè zhēn huán dǔ。
渌水带萦洄,青烟丝一缕。lù shuǐ dài yíng huí,qīng yān sī yī lǚ。
平时事干谒,白昼走尘土。píng shí shì gàn yè,bái zhòu zǒu chén tǔ。
到此觉沉迷,直欲弃簪组。dào cǐ jué chén mí,zhí yù qì zān zǔ。
尚愧节不高,空然赋归去。shàng kuì jié bù gāo,kōng rán fù guī qù。
朅来岩邑居,扰扰变寒暑。qiè lái yán yì jū,rǎo rǎo biàn hán shǔ。
回旋尽朱墨,应接烦棰楚。huí xuán jǐn zhū mò,yīng jiē fán chuí chǔ。
何尝略寻幽,曾不暇窥圃。hé cháng lüè xún yōu,céng bù xiá kuī pǔ。
引望西绝堂,旷若隔今古。yǐn wàng xī jué táng,kuàng ruò gé jīn gǔ。
夫君今俊秀,爽气发眉宇。fū jūn jīn jùn xiù,shuǎng qì fā méi yǔ。
文章富择洒,诗笔尤跋扈。wén zhāng fù zé sǎ,shī bǐ yóu bá hù。
动我登临兴,翩翩如插羽。dòng wǒ dēng lín xīng,piān piān rú chā yǔ。
欲往竟未能,樊笼挂深庑。yù wǎng jìng wèi néng,fán lóng guà shēn wǔ。
喜君得胜境,去家才百步。xǐ jūn dé shèng jìng,qù jiā cái bǎi bù。
年丰官舍闲,芳草生囹圄。nián fēng guān shě xián,fāng cǎo shēng líng yǔ。
篮舆不厌出,时结采芝侣。lán yú bù yàn chū,shí jié cǎi zhī lǚ。
更分新篇章,慰我独吟苦。gèng fēn xīn piān zhāng,wèi wǒ dú yín kǔ。

雷亭四言

孔武仲

雷震于天,石陨于山。léi zhèn yú tiān,shí yǔn yú shān。
石则何罪,龙殛石间。shí zé hé zuì,lóng jí shí jiān。
容而不拒,石则有愆。róng ér bù jù,shí zé yǒu qiān。
毋谓恢广,不察神奸。wú wèi huī guǎng,bù chá shén jiān。
想方震时,大雨溢川。xiǎng fāng zhèn shí,dà yǔ yì chuān。
万里晦冥,风霆后先。wàn lǐ huì míng,fēng tíng hòu xiān。
独恨不及,徙倚纵观。dú hèn bù jí,xǐ yǐ zòng guān。
睨而不惊,知神之全。nì ér bù jīng,zhī shén zhī quán。
余后过之,间四十年。yú hòu guò zhī,jiān sì shí nián。
乃记其始,以永其传。nǎi jì qí shǐ,yǐ yǒng qí chuán。