古诗词

江晦叔见访于兴国寺见庭中修竹两竿云竹虽不多而萧骚可爱因赠之诗

孔武仲

忆昨在江都,联君城一曲。yì zuó zài jiāng dōu,lián jūn chéng yī qū。
我家百色无,唯有数竿竹。wǒ jiā bǎi sè wú,wéi yǒu shù gān zhú。
琅玕净相倚,萧洒意常足。láng gān jìng xiāng yǐ,xiāo sǎ yì cháng zú。
君亦时见过,笑语伴幽独。jūn yì shí jiàn guò,xiào yǔ bàn yōu dú。
别来七见春,屡送光景速。bié lái qī jiàn chūn,lǚ sòng guāng jǐng sù。
京师车马烦,高尘蔽华屋。jīng shī chē mǎ fán,gāo chén bì huá wū。
僧室日闭关,静若在岩谷。sēng shì rì bì guān,jìng ruò zài yán gǔ。
忽闻剥啄声,把手叙寒燠。hū wén bō zhuó shēng,bǎ shǒu xù hán yù。
嵌空叠石畔,亦有双筠绿。qiàn kōng dié shí pàn,yì yǒu shuāng yún lǜ。
动君青云兴,赏眄不移目。dòng jūn qīng yún xīng,shǎng miǎn bù yí mù。
爱其萧骚风,摇此苍翠玉。ài qí xiāo sāo fēng,yáo cǐ cāng cuì yù。
有如嗜脍炙,久矣虚其腹。yǒu rú shì kuài zhì,jiǔ yǐ xū qí fù。
一旦逢割鲜,欣然喜如沃。yī dàn féng gē xiān,xīn rán xǐ rú wò。
乃知物外适,可以傲流俗。nǎi zhī wù wài shì,kě yǐ ào liú sú。
奉常官事简,佳集时可卜。fèng cháng guān shì jiǎn,jiā jí shí kě bo。
轩窗辟深邃,冠带脱拘束。xuān chuāng pì shēn suì,guān dài tuō jū shù。
文枰稍拂拭,白黑看驰逐。wén píng shāo fú shì,bái hēi kàn chí zhú。
更设茶两旗,何须酒百斛。gèng shè chá liǎng qí,hé xū jiǔ bǎi hú。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

铜陵县端午日寄兄弟二首寄经父

孔武仲

南北飘然各转蓬,佳辰无路笑言同。nán běi piāo rán gè zhuǎn péng,jiā chén wú lù xiào yán tóng。
铜壶县冷更微雨,白鹊楼高来远风。tóng hú xiàn lěng gèng wēi yǔ,bái què lóu gāo lái yuǎn fēng。
粽剥雪肤明席上,酒倾玉骨映杯中。zòng bō xuě fū míng xí shàng,jiǔ qīng yù gǔ yìng bēi zhōng。
区区羁旅无欢笑,遥想华堂屡一烘。qū qū jī lǚ wú huān xiào,yáo xiǎng huá táng lǚ yī hōng。

清凉寺

孔武仲

白寺荒湾略舣舟,携筇来作上方游。bái sì huāng wān lüè yǐ zhōu,xié qióng lái zuò shàng fāng yóu。
何年巧匠开山骨,自古精兵聚石头。hé nián qiǎo jiàng kāi shān gǔ,zì gǔ jīng bīng jù shí tóu。
故垒无人空向久,高堂问话凛生秋。gù lěi wú rén kōng xiàng jiǔ,gāo táng wèn huà lǐn shēng qiū。
云庵快望穷千里,一借澄江洗客忧。yún ān kuài wàng qióng qiān lǐ,yī jiè chéng jiāng xǐ kè yōu。

送祠部刘仪文知颖州

孔武仲

厌逐京师车马尘,乞为林下水边人。yàn zhú jīng shī chē mǎ chén,qǐ wèi lín xià shuǐ biān rén。
江湖入梦归心壮,道路生辉使节新。jiāng hú rù mèng guī xīn zhuàng,dào lù shēng huī shǐ jié xīn。
岂弟宜民推善政,清闲无讼称天真。qǐ dì yí mín tuī shàn zhèng,qīng xián wú sòng chēng tiān zhēn。
如闻此府多迁擢,剩醉西湖烂漫春。rú wén cǐ fǔ duō qiān zhuó,shèng zuì xī hú làn màn chūn。

之官宣城赠毅父次其韵

孔武仲

几夕林声酝造秋,移船回指凤凰楼。jǐ xī lín shēng yùn zào qiū,yí chuán huí zhǐ fèng huáng lóu。
身疲禁内凝严地,恩与江南爽垲州。shēn pí jìn nèi níng yán dì,ēn yǔ jiāng nán shuǎng kǎi zhōu。
历数近城多异境,问知前政尽名流。lì shù jìn chéng duō yì jìng,wèn zhī qián zhèng jǐn míng liú。
嘉观胜赏应难尽,更为吟哦万古愁。jiā guān shèng shǎng yīng nán jǐn,gèng wèi yín ó wàn gǔ chóu。

送文潜出守丹阳

孔武仲

山阳惊坐早轩轩,元祐登瀛正少年。shān yáng jīng zuò zǎo xuān xuān,yuán yòu dēng yíng zhèng shǎo nián。
殿上仍簪侍臣笔,江头新舣使君船。diàn shàng réng zān shì chén bǐ,jiāng tóu xīn yǐ shǐ jūn chuán。
吟哦气爽沧溟外,曲步心期白日边。yín ó qì shuǎng cāng míng wài,qū bù xīn qī bái rì biān。
守得东南知不负,梦中应作五洲仙。shǒu dé dōng nán zhī bù fù,mèng zhōng yīng zuò wǔ zhōu xiān。

系舟长芦作

孔武仲

夜泊长芦星满川,晚来吴楚气昏然。yè pō zhǎng lú xīng mǎn chuān,wǎn lái wú chǔ qì hūn rán。
云雷相会还成雨,江海交流独舣船。yún léi xiāng huì hái chéng yǔ,jiāng hǎi jiāo liú dú yǐ chuán。
废室与人喧白浪,荒村何处起青烟。fèi shì yǔ rén xuān bái làng,huāng cūn hé chù qǐ qīng yān。
文书满眼从抛弃,却倚蒲团学坐禅。wén shū mǎn yǎn cóng pāo qì,què yǐ pú tuán xué zuò chán。

宣州吴子权送陵阳酒

孔武仲

梦寐陵阳天上山,曾将心约白云闲。mèng mèi líng yáng tiān shàng shān,céng jiāng xīn yuē bái yún xián。
仙衔已下青冥里,尘骨难留缥缈间。xiān xián yǐ xià qīng míng lǐ,chén gǔ nán liú piāo miǎo jiān。
三尺溪鱼如可控,千年辽鹤尚应还。sān chǐ xī yú rú kě kòng,qiān nián liáo hè shàng yīng hái。
多情别后能论旧,远寄官醪为解颜。duō qíng bié hòu néng lùn jiù,yuǎn jì guān láo wèi jiě yán。

发彭泽

孔武仲

御风南去觉泠然,今日无惭御寇仙。yù fēng nán qù jué líng rán,jīn rì wú cán yù kòu xiān。
庐岳奇峰将出地,丰城宝气已连天。lú yuè qí fēng jiāng chū dì,fēng chéng bǎo qì yǐ lián tiān。
诗书未敢当谋帅,忠信由来可涉川。shī shū wèi gǎn dāng móu shuài,zhōng xìn yóu lái kě shè chuān。
止仗江神扶羽翮,解帆江浦夕阳边。zhǐ zhàng jiāng shén fú yǔ hé,jiě fān jiāng pǔ xī yáng biān。

次韵马中玉春日偶成

孔武仲

京都久客忆归频,准拟江南看早春。jīng dōu jiǔ kè yì guī pín,zhǔn nǐ jiāng nán kàn zǎo chūn。
多病馀生万事已,起惊芳意一番新。duō bìng yú shēng wàn shì yǐ,qǐ jīng fāng yì yī fān xīn。
东湖水满鱼应乐,南浦波明柳自匀。dōng hú shuǐ mǎn yú yīng lè,nán pǔ bō míng liǔ zì yún。
玉脸芙蕖容易得,要须叮嘱养花人。yù liǎn fú qú róng yì dé,yào xū dīng zhǔ yǎng huā rén。

送李端叔定州机宜

孔武仲

才高只合住蓬瀛,步武优游地望清。cái gāo zhǐ hé zhù péng yíng,bù wǔ yōu yóu dì wàng qīng。
何事尘埃久京国,却冲雨雪向边城。hé shì chén āi jiǔ jīng guó,què chōng yǔ xuě xiàng biān chéng。
军书落笔千毫秃,谈席挥犀四座倾。jūn shū luò bǐ qiān háo tū,tán xí huī xī sì zuò qīng。
早晓封章来荐鹗,一鸣从此使人惊。zǎo xiǎo fēng zhāng lái jiàn è,yī míng cóng cǐ shǐ rén jīng。

惜竹

孔武仲

老藓墙阴夕照间,何人折我翠琅玕。lǎo xiǎn qiáng yīn xī zhào jiān,hé rén zhé wǒ cuì láng gān。
即兹绿叶随尘化,犹有低枝带露残。jí zī lǜ yè suí chén huà,yóu yǒu dī zhī dài lù cán。
不放云梢侵霰雪,因嗟世故足波澜。bù fàng yún shāo qīn xiàn xuě,yīn jiē shì gù zú bō lán。
故园未乏筼筜品,十顷繁阴六月寒。gù yuán wèi fá yún dāng pǐn,shí qǐng fán yīn liù yuè hán。

赠梦符朝议

孔武仲

人笑公衣不浣濯,我惮公心霜雪明。rén xiào gōng yī bù huàn zhuó,wǒ dàn gōng xīn shuāng xuě míng。
青衫仕宦有真气,白首乡闾无恶声。qīng shān shì huàn yǒu zhēn qì,bái shǒu xiāng lǘ wú è shēng。
相逢回首又再岁,暂去还来观太平。xiāng féng huí shǒu yòu zài suì,zàn qù hái lái guān tài píng。
何事南归太果决,萧然远作玉溪生。hé shì nán guī tài guǒ jué,xiāo rán yuǎn zuò yù xī shēng。

大风

孔武仲

万窍轩轩渐怒号,坐来浑怕屋山摇。wàn qiào xuān xuān jiàn nù hào,zuò lái hún pà wū shān yáo。
洞庭曾听咸池乐,吴会饱闻沧海潮。dòng tíng céng tīng xián chí lè,wú huì bǎo wén cāng hǎi cháo。
此地风声真有似,残春人意正无聊。cǐ dì fēng shēng zhēn yǒu shì,cán chūn rén yì zhèng wú liáo。
云师又洒天街雨,明日千宫好上朝。yún shī yòu sǎ tiān jiē yǔ,míng rì qiān gōng hǎo shàng cháo。

送望圣监南岳庙

孔武仲

还乡同赴紫宸朝,笑语从容慰寂寥。hái xiāng tóng fù zǐ chén cháo,xiào yǔ cóng róng wèi jì liáo。
白发侵凌今满鉴,青春羁旅旧连镳。bái fā qīn líng jīn mǎn jiàn,qīng chūn jī lǚ jiù lián biāo。
易江小隐西园在,湘浦新除道路遥。yì jiāng xiǎo yǐn xī yuán zài,xiāng pǔ xīn chú dào lù yáo。
老境不堪论契阔,东风官柳乱堤桥。lǎo jìng bù kān lùn qì kuò,dōng fēng guān liǔ luàn dī qiáo。

送韩密学知定州

孔武仲

闻说公家阅古堂,于今出守似还乡。wén shuō gōng jiā yuè gǔ táng,yú jīn chū shǒu shì hái xiāng。
营开细柳旌旗动,山假胭脂苜蓿长。yíng kāi xì liǔ jīng qí dòng,shān jiǎ yān zhī mù xu zhǎng。
北府貔貅瞻玉节,南楼风月寄胡床。běi fǔ pí xiū zhān yù jié,nán lóu fēng yuè jì hú chuáng。
亲朋出祖无惆怅,早晚韩侯对未央。qīn péng chū zǔ wú chóu chàng,zǎo wǎn hán hóu duì wèi yāng。