古诗词

大风

孔武仲

昔游江湖上,厌看无限不测之高浪。xī yóu jiāng hú shàng,yàn kàn wú xiàn bù cè zhī gāo làng。
今栖尘土中,惯听掀天拔木之狂风。jīn qī chén tǔ zhōng,guàn tīng xiān tiān bá mù zhī kuáng fēng。
风豪浪狠常相逐,我生此世宜阨穷。fēng háo làng hěn cháng xiāng zhú,wǒ shēng cǐ shì yí è qióng。
浪头漫漫从海起,客舟摇战如枯苇。làng tóu màn màn cóng hǎi qǐ,kè zhōu yáo zhàn rú kū wěi。
回槔转尾入深湾,往往三分偷得一分睡。huí gāo zhuǎn wěi rù shēn wān,wǎng wǎng sān fēn tōu dé yī fēn shuì。
岂如秋宜门东僦屋居,突兀前堂掌平地。qǐ rú qiū yí mén dōng jiù wū jū,tū wù qián táng zhǎng píng dì。
风从昆仑溟渤来,平头疾转数千里。fēng cóng kūn lún míng bó lái,píng tóu jí zhuǎn shù qiān lǐ。
金锋相磨众鬼兵,介马争先万胡骑。jīn fēng xiāng mó zhòng guǐ bīng,jiè mǎ zhēng xiān wàn hú qí。
㨟抢震压尤可惊,千妖百怪悲号声。hāi qiǎng zhèn yā yóu kě jīng,qiān yāo bǎi guài bēi hào shēng。
我时安眠不觉躩然起,炉烟寂灭灯冥冥。wǒ shí ān mián bù jué jué rán qǐ,lú yān jì miè dēng míng míng。
褰衣正欲走出户,户未开扃已吹仆。qiān yī zhèng yù zǒu chū hù,hù wèi kāi jiōng yǐ chuī pū。
闭门正欲避风来,风入衣襟不肯去。bì mén zhèng yù bì fēng lái,fēng rù yī jīn bù kěn qù。
天涯地角两茫茫,一身浑无逃遁处。tiān yá dì jiǎo liǎng máng máng,yī shēn hún wú táo dùn chù。
明朝捡点窗户间,浮埃委积如丘山。míng cháo jiǎn diǎn chuāng hù jiān,fú āi wěi jī rú qiū shān。
遥知九衢中,马走废往还。yáo zhī jiǔ qú zhōng,mǎ zǒu fèi wǎng hái。
我欲投书诉风伯,帝阍峨峨不可攀。wǒ yù tóu shū sù fēng bó,dì hūn é é bù kě pān。
怒携干将绕四璧,空有壮气膨心肝。nù xié gàn jiāng rào sì bì,kōng yǒu zhuàng qì péng xīn gān。
颇疑猛虎啸林薄,惨淡阴威动寥廓。pǒ yí měng hǔ xiào lín báo,cǎn dàn yīn wēi dòng liáo kuò。
又疑土伯夜与风神争,叱咤喑哑骋狞恶。yòu yí tǔ bó yè yǔ fēng shén zhēng,chì zhà yīn yǎ chěng níng è。
明当折简问巫阳,天上谁人司橐籥。míng dāng zhé jiǎn wèn wū yáng,tiān shàng shuí rén sī tuó yuè。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

寄南康徐大夫

孔武仲

山南泉石有馀清,几日篮舆天上行。shān nán quán shí yǒu yú qīng,jǐ rì lán yú tiān shàng xíng。
亦欲西园伴飞盖,庞公不惯入州城。yì yù xī yuán bàn fēi gài,páng gōng bù guàn rù zhōu chéng。

慧日寺

孔武仲

山外归来酒半酣,衣襟翠色贮烟岚。shān wài guī lái jiǔ bàn hān,yī jīn cuì sè zhù yān lán。
泉声自是小三峡,林色可名东万杉。quán shēng zì shì xiǎo sān xiá,lín sè kě míng dōng wàn shān。

慧日寺

孔武仲

江面深沉带地流,清风爽气入层楼。jiāng miàn shēn chén dài dì liú,qīng fēng shuǎng qì rù céng lóu。
倚栏却认登浮玉,平看沧溟万里秋。yǐ lán què rèn dēng fú yù,píng kàn cāng míng wàn lǐ qiū。

维那观师以偈示余求诗为赠因成两绝句

孔武仲

扰扰长途策马回,柴门寂寞昼慵开。rǎo rǎo zhǎng tú cè mǎ huí,chái mén jì mò zhòu yōng kāi。
清香一炷茶一啜,赖有高人数往来。qīng xiāng yī zhù chá yī chuài,lài yǒu gāo rén shù wǎng lái。

维那观师以偈示余求诗为赠因成两绝句

孔武仲

夹路长松绿荫繁,送君从此入幽关。jiā lù zhǎng sōng lǜ yīn fán,sòng jūn cóng cǐ rù yōu guān。
铜瓶锡杖无拘系,正好窥寻瀑水源。tóng píng xī zhàng wú jū xì,zhèng hǎo kuī xún pù shuǐ yuán。

黄州夜泊听水声因为绝句以广欧阳公诗话

孔武仲

泠然非徵亦非商,夜久清音入梦长。líng rán fēi zhēng yì fēi shāng,yè jiǔ qīng yīn rù mèng zhǎng。
人道官蛙成鼓吹,我知风水是霓裳。rén dào guān wā chéng gǔ chuī,wǒ zhī fēng shuǐ shì ní shang。

黄州二首其二

孔武仲

山上泉声风雨来,门前峰色画屏开。shān shàng quán shēng fēng yǔ lái,mén qián fēng sè huà píng kāi。
仙居洞里桃花古,不是刘郎去后栽。xiān jū dòng lǐ táo huā gǔ,bù shì liú láng qù hòu zāi。

吴章岭作

孔武仲

庐山北转是吴章,岩草纷纷静有香。lú shān běi zhuǎn shì wú zhāng,yán cǎo fēn fēn jìng yǒu xiāng。
洞口流泉似相送,人间天上莫相忘。dòng kǒu liú quán shì xiāng sòng,rén jiān tiān shàng mò xiāng wàng。

送僧惠芝归东林

孔武仲

东林开士解谈禅,共住千岩万壑前。dōng lín kāi shì jiě tán chán,gòng zhù qiān yán wàn hè qián。
回首归云不知处,林间相遇是何年。huí shǒu guī yún bù zhī chù,lín jiān xiāng yù shì hé nián。

巴陵界中作其一

孔武仲

曲曲秋江滟滟波,直疑乘兴到银河。qū qū qiū jiāng yàn yàn bō,zhí yí chéng xīng dào yín hé。
逢人欲问支机石,此去星桥路几多。féng rén yù wèn zhī jī shí,cǐ qù xīng qiáo lù jǐ duō。

罾鱼

孔武仲

野色星辉半有无,曲江舟子夜罾鱼。yě sè xīng huī bàn yǒu wú,qū jiāng zhōu zi yè zēng yú。
红鳞跃网无钱买,惆怅天涯尺素书。hóng lín yuè wǎng wú qián mǎi,chóu chàng tiān yá chǐ sù shū。

阳罗矶

孔武仲

石壮山狞不可干,倾江波浪作惊湍。shí zhuàng shān níng bù kě gàn,qīng jiāng bō làng zuò jīng tuān。
残霞一抺吴天晚,正苦扁舟不上滩。cán xiá yī mèi wú tiān wǎn,zhèng kǔ biǎn zhōu bù shàng tān。

寓目

孔武仲

清湾气象暮潭潭,渔客车罾似引帆。qīng wān qì xiàng mù tán tán,yú kè chē zēng shì yǐn fān。
三尺鲤鱼投密网,西江虽广尔何堪。sān chǐ lǐ yú tóu mì wǎng,xī jiāng suī guǎng ěr hé kān。

五鼓乘风过洞庭湖日高已至庙下作诗三篇

孔武仲

半掩船篷天淡明,飞帆已背岳阳城。bàn yǎn chuán péng tiān dàn míng,fēi fān yǐ bèi yuè yáng chéng。
飘然一叶乘空度,卧听银潢泻月声。piāo rán yī yè chéng kōng dù,wò tīng yín huáng xiè yuè shēng。

五鼓乘风过洞庭湖日高已至庙下作诗三篇

孔武仲

北风投晓渐雄豪,椎鼓车帆十丈高。běi fēng tóu xiǎo jiàn xióng háo,chuí gǔ chē fān shí zhàng gāo。
枕底洞庭三百里,卧听天乐响丛嘈。zhěn dǐ dòng tíng sān bǎi lǐ,wò tīng tiān lè xiǎng cóng cáo。