古诗词

食蛤蜊呈子骏明叔

孔武仲

两君霜夜两相过,有酒无肴争奈何。liǎng jūn shuāng yè liǎng xiāng guò,yǒu jiǔ wú yáo zhēng nài hé。
蛤蜊买得虽不多,百枚包以一枯荷。há lí mǎi dé suī bù duō,bǎi méi bāo yǐ yī kū hé。
呼奴再濯清泠波,玉石磊落声相磨。hū nú zài zhuó qīng líng bō,yù shí lěi luò shēng xiāng mó。
乾薪烈焰稍骈罗,暴殄天物真烦苛。qián xīn liè yàn shāo pián luó,bào tiǎn tiān wù zhēn fán kē。
闭关拒敌难挥戈,划然双辟如嘘呵。bì guān jù dí nán huī gē,huà rán shuāng pì rú xū hē。
天然甘露贮玉窠,不须易牙为调和。tiān rán gān lù zhù yù kē,bù xū yì yá wèi diào hé。
争先贾勇手自拿,莫笑擎盘无翠娥。zhēng xiān jiǎ yǒng shǒu zì ná,mò xiào qíng pán wú cuì é。
釪明肉净绝泥沙,弃掷顽壳如投梭。huá míng ròu jìng jué ní shā,qì zhì wán ké rú tóu suō。
宫醅滟滟鹦鹉螺,满饮不惜朱颜酡。gōng pēi yàn yàn yīng wǔ luó,mǎn yǐn bù xī zhū yán tuó。
念初搜索从海涯,千斤只载双骆驼。niàn chū sōu suǒ cóng hǎi yá,qiān jīn zhǐ zài shuāng luò tuó。
都城观阙云峨峨,时新首到王公家。dōu chéng guān quē yún é é,shí xīn shǒu dào wáng gōng jiā。
吾侪得啖已蹉跎,势力不敌怨则那。wú chái dé dàn yǐ cuō tuó,shì lì bù dí yuàn zé nà。
往岁端居临漕河,此物堆积如山坡。wǎng suì duān jū lín cáo hé,cǐ wù duī jī rú shān pō。
蛏?淡菜暨车蛾,其实气味俱同科。chēng dàn cài jì chē é,qí shí qì wèi jù tóng kē。
但嫌咀嚼费齿牙,何尝珍惜如京华。dàn xián jǔ jué fèi chǐ yá,hé cháng zhēn xī rú jīng huá。
物虽难得味乃佳,一壶千金古所嗟,三嗅而兴君为歌。wù suī nán dé wèi nǎi jiā,yī hú qiān jīn gǔ suǒ jiē,sān xiù ér xīng jūn wèi gē。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

发浔阳

孔武仲

西游不敢避残年,兄弟分携楚水边。xī yóu bù gǎn bì cán nián,xiōng dì fēn xié chǔ shuǐ biān。
浩荡东风回草木,曚曈晓色满山川。hào dàng dōng fēng huí cǎo mù,méng tóng xiǎo sè mǎn shān chuān。
却穿梅径花争落,久憩邮亭日未偏。què chuān méi jìng huā zhēng luò,jiǔ qì yóu tíng rì wèi piān。
安佚竟非儒者事,虺隤我马亦须鞭。ān yì jìng fēi rú zhě shì,huī tuí wǒ mǎ yì xū biān。

至白湖驿寄四弟

孔武仲

江头言别颇匆匆,暮止荒陂破屋中。jiāng tóu yán bié pǒ cōng cōng,mù zhǐ huāng bēi pò wū zhōng。
散尽烟云无夜雨,唤惊凫雁有春风。sàn jǐn yān yún wú yè yǔ,huàn jīng fú yàn yǒu chūn fēng。
却思僧舍一少会,坐卷香醪百盏空。què sī sēng shě yī shǎo huì,zuò juǎn xiāng láo bǎi zhǎn kōng。
薄禄牵人非得己,相望秋思浩无穷。báo lù qiān rén fēi dé jǐ,xiāng wàng qiū sī hào wú qióng。

广济道中其一

孔武仲

荦确山坡瘦马行,年朝春色未分明。luò què shān pō shòu mǎ xíng,nián cháo chūn sè wèi fēn míng。
蔫黄犹是旧时叶,格磔稍闻新岁声。niān huáng yóu shì jiù shí yè,gé zhé shāo wén xīn suì shēng。
强涉远涂非我好,亦逢佳景得心平。qiáng shè yuǎn tú fēi wǒ hǎo,yì féng jiā jǐng dé xīn píng。
寒威斗起终豪横,更取村酤独自倾。hán wēi dòu qǐ zhōng háo héng,gèng qǔ cūn gū dú zì qīng。

过巴河寄经父

孔武仲

当时联盖入东都,回首推迁二纪馀。dāng shí lián gài rù dōng dōu,huí shǒu tuī qiān èr jì yú。
此地山川终不改,浮生光景半成虚。cǐ dì shān chuān zhōng bù gǎi,fú shēng guāng jǐng bàn chéng xū。
清谈剧饮梦寐隔,断羽沉鳞音信疏。qīng tán jù yǐn mèng mèi gé,duàn yǔ chén lín yīn xìn shū。
谁道丰城双宝剑,紫烟长绕斗牛墟。shuí dào fēng chéng shuāng bǎo jiàn,zǐ yān zhǎng rào dòu niú xū。

黄冈道中

孔武仲

悠悠驱马历山川,石火光中又度年。yōu yōu qū mǎ lì shān chuān,shí huǒ guāng zhōng yòu dù nián。
狼籍冷梅初著地,玲珑幽涧已通泉。láng jí lěng méi chū zhù dì,líng lóng yōu jiàn yǐ tōng quán。
静思客子万里道,那及山人一觉眠。jìng sī kè zi wàn lǐ dào,nà jí shān rén yī jué mián。
香饭可添茶可试,回头乡国两茫然。xiāng fàn kě tiān chá kě shì,huí tóu xiāng guó liǎng máng rán。

题光山驿壁

孔武仲

跨县连州几叠山,为君题作小潼关。kuà xiàn lián zhōu jǐ dié shān,wèi jūn tí zuò xiǎo tóng guān。
江湖不得长耕钓,尘土胡为屡往还。jiāng hú bù dé zhǎng gēng diào,chén tǔ hú wèi lǚ wǎng hái。
渐入长郊趋坦荡,却从平地望孱颜。jiàn rù zhǎng jiāo qū tǎn dàng,què cóng píng dì wàng càn yán。
何当轻骑重登险,指点湓城夕照间。hé dāng qīng qí zhòng dēng xiǎn,zhǐ diǎn pén chéng xī zhào jiān。

发王务二首

孔武仲

晓随灯火背千家,落尽疏星见远霞。xiǎo suí dēng huǒ bèi qiān jiā,luò jǐn shū xīng jiàn yuǎn xiá。
一饷春声回宿鸟,半天寒色在啼鸦。yī xiǎng chūn shēng huí sù niǎo,bàn tiān hán sè zài tí yā。
临陂弱柳犹藏叶,当路残梅已尽花。lín bēi ruò liǔ yóu cáng yè,dāng lù cán méi yǐ jǐn huā。
赖值时光正妍润,稳看风物到京华。lài zhí shí guāng zhèng yán rùn,wěn kàn fēng wù dào jīng huá。

发王务二首

孔武仲

春水沟塍绿渐回,喧阗凫雁作群来。chūn shuǐ gōu chéng lǜ jiàn huí,xuān tián fú yàn zuò qún lái。
新年风物动人意,薄宦驱驰岂自媒。xīn nián fēng wù dòng rén yì,báo huàn qū chí qǐ zì méi。
未解骖龙追渺莽,何妨乘蹇历崔嵬。wèi jiě cān lóng zhuī miǎo mǎng,hé fáng chéng jiǎn lì cuī wéi。
田间亦有人闲逸,门掩柴荆昼未开。tián jiān yì yǒu rén xián yì,mén yǎn chái jīng zhòu wèi kāi。

发蔡州

孔武仲

悠悠清晓历长陂,杨柳沟塍雁鹜池。yōu yōu qīng xiǎo lì zhǎng bēi,yáng liǔ gōu chéng yàn wù chí。
风色著人寒料峭,日光生野暖融怡。fēng sè zhù rén hán liào qiào,rì guāng shēng yě nuǎn róng yí。
鹤归云海心空在,雁度湖天力己疲。hè guī yún hǎi xīn kōng zài,yàn dù hú tiān lì jǐ pí。
客路驰驱元不定,西游应有再来时。kè lù chí qū yuán bù dìng,xī yóu yīng yǒu zài lái shí。

题上蔡驿

孔武仲

驻马东门己夕阳,淡云衰草意何长。zhù mǎ dōng mén jǐ xī yáng,dàn yún shuāi cǎo yì hé zhǎng。
当年公子牵黄犬,此地春风吹白杨。dāng nián gōng zi qiān huáng quǎn,cǐ dì chūn fēng chuī bái yáng。
千岁只疑经旦暮,一城犹可鉴兴亡。qiān suì zhǐ yí jīng dàn mù,yī chéng yóu kě jiàn xīng wáng。
我来不独嗟行役,览古依然为闵伤。wǒ lái bù dú jiē xíng yì,lǎn gǔ yī rán wèi mǐn shāng。

寄张端父

孔武仲

与君生世共飘蓬,会面荒陂寂寞中。yǔ jūn shēng shì gòng piāo péng,huì miàn huāng bēi jì mò zhōng。
芳酒一樽留夜语,旅程千里倦春风。fāng jiǔ yī zūn liú yè yǔ,lǚ chéng qiān lǐ juàn chūn fēng。
追思荐鹗门阑旧,默感跳丸岁月空。zhuī sī jiàn è mén lán jiù,mò gǎn tiào wán suì yuè kōng。
闻道束书游帝阙,偷闲应肯访衰翁。wén dào shù shū yóu dì quē,tōu xián yīng kěn fǎng shuāi wēng。

过紫极宫感道士卓玘遗迹因赋诗以续诸公哀辞之后

孔武仲

武库精兵接混茫,挥犀馀论意何长。wǔ kù jīng bīng jiē hùn máng,huī xī yú lùn yì hé zhǎng。
丹台此日归仙籍,紫极他年记道场。dān tái cǐ rì guī xiān jí,zǐ jí tā nián jì dào chǎng。
暂别鬓毛浑老大,再来风月愈凄凉。zàn bié bìn máo hún lǎo dà,zài lái fēng yuè yù qī liáng。
不须陨涕悲邻笛,亦对松筠为感伤。bù xū yǔn tì bēi lín dí,yì duì sōng yún wèi gǎn shāng。

淮西道中

孔武仲

曾历光黄岭百寻,悲伤仆马在岖嵚。céng lì guāng huáng lǐng bǎi xún,bēi shāng pū mǎ zài qū qīn。
却思前日山行苦,未比今朝车辙深。què sī qián rì shān xíng kǔ,wèi bǐ jīn cháo chē zhé shēn。
恐转春风成猛雨,喜逢寒色阁轻阴。kǒng zhuǎn chūn fēng chéng měng yǔ,xǐ féng hán sè gé qīng yīn。
荒陂杳杳无人语,坐拥华貂只苦吟。huāng bēi yǎo yǎo wú rén yǔ,zuò yōng huá diāo zhǐ kǔ yín。

答元珍见赠

孔武仲

汴柳毵毵绿蔽河,春城旅舍数相过。biàn liǔ sān sān lǜ bì hé,chūn chéng lǚ shě shù xiāng guò。
一闻高论烦襟豁,更捧新诗雅贶多。yī wén gāo lùn fán jīn huō,gèng pěng xīn shī yǎ kuàng duō。
清鉴欲回荆玉价,芜音难断郢人歌。qīng jiàn yù huí jīng yù jià,wú yīn nán duàn yǐng rén gē。
儒林志业期千古,旧事惭君话决科。rú lín zhì yè qī qiān gǔ,jiù shì cán jūn huà jué kē。

和竹元珍夜雨

孔武仲

帝城尘土热如汤,喜有残宵雨送凉。dì chéng chén tǔ rè rú tāng,xǐ yǒu cán xiāo yǔ sòng liáng。
旅枕梦云萦宋玉,空阶诗思感何郎。lǚ zhěn mèng yún yíng sòng yù,kōng jiē shī sī gǎn hé láng。
香迷旧径烟初断,灯倚轻寒焰不长。xiāng mí jiù jìng yān chū duàn,dēng yǐ qīng hán yàn bù zhǎng。
明日御沟应更好,一番晴色弄垂杨。míng rì yù gōu yīng gèng hǎo,yī fān qíng sè nòng chuí yáng。