古诗词

五月廿八日雨后

孔武仲

黄昏雨一雨,稍觉襟袖凉。huáng hūn yǔ yī yǔ,shāo jué jīn xiù liáng。
中宵如河决,浩渺不可当。zhōng xiāo rú hé jué,hào miǎo bù kě dāng。
浮云合四溟,无复窥神光。fú yún hé sì míng,wú fù kuī shén guāng。
门巷失旧径,北邻有颓墙。mén xiàng shī jiù jìng,běi lín yǒu tuí qiáng。
恐地俱蛰龙,难安三尺床。kǒng dì jù zhé lóng,nán ān sān chǐ chuáng。
阍人亟来告,客土坏沟防。hūn rén jí lái gào,kè tǔ huài gōu fáng。
坐此不疏达,渐渍室与堂。zuò cǐ bù shū dá,jiàn zì shì yǔ táng。
我迷忽复悟,岂暇立彷徨。wǒ mí hū fù wù,qǐ xiá lì páng huáng。
荷锸裒众力,畚土逾百筐。hé chā póu zhòng lì,běn tǔ yú bǎi kuāng。
坎窗快不隔,飞流复汤汤。kǎn chuāng kuài bù gé,fēi liú fù tāng tāng。
中庭燥如旧,漠漠兰芷香。zhōng tíng zào rú jiù,mò mò lán zhǐ xiāng。
乃知天下事,壅塞成疽疮。nǎi zhī tiān xià shì,yōng sāi chéng jū chuāng。
决水复不难,吾有扁鹊方。jué shuǐ fù bù nán,wú yǒu biǎn què fāng。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

锦绣谷二首

孔武仲

江城已月芳菲尽,残紫深绯到谷中。jiāng chéng yǐ yuè fāng fēi jǐn,cán zǐ shēn fēi dào gǔ zhōng。
最是庐山佳丽处,我来萧飒已秋风。zuì shì lú shān jiā lì chù,wǒ lái xiāo sà yǐ qiū fēng。

锦绣谷二首

孔武仲

帝忆庐山万玉妃,狂风浩荡唤春归。dì yì lú shān wàn yù fēi,kuáng fēng hào dàng huàn chūn guī。
繁华过眼一朝尽,惟有珍禽无数飞。fán huá guò yǎn yī cháo jǐn,wéi yǒu zhēn qín wú shù fēi。

归宗寺

孔武仲

海会寮中略问禅,高僧刚道语难传。hǎi huì liáo zhōng lüè wèn chán,gāo sēng gāng dào yǔ nán chuán。
却询耶舍罗那事,俯仰人间七百年。què xún yé shě luó nà shì,fǔ yǎng rén jiān qī bǎi nián。

自归宗入灵溪观

孔武仲

紫霄峰下有禅林,瓦结青瑶地布金。zǐ xiāo fēng xià yǒu chán lín,wǎ jié qīng yáo dì bù jīn。
闻道灵溪才咫尺,携筇不觉后山深。wén dào líng xī cái zhǐ chǐ,xié qióng bù jué hòu shān shēn。

自归宗入灵溪观

孔武仲

石桥横路水溅溅,百尺琳宫馆列仙。shí qiáo héng lù shuǐ jiàn jiàn,bǎi chǐ lín gōng guǎn liè xiān。
闻有秦人来避世,至今修竹上参天。wén yǒu qín rén lái bì shì,zhì jīn xiū zhú shàng cān tiān。

瀑布六首其六

孔武仲

悬崖倾注自成川,六月溪风为肃然。xuán yá qīng zhù zì chéng chuān,liù yuè xī fēng wèi sù rán。
不是化工移用巧,尾闾应亦有穷年。bù shì huà gōng yí yòng qiǎo,wěi lǘ yīng yì yǒu qióng nián。

瀑布六首其六

孔武仲

山头飞瀑海中潮,此理谁能问泬寥。shān tóu fēi pù hǎi zhōng cháo,cǐ lǐ shuí néng wèn jué liáo。
只恐分流从月窟,桂香无限到西桥。zhǐ kǒng fēn liú cóng yuè kū,guì xiāng wú xiàn dào xī qiáo。

瀑布六首其六

孔武仲

晴天如练雨成雷,飞洒青空亦快哉。qíng tiān rú liàn yǔ chéng léi,fēi sǎ qīng kōng yì kuài zāi。
推倒西峰一百丈,试观河汉所从来。tuī dào xī fēng yī bǎi zhàng,shì guān hé hàn suǒ cóng lái。

瀑布六首其六

孔武仲

沉浮又似缀汀鸥,石齿横斜咽复流。chén fú yòu shì zhuì tīng ōu,shí chǐ héng xié yàn fù liú。
莫放阴云遮洞府,最宜明月挂高秋。mò fàng yīn yún zhē dòng fǔ,zuì yí míng yuè guà gāo qiū。

瀑布六首其六

孔武仲

接石为槽绕画檐,清风爽气坐来添。jiē shí wèi cáo rào huà yán,qīng fēng shuǎng qì zuò lái tiān。
恰从天外为飞瀑,又向人间作水帘。qià cóng tiān wài wèi fēi pù,yòu xiàng rén jiān zuò shuǐ lián。

玉渊亭龙潭

孔武仲

清潭千古照悬崖,崖上飞流动地来。qīng tán qiān gǔ zhào xuán yá,yá shàng fēi liú dòng dì lái。
咫尺语言闻不得,夕阳佳景更徘徊。zhǐ chǐ yǔ yán wén bù dé,xī yáng jiā jǐng gèng pái huái。

至新息寄四弟

孔武仲

江上分飞已隔年,春风初转月初圆。jiāng shàng fēn fēi yǐ gé nián,chūn fēng chū zhuǎn yuè chū yuán。
今宵相望长淮北,只有星河共一天。jīn xiāo xiāng wàng zhǎng huái běi,zhǐ yǒu xīng hé gòng yī tiān。

李公择山房

孔武仲

碧落仙官侍玉除,至今遗迹在匡庐。bì luò xiān guān shì yù chú,zhì jīn yí jì zài kuāng lú。
当时兄弟俱年少,他日归荣比二疏。dāng shí xiōng dì jù nián shǎo,tā rì guī róng bǐ èr shū。

李公择山房

孔武仲

松篁入路水溅溅,自是庐山小洞天。sōng huáng rù lù shuǐ jiàn jiàn,zì shì lú shān xiǎo dòng tiān。
尽道秀才心好静,谁知风骨是真仙。jǐn dào xiù cái xīn hǎo jìng,shuí zhī fēng gǔ shì zhēn xiān。

陈翰林游天池约相会于栖贤

孔武仲

庐阜西头是谪仙,篮舆正欲上青天。lú fù xī tóu shì zhé xiān,lán yú zhèng yù shàng qīng tiān。
霓旌羽盖何时返,怅望洪崖阻拍肩。ní jīng yǔ gài hé shí fǎn,chàng wàng hóng yá zǔ pāi jiān。