古诗词

子瞻画枯木

孔武仲

寒云行空乱春华,西风凛凛空吹沙。hán yún xíng kōng luàn chūn huá,xī fēng lǐn lǐn kōng chuī shā。
夫子抱膝若丧魄,谁知巧思中萌芽。fū zi bào xī ruò sàng pò,shuí zhī qiǎo sī zhōng méng yá。
败毫淡墨任挥染,苍莽菌蠢移龙蛇。bài háo dàn mò rèn huī rǎn,cāng mǎng jūn chǔn yí lóng shé。
略增点缀已成就,止见枯木成槎枒。lüè zēng diǎn zhuì yǐ chéng jiù,zhǐ jiàn kū mù chéng chá yā。
更无丹青相掩翳,惟有口鼻随穿呀。gèng wú dān qīng xiāng yǎn yì,wéi yǒu kǒu bí suí chuān ya。
往年江湖饱观画,或在山隈溪水涯。wǎng nián jiāng hú bǎo guān huà,huò zài shān wēi xī shuǐ yá。
腹中空洞夜藏魅,巅顶突兀春无花。fù zhōng kōng dòng yè cáng mèi,diān dǐng tū wù chūn wú huā。
径深最宜系画舸,日落时复停归鸦。jìng shēn zuì yí xì huà gě,rì luò shí fù tíng guī yā。
苏公早与俗子偶,避世欲种东陵瓜。sū gōng zǎo yǔ sú zi ǒu,bì shì yù zhǒng dōng líng guā。
窥观尽得物外趣,移向纸上无毫差。kuī guān jǐn dé wù wài qù,yí xiàng zhǐ shàng wú háo chà。
醉中遗落不秘惜,往往流传藏人家。zuì zhōng yí luò bù mì xī,wǎng wǎng liú chuán cáng rén jiā。
赵昌丹青最细腻,直与春色争豪华。zhào chāng dān qīng zuì xì nì,zhí yǔ chūn sè zhēng háo huá。
公今好尚何太癖,曾载木车出岷巴。gōng jīn hǎo shàng hé tài pǐ,céng zài mù chē chū mín bā。
轻肥欲与世为戒,未许木叶胜枯槎。qīng féi yù yǔ shì wèi jiè,wèi xǔ mù yè shèng kū chá。
万物流形若泫露,百岁俄惊眼如车。wàn wù liú xíng ruò xuàn lù,bǎi suì é jīng yǎn rú chē。
树犹如此不长久,人以何者堪矜夸。shù yóu rú cǐ bù zhǎng jiǔ,rén yǐ hé zhě kān jīn kuā。
悠悠坐见死生境,但随天机无损加。yōu yōu zuò jiàn sǐ shēng jìng,dàn suí tiān jī wú sǔn jiā。
却笑金城对宫柳,泫然流涕空咨嗟。què xiào jīn chéng duì gōng liǔ,xuàn rán liú tì kōng zī jiē。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

何君表留大舟于浔阳不

孔武仲

洞庭秋水接天流,万斛楼航不易收。dòng tíng qiū shuǐ jiē tiān liú,wàn hú lóu háng bù yì shōu。
才力似君方称副,此身只合载渔舟。cái lì shì jūn fāng chēng fù,cǐ shēn zhǐ hé zài yú zhōu。

入湘江二绝句

孔武仲

清川曲岸进迟迟,采得菊花三两枝。qīng chuān qū àn jìn chí chí,cǎi dé jú huā sān liǎng zhī。
撚弄秋香斜日下,有怀江国去年时。niǎn nòng qiū xiāng xié rì xià,yǒu huái jiāng guó qù nián shí。

入湘江二绝句

孔武仲

平沙衬水竹藏云,自古多招薄命人。píng shā chèn shuǐ zhú cáng yún,zì gǔ duō zhāo báo mìng rén。
我独远来追所好,是中鱼美绿醅醇。wǒ dú yuǎn lái zhuī suǒ hǎo,shì zhōng yú měi lǜ pēi chún。

城上乔木

孔武仲

城上苍虬困不醒,春阳己半未回青。chéng shàng cāng qiú kùn bù xǐng,chūn yáng jǐ bàn wèi huí qīng。
只应一夜新雷震,渐放繁枝拥日星。zhǐ yīng yī yè xīn léi zhèn,jiàn fàng fán zhī yōng rì xīng。

西园独步二首其一

孔武仲

茂林新幄翠重重,犹有残花掩映红。mào lín xīn wò cuì zhòng zhòng,yóu yǒu cán huā yǎn yìng hóng。
庭馆渐虚容散涉,时攀园果作狙公。tíng guǎn jiàn xū róng sàn shè,shí pān yuán guǒ zuò jū gōng。

送十二兄还江西

孔武仲

匣有青萍笥有书,西风只影渡江湖。xiá yǒu qīng píng sì yǒu shū,xī fēng zhǐ yǐng dù jiāng hú。
剩收岳麓春前景,写入新诗胜画图。shèng shōu yuè lù chūn qián jǐng,xiě rù xīn shī shèng huà tú。

九月十四日小会

孔武仲

带露葵花贮漆盘,周遭仍簇小鸡冠。dài lù kuí huā zhù qī pán,zhōu zāo réng cù xiǎo jī guān。
人生爱赏无时足,但作姚黄魏紫看。rén shēng ài shǎng wú shí zú,dàn zuò yáo huáng wèi zǐ kàn。

寄范清老二绝

孔武仲

高平处士节尤孤,门掩江边径欲芜。gāo píng chù shì jié yóu gū,mén yǎn jiāng biān jìng yù wú。
诗好未窥新岁集,酒醇犹忆去年壶。shī hǎo wèi kuī xīn suì jí,jiǔ chún yóu yì qù nián hú。

寄范清老二绝

孔武仲

一别浔阳已隔年,官居应接谩纷然。yī bié xún yáng yǐ gé nián,guān jū yīng jiē mán fēn rán。
南来瀑水倾江海,梦挈尘肝先洗湔。nán lái pù shuǐ qīng jiāng hǎi,mèng qiè chén gān xiān xǐ jiān。

湘上二首其一

孔武仲

满眼青湘浸绿苔,谁家篱援坼寒梅。mǎn yǎn qīng xiāng jìn lǜ tái,shuí jiā lí yuán chè hán méi。
天容婉美霜云薄,己逗春光入望来。tiān róng wǎn měi shuāng yún báo,jǐ dòu chūn guāng rù wàng lái。

落日

孔武仲

光彩沉沉万木西,青空围出酿燕脂。guāng cǎi chén chén wàn mù xī,qīng kōng wéi chū niàng yàn zhī。
家园正对荒陂望,恰似腾波出海时。jiā yuán zhèng duì huāng bēi wàng,qià shì téng bō chū hǎi shí。

次韵和王敏仲望祝融峰四首

孔武仲

独立千秋浑不倚,排虚直上似无根。dú lì qiān qiū hún bù yǐ,pái xū zhí shàng shì wú gēn。
履穿尚恐高难及,磴滑犹应险可扪。lǚ chuān shàng kǒng gāo nán jí,dèng huá yóu yīng xiǎn kě mén。

次韵和王敏仲望祝融峰四首

孔武仲

斗柄峥嵘宜有概,星榆烂漫岂无根。dòu bǐng zhēng róng yí yǒu gài,xīng yú làn màn qǐ wú gēn。
祝融直上应窥见,阊阖虽重亦可扪。zhù róng zhí shàng yīng kuī jiàn,chāng hé suī zhòng yì kě mén。

次韵和王敏仲望祝融峰四首

孔武仲

南帝尊严敕六丁,剜湘为砚岳为屏。nán dì zūn yán chì liù dīng,wān xiāng wèi yàn yuè wèi píng。
照青叠秀俱来会,惟有中峰在杳冥。zhào qīng dié xiù jù lái huì,wéi yǒu zhōng fēng zài yǎo míng。

次韵和王敏仲望祝融峰四首

孔武仲

僧居晓看一峰青,迥绝纤尘点画屏。sēng jū xiǎo kàn yī fēng qīng,jiǒng jué xiān chén diǎn huà píng。
会有片云来触石,江湖三日雨冥冥。huì yǒu piàn yún lái chù shí,jiāng hú sān rì yǔ míng míng。