古诗词

观钟离中散草书帖

孔武仲

儿童不识草书法,但见满纸鳅蛇结。ér tóng bù shí cǎo shū fǎ,dàn jiàn mǎn zhǐ qiū shé jié。
安知笔法追古初,睨视众体称雄杰。ān zhī bǐ fǎ zhuī gǔ chū,nì shì zhòng tǐ chēng xióng jié。
事忙往往无暇写,属思幽窗乃奇绝。shì máng wǎng wǎng wú xiá xiě,shǔ sī yōu chuāng nǎi qí jué。
钟离昂昂散人后,寄迹一官今白首。zhōng lí áng áng sàn rén hòu,jì jì yī guān jīn bái shǒu。
潜心妙趣百事忘,兴来书空不停手。qián xīn miào qù bǎi shì wàng,xīng lái shū kōng bù tíng shǒu。
当年飘泊重湖外,翰墨已有时流爱。dāng nián piāo pō zhòng hú wài,hàn mò yǐ yǒu shí liú ài。
风波顿挫格逾遒,羽翮翩翩入吾辈。fēng bō dùn cuò gé yú qiú,yǔ hé piān piān rù wú bèi。
一时已闻纸价高,千古定有书名在。yī shí yǐ wén zhǐ jià gāo,qiān gǔ dìng yǒu shū míng zài。
何当洒扫竹洞边,云醅满酌黄金船。hé dāng sǎ sǎo zhú dòng biān,yún pēi mǎn zhuó huáng jīn chuán。
万事峥嵘置毫末,三杯纵逸如张颠。wàn shì zhēng róng zhì háo mò,sān bēi zòng yì rú zhāng diān。
相知本不夸势力,休论脱帽王公前。xiāng zhī běn bù kuā shì lì,xiū lùn tuō mào wáng gōng qián。

孔武仲

宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。 孔武仲的作品>>

猜您喜欢

板桥辞太母灵舆三首

孔武仲

郁郁陵台瑞气多,短箫声裂想悲歌。yù yù líng tái ruì qì duō,duǎn xiāo shēng liè xiǎng bēi gē。
西郊泪尽身先返,唯有心随洛水波。xī jiāo lèi jǐn shēn xiān fǎn,wéi yǒu xīn suí luò shuǐ bō。

除宣城守赠元忠毅父次其韵

孔武仲

垂杨正好移舟看,轻舸何妨出沐迟。chuí yáng zhèng hǎo yí zhōu kàn,qīng gě hé fáng chū mù chí。
叠嶂双溪虽未历,白云芳草已相知。dié zhàng shuāng xī suī wèi lì,bái yún fāng cǎo yǐ xiāng zhī。

明月亭下作

孔武仲

杳杳芜城起暮钟,亭亭华月照秋容。yǎo yǎo wú chéng qǐ mù zhōng,tíng tíng huá yuè zhào qiū róng。
便疑碧海依墙堑,云水情知隔万重。biàn yí bì hǎi yī qiáng qiàn,yún shuǐ qíng zhī gé wàn zhòng。

长芦五绝句

孔武仲

吴楚中间天杳茫,愁霖倾卷水洋洋。wú chǔ zhōng jiān tiān yǎo máng,chóu lín qīng juǎn shuǐ yáng yáng。
千帆渡口低鹏翼,海阔风微不敢翔。qiān fān dù kǒu dī péng yì,hǎi kuò fēng wēi bù gǎn xiáng。

长芦五绝句

孔武仲

扁舟昨出国门东,烦暑端如坐甑中。biǎn zhōu zuó chū guó mén dōng,fán shǔ duān rú zuò zèng zhōng。
一雨一凉皆可喜,只嗔三日打头风。yī yǔ yī liáng jiē kě xǐ,zhǐ chēn sān rì dǎ tóu fēng。

长芦五绝句

孔武仲

白雾应连沧海东,邻舟相失渺茫中。bái wù yīng lián cāng hǎi dōng,lín zhōu xiāng shī miǎo máng zhōng。
时时客子江头语,社过应须有好风。shí shí kè zi jiāng tóu yǔ,shè guò yīng xū yǒu hǎo fēng。

长芦五绝句

孔武仲

波声滚滚百川流,七日津亭厌舣舟。bō shēng gǔn gǔn bǎi chuān liú,qī rì jīn tíng yàn yǐ zhōu。
遥望丛祠烧的乳,美风相遣莫淹留。yáo wàng cóng cí shāo de rǔ,měi fēng xiāng qiǎn mò yān liú。

长芦五绝句

孔武仲

去尽江湾伴侣船,整帆徐出浦沙边。qù jǐn jiāng wān bàn lǚ chuán,zhěng fān xú chū pǔ shā biān。
风涛沃日心弥壮,老矣无因似昔年。fēng tāo wò rì xīn mí zhuàng,lǎo yǐ wú yīn shì xī nián。

宫词二首

孔武仲

十顷西池碧近天,春深调马教龙船。shí qǐng xī chí bì jìn tiān,chūn shēn diào mǎ jiào lóng chuán。
至尊勤政欢嬉少,企望銮舆又七年。zhì zūn qín zhèng huān xī shǎo,qǐ wàng luán yú yòu qī nián。

宫词二首

孔武仲

云雾猊香锦绣堆,千官重列序宾仪。yún wù ní xiāng jǐn xiù duī,qiān guān zhòng liè xù bīn yí。
欲知湛露零萧处,尽在天杯侧劝时。yù zhī zhàn lù líng xiāo chù,jǐn zài tiān bēi cè quàn shí。

池州山

孔武仲

水际天边尽画屏,广寒宫阙玉为城。shuǐ jì tiān biān jǐn huà píng,guǎng hán gōng quē yù wèi chéng。
南来已为江山助,到此逢山眼更明。nán lái yǐ wèi jiāng shān zhù,dào cǐ féng shān yǎn gèng míng。

三山矶

孔武仲

矶下长川欲倒流,江豚出没水禽浮。jī xià zhǎng chuān yù dào liú,jiāng tún chū méi shuǐ qín fú。
凭谁为告诗仙道,今到青天尽处游。píng shuí wèi gào shī xiān dào,jīn dào qīng tiān jǐn chù yóu。

彭泽山

孔武仲

山矶环合辟鲸虬,白水如汤动地流。shān jī huán hé pì jīng qiú,bái shuǐ rú tāng dòng dì liú。
崖崿尽成斤斧迹,当年谁与化工谋。yá è jǐn chéng jīn fǔ jì,dāng nián shuí yǔ huà gōng móu。

将至湖口作

孔武仲

一帆安稳转汀洲,吞吐波澜画鹢遒。yī fān ān wěn zhuǎn tīng zhōu,tūn tǔ bō lán huà yì qiú。
三尺龙文光景动,川平何处有蛟虬。sān chǐ lóng wén guāng jǐng dòng,chuān píng hé chù yǒu jiāo qiú。

读梁武帝纪二首

孔武仲

破除纲纪事虚空,可恨萧家一老翁。pò chú gāng jì shì xū kōng,kě hèn xiāo jiā yī lǎo wēng。
鱼烂土崩俱自取,不须侯景到江东。yú làn tǔ bēng jù zì qǔ,bù xū hóu jǐng dào jiāng dōng。